Chẳng qua ai bảo nó là yêu thú, bản thân thích làm gì, chỉ có thể thu lại ấm ức trong lòng. Đi đến trước mặt Vương Bình, lựa chọn thần phục.
Nếu yêu mình thích cũng đã thần phục rồi thì chuyện nó thần phục cũng không phải vấn đề, chỉ cần có thể ở chung với Hỏa Văn Yêu Hổ là được.
“Con hổ này đúng là liếm cẩu mà.”
Vương Bình nhìn thần thái Song Vĩ Xà biến hóa, ánh mắt vi diệu.
Xem ra, bất kể là nhân loại hay yêu thú thì đều không ít kẻ liếm cẩu.
“Hỏa Văn Yêu Hổ, đã các ngươi đều là yêu thú bổn tọa thu phục, về sau còn thân cận hơn nhiều nữa. Còn có, Hỏa Văn Yêu Hổ, dù sao người ta cũng là một con cọp cái, ngươi đừng nạt người ta mãi như thế, biết chưa?”
Vương Bình nói với hai yêu.
“.” Hỏa Văn Yêu Hổ đầu đầy vạch đen, bất mãn nói: “Dựa vào cái gì mà không thể quát chứ.”
So với Hỏa Văn Yêu Hổ bất mãn thì mặt Song Vĩ Xà Hổ lại đầy vẻ cảm kích nhìn Vương Bình.
Trước kia nó còn rất bất mãn với tên nhân loại này, thần phục cũng là vì Hỏa Văn Yêu Hổ, hiện tại xem ra thần phục hắn cũng không phải chuyện gì xấu.
Dù sao, người chủ nhân này rõ ràng đang nói đỡ cho nó, hơn nữa còn có ý tác hợp nó với Hỏa Văn Yêu Hổ.
“Làm người không thể quá nóng nảy, phí hoài một thân da lông này của ngươi.”
Tính cách thẳng nam của Hỏa Văn Yêu Hổ khiến Vương Bình trợn mắt, không nhịn được cảm thán một câu.
Lời này khiến Hỏa Văn Yêu Hổ càng thêm im lặng, chuyện này thì liên quan gì đến da lông của nó.
Sau đó, Vương Bình cũng không nói thêm gì, dẫn theo hai yêu rời khỏi nơi sâu trong Hắc Phong sâm lâm, đi đến chỗ Xích thôn.
“Vương đại ca, ngươi trở về rồi.”
Thời điểm thấy Vương Bình mang theo hai con yêu thú hạ xuống từ trên trời, mặt mũi người dân Xích thôn đều đầy chấn kinh.
Mặc dù bọn họ không nhìn ra được hai con yêu thú trước mặt này mạnh bao nhiêu nhưng cũng có thể biết hai con yêu thú này chắc chắn là yêu thú thất giai.
Vương Bình đi ra ngoài một chuyến, lại thu phục được hai con yêu thú thất giai, thật sự dọa bọn họ rồi.
“Ừm, ta về rồi đây.”
Vương Bình nhìn đám người đang khiếp sợ, gật đầu nhẹ với Xích Phong, nhìn về phía bọn người trưởng thôn, nụ cười trên mặt nói: “Hai con yêu thú này là vừa nãy ta mới thu phục. Một con là Song Vĩ Xà Hổ, một con là Hỏa Văn Yêu Hổ. Sức chiến đấu của bọn nó tương đương với Linh Nguyên cảnh tầng sáu và Linh Nguyên cảnh đại viên mãn của con người.”
Vừa nói xong câu này, đám người càng chấn kinh hơn, thực sự là vẻ mặt có hơi hốt hoảng, khó mà tin được.
Dù sao, Vương Bình trước khi ra thôn, mới có tu vi Linh Nguyên cảnh tầng một, rời đi hơn một tháng, sau khi trở về đã có thể thu phục được yêu thú có sức chiến đấu tương đương với Linh Nguyên cảnh đại viên mãn, như vậy cũng thật sự quá kinh khủng.
Như vậy chẳng phải nói tu vi hiện tại của Vương Bình ít nhất cũng là Linh Nguyên cảnh đại viên mãn sao, thậm chí còn không phải là Linh Nguyên cảnh đại viên mãn đơn giản bình thường.
Tốc độ tăng trưởng này thật sự không hợp lẽ thường.
Trong lúc nhất thời, đám người thôn trưởng đoán được thể chất của Vương Bình tuyệt đối không đơn giản chỉ là linh thể như vậy.
Chẳng qua mọi người cũng sẽ không truy cứu đến cùng.
“Thôn trưởng, ta sẽ để Song Vĩ Xà Hổ ở lại trong thôn để bảo vệ mọi người. Sau đó bất kể là mọi người dựa vào nó để đi tìm Lý gia báo thù, hay là tiếp tục ở nguyên một góc thì tùy mọi người.”
Vương Bình nhìn đám người thôn trưởng từ từ nói.
Người Xích tộc sớm hay muộn đều sẽ biến mất, đây là chuyện cuối cùng hắn làm cho Xích tộc.
Hắn không thể ngăn cản việc Xích tộc biến mất, cũng không muốn tìm hiểu cội nguồn trong đó đến cùng.
Dù sao, kẻ có thể diệt Xích tộc, lại khiến cường giả Xích tộc hiện tại đều biến mất một cách quỷ dị, quá mức nguy hiểm, không cẩn thận thì sẽ góp luôn cả mạng của hắn vào.
Càng mạnh càng có thể hiểu rõ loại cường giả kia đại biểu cho điều gì.
Bởi vậy, hắn đã từng nhận rất nhiều ân huệ của người Xích thôn, giờ dùng Song Vĩ Xà Hổ cho bọn họ cơ hội báo thù, lại cũng bảo vệ bọn họ cũng coi như là tiêu trừ nhân quả, không ai nợ ai.
Nghe thấy lời Vương Bình nói, tất cả người lớn trong thôn kể cả thôn trưởng cũng đều vừa mừng vừa sợ, lại có hơi xấu hổ.
Dù sao, chuyện Vương Bình làm cho bọn họ đã rất nhiều, bọn họ nợ Vương Bình quá nhiều.
Chẳng qua mặc dù bọn họ thấy ngượng nhưng cũng không nói nên lời từ chối được.
Bởi vì, bọn họ đã chờ ngày này rất lâu rồi.
Đối mặt với kẻ thù Lý gia này, vốn dĩ bọn họ tưởng rằng cả đời mình chỉ có thể trốn đối phương, không có cách nào báo thù.
Không nghĩ đến Vương Bình bất ngờ xuất hiện, Xích thôn của bọn họ hiện tại dùng tốc độ kinh người quật khởi, hơn nữa còn thu phục yêu thú thất giai mạnh mẽ, cho bọn họ năng lực báo thù.
“Hài tử, cảm ơn ngươi.”
“Chỉ cần có thể báo thù, mấy người Xích thôn chúng ta mới có thể nhắm mắt.”
Thôn trưởng lệ rơi đầy mặt, lại cũng khó có thể khống chế ánh mắt của mình.
Nhìn dáng vẻ này của đám người thôn trưởng, Vương Bình thở dài.
Năm mươi năm này của Xích thôn đúng là không dễ chịu, thời thời khắc khắc đều nghĩ đến chuyện báo thù nhưng lực bất tòng tâm.
Bây giờ có năng lực báo thù đương nhiên trong lòng sẽ vô cùng xúc động.
Sau đó, bọn người thôn trưởng vui đến phát khóc lôi kéo Vương Bình trò chuyện, cũng để chúng phụ nhân trong làng làm thịt rượu phong phú.
Hôm sau, thôn trưởng không chờ nổi nữa, ngồi trên lưng Song Vĩ Xà Hổ, tiến về thành Bạch Vân, tìm Lý gia báo thù.
Nhanh chóng có tin tức truyền ra, có người điều khiển một con yêu thú thất giai mạnh mẽ đến Lý gia, Lý gia diệt tộc.
Cho dù có được tu vi Linh Nguyên cảnh tầng hai nhưng lão tổ Lý gia đứng trước mặt con yêu thú thất giai kia vẫn không chịu nổi một kích như cũ.