Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1013 - Chương 1011: Để Cho Bọn Họ Nhìn Xem Cái Gì Gọi Là Chênh Lệch

Chương 1011: Để cho bọn họ nhìn xem cái gì gọi là chênh lệch
Chương 1011: Để cho bọn họ nhìn xem cái gì gọi là chênh lệch

Ba đội ngũ khác như thể đã thương lượng từ trước vậy, mục tiêu của bọn họ trực tiếp nhằm vào năm người Diệp Thiên Dật!

Diệp Thiên Dật cũng choáng váng!

Không phải chứ? Vì cái vẹo gì lại muốn đánh mình? Hắn đẹp trai lại kéo cừu hận như vậy sao?

Đương nhiên, đây quả thật là cũng là một nguyên nhân, chiến đội bạo lệ không cần phải nói, trước đó đã va chạm cãi cọ rồi, bọn họ khẳng định là muốn giết chết mấy người Diệp Thiên Dật, nhất là cô gái kia, ghen ghét với nhan sắc của mấy người Thi Gia Nhất, cho nên càng muốn động thủ!

Diệp Thiên Dật thật ra muốn chiến thắng bọn họ dễ dàng cũng không khó, nhưng mà bọn họ đến đây là để rèn luyện, cho nên Diệp Thiên Dật cố gắng không dùng năng lực đặc thù của hắn, nhưng mà bây giờ trong loại tình huống này...

Con mọe nhà các ngươi!

"Tiểu Thiên Vũ, anh vợ, cẩn thận!"

"Biết rồi!"

Sưu sưu sưu ——

Sau đó, ngoại trừ tiểu Anh Vũ, ci bốn người khác trực tiếp xông ra ngoài!

Mặc dù nhiệm vụ của Thi Gia Nhất là bảo hộ, nhưng bảo hộ cũng không có nghĩa là chỉ có thể bảo hộ ở phía sau.

"Đệch! Ba chiến đội kia vậy mà trực tiếp nhằm vào năm người của chiến đội đẹp trai nhất thiên hạ? Có cần thiết phải làm như thế không chứ?"

"Khả năng là do người thanh niên kia quá đẹp trai rồi? Quá hấp dẫn cừu hận? Vậy bọn họ chết chắc rồi!"

"Lại còn dám trực tiếp nghênh đón, cái này??"

"..."

Bọn họ đều rất giật mình!

"Tới đi, để cho ta thử xem sức mạnh của các ngươi là gì!"

Diệp Thiên Dật một quyền trực tiếp đánh phía một người đàn ông của chiến đội bạo lệ!

Thần Đạo cảnh nhất giai oanh kích Thần Đạo cảnh bát giai!

Rầm ——

Hai quyền va chạm, lực lượng của Thần Đạo cảnh bát giai kia trong nháy mắt bị Diệp Thiên Dật nghiền ép!

Bụp ——

Phốc ——

Hắn phun một ngụm máu tươi trực tiếp bị đánh bay ra ngoài! Lại một cái chớp mắt, một người khác vừa vặn cũng ở ngay này xông về phía Diệp Thiên Dật.

"Không đủ! Thật không đủ! Đan Long Phần Nguyên!"

Graooo ——

Một hỏa long oanh kích tới!

Phốc ——

"Cái gì?!"

Thấy cảnh này, toàn bộ người trên khán đài vô thức đứng lên!

"Người kia không phải mối chỉ là Thần Đạo cảnh nhất giai sao? Thần Đạo cảnh nhất giai một chiêu đánh bay Thần Đạo cảnh bát giai của chiến đội bạo lệ ra ngoài? Còn đánh hộc máu nữa? Ta không nhìn lầm chứ?"

"Cái này?? Bọn họ quả nhiên không đơn giản! Đậu móe! Nhìn cô gái kia kìa!"

Ánh mắt của bọn họ rơi vào trên người Tịch Thiên Vũ.

"Lôi Lăng Nhất Kích!"

Tịch Thiên Vũ đánh với hai Thánh Đạo cảnh, trực tiếp một quyền chặn lại lực lượng của hai Thánh Đạo cảnh, đồng thời phóng thích võ kỹ.

Phốc ——

Kia Thánh Đạo cảnh hộc máu, trực tiếp bay ra ngoài, nện xuống đất!

"Lôi Thần Thiên Minh Thiểm!"

Tịch Thiên Vũ đôi mắt ngưng tụ, lam quang hiện lên.

"Muốn dùng lôi đình trúng đích chúng ta? Si tâm vọng tưởng! Cửu Thiên Nhất Kích!"

"Chị Thập Nhất!"

Tịch Thiên Vũ nói một câu!

"Có đây!"

Thi Gia Nhất ngưng tụ lực lượng không gian!

Rầm ——

Lôi đình đánh về phía bọn họ đột nhiên lại biến mất giữa không trung!

Trong nháy mắt, lôi đình xuất hiện ở phía sau bọn họ.

"Cái gì?"

Phốc ——

" —— "

Cường đại lôi đình oanh kích mấy Thánh Đạo cảnh kêu rên liên hồi!

Đám người: ???

"Không gian! Bọn họ còn có thuộc tính không gian!"

"Nhưng mà... Cái chiến lực này cũng quá mạnh rồi chứ? Nhất là người thanh niên chỉ có Thần Đạo cảnh nhất giai kia, hắn là Thần Đạo cảnh nhất giai mà lại đuổi theo đánh bảy tám người? Đậu móe?"

"..."

Không sai, Diệp Thiên Dật chính là Thần Đạo cảnh nhất giai đuổi theo đánh bảy tám người Thần Đạo cảnh thất, bát giai của hai chiến đội, cái này khiến đám người đều hãi hùng.

"Bọn họ mạnh, vậy chắn là ngươi cũng không quá mạnh đi!"

Cô gái của chiến đội bạo lệ đôi mắt ngưng tụ, trên người ngưng tụ hồng quang, xông về phía Bạch Thiên Hạo!

"Mặc dù ta chỉ có Thần Đạo cảnh nhị giai, nhưng mà... Cửu Thiên Lôi Đình!"

Rầm ——

Bạch Thiên Hạo xông về phía cô gái yêu diễm trước mắt, hai quyền va chạm, khí thế bộc phát, toàn bộ luận võ dưới đài bụi bay mù mịt!

"Nhưng mà, ta cũng không yếu! Yaaaa —— "

Bạch Thiên Hạo quát to một tiếng.

Một bên khác, một người đàn ông vọt thẳng đến đằng sau tiểu Anh Vũ, sức mạnh đáng sợ muốn trực tiếp đánh vào trên người tiểu Anh Vũ đang thảnh thơi đứng ở đó!

"Ngươi quên mất bản tiên nữ rồi à?"

Đột nhiên sau lưng của hắn vang lên giọng nói của Thi Gia Nhất!

"Hự!"

Hắn quát một tiếng, quay người đánh một quyền về phía Thi Gia Nhất,

Sau đó Thi Gia Nhất biến mất ngay tại chỗ.

"Hàn Băng Phong Bạo!"

Trên không, đôi mắt xinh đẹp của Thi Gia Nhất lóe lên hàn quang, tảng băng nổ bắn ra!

" —— "

Sưu ——

Thi Gia Nhất hạ xuống đất đứng cạnh tiểu Anh Vũ.

"Chị đẹp, tiểu Anh Vũ không phải làm gì sao?"

Tiểu Anh Vũ chớp chớp mắt to hỏi.

Thi Gia Nhất cười nói: "Chí ít thì mấy cuộc chiến đấu trước mắt không cần đến ngươi, ngươi là bài tẩy của chúng ta cơ mà."

"Hì hì..."

Tiểu Anh Vũ nghe thấy thế thì híp mắt cười hì hì.

"Vạn Thế Thiên Lôi Kiếp!"

Rầm ——

" —— "

Một bên khác, mấy người kia bị Diệp Thiên Dật trực tiếp đánh bay ra ngoài!

Bụp ——

Bạch Thiên Hạo một quyền cũng vượt qua cấp mấy đánh cô gái kia đánh bay ra ngoài!

Mọi người cũng đã cải thiện được rất nhiều về thể chất nhờ luyện hóa linh vật thiên địa đỉnh cấp, khả năng bây giờ còn không thể gọi là cực kỳ đỉnh tiêm, nhưng mà tuyệt đối cũng mạnh hơn võ giả bình thường rất nhiều lần!

Sưu sưu ——

Mấy người Diệp Thiên Dật hạ xuống đứng cùng một chỗ, khóe miệng khẽ cong lên.

"So với trong tưởng tượng của ta thì quá là rác rưởi."

Thi Gia Nhất thản nhiên nói một câu.

Đám người: ???

"Cái này??"

Trên khán đài, những người kia thật là có chút ngây ngẩn cả người!

"Không thể nói quá mạnh, nhưng mà tiềm lực rất lớn!"

Bách Lý Không trầm ngâm một câu nói!

"Hả? Nhị sư huynh đang nói Lục sư đệ sao??"

Kiếm Cổ hỏi.

"Không phải, ta nói là mấy đồng đội của Lục sư đệ, về phần Lục sư đệ, quả thật có chút không đơn giản nha, đến tận bây giờ mà mỗi người bọn họ biểu hiện ra cũng vẻn vẹn chỉ là võ kỹ và thuộc tính, nhưng mà ta rất tò mò, cô bé kia có năng lực gì, thậm chí trận này cũng chưa thấy nàng ra tay."

"Ừm, ta cũng rất tò mò."

Kiếm Cổ gật gật đầu.

"Yeahhh, chuẩn bị thắng tiền rồi."

Hàn Nhụy hưng phấn xoa xoa tay nhỏ.

"Cậu Vân, xác thực vẫn là ánh mắt của ngươi tinh tường, bọn họ tuyệt không đơn giản, thậm chí có thể là đến đây để rèn luyện chuẩn bị cho đoàn đội chiến ở trận chiến chư thiên!"

Một người đàn ông nói.

Đôi mắt Đông Phương Vân nhìn về phía mấy người trên sàn đấu võ, nói: "Nhưng mà không được, cảnh giới quá thấp, trận chiến chư thiên cũng sắp diễn ra rồi, bọn họ không kịp đâu."

Bên trong đấu trường, mấy người kia từ dưới đất bò dậy, sau đó hội tụ đến cùng một chỗ, bốn đội ngũ đứng ở bốn góc, bọn họ đều cảnh giác nhìn mấy người Diệp Thiên Dật, không còn thái độ khinh khỉnh lỗ mãng như vừa rồi.

"Các vị, trước liên thủ xử lý bọn họ đi! Sau đó chúng ta lại phân thắng bại!"

Cô gái của chiến đội bạo lệ đôi mắt ngưng lại nói một câu!

"Được!"

Bọn họ khẽ gật đầu.

Diệp Thiên Dật cười một tiếng: "Nói cứ như ngay từ đầu các ngươi không liên thủ ấy."

"Đương nhiên khác rồi, bởi vì từ giờ trở đi, chúng ta mới xuất toàn lực!"

Bọn họ bạo phát ra khí thế! Trong chớp mắt, toàn bộ sân đấu võ phong vân biến ảo!

"Mọi người, vậy chúng ta cũng để bọn họ mở mang kiến thức một chút, cái gì gọi là chênh lệch đi!"

Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ nhếch!

"Được!"

Bình Luận (0)
Comment