Lời Diệp Thiên Dật nói ra có chút dọa người!
Tà Vương điện vốn là thế lực thần cấp, còn là một trong một trăm lẻ tám tông của Tà tông. Vậy mà Diệp Thiên Dật dám tuyên bố nếu người Tà Vương điện chọc giận hắn, hắn chỉ cần một cái nhấc tay sẽ tiêu diệt hết toàn bộ……
Điều này có nghĩa là sao??
“Fuck! Diệp Thiên Dật ngươi CMN thật biến thái!”
Bạch Thiên Hạo không nhịn được nói.
“Thường thôi, anh vợ cũng thật trâu bò, Thần Đạo cảnh thất giai của ngươi đấu với Tiên Vương cảnh cũng bám trụ được thời gian lâu như vậy! Không tồi, không tồi.”
Diệp Thiên Dật động viên Bạch Thiên Hạo.
Nếu là võ giả bình thường thì sớm đã bỏ mạng!
“Quào! Mẹ nó sao ta lại cảm thấy ngươi đang sỉ nhục ta nhỉ!”
Bạch Thiên Hạo nói xong nện vào ngực Diệp Thiên Dật một đấm.
“Ha ha ha, ta không có ý đó.”
“Diệp Thiên Dật, MVP của hôm nay phải giành cho tiểu Anh Vũ.”
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nhìn sang Tiểu Anh Vũ vẫn đang mải mê ăn.
Tiểu Anh Vũ dừng động tác lại, nàng nuốt đồ ăn rồi quay sang.
“Hì hì hì……”
Nàng nhìn họ cười ngây ngô.
Diệp Thiên Dật: “……”
Bé ngốc này.
Đương nhiên nàng không hiểu MVP là cái gì, nhưng nghe được mọi người nhắc đến tên nàng thế nên hớn hở quay sang nhìn.
Phượng Dao cũng rời đi rồi, nhưng cả tháng nay Diệp Thiên Dật không hề biết các nàng đã ở đây xem hắn đấu võ.
“Diệp Thiên Dật, chúng ta có đánh tiếp nữa không?”
Thi Gia Nhất hỏi.
Diệp Thiên Dật ngẫm nghĩ rồi nói: “Đánh chứ! Nếu đã cách Sát Thần Chi Tâm gần như vậy, vì sao không tiếp tục?”
Tuy bọn họ là đoàn đội chiến, nhưng nếu đạt được một trăm trận thắng mà nói thì năm người họ đều có khả năng đạt được Sát Thần Chi Tâm!
Có được Sát Thần Chi Tâm không chỉ làm thực lực của võ giả tăng lên nhiều lần, cụ thể là thăng cấp những thuộc tính cơ bản, điều đó rất đáng để bọn họ cố gắng. Diệp Thiên Dật cũng muốn được như vậy, nếu sức mạnh của hắn lại tăng thêm thì năng lực chiến đấu vượt cấp sẽ càng mạnh hơn……
“Có điều …… lấy được Sát Thần Chi Tâm đồng nghĩa với phải gia nhập Sát Thần điện phải không?”
Tịch Thiên Vũ hỏi.
“Nếu chúng ta không gia nhập thì sao?”
Diệp Thiên Dật cười đáp.
“Không gia nhập sẽ phải chết.”
“Chỉ bằng họ mà đòi giết được ta ư?”
“Hả ——”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Ngươi yên tâm, cứ giao hết cho ta! Chúng ta tranh thủ nâng cao năng lực chiến đấu trước khi Trận chiến chư thiên diễn ra! Dù sao cũng phải lấy được danh hiệu quán quân Trận chiến chư thiên của Chúng Thần Chi Vực!”
Mọi người: ???
“Không phải chứ? Ngươi chém vừa thôi? Giành được giải quán quân Trận chiến chư thiên của Chúng Thần Chi Vực á? Thôi bỏ đi.”
Thi Gia Nhất nói.
“Hửm?”
“Sẽ không làm gánh nặng cho ngươi đâu, đánh xong Bát Hoang chúng ta sẽ không đi Chúng Thần Chi Vực.”
Thi Gia Nhất cảm thấy năng lực của bản thân đánh ở Bát Hoang còn được, nhưng nếu tới Chúng Thần Chi Vực, nàng thật sự sẽ là gánh nặng cho Diệp Thiên Dật.
“Sao vậy? Ngươi không tự tin vào bản thân sao?”
Thi Gia Nhất lắc đầu: “Không phải là ta không tự tin mà là đám người của Chúng Thần Chi Vực quá mạnh.”
“Vậy chẳng lẽ ngươi không biết, một khi xác định đội ngũ rồi thì sẽ không thể thay đổi sao?” Diệp Thiên Dật nói.
“Có chuyện này sao?”
“Yên tâm đi, ngày tháng còn dài, lúc chúng ta đánh xong Bát Hoang áng chừng còn thời gian hai tháng thì Chúng Thần Chi Vực mới tổ chức. Tính ra chúng ta có tận ba tháng cơ mà, Tiểu Thiên Vũ lên Thần Vương cảnh, chúng ta tranh thủ đạt tới Tiên Vương cảnh luôn đi.”
Mọi người: ???
“Ta mới Thánh Đạo cao giai, muốn đạt tới Thần Vương cảnh chỉ sợ cần phải rất nhiều năm nữa!”
Tịch Thiên Vũ nói.
“Đúng vậy, ta cũng mới ở Thần Đạo cảnh thất giai, muốn đạt tới Tiên Vương cảnh còn phải qua Thánh Đạo cảnh, thời gian ba tháng sao đủ để đạt tới Tiên Vương cảnh!”
Bạch Thiên Cáp nói.
“Đừng quên, sau khi có được Sát Thần Chi Tâm chúng ta có thể luyện hóa nó để đột phá lên Thánh Đạo cảnh, mà Tiểu Thiên Vũ cũng đủ để đạt tới Tiên Vương cảnh! Ta cảm thấy những người còn lại chắc là không có vấn đề gì lớn!” Diệp Thiên Dật nói.
“Vậy được rồi! Chúng ta cùng nhau cố gắng! Dù thế nào cũng phải dốc hết sức lực!”
“Mọi người ơi, cố lên!”
Mọi người đặt tay lên nhau rồi cùng hạ quyết tâm.
“Này, Tiểu Anh Vũ, ngươi cũng đặt tay lên đi.” Diệp Thiên Dật cười gọi Tiểu Anh Vũ lại gần.
“Hì hì……”
Tiểu Anh Vũ mút tay xong cũng đặt lên phía trên.
“Bé ngốc!”
“Cố lên!”
Bọn họ cùng hô một tiếng, sau đó hạ tay xuống!
Cộc cộc cộc ——
Lúc này, có người gõ cửa phòng, Diệp Thiên Dật ý niệm vừa động cửa cũng được mở ra, hai người lạ mặt bước vào, đi trước cô gái Tiên Vương cảnh là một chàng trai, hắn dường như mang vẻ khinh thường nhìn bọn họ.
“Hai vị là?”
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua.
“Người Tiên Vương điện.”
Cô gái cười nhẹ, hai mắt quan sát Diệp Thiên Dật.
Rất tuấn tú! Người đàn ông này thật đẹp trai, thoạt nhìn đã thấy được khí chất bất phàm.
“Người Tiên Vương điện tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ trận sau chúng ta sẽ đấu với Tiên Vương điện các người sao?”
Diệp Thiên Dật nhếch miệng hỏi một câu.
“Không phải ý này! Bọn ta có thể ngồi một lát không?”
“Mời.”
Hai người bọn họ cùng ngồi xuống.
“Tuyết Lê.”
Cô gái giơ tay ra chào hỏi với Diệp Thiên Dật.
“Diệp Thiên Dật.”
Hai người bắt tay nhau.
“Đây là anh trai của ta, Tuyết Phong.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Hai người có gì thì nói thẳng đi.”
Diệp Thiên Dật nói.
Tuyết Lê cười: “Được, vậy ta đi thẳng vào vấn đề. Hy vọng các ngươi có thể gia nhập Tiên Vương điện chúng ta.”
“Mời hai người trở về cho.”
Diệp Thiên Dật nghe xong nhàn nhạt nói.
Bọn họ bị Diệp Thiên Dật từ chối thẳng thừng thì sửng sốt một chút.
“Ha ha, anh Diệp không suy nghĩ sao, tình cảnh hiện tại của các ngươi chưa rõ ràng, ta đã điều tra qua thân phận của các ngươi, nếu Tà Vương điện thật sự muốn ra tay thì Đế quốc Thánh Tâm cũng khó mà bảo vệ được các ngươi, nếu Đế quốc Thánh tâm vẫn cố nhúng tay vào thì khả năng sẽ bị m Nguyệt tông tập kích, điều này các ngươi nên suy nghĩ cho kỹ.”
Tuyết Lê mỉm cười nói.
“Chuyện này không cần hai người phải lo lắng, muốn dùng bữa thì mời ở lại, không thì, thành thật xin lỗi đã mất công hai người phải đi một chuyến rồi.”
Tuyết Phong cười nhạo một tiếng.