Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1057 - Chương 831: Tại Sao Lại Không Vui Nổi Thế Này?

Chương 831: Tại sao lại không vui nổi thế này?
Chương 831: Tại sao lại không vui nổi thế này?

Không sai!

Diệp Thiên Dật nhìn thấy Hạ Ngữ Hàn và Bạch Hàn Tuyết.

Tuy rằng hai cô gái này đều mang khăn che mặt, nhưng là vợ của mình, Diệp Thiên Dật làm sao có thể không nhận ra cơ chứ!

"Khụ khụ —— khụ khụ khụ khụ ——"

Diệp Thiên Dật nhịn không được ho khan lên!

"Anh Diệp, người ta còn chưa được hôn đâu."

Một cô gái sáp đến!

Diệp Thiên Dật vươn tay đẩy nàng ra, sau đó đứng dậy!

"Hai người được lắm!" Diệp Thiên Dật chỉ vào Hạ Ngữ Hàn cùng Bạch Hàn Tuyết.

Hai cô gái: ???

Hai nàng sửng sốt một chút!

Không phải hẳn nên là bọn họ chỉ vào Diệp Thiên Dật nói một câu: "Ngươi được lắm", sao lại trái ngược thế này?

"Hai người thế mà lại lừa ta!"

Diệp Thiên Dật chỉ vào hai người các nàng với bộ dáng vô cùng tủi thân!

"Lừa ta! Hu hu hu, ta không thích các ngươi nữa, các ngươi lừa ta, hu hu hu!"

Sau đó Diệp Thiên Dật "Khóc hu hu" chạy đi.

Hai cô gái: ???

"Tên khốn này còn muốn giận ngược."

Bạch Hàn Tuyết thực sự bất đắc dĩ lắc đầu.

Hạ Ngữ Hàn ôm trán!

"Tên cặn bã!"

Diệp Thiên Dật xấu hổ quá, tại sao lại đến, hắn còn đang nói chuyện với một đám các cô gái nữa chứ.

"Người kia là ai? Sao lại có nhiều người đến bắt chuyện với hắn như vậy?"

Rất nhiều người thấy khó hiểu!

"Người anh em, nếu ngươi đẹp trai được như thế, cũng sẽ có người nhiều đến gần ngươi như vậy!"

"Ách ——"

Cho dù Diệp Thiên Dật rất muốn yên lặng, được rồi, hắn không muốn... Quả nhiên hắn vẫn bị rất nhiều người nhìn chằm chằm! Biết làm sao được, một người bị mười mấy cô gái tài giỏi vây quanh đòi hôn như vậy, thì ai có thể không chú ý tới hắn chứ.

Bên kia, Diệp Thiên Dật đi tới một góc, Bạch Hàn Tuyết và Hạ Ngữ Hàn đi lại đây!

"Chạy, tiếp tục chạy đi."

Bạch Hàn Tuyết xem thường nói.

"hì hì."

Diệp Thiên Dật cười một tiếng, sau đó đi qua nắm lấy tay của hai cô gái!

Các nàng giật tay ra.

"Làm sao, đụng một chút cũng không được sao!"

"Không được, ngươi đi chạm cô gái khác đi!"

Bạch Hàn Tuyết nói.

Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.

"Tiểu Hàn Tuyết, nhớ chết đi được!"

Diệp Thiên Dật đi qua ôm lấy Bạch Hàn Tuyết.

Hạ Ngữ Hàn đứng ở đó không nói gì, nàng đã nghe Bạch Hàn Tuyết kể về những chuyện bọn họ đã trải qua, từ sau khi đến nơi này bọn họ vẫn chưa được gặp mặt, chỉ được nhìn thấy nhau qua gọi video thôi.

Bạch Hàn Tuyết cắn cắn môi, sau đó vươn tay ôm lấy Diệp Thiên Dật.

Nàng cũng rất nhớ Diệp Thiên Dật.

"Các ngươi cũng thật là, đến rồi còn cố ý nói cho ta là không đến!"

Diệp Thiên Dật buông lỏng Bạch Hàn Tuyết ra, nhìn các nàng cười.

Hạ Ngữ Hàn nói: "Không đến thì làm sao có thể thấy ngươi cùng với nhiều cô gái nói chuện vui vẻ như vậy chứ?"

"Nè nè nè, tiểu Ngữ Hàn ngươi học xấu rồi."

Diệp Thiên Dật trừng mắt liếc nhìn nàng một cái.

Gương mặt Hạ Ngữ Hàn hơi ửng đỏ lên.

"Người kia là ai?"

Bên kia, mấy tên con trai của Băng Thần điện nhíu chặt mày nhìn vào một góc kia, Diệp Thiên Dật vậy mà lại lôi kéo tay của hai cô gái, thậm chí còn ôm lấy Bạch Hàn Tuyết, trong mắt của bọn họ đều bắn ra sát ý!

"Diệp Thiên Dật, người của chiến đội mà tham gia đấu trường tử vong, ngươi chưa thấy sao?Cmn! Tại sao hắn..."

"Chẳng lẽ hắn là bạn trai của Hàn Tuyết?"

"Vậy vì sao vừa mới nãy còn nắm tay của Hàn Ngữ?"

Bọn họ rối rắm mơ hồ!

Bình Luận (0)
Comment