Bọn họ cũng là người của Băng Thần điện, mà Băng Thần điện không thiếu mỹ nữ, nhưng sự xuất hiện của Bạch Hàn Tuyết và Hạ Ngữ Hàn khiến bọn họ trực tiếp trở thành đối tượng theo đuổi của rất nhiều người, bao gồm cả những vị thiên tài xuất chúng này của Băng Thần điện! Thậm chí là người thừa kế của Băng Thần điện!
Nhưng mà, bây giờ ngươi lại nói với ta, hai cô gái này hình như có một người đang yêu đương với một tên nhóc ở Bát Hoang?
"Diệp Thiên Dật, ta đi tìm anh trai của ta trước."
Tuy Bạch Hàn Tuyết rất vui vẻ khi gặp lại Diệp Thiên Dật, nhưng mà nàng cũng rất nhớ Bạch Thiên Hạo.
"Được, hôn một cái nào, còn có Thi Bảo Bảo đều ở bên kia!"
Bạch Hàn Tuyết trợn mắt liếc Diệp Thiên Dật một cái.
"Nhanh lên nhanh lên, hôn một cái nào."
Diệp Thiên Dật chìa mặt mình ra!
Chụt ——
Bạch Hàn Tuyết nhẹ nhàng hôn một cái ở lên má Diệp Thiên Dật, sau đó rời đi!
Mà mấy người Băng Thần điện đang chú ý tình hình bên này, nhìn một màn như vậy đồng tử đột nhiên co rụt lại!
CMN!
"He he!"
Diệp Thiên Dật xấu xa cười một tiếng, sau đó nhìn Hạ Ngữ Hàn, ngồi xuống chỗ kia, vỗ vỗ chân!
"Ngươi nghĩ hay quá nhỉ."
"Nhanh lên, nếu không ta sẽ tức giận."
Diệp Thiên Dật trừng mắt liếc mắt một cái nhìn Hạ Ngữ Hàn!
Hạ Ngữ Hàn thực bất đắc dĩ,
Diệp Thiên Dật có đôi khi giống như một đứa trẻ ấy.
"Nhanh lên nhanh lên!"
Diệp Thiên Dật đưa tay kéo Hạ Ngữ Hàn qua, sau đó để nàng ngồi ở trên đùi mình, Diệp Thiên Dật ôm lấy nàng, sau đó tháo khăn che mặt của nàng xuống, hai người trao nhau một nụ hôn sau bao ngày xa cách.
Lúc người Băng Thần điện thấy một màn như vậy, bọn họ hoàn toàn choáng váng!
Bạch Hàn Tuyết... Hạ Ngữ Hàn thế nhưng... Đều... Đều??
Fuckk? Tình huống gì đây?!
"Chuyện gì thế này! Cái này rốt cuộc là chuyện gì!"
Trái tim bọn họ vỡ tan rồi!
"Đáng ghét! Đáng ghét!!"
"Ha ha ha, anh Ba, ta thấy bây giờ chúng ta cũng không cần tranh giành nữa!"
Một gã lắc đầu sau đó rời đi!
Bên kia, Bạch Hàn Tuyết nhìn thấy Thi Gia Nhất, Tiểu Anh Vũ và Bạch Thiên Hạo, đương nhiên, còn có một cô gái ở bên cạnh trông có vẻ rất thân mật với Bạch Thiên Hạo!
"Anh."
Bạch Hàn Tuyết đi tới phía sau Bạch Thiên Hạo gọi một tiếng.
Bạch Thiên Hạo thân hình khẽ run lên, nhanh chóng quay đầu lại, nhìn thấy Bạch Hàn Tuyết.
Đôi mắt hắn nhất thời đỏ lên.
"Em gái!"
Bạch Thiên Hạo chạy tới ôm chầm lấy Bạch Hàn Tuyết!
Bạch Hàn Tuyết tươi cười.
Bọn họ trước đó đã gọi video cho nhau rồi, nhưng gọi video và gặp mặt trực tiếp ở đây, tất nhiên tuyệt đối là hai khái niệm khác nhau rồi!
Triệu Phỉ Phỉ sửng sốt một chút, nhìn hai người bọn họ.
"Em gái, ngươi còn mang khăn che mặt làm gì, mau, để cho ta xem có thay đổi gì không nào."
Bạch Thiên Hạo cười nói!
Bạch Hàn Tuyết gỡ khăn che mặt xuống.
"Móe! Thật hời cho tên khốn Diệp Thiên Dật kia, sớm biết thế lúc đó ta đã không ngăn cản cha chia cắt các ngươi rồi!" Bạch Thiên Hạo cười nói đùa!
"Thiên Hạo, nàng là…."
Triệu Phỉ Phỉ đi qua!
"Em gái ta, em gái ruột! Trước đó đã từng nói qua với ngươi rồi."
Triệu Phỉ Phỉ hơi há cái miệng nhỏ nhắn.
"Chào ngươi, ta là Triệu Phỉ Phỉ!"
"Chào chị dâu!"
Bạch Hàn Tuyết cười nhìn nàng.
"Nè nè, tiểu Anh Vũ, ngươi đã ăn nhiều như vậy rồi mà vẫn chưa no hay sao?"
Thi Gia Nhất lôi kéo tiểu Anh Vũ lại đây, chuẩn bị mang nàng đi rửa mặt, sau đó thấy Bạch Hàn Tuyết.
"Tiểu Hàn Tuyết?" Thi Gia Nhất mừng rỡ reo lên.
"Cô Thi!"
Bạch Hàn Tuyết cũng rất vui vẻ.
"Đệch! Tiểu Hàn Tuyết ngươi đến mà cũng không nói một tiếng với bản tiên nữ!"
Thi Gia Nhất đi tới ôm lấy Bạch Hàn Tuyết!
"Vì ta muốn cho các ngươi một bất ngờ."
"Đi đi đi, phải uống một ly mới được, Ố? Diệp cặn bã đâu?"
"Hắn sao..."
Bạch Hàn Tuyết nhìn ngó.
Đệt!
Hai người kia đang ở trong góc hôn nhau.
"Chết rồi."
Bạch Hàn Tuyết nói một câu!
Thi Gia Nhất: "..."
"Đi đi đi, chết cũng được, uống một ly nào, giới thiệu cho ngươi mấy người bạn tốt, à không đúng, là Nữ hoàng bệ hạ, siêu cấp xinh đẹp!"
Mấy người các nàng siêu cấp vui vẻ tụ lại cùng nhau!
Nhưng lại có rất nhiều người không vui!
Tại sao rõ ràng là một bữa tiệc tốt đẹp như vậy, mà lại không vui vẻ nổi cơ chứ?
Diệp Thiên Dật đã bị rất nhiều người chú ý đến!
Quá phô trương rồi!
Fuckk? Ở chỗ kia hôn nhau với Hạ Ngữ Hàn của Băng Thần điện? CMN!
"Thôi được rồi."
Hạ Ngữ Hàn bị Diệp Thiên Dật cắn môi đau, đẩy Diệp Thiên Dật ra.
Diệp Thiên Dật liếm liếm môi cười ha ha.
"Trận chiến chư thiên cố lên nhé."
Hạ Ngữ Hàn nhìn Diệp Thiên Dật, nói xong rồi rời đi!
"y ya, thoải mái quá!"
Diệp Thiên Dật duỗi thắt lưng sau đó đi qua!
"Nhìn cái gì đó?"
Diệp Thiên Dật nhìn thấy một gã tóc xanh, tên tóc xanh này nhìn mình chằm chằm, bộ dáng quá oán hận kia, đều biểu hiện ra ngoài!
"Ngươi là bạn trai của Ngữ Hàn?"
"Ngươi nhìn không ra hay sao mà còn hỏi?"
"Ngươi không xứng với nàng!"
Tên đó nói.
Diệp Thiên Dật; "..."
"Ngươi có bệnh hả? Ngu ngốc!"
Diệp Thiên Dật nói xong thì bỏ đi!
Hắn thật sự rất thích Hạ Ngữ Hàn, ngay cả có như vậy, hắn vẫn thích nàng!
Vì sao chứ? Hắn không phải chỉ là một tên phế vật của Bát Hoang thôi sao? Cho dù ở Bát Hoang được xem là tài năng xuất chúng, nhưng Bát Hoang tính là cái thá gì!
Hắn không thể hiểu nổi, ánh mắt của Hạ Ngữ Hàn cả Bạch Hàn Tuyết nữa, sao lại có thể kém như vậy? Ngoại trừ có chút đẹp trai thì hắn có cái gì có thể so sánh được với những người của Chúng Thần Chi Vực, bao gồm cả hắn?
Không thể không nói, hồng nhan họa thủy!
Từ xưa đến nay, loại sinh vật mang tên phụ nữ, mà nhất là phụ nữ đẹp nữa đều mang tới nhiều sự hỗn loạn.
Ứng Tiếu Thiên chau mày, đương nhiên hắn nhìn thấy!
"Nhã Nhi."
Ứng Tiếu Thiên đi tới trước mặt Hàn Nhã Nhi và Phượng Dao, ánh mắt nhìn vào Hàn Nhã Nhi.