Diệp Thiên Dật tiến lên, vung một quyền vào bụng của hắn, khiến hắn hộc một ngụm máu rồi bay ra ngoài!
"Lão tử... Cmn cũng nhận thua rồi mà... Ngươi còn đánh à?"
Đoan Mộc Thiên quỳ rạp trên mặt đất rồi gầm gừ.
"Khụ khụ, sức mạnh này cũng đã xuất ra nên không thu về được nữa rồi!"
Diệp Thiên Dật ho khan!
"Mịa!"
Tâm thái của đám người Đoan Mộc Nhật của Tà Vương điện đó như nổ toang ra!
Mấy người này rõ ràng yếu như thế mà sao lại khó đánh như vậy chứ? Mịa!
"Sau đây ta tuyên bố, thế lực của Đế quốc Thánh Tâm chiến thắng. Bọn họ đã đạt được thành tích thắng liên tiếp mười sáu trận đoàn đội chiến, tiếp tục cố gắng nhé, và cũng hy vọng những người khác cũng càng thêm cố gắng hơn!"
Sau đó Diệp Thiên Dật bọn họ bước xuống!
"Sướng không?" Diệp Thiên Dật vừa cười vừa hỏi.
"Sướng chết đi được!"
Thi Gia Nhất cười hì hì nói!
Loại cảm giác đánh kẻ thù đến no đòn này không nói cũng biết là sảng khoái bao nhiêu!
"Có vẻ người của Tà Vương điện khó chết đi được đó!"
Diệp Thiên Dật nhếch mép!
Đôi mắt đẹp của Giang Khuynh Nguyệt nhìn về phía Yêu Hậu, hỏi: "Sư tôn, đây là??"
Nàng có chút khó hiểu.
"Có lẽ là năng lực đặc thù của Tà Thần Chi Cốt."
Yêu Hậu thản nhiên nói!
"Thì ra là thế, có thể không khác sức mạnh ở đấu trường tử vong lần trước là mấy."
Đương nhiên Giang Khuynh Nguyệt nói về lần Diệp Thiên Dật tay không giữ chặt lấy sức mạnh mà người khác phóng ra đó, rồi đánh vung qua, nhìn có vẻ không giống với lần này, nhưng lại có điểm tuyệt diệu là mang đến hiệu quả như nhau. Lần đó, các nàng cảm thấy có lẽ cũng có thể hiểu thành vô hiệu hóa linh lực, cũng gần như lần này thôi mà. Tuy rằng hiệu quả không giống, nhưng cảm nhận một chút thì thấy càng giống như sức mạnh phân nhánh vậy.
"Có điều... Bây giờ đã bại lộ rồi, vậy thì sau này khi gặp phải những đối thủ khác, bọn họ có thể chuẩn bị sớm, sử dụng một vài linh khí phòng ngự để lẩn tránh cho đến khi thời gian cấm linh qua đi, sau đó phản kích!"
Giang Khuynh Nguyệt nói.
"Tên nhóc này rất thông minh, chung quy là vẫn có cách." Yêu Hậu xoay người đi, Giang Khuynh Nguyệt đi theo nàng.
"Thế nhưng nếu như bọn họ gặp phải người của m Nguyệt tông, có thể sẽ không dễ đánh như vậy đâu."
Giang Khuynh Nguyệt nói.
"m Nguyệt Tâm Pháp không phải là dùng linh lực để thôi thúc đúng không?"
Yêu Hậu vừa đi về phía trước vừa thản nhiên nói.
"Vâng, không cần dùng linh lực để thôi thúc m Nguyệt Tâm Pháp và mạnh mẽ nâng cao cảnh giới. Mà m Nguyệt tông có đội ngũ kia gồm có năm tên Thần Vương cảnh đồng nhất, cho dù có bị cấm linh, bọn họ thậm chí không cần sử dụng một chút linh khí nào, chỉ cần thôi thúc m Nguyệt Tâm Pháp và mạnh mẽ nâng cao cảnh giới, dù cho không thể nào sử dụng linh lực đi chăng nữa thì nhất định sẽ đạt đến cảnh giới mà không phải là Diệp Thiên Dật bọn họ có thể ngăn cản được. Hơn nữa,..."
Giang Khuynh Nguyệt dừng một chút, nói: "Sau khi cảnh giới bị nghiền ép, phong tỏa không gian của bọn họ cũng sẽ dễ dàng bị nổ nát. Cho dù người của m Nguyệt tông không có cách phóng thích linh lực, cứ coi như người của m Nguyệt tông lúc này không làm gì được Diệp Thiên Dật bọn họ, nhưng tương tự, Diệp Thiên Dật bọn họ cũng khó mà làm gì được bọn họ. Nếu kéo dài thêm nữa thì thứ hao tổn chỉ là linh lực của Diệp Thiên Dật bọn họ thôi."
"Ngươi đi nhắc nhở một chút đi."
Yêu Hậu nói một câu!
Giang Khuynh Nguyệt nói m Nguyệt Tâm Pháp là m Nguyệt Tâm Pháp chính thống, số người tu luyện không nhiều lắm, càng không thể truyền ra ngoài, cho nên cũng không có quá nhiều người biết rằng phóng ra m Nguyệt Tâm Pháp không cần linh lực, chủ yếu cũng không có bao nhiêu người để ý đến điều này vì nó chẳng có tác dụng gì cả! Có phải là linh lực can thiệp vào hay không cũng không quan trọng!
Cho nên Yêu Hậu cảm thấy khả năng Diệp Thiên Dật không biết.
"Vâng."
Diệp Thiên Dật biết Yêu Hậu và Giang Khuynh Nguyệt ở đây, nhưng Diệp Thiên Dật không đi gặp các nàng, các nàng cũng không gặp Diệp Thiên Dật, bởi vì có gặp nhau bí mật như thế nào đi nữa, một khi bị người khác nhìn thấy thì thân phận của Diệp Thiên Dật sẽ bị phơi bày ra ngay. Hiện tại Diệp Thiên Dật không muốn, mà về cơ bản cái gọi là nhắc nhở của Giang Khuynh Nguyệt cũng chính là gửi tin nhắn mà thôi!
m Nguyệt tông có một đội vô cùng mạnh. Một đội năm người này đồng loạt là Thần Vương cảnh, đồng thời thắng hoàn toàn trong cả đoàn đội chiến lẫn cá nhân chiến!
Lúc này, năm người của m Nguyệt tông và mấy vị trưởng lão của m Nguyệt tông đứng trong một góc khác của khán phòng!
Giang Khuynh Nguyệt lấy tư cách là nguyên tông chủ chủ đã rời khỏi m Nguyệt tông, thậm chí m Nguyệt tông cho rằng nàng đã chết rồi. Giờ đây m Nguyệt tông có tông chủ mới chính là người nam đứng phía trước kia!
"Vừa rồi các ngươi gặp phải một đội kia, sau này cẩn thận bọn họ một chút."
Tông chủ của m Nguyệt tông, người nam kia thản nhiên nói!
"Xì, có gì mà phải cần cẩn thận chứ? Người khác sợ cấm linh, chứ chúng ta còn lâu mới sợ. Hơn nữa, cảnh giới của bọn họ thấp như vậy, không cần lo lắng gì cả! Đám người của Tà Vương điện chẳng qua chỉ là một đám phế vật dựa vào Tà Thần Chi Cốt mà thôi. Không có Tà Thần Chi Cốt, bọn họ chả là cái cóc khô gì. Vừa rồi cũng nhìn thấy cả rồi đấy, một khi bị cấm linh, bọn họ đến cả cơ hội phản kháng cũng không có, bị một đám Thánh Đạo cảnh đánh cho thành ra như thế, chính là một đám phế vật!"
Một người nam cười khinh bỉ!
"Đúng vậy, đối thủ lớn nhất của chúng ta phải là đội bên Tiên Vương điện. Tiên Vương điện quả thật có chút bản lĩnh đấy! Dù sao cũng là tông môn lệ thuộc vào Thần Cung mà!"
Một người nam khác nam đến.
"Hừ!"
Tông chủ của m Nguyệt tông lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói: "Hừ, ngươi cho rằng có thể xử lý bọn họ qua loa mà xong à? Trong số bọn họ lại có đệ tử của Yêu Hậu, các ngươi cho rằng một đội ngũ có sự tồn tại của đệ tử của Yêu Hậu thì có là một đội ngũ đơn giản được sao? Hơn nữa..."
Hắn do dự một câu rồi nói: "Tất cả mọi người đều không phải là kẻ ngu, nếu bọn họ cũng đã dùng con át chủ bài mà chưa bao giờ dùng qua ở trận này thì bọn họ nhất định còn con át chủ bài khác!"
"Đó là bởi vì trận này bọn họ đối mặt với Tà Vương điện, khiến cho bọn họ không thể không dùng. Cho dù vẫn còn con át chủ bài thì có thể làm được gì chứ?"
Một người nam khinh thường nói.
"Ngu ngốc! Giang Khuynh Nguyệt lại dạy ra đám ngu ngốc này như các ngươi à?"
"Ngươi!! Chúng ta là người của tông chủ, chúng ta chỉ nghe theo tông chủ thôi. Cho dù bây giờ ngươi là tông chủ m Nguyệt tông, ngươi cũng không thể nói chúng ta như vậy được!" Một người nam nghiến răng nghiến lợi nói.
"Không có m Nguyệt tông, các ngươi nhằm nhò gì? Giang Khuynh Nguyệt kia cũng là dựa vào m Nguyệt tông mà nổi lên thôi, nàng là cái cướt gì?? Đánh ra trò cho lão tử! Muốn tiến vào m Nguyệt tông của Chúng Thần Chi Vực, muốn trở nên nổi bật thì các ngươi nhất định phải đánh bại đệ tử của Yêu Hậu trong trận chiến chư thiên. Nếu như thua thì các ngươi cả đời cũng đừng nghĩ đến việc bước vào m Nguyệt tông của Chúng Thần Chi Vực, cả đời cũng đừng nghĩ đến việc đạt được đãi ngộ cao hơn và m Nguyệt Tâm Pháp toàn diện hơn!"
Bọn họ cắn răng!
"Rõ!"
...
Ở một bên khác, Diệp Thiên Dật nhận được tin nhắn của Giang Khuynh Nguyệt!
"Hoá ra là vậy! Thế thì quả thật là khá nan giải rồi đây."
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.
Bọn họ còn chưa từng gặp qua người của m Nguyệt tông, có điều Diệp Thiên Dật đã xem qua rất nhiều trận chiến đấu của bọn họ. Mạnh vô cùng! m Nguyệt Tâm Pháp rất quan trọng, nhưng thực lực của bản thân bọn họ cũng đều cực kỳ đỉnh, thậm chí cũng còn chưa có một ai khiến bọn họ dùng qua m Nguyệt Tâm Pháp!
"m Nguyệt tông của Chúng Thần Chi Vực quả thật không hổ là sự tồn tại có thể sánh ngang với bảy điện, chỉ tiếc rằng bọn họ dựa vào m Nguyệt Tâm Pháp, nhưng không thể không nhắc đến là thiên tài của m Nguyệt tông vẫn còn không ít."
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm!
"Trận đấu cá nhân chiến tiếp theo, mời mọi người nhìn màn hình lớn!"
Sau đó, tên của Diệp Thiên Dật xuất hiện trên màn hình lớn, đồng thời phía sau của Diệp Thiên Dật... là Đoan Mộc Thiên!
Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!