Thương tổn của Đoan Mộc Thiên cũng đã được chữa lành rồi!
Loại tông môn đỉnh cấp này có các y sư, đan dược, các loại võ giả thuộc tính mộc, thuộc tính thủy rất mạnh. Hơn nữa, thương tổn của Đoan Mộc Thiên vốn dĩ không nặng, thoạt nhìn mặt mũi bầm dập trông giống đầu heo nhưng thật phần lớn đều là bị thương ngoài da, cũng chính là vào lúc cuối cùng, Diệp Thiên Dật mới hơi làm hắn bị thương nặng chút thôi.
Sau khi chữa trị một chút, tuy rằng hiện tại chưa bình phục hoàn toàn nhưng cũng phục hồi được bảy đến tám phần rồi!
"Đoan Mộc Thiên, ngươi có cần tu dưỡng tiếp một chút hay không? Trong tình huống bị thương thì có thể lùi lại trận luận võ này đến ngày mai thậm chí ngày kia đấy."
Ông lão kia đưa mắt nhìn về phía Đoan Mộc Thiên, hỏi!
Đoan Mộc Thiên tung người nhảy lên rồi trực tiếp hạ xuống sân đấu võ của Thiên Nhân Phong, thản nhiên nói: "Không cần!"
Sau đó ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật, vẻ mặt tỏ ý khinh thường!
Mịa!
Vừa rồi là thua, nhưng ông trời này có mắt thật đấy, vậy mà lại để mình gặp phải cái tên Diệp Thiên Dật này! Thế thì hắn phấn khích rồi! Hắn phải báo thù!
Hắn vẫn thắng hoàn toàn các trận chiến đấu cá nhân, mà Diệp Thiên Dật cũng toàn thắng, nên chuyện bọn họ gặp phải nhau cũng là điều bình thường!
"Diệp Thiên Dật, mau tới đánh một trận với ta đây!"
Đoan Mộc Thiên chỉ vào Diệp Thiên Dật, giận dữ nói!
Mịa nó!
Chỉ có một người trong chiến đấu cá nhân, hắn đường đường là Thần Vương cảnh còn có thể sợ một Thánh Đạo cảnh tam giai như Diệp Thiên Dật ngươi hay sao?
"Cẩn thận một chút, hắn đang trong cơn giận dữ đấy."
Phượng Dao liếc mắt nhìn Diệp Thiên Dật, thản nhiên nói!
"Hắn có đưa cha hắn tới cũng chẳng có tác dụng gì đâu!"
Xoạt --
Tiếp đó, Diệp Thiên Dật đáp xuống sân đấu võ!
Sau đó xung quanh vang tiếng hoan hô!
Trận này hơi có nhiều cái hay để xem rồi đây!
Diệp Thiên Dật, có biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, một người chịu nhiều sự chú ý, và người kia có tu vi Thần Vương cảnh, thiên tài đỉnh cấp của Bát Hoang. Hai người còn thù oán, trong chiến đấu tổ đội mới vừa rồi, Diệp Thiên Dật này còn tẩn cho Đoan Mộc Thiên một trận!
Trận này thì hay rồi!
"Ngươi khẳng định không cần phục hồi đến trạng thái toàn thịnh chứ?"
Diệp Thiên Dật nhếch mép, nhìn Đoan Mộc Thiên ở trước mắt, cười cười để trêu tức rồi nói tiếp.
"Không cần!" Đoan Mộc Thiên thản nhiên nói!
"Vậy thì không được đâu, ta đây không thể đánh được. Thế nếu ngươi thua rồi ở đó lắm mồm lắm miệng nói rằng trạng thái của mình không phải là trạng thái toàn thịnh tốt nhất, tìm lý do các loại, vậy đến lúc đó ta chẳng phải là khiến người ta cho rằng ta thắng mà không vẻ vang gì à?"
Diệp Thiên Dật lắc đầu nói!
"Ha ha ha! Thắng sao? Ngươi cho rằng ngươi có thể thắng được chắc?"
Đoan Mộc Thiên phá lên cười!
Mọi người cũng là đều lắc đầu!
"Nếu như Diệp Thiên Dật không phải là người phóng ra cấm linh kia, nếu như hắn không có linh khí đặc thù cực kỳ đứng đầu thì hoàn toàn không thể sánh bằng Thần Vương cảnh nhị giai vì hắn chỉ là Thánh Đạo cảnh tam giai!"
"Đúng đấy! Chuyện này không cùng một khái niệm với Thiên Đạo cảnh đánh bại Tiên Vương cảnh. Thần Vương cảnh này là một ngưỡng cửa lớn. Bao nhiêu người được gọi là thiên tài, cảnh giới tăng vọt một mạch, nhưng mà lại kẹt ở cái cảnh giới Thần Vương cảnh này bao nhiêu năm. Cảnh giới này cũng quá đặc thù rồi. Sự chênh lệch giữa Tiên Vương và Thần Vương không chỉ đơn giản là một đại cảnh giới!"
"Cho dù là Chúng Thần Chi Vực, cũng không có mấy người có thể hạ gục Thần Vương bằng Thánh Đạo đâu nhỉ?"
"Không có! Thành thật thì không có mấy người đâu, ít ra những thiên tài trên mặt nổi đó mà ta biết, cũng chính là có mấy người của bảy điện có thể làm được, bao gồm có mấy người trong Thần Cung và kiểu vậy, thế nhưng... Bọn họ đối mặt với cường giả cùng cấp bậc cũng rất khó làm được thì phải?"
"Đúng vậy, đúng vậy, về cơ bản cái gọi là có thể vượt qua nhiều cảnh giới như vậy để giới đánh bại đối thủ, thì thông thường đối thủ của bọn họ đều không thể nào là đối thủ thiên tài đỉnh cấp. Nếu như Diệp Thiên Dật có thể dùng sức mạnh của chính mình mà không phải nhờ cậy vào sức mạnh của các loại linh khí nào đó để đánh bại Đoan Mộc Thiên, thì hắn tuyệt đối có đủ tư cách thăng tiến lên thiên bảng!"
"..."
Mọi người bàn luận sôi nổi!
Diệp Thiên Dật nhếch mép: "Ta không thể thắng, chẳng lẽ ngươi có thể sao?"
Đoan Mộc Thiên không chớp mắt và nói: "Ta đường đường Thần Vương cảnh mà còn sợ ngươi à? Ngươi yên tâm, vết thương của ta đại thể là không sao nữa rồi, tình trạng hiện tại của ta cơ bản chính là trạng thái toàn thịnh!"
Hắn nhất định phải đánh một trận cùng Diệp Thiên Dật. Hình như cái tên Diệp Thiên Dật này vẫn luôn né tránh trận luận võ này, giống như rất không muốn tỷ thí với hắn hôm nay nên luôn mượn cớ trốn tránh. Vậy chắc chắn là hiện tại Diệp Thiên Dật không nắm chắc phần thắng, không có thứ gì có thể đánh với hắn một trận. Nếu mà là ngày mai, có thể Diệp Thiên Dật sẽ chuẩn bị xong, thế nên nhất định phải đánh bây giờ!
"Vậy là được rồi!"
Diệp Thiên Dật vặn vặn cổ.
Xoẹt --
Đoan Mộc Thiên duỗi tay, nắm lấy một linh khí cấp Thánh Đạo trong lòng bàn tay!
Đương nhiên là hắn có linh khí cấp Thần Hư, tạm thời linh khí này ở trong tay ông nội hắn, sau này sẽ là của mình, nhưng linh khí cấp Thánh Đạo cũng đủ rồi!
Diệp Thiên Dật kéo dài khoảng cách với hắn!
"Ngươi không dùng linh khí sao?"
Đoan Mộc Thiên nhìn Diệp Thiên Dật, thấy hắn không có dấu hiệu lấy linh khí ra, liền cau mày.
"Đối phó ngươi mà còn cần dùng tới linh khí à?"
Diệp Thiên Dật nhếch mép!
Mọi người: ???
"Cái tên Diệp Thiên Dật này thật điên cuồng! Mịa!"
Diệp Minh Hạo nhổ ra từng ngụm nước bọt!
Một Thánh Đạo cảnh đối mặt với Thần Vương cảnh, hơn nữa còn là thiên tài đỉnh cấp của Thần Vương cảnh, vậy mà lại có thể nói ra những lời này ư? Nói thật, hắn không làm được đâu.
Thế nhưng sức mạnh ở đâu chứ?
"Ha ha ha —— "
Đoan Mộc Thiên cười to!
Đương nhiên hắn có chút kiêng dè Diệp Thiên Dật, thế nhưng chênh lệch cảnh giới lớn như vậy, ngươi lại không có tăng phúc sức mạnh mười mấy lần của Nam Cung Anh Vũ kia thì ngươi là cái thá gì!
"Thế nào? Ngươi cảm thấy dựa vào Huyền Thiên Độc Khí của mình là có thể thắng à? Không cần phải sử dụng linh khí của mình à?"
Diệp Thiên Dật nhướng mày.
"Ha ha ha! Sao nào? Bị ta nói toạc ra rồi chứ gì? Ngoại trừ Huyền Thiên Độc Khí này ra thì ngươi còn có gì hả? Nhưng rất đáng tiếc là ta nói cho ngươi biết, ta có nghiên cứu nhiều về Huyền Thiên Độc Khí nên ngươi đừng hòng dùng bất kỳ Huyền Thiên Độc Khí nào để ám hại ta! Dẹp cái ý nghĩ này đi, hoặc là trực tiếp nhận thua, cũng bớt đi một trận đau khổ xác thịt, hoặc là..."
Đoan Mộc Thiên bộc phát sự uy hiếp đáng sợ đến từ Thần Vương cảnh, bao phủ lấy Diệp Thiên Dật.
Mọi người cũng gật gù.
"Không biết vì sao tiểu tử này lại tinh thông Huyền Thiên Độc Khí, sức mạnh của hắn đoán chừng cũng là từ Huyền Thiên Độc Khí. Thế nhưng thật ra điểm mạnh nhất của Huyền Thiên Độc Khí chẳng hề phải là sự đáng sợ của độc, mà là việc sử dụng bí ẩn! Kỳ thực Huyền Thiên Độc Khí chính là ám khí mang độc. Ám khí, thì phải trong tình huống người khác không biết mới gọi là ám khí. Giờ đây người khác đã biết rồi, đến cả cách chống lại cũng có luôn, vậy còn tính là ám khí gì nữa?"
"Chẳng qua là có sao nói vậy, Diệp Thiên Dật cũng đã mang đến không ít điều thú vị cho mọi người. Lúc đầu mọi người cũng chỉ là hơi biết đến Huyền Thiên Độc Khí mà thôi, nhưng bởi vì phải đối phó với cái tên Diệp Thiên Dật này nên đi tìm hiểu về Huyền Thiên Độc Khí nhiều hơn, hơn nữa nhiều đến sáu, bảy loại, làm cho tất cả mọi người nhồi nhét phương pháp ứng phó với Huyền Thiên Độc Khí trong khoảng thời gian này. Hiện tại, chỉ cần có ý phòng bị thì về cơ bản là Huyền Thiên Độc Khí rất khó hiệu nghiệm!"
"Trừ khi... Là mười Huyền Thiên Độc Khí đứng đầu! Nhưng hắn chưa từng dùng qua Huyền Thiên Độc Khí nào trong top mười cả."
"..."
"Thế thì có lẽ phải để ngươi thất vọng rồi!"
Diệp Thiên Dật nhếch mép!
Huyền Thiên Độc Khí có thể dùng được, nhưng nếu hắn có phòng bị, vậy thì không cần nữa!
"Ồ? Thế cơ à? Vậy để ta xem năng lực của ngươi là gì nào!"