Diệp Thiên Dật bày tỏ, đây là một kiểu hạnh phúc!
Lớn lớn nhỏ nhỏ, các cô gái mặc đồ bơi ở bên đó bơi lội, chỉ có mình là đàn ông tha hồ mà bổ mắt, còn có hai người là Nữ hoàng nữa chứ, ngươi nói thử xem có hạnh phúc không?
Quả là không gì sánh được đúng không?
Hàn Nhã Nhi lắc đầu: "Không thích."
Sao nàng lại không biết tâm địa gian xảo của Diệp Thiên Dật cơ chứ? Khốn nạn! Con người này ngoại trừ háo sắc ra còn có ham mê đặc thù nào khác không!
Nói sao nhỉ, theo nàng nhận thấy thì có chút biến thái!
Sao cơ? Ngươi còn muốn để các nàng mặc đồ bơi rồi bạch bạch nữa chứ gì?
"Đi đi mà, nhanh lên, không thích thế sao ngươi còn xây cái hồ bơi lớn như thế ở đây làm gì? Ngươi đừng có nói là Hàn Nhụy dùng nhé."
Hàn Nhã Nhị thở dài một hơi.
"Không đi! Đọc sách, đừng làm phiền ta."
Nàng cầm cuốn sách lên.
"Ngươi xem mọi người đều đi cả rồi, nếu ngươi không đi, đêm nay ta nhất định sẽ chui vào phòng ngươi! Hoặc là ngươi giết chết ta, hoặc là ta làm cho ngươi xem, hừ!"
Hàn Nhã Nhi: ???
"Vậy nếu bản đế đi, ngươi sẽ không đến nữa đúng không?"
Diệp Thiên Dật gật đầu.
"Được rồi."
Hàn Nhã Nhi thở dài một hơi, đứng dậy!
"Dáng người của bản tiên nữ vẫn rất đẹp đó chứ."
Thi Gia Nhất và Tịch Thiên Vũ cùng nhau bước qua, Thi Gia Nhất thì rất thoải mái, nhưng Tịch Thiên Vũ thì cả đời chưa bao giờ mặc kiểu này, khó chịu chết mất.
Sau đó các nàng liếc mắt nhìn qua Diệp Thiên Dật.
"Xí! Đồ háo sắc!"
Thi Gia Nhất xí một cái, sau đó khởi động rồi nhảy xuống hồ bơi rộng lớn!
Tịch Thiên Vũ nhìn Diệp Thiên Dật, nhanh chóng nhảy xuống!
Một lát sau, Hàn Nhã Nhi bước qua, trực tiếp bước tới gần hồ bơi, cũng không nói gì với Diệp Thiên Dật.
Còn lại Diệp Thiên Dật ngồi xuống ghế tựa ở bên cạnh, ăn trái cây uống đồ uống, ngắm nhìn các cô gái xinh đẹp, đây chính là cuộc sống trong mơ chứ đâu!
Năm ngày cứ như thế trôi qua....
Năm ngày này đối với Diệp Thiên Dật mà nói thật sự là rất thoải mái, nhàn nhã!
Chơi đùa, tản bộ xem phim, ừ........ trong đó có ấy ấy được Hàn Nhã Nhi một lần, nhưng cũng chỉ một lần mà thôi, chính là tối hôm các nàng đi bơi ấy, Diệp Thiên Dật đã hứa với nàng là sẽ không đến phòng nàng.
Nhưng lời của đàn ông sao lại có thể tin được chứ, đặc biệt là đàn ông háo sắc như hắn nữa.
Hàn Nhã Nhi vùng vẫy, nhưng Diệp Thiên Dật vô sỉ thế sao nàng từ chối được, đương nhiên là bị Diệp Thiên Dật thành công rồi….. ừm, trong khoảng thời gian này cũng leo lên giường Hàn Nhụy được một lần.
Ngược lại thì hắn vẫn chưa chạm vào Thi Gia Nhất và Tịch Thiên Vũ! Nói sao nhỉ, Tịch Thiên Vũ sớm đã có thể chạm rồi, Thi Gia Nhất vẫn chưa ổn, bởi vì bọn họ vẫn chưa xác định quan hệ nam nữ, nhưng phỏng chừng cũng như nhau, chỉ là Diệp Thiên Dật không muốn vội vàng tiến đến chuyện kia nhanh như vậy, không gấp!
..........
Bên trong m Nguyệt tông......
Một cô gái mặc đồ trắng, đeo mạng che mặt bước vào m Nguyệt tông!
"Đứng lại! m Nguyệt tông, không phận sự miễn vào!"
Mấy người cản nàng lại.
Đôi mắt tuyệt đẹp của nàng trong trẻo lạnh lùng, giơ tay lên cầm một thẻ lệnh bài cho bọn họ xem.
"Đây là lệnh bài gì? Bớt cố ý lừa bịp đi, ngươi đến làm gì? Ngươi là ai?!"
Ba giây sau, nàng bước vào bên trong m Nguyệt tông, mà mấy người kia nằm bất tỉnh nhân sự trên mặt đất.
Có thể thấy, nàng thậm chí đến một câu nói cùng lười đi nói!
Hơn nữa trong mắt nàng, dường như có một loại kiêu ngạo coi thường chúng sinh.
Tưởng Trạch Minh cũng nghe được động tĩnh, nhanh chóng mang theo người chạy qua đó!
"Thuộc hạ Tưởng Trạch Minh ra mắt Thánh nữ điện hạ!"
Tưởng Trạch Minh nhanh chóng hành lễ!
Các trưởng lão xung quanh nhao nhao sửng sốt, sau đó cũng nhao nhao cúi đầu khom lưng hành lễ!
Nàng vẫn không nói lời nào, lập tức đi qua bọn họ đi ra, bước vào bên trong đại điện m Nguyệt tông!
Bọn họ ngẩng đầu lên!
"Tông chủ, đây là thánh nữ Thánh Nguyệt Tông? Thế cũng không đến mức để tông chủ ngài hành lễ!"
Một tên lão giả nhỏ tiếng nói.
"Thánh nữ m Nguyệt tông Thần Vực."
Nghe được lời này, bọn họ lại thở một hơi dài!
"Vì sao........ người của Thần Vực lại đến Bát Hoang?"
Bởi vì bọn họ đều dùng qua độc đan, cho nên có chút chuyện, có chút bí mật là có thể nói, nếu ai tiết lộ cho kẻ địch, vậy chính là trực tiếp độc phát bỏ mình.
"Lát nữa các ngươi sẽ biết."
Tưởng Trạch Minh nói xong liền bước qua!
Cô gái bước vào trong rồi trực tiếp ngồi xuống vương tọa, vốn dĩ là tông chủ m Nguyệt tông mới có thể ngồi ở vị trí đó, dù cho là ngũ trưởng lão của m Nguyệt tông Chúng Thần Chi Vực đi qua, dù cho Tưởng Trạch Minh là thuộc hạ của ngũ trưởng lão, nhưng vị trí này trên lý thuyết là thuộc về tông chủ, ngũ trưởng lão cũng hiểu rõ, hắn cũng chỉ ngồi ở bên cạnh, nhưng cô gái này trực tiếp ngồi xuống vương tọa, chân trái gác lên chân phải, một tay chống má, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn phía trước!
Còn đừng nói, có tư thái của Giang Khuynh Nguyệt kiểu đó, chính là một loại cảm giác vương giả chân chính, động tác này, cộng thêm kiểu khí chất này, thì tuyệt đối không tầm thường, giống như nàng chính là vương giả thật sự ở nơi này!
Chỉ có điều, tính cách của Giang Khuynh Nguyệt với nàng lại có chút khác nhau!
Cô gái này tuy có động tác như thế, nhưng ánh mắt nàng có vẻ như thật sự không có chút nào tầm thường.
Tưởng Trạch Minh nhìn thấy cảnh này đôi mắt ngưng lại!
Quy tắc của m Nguyệt tông, cho dù ngươi đi đến m Nguyệt tông ở khu vực bát quốc, vương tọa cũng chỉ Tông chủ mới có thể ngồi, nhưng cô gái này....
Cực kỳ cao ngạo, kiêu kỳ, không coi ai ra gì.
Nhưng kiểu không coi ai ra gì này của nàng lại lạnh lùng đến cực hạn, nói như vậy, một cô gái không coi ai ra gì ắt sẽ phối hợp với một chút điêu ngoa, nhưng nàng tuyệt đối không điêu ngoa.
"Hì hì, Thánh nữ điện hạ không ngại đường xá xa xôi đến Bát Hoang, tối hôm nay thuộc hạ nhất định sẽ đón tiếp Thánh nữ điện hạ chu đáo!"
Trạch Minh cười cười nói.
"Đưa cho ta thông tin của người tên là Diệp Thiên Dật."
Nàng lười nói lời thừa thãi, trực tiếp nói.
m thanh lạnh lùng, nếu có Diệp Thiên Dật ở đây, hắn nhất định dám tin, đây là cô gái lạnh nhạt nhất mà hắn từng gặp!
Khí chất cao quý này có thể không so được với mấy người Hàn Nhã Nhi, dù sao nàng cũng chỉ là một thánh nữ, dù sao nàng cũng chỉ mới chừng hai mươi tuổi, độ từng trải của nàng cũng không bằng được mấy người Phượng Dao, Hàn Nhã Nhi, Thường Hi!
Nhưng giọng nói lại không hề có cảm tình, quá hiếm thấy, ngươi nói nàng giống như người máy băng lãnh cũng không quá đáng, bao gồm cả đôi mắt.
"Vâng, đã chuẩn bị xong rồi."
Trạch Minh chuyển tư liệu của Diệp Thiên Dật qua.
"Lui xuống đi."
Nàng không nhìn bọn họ, mà là nhìn vào tư liệu thản nhiên nói một câu.
"Cái này....."
"Lui xuống."
"Vâng!"
Bọn họ sau đó nhao nhao lui xuống.
Ầm _________
Nàng vung tay lên, cửa đại điện đóng lại!
Nàng không hề biết Diệp Thiên Dật, nàng chỉ biết, Tông chủ để nàng đến đây tìm mọi cách bắt đi một người đàn ông, chỉ cần cho hắn ăn độc đan là được, nhưng lại không hề dễ dàng! Đây cũng chỉ là nàng mới tiếp xúc với tư liệu của Diệp Thiên Dật, thậm chí nàng cũng không biết Diệp Thiên Dật là ai, xảy ra chuyện gì, chiến tích gì, bao nhiêu tuổi rồi.....
Nhìn thấy các tư liệu của Diệp Thiên Dật, ánh mắt đầu tiên chính là bộ dạng của Diệp Thiên Dật, nói thật vẫn có chút kinh diễm, sau đó tiếp tục xem!
Đứng nhất trận chiến chư thiên, cùng một đội với đệ tử của Yêu Hậu, vượt qua bao nhiêu cấp chiến đấu, pháp tắc, lĩnh vực, thuộc tính, phẩm tính các loại toàn bộ đều có trong đó.