Chẳng qua là cưỡng ép một người ăn độc đan mà thôi, không có gì khó cả.
Nhưng mà, giáo chủ đã đích thân mở miệng rồi, Diệp Thiên Dật này thật sự không phải là loại đơn giản, không tầm thường chút nào, nàng tất nhiên cũng sẽ không xem nhẹ! Giáo chủ đã nói vậy rồi, thậm chí người này có thể còn được giáo chủ nhìn trúng, vậy thì chắc chắn phải có gì đó hơn người!
Sau đó nàng lại xem một hai video Diệp Thiên Dật chiến đấu.
Mạnh thì đúng là rất mạnh, nhưng đâu đến mức có thể khiến giáo chủ chú ý chứ nhỉ?
Nhưng nói thế nào thì nói đây là nhiệm vụ của nàng, nàng vẫn phải tìm ra cách ổn thoả để làm cho xong!
Dưới tình huống bình thường, cũng không thể trực tiếp ép hắn ăn độc đan được, bởi vì trong tư liệu hắn còn là một y sư vô cùng lợi hại, nếu như cưỡng ép động thủ, thì cũng chưa chắc có thể đảm bảo nhất định thành công! Nàng cũng có thể giới hạn không gian của Diệp Thiên Dật, nhưng nàng cũng không cách nào bảo đảm chắc chắn thành công!
Vậy chỉ có thể tìm cơ hội mà thôi!
Bây giờ, chuyện quan trọng nhất là, thiết lập tất cả mọi việc để tiếp cận được Diệp Thiên Dật trước đã!
Làm cách nào để tiếp cận được hắn? Xem chừng người này là một người vô cùng thông minh, nhưng hắn là một kẻ háo sắc, cái này là nhược điểm...
Két-
Nàng đứng dậy đi ra ngoài
“Thánh nữ điện hạ, người sao rồi?”
Tưởng Trạch Minh hỏi một câu!
Nàng không nói gì trực tiếp đi ra ngoài, biến mất trong tầm mắt của bọn họ!
Móe!
Tưởng Trạch Minh thầm mắng một câu!
“Nàng đúng là cũng quá không coi ai ra gì rồi!”
Một lão giả cũng không nhịn được nói!
“Thân là thánh nữ của m Nguyệt tông ở Thần Vực, nàng xác thực có tư cách không coi ai ra gì, ít nhất là có thể không coi chúng ta ra gì!”
Một lão giả khác cũng bất đắc dĩ nói một câu.
“Hừ, sớm muộn gì nàng cũng phải trả cái giá đắt cho sự tự kiêu của mình!”
Tưởng Trạch Minh hừ lạnh một tiếng!
“Thế thì sẽ không đâu, người ta quả thực là có tư cách ấy, tuổi còn trẻ, tu vi của nàng đã trên chúng ta cũng không nói, dù sao nàng cũng là người mà m Nguyệt tông Thần Vực toàn lực bồi dưỡng!”
……
Bên kia, đám người Diệp Thiên Dật đã tới ngoài thành Thánh Tâm Thiên!
“Các người xác định bây giờ muốn đi rồi sao?”
Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn Thi Gia Nhất và Tịch Thiên Vũ.
“Ừh, cũng nên đi rồi, không phải ngươi cũng đang chuẩn bị đến khu vực tám đế quốc sao?”
Thi Gia Nhất nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
“Ừm, bọn ta không đi với ngươi nữa.”Tịch Thiên Vũ lắc đầu nói.
“Vậy được, chú ý an toàn, thẻ vương bát chỉ có tác dụng với người dưới Thiên Thần cảnh, mà hình như ở Chúng Thần Chi Vực, Thiên Thần cảnh cũng không được tính là mạnh lắm, còn nữa, ra ngoài nhớ đeo mạng che mặt vào.”
“Đeo mạng che mặt làm gì? Khó chịu.”
Thi Gia Nhất lắc đầu.
“Má nó! Mấy ngươi xinh đẹp đến vậy, nếu không đeo mạng che mặt vào sao bảo vệ bản thân tốt một chút được chứ, trên đời này nhiều sắc lang lắm đấy.”
Diệp Thiên Dật nói!
“Bà mẹ nó! Trên đời này quả thật nhiều sắc lang, nhưng cũng không có người nào háo sắc qua ngươi được.” Thi Gia Nhất khinh thường.
“Khụ khụ——”
Diệp Thiên Dậy ho khan một tiếng.
“Được rồi yên tâm đi, bọn này cũng đâu phải trẻ con nữa, đến Chúng Thần Chi Vực chúng ta sẽ rèn luyện một phen thật tốt, hy vọng có thể đạt được một phen tạo hoá bằng bản lĩnh của mình, lại nói tu luyện là chuyện của bản thân, cũng không thể dựa vào ngươi được, như vậy bản tiên nữ cũng sẽ cảm thấy mình chẳng khác nào một phế nhân.”
Thi Gia Nhất xem thường.
“Được được được, ta biết rồi, dù gì các ngươi cũng chú ý an toàn đấy, cách một thời gian lại gửi tin cho ta, thêm vài tấm ảnh, nếu không ta sẽ giận đấy.”
“Đi chết đi.”
Thi Gia Nhất lại đảo mắt khinh bỉ
“Chúng ta đi.”
Tịch Thiên Vũ nói một câu.
Các nàng cùng đi Chúng Thần Chi Vực, nhưng về sau chắc chắn sẽ tách nhau ra, đi những con đường khác nhau, tìm cho mình những cơ duyên khác nhau.
“Đi đi.”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“Còn không nhất định là đến Chúng Thần Chi Vực đâu,nói không chừng đến lúc đó bản tiên nữ lại xám xịt trở về.”
Thi Gia Nhất nhún vai!
“Ah? Sao thế?”
“Ngươi không biết sao? Ở Bát Hoang và Chúng Thần Chi Vực này có tồn tại một thí luyện, trừ khi ngươi sinh ra ở Chúng Thần Chi Vực, nếu không thì ngươi phải thông qua thí luyện này mới có tư cách tiến vào Chúng Thần Chi Vực, mới có thể tuỳ ý đi qua đi lại ở Bát Hoang và Chúng Thần Chi Lực sau này, thí luyện này nói khó cũng không khó, mà nói dễ cũng chẳng dễ, lại có rất nhiều cơ hội, nếu lần đầu không qua còn có lần sau, nếu như vô số lần mà cũng không qua thì chính là rác rưởi, đừng nghĩ đến chuyện vào Chúng Thần Chi Vực nữa.”
Thi Gia Nhất nói!
Bản thân nàng còn chưa một lần nào nhận thức sâu sắc về bản thân mình, nàng thật sự không biết mình lợi hại đến đâu, thiên phú của bản thân thế nào, có rất nhiều thứ là Diệp Thiên Dật cho nàng, nàng muốn tự mình nỗ lực một lần.
“Vậy lúc trước chúng ta nằm trong danh sách một trăm người tham gia trận chiến chư thiên cũng không thể trực tiếp đi vào sao?”
Diệp Thiên Dật vẫn không hiểu cái này lắm.
“Không thể, nếu như không vào được còn bị huỷ tư cách cái nữa kìa.”
Diệp Thiên Dật vuốt cằm.
“Còn có chuyện này cơ àh…… nhưng mà các ngươi chắc chắn có thể vào được, đi đi.”
Diệp Thiên Dật vẫy tay.
“E hèm, vậy ta và Thiên Vũ đi trước đây,ngươi cũng nhanh chóng đến Chúng Thần Chi Vực đi, trận chiến chư thiên ở Bát Hoang mạnh nhất cũng không đến Thần Vương cảnh ngũ giai đâu, nhưng đến trận chiến chư thiên ở Chúng Thần Chi Vực rồi, dù là những thế lực đỉnh cấp ở Thượng Vực cũng không tham gia, nhưng Thần Hư cảnh thậm chí là Thần Tôn cảnh đều có, một năm, cũng không biết là có thể tăng lên mấy cảnh giới nữa, bỏ đi bỏ đi, người ở lại đi.”
Thi Gia Nhất khoát tay.
“Đi đi.”
Sau đó hai người rời đi!
Diệp Thiên Dật duỗi lưng.
“Nên đến điểm dừng tiếp theo rồi.”
Đương nhiên, trước khi đi Diệp Thiên Dật muốn đi thăm Kỷ Điệp và Bắc Manh Manh một chút, hơn nữa Diệp Thiên Dật còn một số độc vật thiên địa trong bí cảnh để luyện chế Huyền Thiên Độc Khí, chuẩn bị cho những tình huống bất ngờ.
Lúc về đến đảo Thánh Tâm Thiên, Hàn Nhã Nhi đang chơi bài với Phượng Dao, thời gian này Phượng Dao lười về nhà, nhưng có lẽ sau khi Diệp Thiên Dật rời đi, nàng cũng nên về rồi!
Thời gian này cũng làm càn đủ rồi.
“Bọn họ đi rồi sao!?”
Hàn Nhụy thấy Diệp Thiên Dật về thì hỏi một câu.
“Ừh, đi rồi, ta cũng nên đi rồi.”Diệp Thiên Dật đáp
“Đi đi, mau đi đi, thấy ngươi là ta lại thấy bực.”
Hàn Nhụy hừ một cái.
“Thật á?”
Sau đó Diệp Thiên Dật thò tay trêu chọc nàng.
“Cút ngay!”
Ghét chết đi được.
“Tiểu Anh Vũ.”
Sau đó Tiểu Anh Vũ chạy đến
Không vui chút nào hết, bởi vì mấy chị xinh đẹp đi mất rồi……
Diệp Thiên Dật xoa xoa đầu nàng, nói: “Qua hai ngày nữa sẽ có người đến đón ngươi, đến lúc đó, ngươi hãy tu luyện thật tốt, ham chơi vừa thôi, khiến mình càng ngày càng mạnh lên.”
Diệp Thiên Dật đã nói qua với Yêu Hậu rồi, qua hai ngày nữa Giang Khuynh Nguyệt sẽ đến đón Tiểu Anh Vũ, nàng cũng sẽ bồi dưỡng Tiểu Anh Vũ, tất nhiên, cũng sẽ không thu làm đệ tử!
Mà đồng thời, chuyện này nếu để người khác thấy, vậy thì trên cơ bản sẽ cho rằng Tiểu Anh Vũ là đệ tử của nàng, đối với việc bây giờ Diệp Thiên Dật chưa muốn bại lộ, cũng là chuyện tốt!
Dù sao nếu đến cái nơi Chúng Thần Chi Vực kia, cảnh giới của Diệp Thiên Dật không cao, quả thật là rất nguy hiểm.