Tần Vô Tâm không còn nghi ngờ gì nữa, nàng vừa xem qua video giám sát, xác định người kia chính là Diệp Thiên Dật!
Có điều nàng không biết bên cạnh Diệp Thiên Dật sao tự nhiên lại xuất hiện thêm một cô bé. Điều này làm cho nàng thấy khá kỳ quái.
Bây giờ chỉ cần chờ đến ngày mai gặp Diệp Thiên là được rồi!
Gặp nhau ở nơi này cũng không lạ, có lẽ Diệp Thiên Dật đến đây vì muốn tham gia giải đấu y sư tinh anh đại lục rồi, vậy nếu hắn hỏi nàng đến đây làm gì thì nàng cũng viện cớ đến đây tham gia giải đấu.
Nàng biết y thuật, không chỉ biết mà còn sử dụng thông thạo, nhưng nàng vẫn thấy năng lực của bản thân không bằng Diệp Thiên Dật. Lúc thi đấu chỉ cần bộc lộ chút là được, nàng sẽ không dốc hết sức mình. Vì vốn dĩ thi đấu không phải để so thứ tự cao thấp mà nàng chỉ muốn tạo cơ hội giả vờ tình cờ gặp mặt Diệp Thiên Dật thôi.
Đêm khuya……
Diệp Thiên Dật ngồi tu luyện còn Mộc Linh Nhi xem TV đến mức nhập tâm, nàng ngồi ở trên giường, đôi mắt to tròn nhìn TV không chớp, dáng vẻ ngoan ngoãn không nói lời nào.
“Ting… Chúc mừng ngươi mở ra hệ thống mới [cường giả đều cần hệ thống giáo dục].”
Diệp Thiên Dật mở to mắt.
Quào!
Cái hệ thống này thật thú vị.
Diệp Thiên Dật xem qua phần giới thiệu.
[Cường giả đều cần hệ thống giáo dục] : Bất cứ nơi nào cũng xuất hiện cường giả, mà cường giả nên thống nhất đại lục, phải đạt được địa vị tuyệt đối hay sao? Không phải, cường giả cũng phải bị giáo dục, đặc biệt là những người tự cho mình là phi phàm, thậm chí những kẻ theo tà phái làm chuyện hại người, hệ thống sẽ có biện pháp giải quyết để giữ gìn hiện trạng hoàn mỹ, trả lại sự công chính nghiêm minh cho đại lục, trả lại công đạo cho kẻ yếu.
Nhiệm vụ cuối cùng: Trong thời gian hệ thống tồn tại, ký chủ sẽ gặp được một số người tâm thuật bất chính hoặc cường giả tà môn ngoại đạo, người gặp được tà ma ngoại đạo sẽ có được sức mạnh nghiền áp tuyệt đối, hơn nữa có thể tra xét tất cả tin tức khác, mời các vị dùng bất kỳ phương pháp giáo dục cường giả nào cũng được, phải làm họ tâm phục khẩu phục cải tà quy chính, số lượng càng nhiều, khen thưởng càng nhiều, mức khen thưởng thấp nhất: Mở khoá thương thành mới, nếu nhiệm vụ thất bại sẽ gánh chịu trừng phạt : giá trị nhan sắc giảm xuống còn tám mươi phần trăm, không thể phục hồi. Kỳ hạn nhiệm vụ: bảy ngày. Thời gian còn lại: sáu ngày hai ba giờ năm chín phút bốn chín giây.
Diệp Thiên Dật: “……”
“Móe! Hệ thống này thật là……”
Nói thế nào nhỉ, hệ thống sẽ lựa chọn ngẫu nhiên một cường giả để hắn làm việc, hoàn thành nhiệm vụ sẽ được khen thưởng còn không sẽ bị thiên lôi đánh chết!
Kiểu huấn luyện này nhằm vào cường giả, mục đích ngăn chặn những kẻ cường giả có tâm thuật bất chính. Lần này để Diệp Thiên Dật “phục vụ” bọn họ, giúp họ cải tà quy chính!
Hệ thống sẽ để những cường giả đó đến bên người hắn bằng các loại phương thức, chắc chắn để hắn gặp được họ!
Thú vị đấy!
Làm người giáo dục? Diệp Thiên Dật có đủ năng lực chứ?
“Linh Nhi, ngươi cứ ngồi đây xem TV, ta ra ngoài có chút việc.”
Diệp Thiên Dật mặc áo khoác vào.
Mộc Linh Nhi nghe thấy thế lập tức đứng dậy, chớp mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
Hành động này rõ ràng muốn nói: nàng cũng muốn đi theo.
“Được rồi, vậy ngươi đi theo ta! Đi thôi!”
Diệp Thiên Dật đưa Mộc Linh Nhi tới một vùng ngoại thành.
Nơi này là một cánh rừng trúc hoang vu, bên trong còn có dòng suối nhỏ, hoa thơm chim hót, phong cảnh rất đẹp.
Diệp Thiên Dật đi vào bên trong!
“Phép sáng tạo!”
Xoẹt ——
Diệp Thiên Dật phóng thích Phép sáng tạo ở một chỗ trên bờ suối nhỏ, bên trong rừng trúc xuất hiện một ngôi trường!
“Ừm, không tồi, nên đặt tên là gì đây nhỉ?”
Diệp Thiên Dật trầm ngâm.
“Có rồi!”
Diệp Thiên Dật cười!
“Trung tâm phục vụ ác giới của giáo sư Diệp.”
Tạch ——
Diệp Thiên Dật búng tay một cái, thiết bị bên trong cơ bản đều đầy đủ hết, có cả máy móc dùng để chữa bệnh bằng phương pháp kích điện.
“Tiếp theo chỉ cần chờ cường giả tới đây thôi đúng không?”
Diệp Thiên Dật đi tới bên cạnh dòng suối nhỏ, biến ra một cái cần câu rồi ngồi đó thảnh thơi câu cá.
Mộc Linh Nhi không biết Diệp Thiên Dật muốn làm gì.
Lúc này, trong thành Tạo Mộng…… Hai vị lão giả gặp nhau.
“Độc Hoàng? Ha ha ha, Độc Hoàng các hạ, đã lâu không gặp!”
Lão giả râu tóc bạc phơ nhìn lão giả tóc đen đang ngồi uống rượu ăn cơm trong quán ăn nhỏ thì cười một tiếng, đi tới ngồi trước mặt hắn!
“Thì ra là Phệ Hồn tôn giả, Phệ Hồn tôn giả thật đúng là uy phong, mới vừa rồi lão phu còn nghe nói Phệ Hồn tôn giả lại tiêu diệt một Linh môn, mấy vạn chúng sinh tàn sát toàn bộ hầu như không còn, không ngờ Phệ Hồn tôn giả đã tới thành Tạo Mộng rồi, xin hỏi Phệ Hồn tôn giả đến nơi này chuẩn bị làm gì?”
Độc Hoàng cười khách sáo, tiếp tục gắp một miếng đồ ăn.
Thoạt nhìn dáng vẻ hai lão nhân đều thật hiền từ, nhưng thật ra họ chính là những ác nhân ở Chúng Thần Chi Vực.
Độc Hoàng, cao thủ dùng độc, hắn không ưa nhất những người được gọi là thiên tài, người đời còn gọi hắn là cơn ác mộng của thiên tài, hắn thích giết những thiên tài đó, giết những kẻ được người khác lấy làm tự hào và gọi là thiên tài!
Không sai, độc Giang Khuynh Nguyệt trúng là do hắn hạ, hắn rất thích kiểu đi ngang qua người một kẻ thiên tài nào đó thì thuận tay hạ độc.
Phệ Hồn tôn giả, cái tên này cũng nói lên hắn là người như thế nào!
Phệ Hồn!
Tà công hắn tu luyện cần dùng linh hồn người và yêu thú làm tế phẩm, hắn không ngừng hấp thu linh hồn con người, linh hồn của kẻ càng mạnh giúp sức mạnh hắn tăng lên càng nhiều, vì thế thường xuyên xuất hiện tin tức một tông môn nhỏ hoặc một thôn nhỏ hoặc người của thành trấn nhỏ nào đó bị tàn sát hầu như không còn, chính là do hắn làm!
Hắn không dám làm càn ở thành lớn, cũng không dám động tới tông môn lớn, nhưng ở địa phương nhỏ thì không thành vấn đề!
“Ha ha ha, bản tôn nghe nói trong thành Tạo Mộng có một vị tiền bối có thể giúp bản tôn không cần hấp thu hồn phách mà vẫn tăng lên lực lượng và thực lực công pháp, bản tôn dứt khoát tới đây xem rốt cuộc là thật hay giả! Độc Hoàng các hạ nghĩ sao?”
Độc Hoàng cười nói: “Bản tôn cũng là nghe nói thành Tạo Mộng này xuất hiện một vị cường giả, muốn giải kịch độc trên người bản tôn nên tới đây nhìn xem, tuy bản tôn thân là Độc Hoàng nhưng quanh năm dùng độc, trên người bị độc quấy nhiễu, tuy rằng độc này không mất mạng, nhưng dù gì vẫn có chút không thoải mái!”
“Ồ? Thành Tạo Mộng này thật là người tài xuất hiện lớp lớp! Nếu không chúng ta cùng đi tìm? Vừa hay có thể tiếp ứng lẫn nhau.”
Phệ Hồn tôn giả thương lượng cùng Độc Hoàng!
“Lão phu cũng đang có ý này!”
Bọn họ nghe ai nói mà biết được chuyện này?
Lực lượng của hệ thống làm bọn họ tự nhiên có ý nghĩ này, cho nên người bọn họ muốn tìm chính là Diệp Thiên Dật.
“Người Phệ Hồn tôn giả muốn tìm ở nơi nào?”
Phệ Hồn tôn giả nghĩ nghĩ, uống một ngụm rượu, nói: “Không xa, phía nam thành Tạo Mộng Thiên có một rừng trúc thiên nhiên, nghe nói vị tiền bối kia ẩn cư ở bên trong rừng trúc!”
“Cái gì? Người lão phu muốn tìm cũng ở nơi đó!”
Độc Hoàng lộ ra vẻ mặt giật mình!
“Chẳng lẽ chúng ta cùng đi tìm một người?”
Bọn họ cau mày!
“Đây phải chăng là một cái bẫy?”
“Chắc không phải đâu, không có thế lực nào nguyện ý trả giá lớn để giáo huấn ngươi và ta đâu, Chúng Thần Chi Vực nhiều cường giả như vậy, nhưng họ đều ích kỷ, bởi vì bọn họ ai chẳng biết nếu thế lực mình đã chịu tổn thất, rất có khả năng cái giá chính là mong đối thủ của bọn họ bị tiêu diệt!”
“Vậy chúng ta cùng đi xem!”