Sáng sớm hôm sau, mọi người mặc trang phục mà Diệp Thiên Dật đã tạo ra cho họ!
Thành thật mà nói, trong thời gian này, Diệp Thiên Dật đã cố hết sức để nhịn cười.
Một nhóm người xấu xa, một nhóm cường giả lại bị hắn ta "tra tấn" và "chơi xỏ", Diệp Thiên Dật không nhịn nổi phải bật cười, ok?
Diệp Thiên Dật nhìn cảnh tượng khôi hài trước mắt, thật sự không thể nhịn được mất.
"Các ngươi đều học thuộc hát bài này rồi chứ?"
Diệp Thiên Dật đi chậm lại hỏi bọn họ!
"Tiền bối, tất cả đều học thuộc rồi!"
"Ừm, các ngươi diễn tập một lần, để bổn tôn xem các ngươi đã chuẩn bị được cái gì!"
"Vâng!"
Sau đó, một dàn hợp xướng tầm chục người cùng nhau hát "Trái tim biết ơn".
"Thêm cử chỉ."
Diệp Thiên Dật nói.
"Vâng!"
Sau đó Diệp Thiên Dật đi phía sau họ, thực sự không thể nhịn được cười, hắn chỉ có thể cố hết sức cười trong im lặng! Hắn thực sự không thể kìm được!
"Khá tốt! Ma nữ tóc trắng, ngươi đưa bọn họ đến nơi quy định, chuẩn bị cho buổi biểu diễn từ thiện. Lúc đó nhớ đeo khẩu trang để tránh bị những cường khác giả nhận ra các ngươi!"
"Vâng, tiền bối!"
Sau đó, cặp vợ chồng La Sát cũng đi theo!
Tại lối vào của trung tâm thương mại, lúc đầu có một nhóm trẻ con sau khi hát xong một bài hát thiếu nhi... lại có một vài người hát một bài hát khác!
Xung quanh có rất nhiều người, hôm nay là cuối tuần nên nhiều người đến nơi đây không phải là điều ngạc nhiên, trước khi khai trương, trung tâm thương mại này đã làm nhiều công tác quảng cáo, đây cũng là trung tâm mua sắm lớn nhất của thành Tạo Mộng, được người dân ở đây vô cùng quan tâm!
"Sau đây, chúng ta cùng mời ông lão bà lão cùng các con cháu của mình sẽ mang đến cho chúng ta bài hát mang tên "Trái tim biết ơn". Dù ông bà tuổi tác đã cao nhưng họ cũng có một tâm hồn hồn nhiên như trẻ thơ. Lúc đó, họ đã chủ động liên hệ với ban tổ chức của chúng ta, mong muốn được thực hiện một buổi biểu diễn từ thiện. Chúng ta rất cảm động, vì vậy mà chúng ta đã đồng ý lời thỉnh cầu. Bây giờ, chúng ta hãy chào đón đoàn hợp xướng Hoàng hôn hồng bằng những tràng pháo tay nồng nhiệt nhất! "
Xôn xao-
Mọi người vỗ tay hoan hô, sau đó Độc Hoàng cùng mọi người bước lên sân khấu!
"Trời ơi! Còn có người chống nạng cũng lên hát? Cảm động quá !"
Họ đang ám chỉ cặp vợ chồng La Sát, họ đang chống nạng, nhưng đừng nghĩ họ đang thực sự chống nạng, đây đều là sự nỗ lực tự chiến đấu, họ một chút cũng không cần người khác thương hại!
"Hừ! Lão phu chưa bao giờ bị quan sát trước mặt nhiều người như vậy!"
La Thiên khó chịu nói!
"Tiền bối ngươi đừng nói như vậy. Ngươi nhìn những người này, họ đang vỗ tay cổ vũ. Chúng ta chưa từng gặp bất cứ ai vỗ tay cổ vũ cho chúng ta như vậy!"
Phệ Hồn tôn giả vừa vẫy tay chào đám khán giả bên dưới vừa cười nói!
"Ừ--"
Điều này dường như cũng đúng!
"Tu La tiền bối hẳn là có ý đồ của hắn. Hơn nữa mấy ngày nay bổn tôn đã cảm nhận được sự yên tĩnh chưa từng có, đạo tâm cũng được tăng lên rất nhiều. Đây mới là ý định thực sự của Tu La tiền bối. Không biết sau này hắn có yêu cầu chúng ta làm gì không, nhưng ít nhất là hiện tại, Tu La tiền bối thực sự thành tâm thành ý, nỗ lực giúp chúng ta ngày càng được nâng cao!"
Độc Hoàng nói!
"Ngay bây giờ, xin mời biểu diễn, music!"
Nhạc đệm vang lên, mười lăm người đứng xếp hàng, như là một phản ứng tự nhiên, hai tay ôm ngực đầy cảm xúc!
"Ta đến tình cờ, như một hạt bụi..."
"..."
"Trái tim biết ơn, cảm ơn vì đã có nàng..."
Diệp Thiên Dật đứng từ xa nhìn cảnh này.
"Hahaha, chết tiệt, ta không thể nhịn được nữa, hahaha—"
Lần này Diệp Thiên Dật thực sự có thể cười một cách thoải mái.
Cách đó không xa, Tần Vô Tâm đứng trong đám đông, khoé miệng không ngừng giật!
Cái này???
Diệp Thiên Dật là thần sao?
Sau khi hát xong, mọi người vỗ tay thích thú!
"Mọi người tuyệt quá đi!"
Sau đó họ lần lượt lùi về phía sau!
"Các vị, đây là tiền biểu diễn của mọi người. Tuy rằng là biểu diễn từ thiện, nhưng mọi người cũng không dễ dàng gì! Xin các vị nhận hãy lấy!"
Một người đàn ông đưa cho họ một xấp tiền.
"Ngươi đây là đang sỉ nhục lão phu!?"
Ánh mắt La Thiên khẽ đanh lại!
"Thưa ông, đây không phải là sỉ nhục, đây là chút lòng thành cảm tạ sự ủng hộ của mọi người!"
Độc Hoàng nhận lấy nói: “Cảm ơn ngươi, vậy bọn ta về đây!"
"Phụt – anh à, ngươi thật là xấu."
Mộc Linh Nhi bật cười.
Diệp Thiên Dật xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng, nói: "Đây không phải là xấu, đây là một điều tốt!"
"Ừm ừm!"
Anh đẹp trai chắc chắn là người tốt.
Lúc này……
"Tông chủ, có một tình huống! "
Trong vườn thuốc của Dược Hoàng tông, một ông già đang thu hái linh dược, một người đàn ông chạy đến!
"Có chuyện gì? Sắp đến giải đấu y sư tinh anh đại lục rồi, còn có thể xảy ra sai sót gì nữa?"
"Tông chủ nhìn xem!"
Người đàn ông đưa ra một hình ảnh, ông già liếc mắt nhìn.
"Đây không phải là vợ chồng La Sát sao?"
"Hơn nữa, còn có Độc hoàng, Phệ Hồn tôn giả, ma nữ tóc trắng, còn có một chục ác nhân hàng đầu khắp đại lục đều tụ tập ở thành Tạo Mộng!"
Tông chủ Dược Hoàng tông nhíu mày!
"Chẳng lẽ bọn họ có âm mưu gì khác sao? Cho dù bọn họ có kiêu ngạo như thế nào thì cũng không dám làm loạn ở thành Tạo Mộng?!"
"Cái này... thuộc hạ không biết, hơn nữa vừa rồi có một quảng trường vừa mới khai trương, tuy rằng những người này đeo mặt nạ, nhưng vẫn có thể nhận ra! Đoạn phim này!"
Tông chủ Dược Hoàng tông nhìn một lượt, hắn ngây ra!
"Cái này? Ngươi có chắc họ là ác nhân thật sự?"
"Cái này ?? Thật sự không chắc chắn!"
"Chắc có khi họ đang giả vờ, làm sao có chuyện bọn họ hát biểu diễn từ thiện ở đây được. Dù trời sập thì chuyện này không thể xảy ra. Điều tra xem là ai là kẻ đứng sau!"
"Vâng!"
...
Bên kia, mười lăm người vừa mới thực hiện phương pháp điện liệu xong, lau bọt mép trên khóe miệng, tụ tập ở bên cạnh bàn!
"Tất cả đến ăn chút gì đi!"
Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng nói!
"Cảm ơn tiền bối!"
"Tiền bối, uống rượu của lão phu này, đây là rượu ngon mà lão phu đã cất giấu suốt mấy trăm năm!"
Phệ Hồn tôn giả đưa cho hắn một vò rượu!
"Được rồi! Nói cho ta biết cảm giác vừa rồi như thế nào!"
Ma nữ tóc trắng rót đầy rượu cho Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật nhấp một ngụm rượu!
"Cảm giác thật là lạ, lần đầu tiên ta cảm thấy có người cổ vũ bọn ta bằng một tràng pháo tay!"
"Đúng! Quả thực là một cảm giác rất kỳ lạ, ngày hôm qua lão phu đi giúp một đám hạ nhân thấp kém, hành vi của bọn họ cũng khiến lão phu có chút cảm giác khá đặc biệt!"
Độc Hoàng nói!
"Thấp kém?"
Diệp Thiên Dật liếc nhìn hắn.
Độc Hoàng vội vàng hành lễ: "Là lão tử dùng sai từ!"
"Quá khứ!"
Diệp Thiên Dật chỉ vào thiết bị điện trị liệu!
"Vâng!"
Sau đó hắn ngồi trên đó.
"Linh Nhi, bật nguồn!"
"Vâng, thưa thầy!"
Sau đó Độc Hoàng bị điện giật cho tung người.
"Hôm nay các ngươi còn có nhiệm vụ khác."
"Tiền bối xin hãy chỉ đạo chúng ta!"
Diệp Thiên Dật nói: "Mấy năm qua ngươi đã thu thập rất nhiều linh vật thiên địa đúng không, độc dược thiên địa cũng không ít đúng không?"
Diệp Thiên Dật nói. Hắn không thể cứ mãi giúp họ chữa bệnh mà không nhận được lợi ích gì cả. Tuy rằng tương lai bọn họ đều là người của mình, nhưng cũng nên thu được ít lợi ích chứ!