Giết một Tiên Vương cảnh khó vậy sao?
Phải, Tần Hạo cảm thấy đây là một việc quá đơn giản!
Nhưng nếu đó là Diệp Thiên Dật, vậy thì không đơn giản như vậy nữa.
Hắn biết Diệp Thiên Dật, hắn cũng biết, tất cả những việc xem chừng như không có khả năng với Diệp Thiên Dật thì chính là có khả năng.
Ngươi cứ tưởng hắn sẽ chết, hắn lại không như vậy, ngươi tưởng hắn không có bản lĩnh gì, thì hắn luôn ở ngoài dự tính.
Bây giờ, rất nhiều người đều cảm thấy Diệp Thiên Dật điên đến chẳng còn giới hạn, nhưng người quen biết Diệp Thiên Dật là Tần Hạo thì biết, hắn dám điên cuồng như vậy, ngoại trừ tính cách của bản thân hắn ra, hắn còn có vốn, có sức mạnh!
Cho nên, không được ra tay!
Tần Hạo nói: “Không gấp, trước chúng ta chắc chắn sẽ có người khác ra tay, chúng ta cứ vạch ra một kế hoạch hoàn chỉnh trước rồi nói!”
“Ý của Hạo ca ngươi là, người muốn ra tay với hắn không làm được gì?”
Tần Hạo đáp: “Chắc chắn không thể ra tay! Theo như những gì ta biết về hắn thì… hắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”
“Tên này thật sự lợi hại đến vậy sao?”
Tần Hạo gật đầu: “Cho nên nàng đừng bao giờ đừng tự quyết định làm gì cả, rất nguy hiểm!”
Tần Hạo không tin, những cái khác không nói, nhưng hôm nay, trong bữa tiệc, Diệp Thiên Dật này đã chọc vào bao nhiêu tông môn? Lúc trước, ở Dược Hoàng tông, có bao nhiêu người mong có được hắn? Hắn vẫn không tin, nhiều người như vậy cũng không làm kiệt quệ được con át chủ bài của Diệp Thiên Dật, phải biết, ở Chúng Thần Chi Vực, ý nghĩa của Chúng Thần Chi Vực, con át chủ bài của Diệp Thiên Dật ở đại lục lúc trước không còn tác dụng gì nữa, cho nên, át chủ bài của hắn bây giờ không còn nhiều nữa! Đến lúc đó, tự mình sẽ ra tay!
“Ha ha ha.”
Dư Lão lúc này cười thành tiếng, sau đó mọi người nhìn sang: “Các vị, sau khi bọn ta bàn bạc, đã chọn ra tổng cộng mười tám tông môn, vậy bây giờ lão phu sẽ nói luôn mười tám tông môn này là những ai luôn nhé, đó chính là Minh Nguyệt tông, Thiên Lâm tông, Thiên Tân môn, Cửu Dương sơn, Lăng Thiên tông, …, Thiên Việt tông.”
Lăng Thiên hơi sững người, hắn cũng được vào ư? Nhưng cùng hắn vào lại là Thiên Việt tông, Thiên Việt tông này là tông môn của ngũ ca hắn, Thiên Việt.
Nhưng mà bọn họ có lẽ cũng chỉ là ăn theo.
“Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.”
Nghe đến cái tên này, ánh mắt của mọi người lần lượt hướng về Diệp Thiên Dật.
Quả nhiên, hắn quả nhiên cũng vào rồi! Chỉ là không biết, hắn là ăn theo hay thế nào.
Diệp Thiên Dật nhếch mày.
Vãi chưởng, hắn thật sự vào rồi?
Nhưng Diệp Thiên Dật cảm thấy là do biểu hiện của hắn khá tốt, bọn họ cũng không thể không để bản thân thăng cấp, có lẽ vậy.
“Được rồi, bây giờ xin mời mười tám vị, chúng ta chuẩn bị sang vòng thứ ba.”
Dư Lão nói.
“Nữ hoàng bệ hạ, người cảm thấy Diệp Thiên Dật này có thể trở thành Minh chủ không?”
Trương Hàm Nhã hỏi một tiếng.
“Có khả năng.”
Thường Hi gật đầu.
“Làm Minh chủ cũng tốt, chi ít có thể an toàn được hơn chút, tên tông môn quả hắn quả thật quá…”
Trương Hàm Nhã thật sự phục rồi.
“Vô ích thôi, cho dù có cho hắn một chỗ dựa vô hạn, hắn cũng sẽ gây vào những người còn mạnh hơn cho người! Người này chính là vậy!”
Thường Hi rất bất lực.
“Ừ.”
“Vậy cũng chẳng an tâm đúng chứ?”
“Ừ.”
Thường Hi bất lực gật đầu, là nàng không yên tâm.
“Các vị, chuẩn bị xong rồi chứ? Vậy ta sẽ nói về nội dung của vòng ba, vòng ba này, các ngươi sẽ thi đấu về, cách phát triển lâu dài đối với tông môn các ngươi, đơn giản mà nói, đây cũng là những tố chất mà mà một vị tông chủ phải có, một vị tông chủ có tầm nhìn xa trông rộng, vậy thì một tông môn mới có thể đi xa hơn được, là điểm quan trọng của sự phát triển lớn hơn.”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.
Tầm nhìn xa trông rộng sao? Đơn giản mà nói thật ra chính là kế hoạch phát triển tông môn của ngươi, ngươi cảm thấy nên phát triển theo lối nào, mới có thể khiến tông môn của ngươi phát triển hơn.
Vấn đề này, đồng thời cũng là một vấn đề rất khó, nếu ai biết được, vậy thì cũng chẳng còn tông môn nhỏ nữa rồi.
“Được rồi các vị, vấn đề này tin rằng khi các vị xây dựng tông môn đã nghĩ đến qua rồi, vậy thì mời các vị nói ra đáp án vậy!”
Tông chủ Minh Nguyệt tông đứng dậy nói: “Với ta mà nói, những nhân tố ảnh hưởng đến sự phát triển của Minh Nguyệt tông à, chẳng qua cũng chỉ là của cải mà thôi, có của cải rồi mới có thể thu hút càng nhiều thiên tài, mới có thể khiến các thiên tài bằng lòng gia nhập tông môn ta, chúng ta cũng có của cải để mà nuôi dưỡng bọn họ! Đây chính là nhân tố quan trọng nhất!”
“Không không không, Minh Nguyệt tông chủ nói như vậy là không được rồi!”
Một người đứng cạnh nói: “Lời của Minh Nguyệt tông chủ đúng, cũng không đúng! Đúng là với một tông môn mà nói, của cải đương nhiên quan trọng, cường giả cũng cực kì quan trọng, phải có cả của cải và cường giả đỉnh cấp, mới có thể thu hút và nuôi dưỡng càng nhiều thiên tài! Thiếu một cái cũng không được!”
“Ta cảm thấy có lí.”
Lúc này Lăng Việt bước tới phía trước một bước, nói: “Các vị tiền bối, theo vãn bối thấy, muốn để một tông môn phát triển, trở thành một tông môn lớn, vậy nhân tố quan trọng nhất cần có chính là bạn bè! Kết giao rộng rãi, để có thể tiến xa hơn ở đại lục, gặp khó khăn sẽ có được nhiều sự giúp đỡ, ta luôn tin, đây mới là nhân tố khiến cho tông môn có thể đi xa được.”
Dư Lão gật đầu.
Diệp Thiên Dật cười, nói: “Ta cảm thấy, đều không đúng!”
“Hử?”
Ánh mắt mọi người hướng về phía Diệp Thiên Dật.
Chết tiệt! Tên này, hắn nói chuyện luôn luôn là một phong cách riêng, không giống ai cả, luôn thu hút sự chú ý và tò mò của người khác.
“Vậy Diệp tông chủ có ý kiến gì?”
Dư Lão cười nói.
Diệp Thiên Dật đáp: “Rất đơn giản, sự phát triển của một tông môn, chính là phải giẫm đạp lên những tông môn ở vị trí cao hơn, ta thôn tính tông môn khác, cướp lấy tài nguyên của tông môn khác, khiến bản thân mạnh hơn, ngạo nghễ ở đại lục, đây chẳng phải là con đường mà một tông môn muốn phát triển phải trải qua hay sao? Những cái gọi là thu hút thiên tài, của cải, thu hút cường giả, ngươi thâu tóm những tông môn khác rồi, chẳng phải đều có cả rồi sao? Kết bạn, kết bạn để làm gì? Để khiến tông môn của mình cường đại hơn, để đánh những tông môn có của cải hơn, vậy thì tất cả những thứ đó, không phải là muốn thâu tóm tông môn khác sao? Một mạch giết đến cùng không phải đúng hơn sao?”
“Ừ.”
Mọi người nhìn nhau.
Có vẻ cũng có lí.
Lăng Việt cười nói: “Diệp tông chủ, ngươi nói không sai, tất cả mọi người đều rõ, nhưng mà tất cả những tiền đề đều phải được xây dựng dựa trên, tông môn của ngươi có cường giả, có của cải, đủ mạnh, mới có thể thôn tính tông môn khác, trở nên mạnh hơn, không phải sao? Thứ bọn ta nói là điều kiện thiết yếu để phát triển tông môn, nếu như không đủ mạnh, chỉ dựa vào ít máu và việc đàm phán trên giấy, có thể đánh bại tông môn khác sao? Có thể khiến cho tông môn phát triển được ư? Ví dụ như Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, dựa vào mấy lời này của Diệp tông chủ, có thể tiêu diệt những tông môn khác sao, có thể tiêu diệt Tiên môn sao?”
Diệp Thiên Dật lại cười.
“Ngươi cười cái gì?”