Diệp Thiên Dật ở cùng Thường Hi chả mấy chốc đã nhanh chóng hết một ngày rồi!
Nói thật, có chút vui đến quên cả trời đất!
Đây là câu hỏi nghi hoặc của kẻ khác! Nhưng nam nữ ở cùng nhau thì thiếu gì chuyện để nói chứ, hơn nữa lại ở cùng với một cô em gái xinh đẹp như vậy sẽ cảm thấy thời gian thực sự không đủ dùng.
Ngươi ngẫm lại, cái khác trước tiên không nói đến, chỉ mình bạch bạch thôi đã tha hồ làm rồi, một lần thôi cũng đã một hai tiếng rồi ấy chứ, nếu như còn có sức lực, nghỉ ngơi nghỉ ngơi tâm sự một chút, lại làm một lần nữa, lại một hai giờ đồng hồ, sau đó mệt mỏi, ngủ một giấc, chết tiệt, cảm giác như cả ngày hôm đó không làm được việc gì hết.
Đúng vậy, cảm giác của Diệp Thiên Dật chính là như thế này!
Luyến tiếc không muốn rời đi, nhưng mà bây giờ không thể rời đi cũng không được, bởi vì đã có người đến Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông rồi, Diệp Thiên Dật phải đi qua, nếu không thì cũng ở cùng Thường Hi hú hí thêm vài ngày rồi.
Đừng nghĩ Thường Hi chán Diệp Thiên Dật cỡ nào, nàng chắc chắn cũng là rất thích đúng không? Thực sự cũng rất luyến tiếc khi Diệp Thiên Dật đi, nhưng mà không sao, bọn họ có thể gặp được nhau là đủ rồi.
"Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông có việc rồi, ta phải đi đây."
Thường Hi đứng lên nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó sắp xếp quần áo đưa cho Diệp Thiên Dật.
"Ừm, đi đi, khi có chuyện gì cần ta giúp đỡ cứ liên hệ bất cứ lúc nào, tu luyện thật tốt, cảnh giới của Khuynh Ngữ còn cao hơn cả ngươi đó, ngươi có cảm thấy mất mặt không?"
Diệp Thiên Dật: “..."
"Tỷ tỷ, trước đây cảnh giới của ta bị phế hai lần, nếu không ta cảm thấy dù thế nào ta cũng thành Thần Vương Cảnh rồi."
Diệp Thiên Dật nói.
"Ừm? Sao lại thế? Tu vi của ngươi bị phế đi?"
Thường Hi thực sự khiếp sợ!
Diệp Thiên Dật cười nói: "Không phải gặp kè địch, là một loại phương thức tu luyện, để tăng lên căn cơ của ta."
Thường Hi: “..."
"Tuy điều này có thể hiểu được, nhưng mà không khỏi có chút quá độc ác, cái này cần có ý chi kiên cường lắm mới có thể chấp nhận được, cố gắng của mình trong nhiều năm qua như vậy trong chốc lát tiêu biến, mà còn lại là hai lần..."
"Với ta mà nói chuyện này thật sự không có vấn đề gì."
Diệp Thiên Dật nói.
Bởi vì sự cố gắng của Diệp Thiên Dật thật ra so với bất cứ võ giả nào cũng đều ít hơn, lại còn bởi vì hắn có hệ thống, cho nên hắn cũng không có tiêu phí nhiều lắm thời gian cố gắng, nên thật ra cũng không có nỗ lực nhiều như vậy!
"Quan trọng nhất chính là cmn cực kỳ đau, ngươi không biết đâu, kinh mạch cả người đều bị đánh nát, cái này ai mà chịu được?"
"Người bình thường đều đã chết rồi." Thường Hi nói.
"Chết cũng tốt thôi, không chết mới là sự dày vò." Diệp Thiên Dật nhún vai.
"Ai bảo ngươi tu luyện như vậy? Chung quy là không có khả năng là tự ngươi nghĩ ra chứ? Có thể làm cho ngươi bằng lòng bất chấp mạo hiểm như vậy, tuyệt đối không đơn giản."
Diệp Thiên Dật nói: "Sư tôn của ta."
Thường Hi: "..."
"Không phải chứ? Diệp Thiên Dật ngươi cũng cần sư phụ sao?"
Diệp Thiên Dật: “..."
"Nè nè, đại tỷ à, ta ở trong lòng ngươi lợi hại ghê vậy sao, ta chỉ là một nhân vật nho nhỏ thôi, ngươi vậy mà cảm thấy là ta căn bản không cần sư phụ?"
Diệp Thiên Dật cười nhìn Thường Hi nói.
"Không phải, chính là... Ngươi mạnh như vậy, hơn nữa căn bản không có người dạy bước đi từng bước một, bản đế mới cảm thấy hẳn là không cần."
"Mạnh hả? Cũng chỉ khoảng trên dưới hai tiếng đồng hồ."
Diệp Thiên Dật cười nói.
Thường Hi: ???
Thứ súc vật mà!
"Phù ——"
Thường Hi lại thở dài một hơi!
Muốn chọc tức ta hay gì.
"Ha ha ha, không đùa ngươi nữa."
Diệp Thiên Dật cười cười, sau đó nói: "Ngươi đoán thử xem sư phụ của ta là ai."
Thường Hi hơi hơi suy tư.
"Ý tưởng khác người, hơn nữa còn được ngươi xem trọng, tuyệt đối là cấp cao nhât tồn tại, hơn nữa nhất định là thiên tài, có chút khó nghĩ ra, ngươi nói đi."
"Yêu Hậu."
Diệp Thiên Dật nói.
Thường Hi: "..."
Nói thật, nàng là thậtsự không ngờ là vị này.
"Nói cách khác, ngươi mới là đệ tử thứ năm của Yêu Hậu? Nghe đồn không phải người kia là... cô bé tóc trắng sao?"
Liên quan đến tin tức Diệp Thiên Dật Trận chiến chư thiên, Thường Hi đã điều ra qua, cho nên cũng biết rõ.
"Nói đúng ra ta là người thứ sáu."
"Yêu Hậu vậy mà thu sáu vị đệ tử? Cái cô bé kia cũng là?"
Diệp Thiên Dật lắc đầu: "Nàng không phải, nàng là muội muội của ta."
"Hừ, nuôi lớn sau đó ra tay phải không?"
Thường Hi cười lạnh một tiếng.
Diệp Thiên Dật: ???
"Tỷ tỷ à, đừng có đùa nữa."
"Ha hả."
Coi như Diệp Thiên Dật có thể được Yêu Hậu coi trọng, Thường Hi cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
"Cho nên các ngươi chơi cái thủ thuật che mắt, để cho người khác nghĩ cô gái kia mới là đệ tử của Yêu Hậu."
Diệp Thiên Dật nhún vai: "Ngươi cũng biết quy tắc của Trận chiến chư thiên bị sửa chữa chính là bởi vì sư tôn ta liên tục bồi dưỡng đệ tử này đến đệ tử khác đạt được hạng nhất, nếu bọn họ không thắng cũng sẽ mất thể diện, cho nên, để chắc chắn chút vẫn tốt hơn."
"Ngươi sợ cái này?"
"À không, ta sợ phiền toái."
Thường Hi hơi hơi gật gật đầu.
Quả thật cũng đúng, thật đúng là dường như không có chuyện gì khiến Diệp Thiên Dật sợ hãi cả.
"Nhưng mà ta đi vào bên này, thật sự cũng rất bái phục Yêu Hậu tiền bối, nàng một người sửa chữa rất nhiều quy tắc của Chúng Thần Chi Vực lại còn có chút thường thức, điểm này và nàng rất giống nhau, thảo nào được Yêu Hậu tiền bối coi trọng, nhung mà... Lúc này đây tại Trận chiến chư thiên ngươi đứng thứ nhất có vẻ khó, tuy rằng ngươi quả thật rất mạnh, nhưng mà... Lần này có một thần minh giáng thế, đó là một nhân vật không thể xem thường được."
"Ta cũng vậy."
Diệp Thiên Dật cười nói.
"cũng đúng."
Thường Hi gật gật đầu, sau đó uống một ngụm cà phê, cắn một miếng bánh mì.
"Nhưng mà Tà Đế thế hệ này nên nhanh chóng xuất hiện rồi? Ngươi có tin tức không?"
"Người này không phải đang ngồi trươc mặt ngươi sao?"
Diệp Thiên Dật cười nói.
Thường Hi nhíu mày nhìn Diệp Thiên Dật.
"Ngươi là Tà Đế?"
"Được chứ."
Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật...
"Được rồi."
Nàng lựa chọn tin tưởng, bởi vì giống như tình cảm ở bên trong.
"Vậy ngươi giỏi, thôi đi đi."
Diệp Thiên Dật: ???
"Ta nói tỷ tỷ, ngươi có thể tốt với ta một chút được không?"
"Ta bây giờ có rất nhiều ý kiến đối với ngươi."
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ nở nụ cười nói.
"Haizz, yêu càng sâu hận càng nhiều, ta hiểu."
Thường Hi bất đắc dĩ uống một ngụm cà phê.
"Vậy ta đi đây, đúng rồi, ta thêm ngươi vào trong nhóm, có một vài bạn bè ta tìm được ở khăp nơi."
Thường Hi gật gật đầu: “Được."
Sau đó nàng liếc nhìn vào nhóm.
Cái chết tiệt?
Tất cả đều là nữ?
Thường Hi ngẩng đầu liếc Diệp Thiên Dật một cái, Diệp Thiên Dật vội vàng cúi đầu.
"Ngươi thật giỏi."
"Gì, đều là bạn bè."
"Ha ha ha."
Diệp Thiên Dật sau đó nói: "Kia gì... Ta đi trước, cáo từ, lần sau gặp!"
Sưu ——
Diệp Thiên Dật phóng ra một sức mạnh không gian biến mất ngay tại chỗ!
Sau đó bên trong nhóm lại náo nhiệt rồi.
"Lại có người mới vào rồi? Mẹ kiếp Diệp Thiên Dật! Ngươi lăn ra đây! Ta TM cầm lấy! Mấy ngày một người, một ngày mấy người, ai chịu nổi? Lăn ra đây!"
Đây là Hàn Nhị.
Người hiểu biết đều biết đây là nhóm hậu cung của Diệp Thiên Dật, nhưng mà, vài ngày một người, một ngày mấy người, này thật sự... Mẹ kiếp không thể chịu được!
Sau đó mỗi người “cha” của Diệp Thiên Dật đều xuất hiện, Thường Hi nhìn thoáng qua, nhịn không được nở nụ cười cười một tiếng.