Diệp Thiên Dật nhìn lướt qua hắn.
"Ồ, Cửu Dương tôn giả còn biết Cửu Thiên Thần Lôi trận sao?"
Cường giả kia gật gật đầu: “Từng xem qua ở sách cổ, nghe nói Cửu Thiên Thần Lôi trận này là một loại trận pháp đỉnh cao, nó có công lực phá hoại vô cùng đáng sợ, quan trọng nhất chính là, lôi trong tận pháo Cửu Thiên Thần Lôi trận chỉ có thể mượn lôi của thiên phạt, nói như vậy chính là dựa vào sức mạnh thiên lôi của các cường giả thăng cấp hội tụ lại, điều này cũng dẫn đến, lôi đình của trận pháp này sẽ cực kỳ đáng sợ, nhưng mà số lượng cũng không hẳn là nhiều! Khả năng phá hoại của nó đối với võ giả không thể nào tưởng tượng được! Cho dù là Thái Cổ Thần Vương cảnh lúc này đối diện nó cũng vô cùng yếu ớt."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Ngươi nói đúng rồi đấy, cho nên là, đây chỉ là đại trận bảo vệ tông môn lần thứ nhất của chúng ta, sau này vẫn còn nữa, tạm thời một cái này cũng đủ rồi! Bởi vì kế tiếp là chúng ta tấn công người khác, chứ không phải người khác tới tấn công chúng ta!"
"Nhưng mà tông chủ, Cửu Thiên Thần Lôi trận có thật sự như vậy sao?"
"Làm sao lại nói như vậy?"
"Bởi vì Cửu Thiên Thần Lôi trận là một trận pháp thần cổ, nghe nói đây là một Đồ Thần trận, đừng nói Thái Cổ Thần Vương cảnh, ngay cả những cái người đã ngưng tụ thần cách, trở thành bán thần, đối mặt với Cửu Thiên Thần Lôi trận cũng là lành ít dữ nhiều, không dám khinh thường, nhưng cảm thấy như vậy mà gặp được trận pháp này, có một chút khó tin."
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: "Sau này đi theo bản tông chủ, những điều khó tin sẽ còn nhiều lắm! Được rồi, các vị cùng đi ăn cái gì đi, coi như là tông môn chúng ta chính thức thành lập, ngoài ra, còn có một ít kế hoạch cần trao đổi cùng các vị!"
Bây giờ Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông đã có khoảng một trăm người!
Ba mươi người là ác nhân trước đây của Diệp Thiên Dật, khoảng hơn ba mươi người là trước kia đọc được tin tức thông báo tuyển dụng mà đến, còn có ba mươi mấy là vừa mới lôi kéo tới được.
Tuy rằng người rất ít, nhưng mà nói thật, chất lượng không hề tồi tí nào! Yếu nhất chính là... Diệp Thiên Dật.
Mộc Linh Nhi... Diệp Thiên Dật thiệt tình cảm thấy nàng còn lợi hại hơn bản thân mình.
Bên trong đại điện, đèn đuốc sáng trưng, Diệp Thiên Dật ngồi ở chỗ kia, trước mắt đều là cường giả!
"Ha ha ha, lão phu cũng chính là bế quan một chút, làm sao cái này vừa xuất hiện liền nhiều người như vậy."
Bạch Thiên Hạc cười đi đến!
"Bạch Thiên Hạc? Y thần các hạ ngài cũng gia nhập?"
Rất nhiều cường giả nhìn thấy sự xuất hiện của hắn đều cảm thấy giật mình!
"Các vị đều gia nhập rồi, vậy lão phu gia nhập cũng không có gì là hiếm lạ đúng không?"
Bạch Thiên Hạc cười nói.
Diệp Thiên Dật cười nói: "Các vị nhớ kỹ, tông môn của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông chúng ta định vị là y sư tông môn, cho nên có y thần áp tràng, kia cũng là hợp tình hợp lý ha?"
"Ha ha ha, tông chủ không hổ là tông chủ, ngươi vậy mà lôi kéo được y thần tiền bối qua đây, ta thật bội phục!"
"Ai, cái này quan trọng nhất chính là dựa vào tính cách của tông môn chúng ta hấp dẫn đấy mà? Tông chủ có tính cách hấp dẫn, là có thể thu hút các cường giả qua đây, tông chủ, ta kính ngài một ly!"
Một lão giả cười ha hả nói.
Diệp Thiên Dật cười giơ chén rượu lên, sau đó nói: "Các vị cũng không cần câu nệ trên dưới, ta đây tuy rằng là tông chủ, nhưng mà con người của ta không quá thích mấy cáu lễ tiết."
Nói xong, Diệp Thiên Dật đặt chân mình gác lên trên bàn.
"Ta cảm thấy mấy thứ này thật phiền toái, kiềm chế, trói buộc người, con người sống là phải tự nhiên, vui vẻ, làm sao để thoải mái là được, đây là quan niệm của ta, nhưng mà, lễ tiết là lễ tiết, quy củ là quy củ, các ngươi gặp ta có thể không cần hành lễ, chào một tiếng tông chủ là được rồi, dù sao không cần câu nệ, cứ coi nơi này như là một gia đình, ở đây cứ thoải mái như đang ở nhà vậy? Kia ở trong này chính là bộ dáng gì nữa, mà cũng không phải biến nơi này thành một nơi để làm việc!"
Liễu Khuynh Ngữ âm thầm vút trán một cái!
Chẳng biết làm sao lại có chút lo lắng, có một tông chủ có chút không đứng đắn như vậy, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông này tương lai có phải trở thành thành tông môn lưu manh rồi?
"Vâng, tông chủ!"
Bạch Thiên Hạc cười nói: "Lão phu thật đúng là thích tông môn như vậy, không tồi!"
"Ha ha ha."
Diệp Thiên Dật cười to một tiếng, sau đó nói: "Các vị hãy chuẩn bị sẵn sàng, sáng mai ta sẽ dẫn một ít người đi tấn công tông môn khác! Các vị còn lại tiếp tục ở lại tông môn phát triển, Khởi Nguyệt, đến lúc đó ngươi cũng theo ta đi, lấy được một ít linh vật thiên địa của tông môn kia, tiền tài và các thứ sẽ giao cho ngươi kiểm kê."
"Vâng, tông chủ!"
Khởi Nguyệt nói một câu!
"Tông chủ, chúng ta ngày mai đi tấn công người của tông môn nào?"
Vương Bình An hỏi một tiếng.
Liền cảm thấy được một chút kinh ngạc!
Vâng, đúng là nơi này không ít cường giả, nhưng mà gia thêm đến một trăm người, tông chủ này thầm nghĩ chỉ mang một số người cá biệt đi? Này không phải chủ yếu, chủ yếu là... Bình thường dưới tình huống này, bây giờ đây chính là thời kỳ phát triển vững vàng của tông môn, bọn họ còn có rất nhiều thứ cũng chưa chuẩn bị cho tốt, không hiểu rõ, đã ngay lập tức muốn động thủ rồi? Lần này một khi đã động thủ rồi, bọn hắn cũng sẽ không còn có thời gian mà nghỉ xả hơi.
Một khi đấu võ, ngươi ngẫm lại đi, mặc kệ ngươi có là người của tông môn nào, cho dù làm cho tông môn này diệt vong, phía sau tông môn này luôn luôn có tông môn? Thế lực phía sau liệu cũng có còn không? Cái này không dừng lại được!
Hơn nữa này tông môn vốn cũng được mọi người ngấp nghé, bọn họ sẽ chờ ngươi không an phận rồi về sau sau đó động thủ, bọn họ là cảm thấy được, không quá an ổn rồi.
"Thiên Việt tông."
Mọi người: ???
"Không phải chứ... Tông chủ, Tông chủ của Thiên Việt tông chính là Lăng Việt, không nói đến lý lịch của hắn chính là hoàng thất Đế quốc Cửu Thiên, hắn còn vừa mới đạt được vị trí minh chủ của Đế quốc Thần Mộng, nói theo một cách khác, bọn họ được Chúng Thần Minh bảo vệ."
Tất cả mọi người choáng váng, bọn họ nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, nhưng mà thực cũng không nghĩ đến, tông chủ lại cố tình chọn cái này!
Ngươi đừng nói đến bọn họ, cho dù là Dược Thần Sơn, cũng phải nể mặt mũi Chúng Thần minh, bây giờ không thể động thủ với Thiên Việt tông! Như thế thì...
Diệp Thiên Dật cười nói: "Ta đương nhiên là biết!"
"Tông chủ, nếu động thủ với Thiên Việt tông, chúng ta sẽ đồng nghĩa với việc không giữ sỉ diện cho Chúng Thần minh!"
Diệp Thiên Dật nói: "Vậy thì làm sao? Bọn họ còn có thể qua tiêu diệt tông môn chúng ta không? Những người đó sợ Chúng Thần minh, cần sỉ diện, làm việc bó tay bó chân, nhưng mà ta thì không! Ta chính là muốn nói cho khắp thiên hạ, thiên hạ này, về sau là do ai định đoạt!"
Mọi người khiếp sợ nhìn Diệp Thiên Dật.
Đây quả thực là quá ngang ngược rồi sao?
Xong rồi xong rồi! Bọn họ cảm giác nghi ngờ.
"Tông chủ, ngài thật sự quyết định rồi?"
Vương Bình An hỏi một câu.
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Đương nhiên, yên tâm đi, có chuyện gì thì cũng là bản tông chủ gánh chịu."
Đối với Diệp Thiên Dật mà nói, vị trí Minh chủ này ban đầu vốn là của hắn, nhưng mà hắn không cần, bởi vì không muốn có bất cứ liên quan gì đến Chúng Thần minh, như bây giờ, những tài nguyên liên quan đến hắn đều thuộc về Thiên Việt tông, Diệp Thiên Dật sẽ tiêu diệt bọn họ, cướp tài nguyên về, vậy thì không phải là nó lại nằm trong tay hắn sao? Hơn nữa... Hắn còn không quan hệ gì với Chúng Thần minh, nhiều lắm chính là không cho bọn họ một chút thể diện thôi, Diệp Thiên Dật lại không sợ.