Về phần ngày mai mang ai, Diệp Thiên Dật cũng lựa chọn xong trong bữa tiệc kia rồi, đem theo mười người!
Khởi Nguyệt, Vương Bình An, Đôc Hoàng, Phệ Hồn tôn giả, Ma nữ tóc trắng, Thị Huyết ma nữ tổng cộng tám ác nhân!
Sau khi bọn họ nghe được thông tin này đều choáng váng!
“Tông chủ à, đây không phải là suy xét có chút thiếu hụt, ngài nói, ngài nắm chắc cái gì chỉ mang theo mười người là có thể tấn công Thiên Việt tông, cái này chúng ta cũng có thể hiểu được, nhưng không nhất thiết phải mang theo Độc Hoàng bọn họ đi cùng chứ.”
Vương Bình An nói một câu!
Độc Hoàng nói: “Tông chủ, đây có phải là xác thực có chút không tốt, tuy rằng bây giờ lão phu đã không làm nhiều loại ác, nhưng người ngoài không biết, bọn họ cho dù có biết cũng không tin, ta có chút không hiểu, đây không phải là tìm phiền phức cho tông môn chúng ta sao?”
“Đúng vậy tông chủ nếu như mọi người đều biết chúng ta ở Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông, vậy sợ rằng bọn họ lại có nhiều thêm một lý do ra tay với chúng ta, mà bây giờ tông môn chúng ta lại bị rất nhiều người ngấp nghé, bọn họ chính là đang tìm cơ hội ra tay, tông chủ đây không phải là cho bọn họ lý do ra tay sao?”
“Đúng vậy, tông chủ, người xem lại xem có cần phải suy xét một chút không? Chúng ta vừa mới gia nhập tông môn, tông môn xảy ra chuyện đối với chúng ta mà nói ảnh hưởng thực sự không lớn, nhưng đánh đơn lẻ ảnh hưởng rất lớn đối với tông chủ ngươi!”
“…..”
Những người này có lẽ đều biết Diệp Thiên Dật lợi hại, nhưng bọn họ lại không biết chỗ hợi hại chân chính của Diệp Thiên Dật, kỳ thực bọn họ cũng là có chỗ không phục Diệp Thiên Dật, bọn họ kính trọng Diệp Thiên Dật, bởi vì Diệp Thiên Dật giúp bọn họ, nhưng tôn trọng là tôn trọng, dù sao là một người trẻ tuổi, quyết định của hắn mọi người cảm thấy khả thi vậy còn tốt, nhưng quyết định của hắn nghe rất khoa trương!
Lăng Việt người ta là minh chủ, ngươi lại còn cố tình đi tấn công Thiên Việt tông đi, rõ ràng có hơn một trăm cường giả, có thể trực tiếp mang qua đó, nhưng không, chỉ mang có mười người, rõ ràng có thể không cần mang theo ác nhân, cố tình hắn lại mang mấy người ác nhân này đi, chuyện này là chuyện một người bình thường sẽ làm sao?
Mục tiêu nhiều như vậy, cố tình đi đánh Thiên Việt tông, nhiều người có thể mang theo như vậy, cố tình mang theo ác nhân.....
Diệp Thiên Dật cười, nói: “Vậy ta hỏi các vị một chút, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông chúng ta là danh môn chính phái hay là tà môn?”
“Đương nhiên là danh môn chính phái rồi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật hỏi: “Như vậy, bây giờ những người được gọi là ác nhân này bọn họ còn là ác nhân không?”
“Ít nhất bây giờ lão phu nhìn ra không phải.”
Diệp Thiên Dật nói: “Vậy bọn hạ có phải người tông môn ta không?”
“Phải!”
“Vậy thì tại sao không thể mang theo bọn họ? Cách nhìn của người khác là của người khác, chỉ cần chúng ta không thẹn với lương tâm là được, những người ác nhân này có kẻ thù của bọn họ, bọn họ trước đây xác thực phạm phải tội, nhưng điều đó không liên quan đến ta, bọn họ làm sao trả lại, làm sao bổ cứu, những chuyện này cũng là chuyện của chính bọn họ, bản tông chủ chỉ cần biết, bây giờ bọn họ là thành viên của tông môn chúng ta, tông môn chúng ta chính là có nghĩa vụ phải bảo hộ bọn họ! Đồng thời bọn họ cũng phải có nghĩa vụ thay chúng ta làm việc, cách nhìn của người khác đó là của người khác.”
Vương Bình An nói: “tông chủ, đạo lý này chúng ta đều hiểu, ý của lão phu chính là, một khi sau này thông tin này truyền ra, vậy Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông sẽ chịu sự đối nghịch của danh môn chính phái của toàn bộ Chúng Thần Chi Vực, những tông môn đó sẽ căm thù hoặc ngấp nghé chúng ta, đến lúc đó, tông môn chúng ta sẽ…. Không thể an bình.”
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng nói: “Vậy vừa hay, bọn họ đến tấn công chúng ta, đến lúc đó chúng ta không phỉa là có lý do để tấn công bọn họ rồi sao?”
Mọi người: “……..”
Bọn họ liếc nhìn nhau.
Đường về não của tông chủ hoàn toàn không giống bọn họ.
“Nhưng mà… chúng ta…..”
“Yên tâm, đây là vấn đề bản tông chủ suy xét, bản tông chủ tất nhiên sẽ không đem cái này làm trò trẻ con, hơn nữa bản tông chủ có tự tin.”
Bọn họ lại là liếc nhìn nhau.
“Nếu tông chủ đều đã nói như vậy rồi, như vậy chúng ta cũng không có ý kiến gì!”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Được, như vậy các vị trước tiên liền đi nghỉ ngơi đi!”
Nói xong Diệp Thiên Dật ôm lấy đại bảo bối thân ái Liễu Khuynh Ngữ rời đi.
Tần Vô Tâm nhíu mày!
Thật ra như thế này nàng đã muốn ngả bài với Diệp Thiên Dật, nhưng mà…… vừa hay tên Diệp Thiên Dật này lại muốn đi làm việc gì đó, hơn nữa ngày mai động thủ, nàng cân nhắc một lúc, vẫn là quyết định đợi đến lúc tiêu diệt Thiên Việt tông mới ngả bài với Diệp Thiên Dật vậy.
Nàng cảm thấy nếu như Diệp Thiên Dật đã nói như vậy rồi, vậy tất nhiên có tự tin tiêu diệt Thiên Việt tông!
“Hừ! Bại hoại! Lại muốn bắt nạt chị rồi.”
Liễu Thiển Thiển nhăn mũi, sau đó rời đi.
Sau một phen đại chiến…..
“Anh Diệp, ngươi thật sự không có vấn đề gì sao?”
Liễu Khuynh Ngữ ngả vào trong lòng Diệp Thiên Dật nói.
“Ngươi vẫn không tin ta sao?”
“Tin, nhưng mà ở đây là Chúng Thần Chi Vực, hơn nữa Khuynh Ngữ nghĩ một chút, cám thấy hậu quả này có chút quá nghiêm trọng rồi, chúng ta hoàn toàn có thể đợi đến lúc tông môn sau khi đã lớn mạnh, lại để Độc Hoàng bọn họ lộ diện, không tốt sao?”Diệp Thiên Dật cười nhéo ngực nàng.
Liễu Khuynh Ngữ: “……”“Thứ nhất, ta từ trước đến giờ chưa từng lo lắng điều này, nói thật, cho dù bọn họ có biết, lại có mấy tông môn bằng lòng vì yêu mà phát điện đến tấn công chúng ta đây? Trên cơ bản sẽ không có chuyện này! Cho nên bây giờ những người đến tấn công chúng ta đó đều là người có ý kiến với chúng ta, ta trong lòng nắm chắc, đến lúc đó đều diệt hết bọn họ!”
“Thứ hai, cho dù ta không đem theo bọn họ, tin tức này có lẽ cũng đã truyền đến tai một vài người, bởi vì lúc đó có người được ta chiêu vào nhưng bọn họ không đồng ý rời đi rồi, những người này biết Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông có Độc Hoàng những người này, cho nên, thực tế trên mỗi loại ý nghĩa không phải là bí mật rồi, ngược chúng ta lại che giấu, vậy sẽ bị người khác nghi ngờ, như vậy không bằng thẳng thắn nói cho tất cả mọi người thông tin này, ngược lại chúng ta có thể đúng lý hợp tình.”
Liễu Khuynh Ngữ dường như đã hiểu ý của Diệp Thiên Dật.
Thực ra nói nhiều như vậy, càng mấu chốt là vì Diệp Thiên Dật không sợ những người này! Đây mới là tiền đề cho tất cả.
Diệp Thiên Dật chắc chắn không sợ, ngươi nói xem nếu như tông môn cường đại khác, Diệp Thiên Dật bây giờ cũng không dám trêu chọc, nhưng Linh Môn nho nhỏ, đánh chết ngươi!
Đồ thần kinh, không dám loại trừ mình trên yến hội! Bây giờ phỏng chừng Lăng Việt kia cười rất vui vẻ đi, làm minh chủ, đạt được tài nguyên, không cần lo lắng bị tông môn khác tấn công, nhưng ngày mai hắn chỉ có khóc.
“Ngủ thôi.”
Diệp Thiên Dật đắc ý ôm Liễu Khuynh Ngữ thân ái sau đó nhắm mắt lại.
Thăng cấp Hải Phong Khoát cần thời gian mấy ngày, Diệp Thiên Dật cũng không phải quản hắn nữa.
Về phần có lo lắng những cường giả này đạt được thứ họ mong muốn sau đó liền chạy, điều này không cần lo lắng, những cường giả này đều là người có uy tín danh dự, bọn họ đã ký hợp đồng, chạy rồi thì bọn họ không còn mặt mũi nữa, về phần tông môn cũ, kỳ hạn hợp đồng sớm qua rồi, bình thường ở lại vài năm liền không cần ký nữa.
“Ting….Chúc mừng bạn khởi động hệ thống mới {Hệ thống Triệu Hoán}.”