Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1259 - Chương 1256: Tần Vô Tâm Ngả Bài

Chương 1256: Tần Vô Tâm ngả bài
Chương 1256: Tần Vô Tâm ngả bài

Thuần Dương Thiên Tinh vừa được lấy ra, ngọn lửa sáng lấp lánh trong toàn bộ đệ nhất thần tông, bọn họ ngay lập tức cảm thấy... sức nóng xung quanh tăng vọt!

Đường Tam Tạng thấy được Thuần Dương Thiên Tinh, khiếp sợ đứng lên!

“Thần thạch, Thuần Dương Thiên Tinh!”

Thấy được cái này, hắn vô cùng kích động!

“Thuần Dương Thiên Tinh ta có, những cái khác so với Thuần Dương Thiên Tinh mà nói cũng xem như là có thể tìm được, đến lúc đó ta đều sẽ đưa cho ngươi, thí thần đại pháo mà nói...”

Đường Tam Tạng vội nói: “A di đà phật, tông chủ yên tâm, chỉ cần có nguyên liệu, bần tăng có thể chế ra được thí thần đại pháo!”

Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Có thể!Vậy ngày mai ngươi có thể chiến đấu được chứ?”

“A di đà phật, đạn dược của bần tăng còn có thể chiến đấu một lần, phần còn lại thì còn cần chế thêm!”

“Được, vậy tiếp tục dựa theo kế hoạch vừa rồi, La Mịch u, các ngươi đi đánh một chỗ, ta dẫn người đi đánh chỗ khác! Chỗ cuối cùng, để sau hai ngày nữa rồi nói tiếp!”

“Vâng, tông chủ!”

“Tông chủ, nếu là như vậy, e rằng tông môn của chúng ta cũng sẽ bị người khác nhòm ngó. E rằng có người đã chuẩn bị bắt đầu động đến chúng ta rồi!”

Độc Hoàng nói!

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Không sao, nếu bọn chúng dám đến vậy thì sẽ để bọn chúng xám xịt mà lăn về, sau đó chúng ta lại diệt luôn tông môn của bọn họ cũng được.”

Ánh mắt bọn họ sáng lên nhìn Diệp Thiên Dật.

Cảm thấy sự tự tin của hắn quá lớn, lớn đến mức như bọn bán hàng đa cấp luôn vậy, làm bọn họ không thể không tin tưởng vào hắn...

“Vậy thì tông môn của chúng ta có để lại người canh giữ không?”

“Để chứ, tất nhiên là phải để rồi, ngày mai ta chỉ dẫn theo vài người là được rồi.”

Diệp Thiên Dật nhàn nhạt nói.

“Vâng!”

“Anh Diệp, Hải trưởng lão đâu?”

Dao Tịch hỏi một câu.

“Tấn cấp Thái Cổ Thần Vương cảnh rồi, đoán chừng phải qua hai ngày nữa là tấn cấp thành công.”

Diệp Thiên Dật đáp.

“Ra là vậy, quả nhiên là đúng thế thật.”

Diệp Thiên Dật cười nói: “Cô sẽ không trách ta đấy chứ?”

Dao Tịch lắc đầu: “Tôi thấy không sao, nhưng mà... cao tầng của Dược Thần sơn lại không cảm thấy như vậy đâu, anh Diệp, cẩn thận một chút, Dược Thần sơn khả năng là sẽ đối phó với anh Diệp đấy.”

Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm; “Không phải chứ? Người cha đó của cô không giúp chút nào sao?”

Dao Tịch: “......”

Chà! Người này nói thật không biết xấu hổ sao? Ngươi làm mất sạch mặt mũi của cha nàng, giờ lại nói ngược lại...... cha nàng không giúp sao?

Quá không biết xấu hổ đi.

Dao Tịch cũng đành bất cmn lực luôn rồi.

“Haizzz, bỏ đi bỏ đi, cái này không quan trọng, quan trọng là, nếu như Dược Thần sơn động thủ với tôi, vậy thì chúng ta sẽ khai chiến, thậm chí là Thần Dược sơn sẽ có thương vong, ngươi có trách ta không?”

Diệp Thiên Dật nói lại đặt tay mình lên chân Dao Tịch.

Dao Tịch vội dịch chân mình đi chỗ khác.

“Anh Diệp.”

Sau đó nàng đứng dậy, nói tiếp: “Đây là chuyện của ngươi và Thần Dược sơn, hơn nữa chuyện của sau này, Dao Tịch không phán đoán tin tức đã đưa tới rồi, còn lại hy vọng anh Diệp có thể đưa ra sự lựa chọn đúng đắn! Cáo từ trước.”

Tiếp đó Dao Tịch liền rời đi!

“Lưu manh thối.”

Liễu Thiển Thiển cong môi nhìn Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn Liễu Thiển Thiển.

“Được rồi, mọi người đều đi nghỉ ngơi sớm cả đi, ngày mai còn có chuyện phải làm đấy, ta cũng về phòng trước đây.”

Diệp Thiên Dật nói xong cũng rời đi luôn.

Tần Vô Tâm nhìn biểu cảm kinh ngạc của mọi người!

Người này...... người này hắn vậy mà không dắt theo Liễu Khuynh Ngữ về tòm tem sao? Lẽ nào hắn đổi tính rồi?

Không, vậy thì không phải, mà đó là bởi vì...... hôm nay Diệp Thiên Dật phải tấn cấp rồi!

Lúc trước tấn cấp đã đến lục giai Tiên Vương cảnh rồi, nhưng hắn cũng kẹt ở đó rất lâu rồi, gần đây lại luôn bận rộn những chuyện khác, tối nay nhất định phải thăng lên Tiên Vương cảnh thất giai!

Thực lòng mà nói, mọi thứ khác của hắn đều không tệ, chỉ là cảnh giới này, sao lại tăng lên chậm như vậy chứ?

Nói thật thì, thật ra cũng không phải là chậm, còn ngược lại là đằng khác, đã rất nhanh rồi, chỉ là... bản thân Diệp Thiên Dật cũng không vừa lòng, hơn nữa vừa tiếp xúc được đều là một đám lão đại, bây giờ đều là Tam Hồn Cảnh, Thất Phách Cảnh, Chân Thần, Thần Minh Cảnh, đó đều là những tồn tại đỉnh phong, còn Diệp Thiên Dật hắn thì sao?

Tiên Vương cảnh!

Cái này thật sự rất khó chịu!

Tuy nói rằng Diệp Thiên Dật cảm thấy bản thân cũng không kém, năng lực chiến đấu vượt cấp cũng rất mạnh, hơn nữa hắn cũng biết rõ tại sao cảnh giới của bản thân lại thấp như vậy, nhưng mà hắn cũng rất bất đắc dĩ, chỉ đành vội tăng cảnh giới lên!

Diệp Thiên Dật tiến vào ngồi thiền, mà bên kia cũng sớm giải tán, dù sao cũng đã là đêm khuya.

Tần Vô Tâm thoáng nhìn qua Liễu Khuynh Ngữ, nàng trở lại phòng của mình, còn Diệp Thiên Dật thì ra sau núi tu luyện, vừa hay nhiều ngày như vậy, hôm nay cũng có cơ hội ngả bài với Diệp Thiên Dật rồi.

Tần Vô Tâm lén lút đi ra sau núi, thấy Diệp Thiên Dật đang ngồi trông chỗ tu luyện.

Tần Vô Tâm phải đắn đo mất một lúc, sau đó mới đi qua đó!

Cảm nhận được động tĩnh, Diệp Thiên Dật mở mắt ra.

“Ơh, em gái ngoan, đêm hôm khuya khoắt đến tìm ta, là thấy cô đơn sao?”

Diệp Thiên Dật cười cười nói.

Tần Vô Tâm nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

“Diệp Thiên Dật, có chuyện này ta phải nói với ngươi.”

Diệp Thiên Dật nghe thấy nàng gọi ra tên của mình cũng biết, cô em này là muốn ngả bài với mình rồi.

Vậy thì, Diệp Thiên Dật muốn biết rõ, nàng rốt cuộc là người nào! Vì vậy, mấy hôm trước Diệp Thiên Dật luôn luyện chế thuốc giải nhưng đều vô dụng.

Diệp Thiên Dật nhìn Tần Vô Tâm, hỏi: “Nói gì vậy?”

Hắn còn giả vờ như bản thân mình còn chưa biết bất kỳ chuyện gì, thậm chí còn giả luôn cái dáng vẻ không hề nghi nờ Tần Vô Tâm.

“Ngươi đã trúng độc rồi.”

Tần Vô Tân nhàn nhạt nói.

“Không thể nào! y thuật của ta thế nào trong lòng ta tự biết rõ nhất, ta trúng độc sao? Nếu thế thì ta chắc chắn đã sớm biết rồi, ta không có khả năng trúng độc đâu!”

Nháy mắt tiếp theo, ý niệm của Tần Vô Tâm khẽ động.

Xùy——

Khóe miệng Diệp Thiên Dật chảy ra một dòng máu tươi.

Thấy một màn này, Tần Vô Tâm cũng cho rằng Diệp Thiên Dật đã thực sự trúng chiêu.

“Tần Vô Tâm, ngươi hạ độc ta?”

Diệp Thiên Dật chau mày nhìn Tần Vô Tâm.

Tần Vô Tâm ngồi xuống trước mặt Diệp Thiên Dật.

“Đúng.”

“Ngươi muốn làm gì?”

Tần Vô Tâm nhìn về phía Diệp Thiên Dật, đáp: “Ta chỉ muốn nhìn thử xem ngời không ai bì nổi như Diệp Thiên Dật đây khi bị trúng chiêu thì sẽ có biểu hiện gì, trước mắt xem ra, cũng không tệ.”

“Ngươi có ý gì?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

Sau đó Tần Vô Tâm lấy ra một tấm lệnh bài cho Diệp Thiên Dật xem.

Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua.

“Ta không hiểu.”

“Ta là người của m Nguyệt tông.”

Diệp Thiên Dật chau mày!

“m Nguyệt tông? Ta hiểu rồi, lúc ở Bát Hoang ta đã giết người của m Nguyệt tông, sau đó có người phái ngươi đến để đối phó ta sao?”

“Không!”

Tần Vô Tâm lắc đầu

“Đương nhiên không phải, ta là từ Thần Vực m Nguyệt tông đến.”

Diệp Thiên Dật: “...”

Nói thật thì, đây là chuyện mà Diệp Thiên Dật không hề ngờ đến.

“Thần Vực?”

“Trước chuyến đi này thì mục đích rất đơn giản, dẫn ngươi gia nhập m Nguyệt tông! Nếu như ngươi đồng ý, thì ngươi chính là một thành viên của m Nguyệt tông, hơn nữa địa vị cũng không hề tầm thường, còn nếu như ngươi không đồng ý, vậy thì thật xin lỗi, ta chỉ có thể giết ngươi mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment