Đây là có ý gì cơ chứ?
Vô cùng đơn giản!
Nói một cách đơn giản, đó là đẳng cấp!
Cấp một là cấp thấp nhất, cấp mười là cấp cao nhất, ghi lại cấp thế này để làm gì cơ chứ?
Đây là giá trị của người này!
Tất nhiên, đó là giá trị con người, chứ không phải là có tiền hay không!
Giá trị này bao gồm bối cảnh, thế lực, tài nguyên, v.v. của người đó, chứ không phải chỉ là tiền thôi!
Nói một cách đơn giản, danh sách bạn bè của An Vũ Tinh là một kho tài nguyên khổng lồ!
Nếu ngươi muốn cái này, thì có thể nhà này có nó, nếu ngươi muốn cái kia, thì có thể người kia có nó, người này có thể là công tử ca của gia tộc này, người kia có thể là thiếu gia, chứ không phải đơn giản như biểu hiện bên ngoài!Cho nên nói cô gái An Vũ Tinh này, không đơn giản chút nào!
Khoan hãy nói, lão cặn bã Diệp Thiên Dật thật lòng không hiểu được ý nàng! Diệp Thiên Dật chỉ nhìn thấy em gái này ghi chú mặt sau là sinh nhật hoặc là một số chi tiết nhỏ, trừ bản thân nàng có thể xem hiểu những thứ này ra, thì thật tình là không hiểu được đâu.
“Đáng giận ah!Không một người nào biết, đều là những người nào cơ chứ, lại chỉ códuy nhất một người biết là kết giới khóa yêu còn không để bà đây xóa hết.”
An Vũ Tinh thật sự là không thể nào chịu nổi mà.
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ cười cười, nói: “Thôi thì chúng ta cứ thành thật ở lại đây đi, cứ ở đây sinh rồi nuôi hai đứa con đi.”
“Cút.”
An Vũ Tinh phòng tình vạn chủng trọn mắt lườm Diệp Thiên Dật.
“Ngươi thật sự không biết cách phá giải sao?”
An Vũ Tinh hỏi.
“Thật sự không biết mà.”
Diệp Thiên Dật thế nhưng cũng không có lừa nàng, hắn biết được tên thứ này, thế nhưng thiệt tình không hiểu cách phá giải, nhưngDiệp Thiên Dật cũng không vội, hắn quen biết nhiều cường giả, muốn biết được câu trả lời có lẽ cũng không khó!Diệp Thiên Dật chính là tiếc cơ hội khó lắm mới được ở cùng nàng thế này, thuận tiện cũng có thể hiểu nàng thêm một chút!
Diệp Thiên Dật luôn cảm thấy cô gái này biết chút gì đó về Cấm Ma Thư, ví dụ chút tin tức nhỏ nào đó.
Hơn nữa, danh sách bạn bè vừa rồi, Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy hiểu về nàng hơn vài phần.
“Không lẽ hỏi người đó thật?”
An Vũ Tinh gãi gãi tóc.
“Ai vậy?Ta thấy ngươi còn có một bạn tốt để kí hiệu con dao, người đó muốn giết ngươi àh?Là kẻ thù của ngươi àh?Vậy sao chị còn để người đó là bạn tốt vậy?”
Diệp Thiên Dật tò mò hỏi.
“Liên quan mẹ gì đến ngươi không?”
“Nóng rồi nóng rồi, ai đó nổi đóa rồi.”
An Vũ Tinh: “......”
Bà mẹ nó!
Người này thật muốn bị đấm vào khuôn mặt điển trai của mình àh.
“Kết giới có thể dùng lực lượng nổ nát không?”Sau đó An Vũ Tinh hỏi Diệp Thiên Dật.
“Theo ta biết kết giới này có lực lượng đặc thù, căn bản là không tìm được chỗ kết giới, tất nhiên cũng có thể dùng lực lượng nổ nát, thế nhưng nếu ngươi không tìm thấy chỗ đó, chỉ có thể đi vòng vòng tại chỗ, vậy thì có tác dụng gì cơ chứ?Hơn nữa ta yếu lắm, dù cho có thể, thì ta cũng đánh không vỡ, còn ngươi ấy àh, còn yếu hơn ta.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Bỏ đi bỏ đi, ở một bên chờ ta.”
An Vũ Tinh đi đến một bên khác gọi điện thoại tiếp.
“Alo.”
Ngữ khí của nàng không được tốt lắm.
“Hỏi ngươi chuyện này, khóa yêu kết giới phải làm thế nào mới có thể phá giải được?Không, không phải là chuyện của ta, là một người quen......cũng không phải quan trọng với ta lắm hỏi, biết thì nói, không biết thì ta cúp máy đây.”
Diệp Thiên Dật tuy rằng cách rất xa, thế nhưng lại nghe rõ thanh âm của An Vũ Tinh!
“Sẽ không phải là kịch bản cẩu huyết nào, gọi điện thoại với vị hôn phu mình không thích?Nếu vậy vị hôn phu này rất lợi hại?”
Diệp Thiên Dật phát huy trí tưởng tượng của mình.
“Biết rồi, cúp máy đây.”
An Vũ Tinh nhìn Diệp Thiên Dật bên cạnh.
“Cách phá kết giới này là tự mình tìm được một con đường duy nhất đi ra, hoặc là đánh chết hung thú, hoặc là tìm được kết giới đánh vỡ nó ra.”
An Vũ Tinh nói với Diệp Thiên Dật.
“Sau đó thì sao?Làm thế nào để tìm được đường ra hay làm thế nào để tìm được vị trí kết giới?”
“Ta không biết.”
An Vũ Tinh lắc đầu.
Diệp Thiên Dật: ???
“Không phải, đại tỷ àh, ngươi hỏi đông hỏi tây hỏi cho rõ chút đi.”
Diệp Thiên Dật phục luôn rồi.
“Đã không sai biệt lắm rồi.”
An Vũ Tinh có chút xấu hổ.
“Không phải......vậy ngươi hỏi lại chút nữa đi, nếu không ngươi có gọi điện hay không cũng đâu có gì khác biệt đâu?”
“Không hỏi.”
“Hỏi thử chút đi.”
“Ta thà chết chứ không hỏi thêm lần nữa đâu.”
Diệp Thiên Dật: ???
Hắn phục rồi!
Thật sự phục luôn rồi!
Đây không phải là đầu óc có vấn đề rồi chứ?
“Ngươi đưa ta, ta hỏi”
“Cút đi!”
Diệp Thiên Dật: “......”
Ah ah ah!!
“Không phải, ta nói này bà chị cặn bã, người nào vậy, vị hôn phu hả?”
“Cút, bà đây còn chưa có bạn trai, thì lấy đâu ra chồng chưa cưới, không nói với ngươi, cách ta đã nói cho ngươi biết rồi đấy, việc còn lại, ngươi xem rồi xử lý đi.”
Diệp Thiên Dật: “......”
“Vậy thì chúng ta chờ chết đi.”
Diệp Thiên Dật phục luôn rồi!
Con gái, quả nhiên là sinh vật sĩ diện hão!Má nó!
Diệp Thiên Dật ngồi xuống.
“Được thôi, chờ chết vậy.”
An Vũ Tinh ngồi xuống bên cạnh Diệp Thiên Dật.
“Aizzz, bây giờ thật muốn kiếm một người bạn trai.”
An Vũ Tinh ngồi một chỗ chống cằm.
“Ngươi đang ám chỉ ta?”
“Hả?Không.”
An Vũ Tinh lắc đầu.
“Tìm bạn trai làm gì?Là chuối tiêu không lớn hay là dưa leo giá cao?”
An Vũ Tinh: “......”
“Aizz, đều không phải, chỉ là trời lạnh, muốn miệng được ăn thứ nóng hổi thôi.”
Diệp Thiên Dật: “......”
Trâu thế!
Cho nàng một like.
“Ta nói này bà chị cặn bã, hỏi một chút đi.”
Diệp Thiên Dật cảm thấy bà chị cặn bã này là cố ý, có lẽ nàng nghi nhờ mục đích của mình, nên nàng cố ý làm hao mòn sự kiên nhẫn của mình, xem ai không nhịn được, nàng nghi ngờ mình cũng có biện pháp hoặc là có người có thể hỏi được!Nói thế nào thì kết giới này cũng là hắn nói ra, lại không có cách phá.
Đúng, đây là một trong những lý do, nhưng chuyện quan trọng hơn là nàng thực sự không muốn gọi lần thứ hai.
“Không hỏi, mệt rồi, đi ngủ, sáng sớm mai nói tiếp, có lẽ đêm nay không còn gì xảy ra nữa đâu?”
Sau đó nàng trèo lên một cái cây rồi nằm đó ngủ thiếp đi.
Diệp Thiên Dật nhún vai.
Vậy thì Diệp Thiên Dật hắn cũng chỉ có thể ở cùng vậy!Dù sao cũng không vội, mệt quá!Càng như vậy Diệp Thiên Dật càng cảm thấy nàng không đơn giản.
Cả đêm trôi qua, thật sự không có gì xảy ra.
“Aiya.”
Trời mới tờ mờ sáng Diệp Thiên Dật đã bị gọi dậy rồi.
“Đau àh.”
An Vũ Tinh xoa bóp PP của mình để đứng lên.
Diệp Thiên Dật mở mắt.
“Phốc xuy, hahaha.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nhịn không được mà cười ra tiếng.
“Ta nói này bà chị cặn bã, không phải ngươi rơi từ trên cây xuống trong lúc ngủ đó chứ?”
“Tiểu tử thối, đó là đêm qua ta nhân lúc ngươi ngủ lấy nhánh cây vận động nên đau đấy.”
An Vũ Tinh nói.
Diệp Thiên Dật: “......”
“Cái kia......nhánh cây đó mất rồi àh?Không phải là có gai chứ haha.”
An Vũ Tinh: “......”
“Cút.”
Nàng ngáp một cái sau đó nhìn về phía trước!
“Aiz, ta nói này tiểu tử thối, ngươi xem đó có phải là yêu thú không hả?”
Nàng chỉ về một phía, Diệp Thiên Dật nhìn theo.
“Cmn! Ngươi có phải bị điên rồi không!Hai con mắt to màu đỏ nhìn chằm chằm chúng ta, ngươi hỏi ta có phải là yêu thú hay không?”
Diệp Thiên Dật muốn ngu cmn người luôn rồi!