Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1309 - Chương 1305: Đại Tỷ, Ngươi Có Bệnh Àh.

Chương 1305: Đại tỷ, ngươi có bệnh àh.
Chương 1305: Đại tỷ, ngươi có bệnh àh.

Diệp Thiên Dật thật sự ngu luôn rồi!

Ta nói này đại tỷ, có phải là ngủ đến ngu luôn rồi hay là bị ngã đến ngu rồi luôn.Người ta dùng hai mắt to đỏ như máu đang nhìn chằm chằm vào ngươi, ngươi lại hỏi ta có phải yêu thú hay không?

Tuy rằng nhìn không rõ dáng vẻ có phải là yêu thú hay không, bởi vì yêu thú trong rừng rậm, thế nhưng hai mắt to đỏ như máu kia còn chưa đủ rõ ràng àh? An Vũ Tinh tiếp đó lại liếc nhìn Diệp Thiên Dật, nói: “Biết là yêu thú rồi, sao còn không chạy đi?”

“Aa,chạy!”

Xoát——

Sau đó Diệp Thiên Dật phóng thích không gian thuộc tính, biến mất tại chỗ. An Vũ Tinh: ???

“Ấy, đại ca, ngươi đưa ta chạy cùng với.”

An Vũ Tinh muốn ngốc luôn rồi!

Rống——

Yêu thú kia gầm lên một tiếng rồi đi ra.

An Vũ Tinh: “......”

Oa!

Chạy rồi!Cứ vậy mà chạy rồi?

Vèo——

Yêu thú đó xông về phía An Vũ Tinh!

Vèo——

Diệp Thiên Dật lại xuất hiện bên cạnh nàng.

“Đi.”

Xoát——

Sau đó hai người biến mất ngay tại chỗ.

Xuất hiện thêm lần nữa, có lẽ bọn họ chỉ cách đó vài trăm mét bên ngoài.

“Không đúng, tiểu tử thối, ngươi vẫn còn lương tâm quay lại đưa ta đi sao.”

An Vũ Tinh trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.

“Ngươi kêu ta chạy mà.”

“Được được được, là ta sai được chưa.”

An Vũ Tinh bất đắc dĩ nói.

Chung quanh vẫn còn khí tức cường đại của yêu thú!

“Con yêu thú kia chỉ sợ là đã đạt đến Tiên Vươngcảnh, ngươi chỉ là Thiên Tôn cảnh, chúng ta e là xong thật rồi.”

An Vũ Tinh nói.

“Vậy sao ngươi còn không nhanh chóng hỏi một chút xem làm thế nào để thoát ra?”

Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn nàng một cái.

“Không hỏi, ta thà chết còn hơn!”

Diệp Thiên Dật: “......”

“Đại tỷ, ta nói này ngươi có bệnh àh?”

“Hừ”

An Vũ Tinh hừ một tiếng

“Ta phục rồi!”

Diệp Thiên Dật thật muốn phục luôn rồi.

Hai người đều có mục đích riêng cần đạt được, đều có cách nghĩ riêng!

Nhưng An Vũ Tinh thật sự là thà chết cũng không chịu đi gọi điện thoại lần nữa!

Nàng chịu không nổi cơn tức này.

Diệp Thiên Dật cũng không muốn chịu cái này àh!

Vì muốn biết rốt cuộc An Vũ Tinh là người thế nào, mà Diệp Thiên Dật luôn ẩn dấu tu vi Thiên Tôn Cảnh của mình đấy.

“Vậy thì trốn đi thôi.”

Diệp Thiên Dậtvà An Vũ Tinh trốn trên một thân cây.

“Là yêu thú này phóng thích kết giới sao?”

“Tiên Vương cảnh, có vốn liếng, nhưng không chắc.”

An Vũ Tinh đáp.

“Cũng tức là trong này còn con khác mạnh hơn nữa rồi.”

“Rất có khả năng àh.”

“Ta nói này bà chị xấu xa, hỏi qua một tí đi.”

“Cút, thề chết không hỏi!”

“Đồ thần kinh!”

Diệp Thiên Dật lắc đầu.

“Ngươi quản ta?”

Con yêu thú đó đi đến dưới bọn họ.

Liệt Diễm Hùng Sư!

Con yêu thú cực kỳ to lớn đó chính là một con sư tử, nhưng bộ lông của nó lại giống như hỏa diễm thiêu đốt, vô cùng đáng sợ, cũng rất có một loại cảm giác vương giả!Giờ khắc này Liệt Diễm Hùng Sư giống như đang tìm kiếm bọn họ, nó đang ngửi tới ngửi lui.

Đột nhiên nó ngẩng đầu nhìn về phía hai người Diệp Thiên Dật.

An Vũ Tinh: “......”

“Đi thôi!Đi mau thôi!”

“Không đi nữa, không phải ngươi muốn chết àh?Vậy thì không đi nữa!”

Diệp Thiên Dật nói một câu.

“Ấy, đừng mà.”

“Con gái, là loại sĩ diện hão!Để ông đây chết luôn đi!”

An Vũ Tinh: “......”

“Đại ca!Cho ít mặt mũi đi!”

“Không phải ngươi không sợ chết sao?Đi đi!”

Diệp Thiên Dật nói một câu.

An Vũ Tinh: “......”

“Được được được, ta sĩ diện hão, nhưng cũng không thể cứ vậy mà chết được àh?”

Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ thở dài một câu!

Ừh, để cô nàng này nợ mình một mạng, dù thế nào cũng tốt chứ nhỉ?Diệp Thiên Dật thực sự không muốn ở đây với nàng.

Bà chị cặn bã này so với hắn tưởng tượng thông minh hơn nhiều!

“Cũng may ta còn một cây độc châm!”

Diệp Thiên Dật lấy ra một cây độc châm.

“Đó là yêu thú Tiên Vươngcảnh đó.”

An Vũ Tinh nói.

“Đủ mà!Đây là thứ ta dùng bảo vệ mạng mình đấy, giờ mà không dùng thì còn đợi đến lúc nào dùng nữa chứ?”

Xoát——

Sau đó độc trâm trong tay Diệp Thiên Dật phóng về phía Liệt Diễm Hùng Sư, đồng thời phóng thích thuộc tính không gian, độc châm biến mất trong không trung, xuất hiện phía sau Liệt Diễm Hùng Sư, nó trốn không thoát cũng chẳng kịp phản ứng!

Xoát——

Đôc châm đâm vào, Liệt Diễm Hùng Sư ngã xuống đất kêu ra tiếng.

An Vũ Tinh: “......”

“Cứ vậy mà chết rồi?Độc châm của ngươi mạnh vậy sao?”

Nàng thầm ngạc nhiên!

“Một châm này, là thứ giữ mạng của ta, cứ vậy mà lãng phí mất rồi, ngươi nói lần sau lại gặp nguy hiểm thì phải làm sao đây?”

Diệp Thiên Dật thả người nhảy xuống đất.

An Vũ Tinh rơi xuống bên người Diệp Thiên Dật.

“Yên nào, sau này trở về chị đây bồi thường cho ngươi.”

An Vũ Tinh nói.

“Ngươi nói đấy nhá.”

“Ừh, cái này tương đối đơn giản, nếu không phải chị đây không có linh lực phóng độc châm, thì có lẽ trên người chị đây cũng có rất nhiều.”

An Vũ Tinh đáp

Đây xem như là biến nguy thành an đi.

“Nhưng chúng ta còn phải đi ra đã àh, ta nói này bà chị cặn bã, tranh thủ thời gian đi.”

Diệp Thiên Dật vẫn giả bộ.

“Haizz, bỏ đi, không sĩ diện nữa, một lần này, một lần cuối!”

An Vũ Tinh sau đó do dự một chút rồi gọi điện.

“Khục khục, cái đó, bạn của ta hỏi một chút, kết giới đó làm sao phá?Ồh......được, cúp đây.”

Sau đó An Vũ Tinh cúp điện thoại.

Diệp Thiên Dật: “......”

Đơn giản vậy thôi, mà lại để ông đây đợi chị cả ngày trời ở đây!Hắn phục thật rồi!

“Loại kết giới này cứ đi về phía bắc xa nhất, đi thẳng, rồi lại đi thăng là được rồi, vậy là có thể đi xuyên thẳng ra rồi.”

An Vũ Tinh nhìn Diệp Thiên Dật nói.

“Được!”

Sau đó hai người đi về phía bắc!

“Ta nói này bà chị cặn bã, ngươi gọi cho ai vậy?Nghe thì là con gái, quan hệ thế nào với ngươi vậy?”Diệp Thiên Dật hỏi.

Hắn rất tò mò về người mà An Vũ Tinh gọi điện.

Bây giờ An Vũ Tinh cũng không nghi ngờ gì Diệp Thiên Dật nữa, cho dù Diệp Thiên Dật lấy ra châm độc, thì nàng cũng cảm thấy hợp tình hợp lý, bởi vì bọn họ đã bị vây cả ngày rồi, Diệp Thiên Dật coi như là có loại mưu tính gì với nàng, cũng sớm đã có người đến, cơ hội tôt như vậy, ở cùng hắn như vậy, lại không trói mình lại, có rất nhiều biện pháp nghiêm hình tra khảo, không phải sao?

Còn đối với Diệp Thiên Dật mà nói, An Vũ Tinh này tràn đầy bí ẩn, bao gồm đối mặt với loại nguy hiểm này, nàng thật sự có vẻ không quá sợ hãi!

“Nàng ấy àh......Không nói nữa, không muốn nhắc đến.”

“Chúng ta còn có gì không thể nói được sao?Chúng ta cũng xem như là sống chết có nhau đấy.”

Diệp Thiên Dật nói.

An Vũ Tinh ngáp một cái, sau đó nói: “Một cô gái xấu xa mà thôi, bởi vì nàng hư hỏng như vậy, nên ta cũng không muốn qua lại quá nhiều.”

“Không phải chứ.”

Diệp Thiên Dật nhìn nàng.

“Có gì mà không phải chứ?”

“Ta thấy ngươi không muốn tiếp xúc với nàng, không phải là vì ngươi không muốn qua lại cùng nàng, mà là ngươi không thể hạ thấp mặt mũi của mình mà hỏi nàng những chuyện này.”

“Tiểu tửthối, ngươi còn học cả tâm lý học nữa đấy àh?”

“Có biết một chút.”

Diệp Thiên Dật cười cười.

“Chuyện nhà, không liên quan gì đến ngươi, biết cũng chả có tác dụng gì, cũng chẳng có gì thú vị, aizz?Chúng ta đi ra rồi nhỉ?”

An Vũ Tinh thoáng nhìn chung quanh.

Bình Luận (0)
Comment