Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1322 - Chương 1318: Đến Nhà Ta

Chương 1318: Đến nhà ta
Chương 1318: Đến nhà ta

Nơi Hoa Thanh Hàn ở không phải là Vương gia, nàng có chút không thích sự to lớn của Vương gia, những người bên trong ở với nhau hoàn toàn không có cảm giác là bạn bè, người nhà, hơn nữa đâu đâu cũng lục đục đấu đá với nhau, lừa bịp lẫn nhau, còn có mấy người đàn ông cứ quấy rối nàng, cho nên nơi nàng ở là một căn chung cư cực kì cao cấp, một người ở cũng không lớn lắm, cũng yên tĩnh, không ai quấy rầy.

Mà những gì An Vũ Tinh nói, Hoa Thanh Hàn có thể hiểu, bởi vì đó là ân nhân cứu mạng.

“Hi hi, không có gì, hắn à, tuy rằng có chút háo sắc, nhưng theo như ta biết, vẫn là người tam quan rất đứng đắn, lúc đó ta với hắn đơn thuần ở bên nhau, ta cũng chẳng có tu vi, lại là nơi hoang vu hẻo lánh, hắn cũng chẳng làm gì.”

“Vậy sao?”

Điểm này Hoa Thanh Hàn muốn cho Diệp Thiên Dật một nút like, An Vũ Tinh xinh đẹp như vậy, hơn nữa lại chẳng có cảnh giới gì, cảnh giới này của Diệp Thiên Dật đối với nàng mà nói đã là rất cao, lại còn ở nơi hoang vu, có thể muốn làm gì thì làm, nhưng lại không làm gì cả, chuyện này đáng ghi nhận.

“Tình yêu à, cầu xin ngươi đấy, ân tình này ta nợ ngươi, sau này ngươi bảo người ta làm gì người ta cũng sẽ làm cái đó.”

“Chết đi!”

Sau đó Hoa Thanh Hàn tắt điện thoại.

Nàng liền than một hơi.

Phiền phức!

Aaaaa!

Sau đó nàng đứng lên trên cửa sổ cực lớn sát sàn, nhìn bên dưới hơn trăm tầng lầu, mơ hồ nhìn thấy hình bóng Diệp Thiên Dật đứng ở đó.

Phiền quá phiền, nhưng mà có một nói một, sự xuất hiện của người này khiến cho cuộc sống vô cùng bình đạm của nàng có chút sóng gió.

“Thật là, đồ ngốc!”

Hoa Thanh Hàn chán nản lắc đầu, thậm chí có chút buồn cười.

Nàng bảo hắn để ý kĩ, không có giấy thông hành, không có hẹn trước thì không được vào, thế là hắn không cho vào? Cho dù như thế nào cũng không cho? Cho dù hắn là ai cũng không được? Còn không phải tên ngốc thì là gì chứ?

Không sai!

Lúc này, Diệp Thiên Dật trong mắt Hoa Thanh Hàn, là một người rất thật thà, chính là kiểu thẳng thắn, là người thật thà như cọng hành.

Tất nhiên, háo sắc là thiên tính của đàn ông rồi, mà trong tình huống như vậy lại không làm gì An Vũ Tinh, có lẽ là một tên giỏi võ mồm thôi.

Loại người cực phẩm này cũng rất ít.

“Bỏ đi! Dù sao cũng là do mình dặn dò, cũng không thể để hắn cứ thế mà bị Vương gia diệt khẩu được.”

Sau đó Hoa Thanh Hàn gọi điện thoại đến Vương gia.

Tuy nàng không thể tu luyện, nhưng ở Vương gia, địa vị của nàng cũng khá cao.

Gia tộc này cơ bản gồm hai bộ phận, một bộ phận phụ trách thương nghiệp, một bộ phận chính là võ đạo, đều rất quan trọng, tiền đối với một gia tộc, tông môn gì đó mà nói rất quan trọng, cho dù ngươi là cường giả, ngươi cũng phải có tiền, phát triển gia tộc, tông môn, ngươi cũng phải có tiền!

Mà Hoa Thanh Hàn tuy tuổi tác không lớn, nhưng nàng là người phụ trách số một bên nhánh thương nghiệp của Vương gia, đơn giản mà nói, nếu như đặt trong tông môn, nàng chính là tông chủ!

Mà Vương gia thật sự không thể thiếu nàng, nói một câu khó nghe một chút, sự tồn tại của nàng có giá trị vô hạn đối với Vương gia.

Câu trả lời có được là, đội trưởng bảo vệ đó, cũng chính là Diệp Thiên Dật, hắn không hề sai, hắn không quen biết Vương Thiên, chuyện này cũng là ngoài ý muốn, bọn họ không được truy cứu!

Điều này cũng nằm trong dự liệu của Hoa Thanh Hàn.

Ngoài mặt là không được truy cứu, nhưng sau lưng làm thế nào, thì không thể biết được, suy cho cũng thì cũng không nuốt nổi cục tức này! Bọn họ không sao, nhưng Vương Thiên đó chắc chắn có sao.

Có mệnh lệnh thì Vương Thiên cũng không dám làm, ít ra thì cũng là ngoài mặt không dám!

Hoa Thanh Hàn hít thở sâu một hơi.

Bên dưới.

“Vãi chưởng! Anh Diệp! Ngươi thật mạnh mẽ.

Bọn người Trương Thạc vây quanh Diệp Thiên Dật

“Giải tán đi giải tán đi! Ai đằng ấy nhỉ… Tôn tổng, làm phiền gọi điện gọi gười đến giúp đỡ đem mấy đống đổ nát của máy bay này đi, những tổn thất trên mặt đất chắc không rơi vào đầu ta đâu nhỉ?”

Tôn Chính Nghĩa cười chẳng nói gì nhiều.

Không dám!

Tuy Diệp Thiên Dật này có thể là bạn trai của Hoa Thanh Hàn, nhưng mà người hắn chọc đến là… Vương Thiên!

Ngược lại xảy ra chuyện, tuy tất cả mọi người đều chấn động, tuy rằng bái phục, thậm chí ngưỡng mộ Diệp Thiên Dật, nhưng không ai dám đến quá gần hắn, sợ bị Vương gia giận cá chém thớt!

Mọi người giải tán rồi!

Về cơ bản cũng đã xác định Diệp Thiên Dật và Hoa Thanh Hàn là người yêu của nhau, chuyện thế này xảy ra mà Hoa Thanh Hàn vẫn không sa thải hắn, cũng không trị tội hắn, trực tiếp như đang giận dỗi hắn rồi đi vào công ty, thế này còn không phải là người yêu sao?

“Tên bệnh lúc nãy là người thế nào?”

Sau đó Diệp Thiên Dật hỏi Trương Thạc.

“Anh Diệp… ngươi qua nóng nảy rồi, tuy là vì Hoa tổng… à không, chị dâu, làm như vậy quả thật không sai, nhưng nóng nảy thế là không tốt, người đó là Vương Thiên, hắn là cậu hai nhà Vương gia, tập đoàn Vương thị là của Vương gia!”

Trương Thạc nói.

Diệp Thiên Dật nhún mày.

“Hóa ra là vậy!”

“Vậy nên Diệp ca, có thể chạy thì cứ chạy đi, chị dâu cũng chưa chắc bảo vệ nỗi ngươi đâu, thương ngoài sáng dễ giấu, tên trong tối khó phòng!”

Diệp Thiên Dật nói: “Yên tâm, trong lòng ta tự có dự liệu, mọi người cứ làm việc đi!”

Rất nhanh, một ngày lại kết thúc.

Diệp Thiên Dật rất tự tại, hắn vắt chéo chân trong đại sảnh công ty, nói chuyện với các em gái, cũng nói chuyện với nhóm mấy em gái trong hậu cung của hắn, vừa nói là đã nói cả một ngày, bọn họ cũng ngơ ngác!

Diệp Thiên Dật đi đâu vậy? Dạo này sao rảnh rỗi thế? Cả ngày ở trong nhóm nói lảm nhảm, lúc trước sẽ không như thế, một chuyện nhỏ lại có thể tranh luận với bọn họ cả tiếng đồng hồ! Tên này rảnh rỗi sinh nông nỗi rồi sao?

“Diệp ca, tan làm rồi, ngày mai gặp!”

“Diệp ca, ngày mai gặp!”

Rất nhiều người chào hỏi với Diệp Thiên Dật.

“Ngày mai gặp!”

Diệp Thiên Dật cười vẫy tay.

Hoa Thanh Hàn đi xuống, đi ngang qua trước mặt Diệp Thiên Dật sau đó ngừng lại!

“Đi theo ta!”

Nàng nói với Diệp Thiên Dật một câu.

“Vâng, Hoa tổng!”

Sau đó Diệp Thiên Dật theo Hoa Thanh Hàn đến bãi đỗ xe.

“Lên xe!”

“Gì?”

Diệp Thiên Dật ngơ ngác.

“Lên xe.”

Hoa Thanh Hàn nói lại lần nữa.

“À dạ dạ.”

Sau đó Hoa Thanh Hàn lái xe đưa Diệp Thiên Dật rời khỏi công ty.

Hơn nữa cảnh này được rất nhiều người nhìn thấy!

“Vãi chưởng! Hoa tổng đưa Diệp ca rời khỏi công ty rồi, Diệp ca đang ở trên xe Hoa tổng!”

“Lần này không còn nghi ngờ gì nữa rồi chứ? Hoa tổng cũng không che giấu, xảy ra việc này, nàng chỉ có thể công bố tin tức về mối quan hệ giữa nàng với Diệp Thiên Dật mới có thể bảo đảm không có chuyện gì với Vương gia!”

“Chân ái đấy! Nếu như thế này còn không tính là yêu, vậy cái gì mới gọi là yêu, ngưỡng mộ thật!”

“Phải đấy! Ngưỡng mộ thật!”

“…”

Nói thật lòng, Hoa Thanh Hàn không bao giờ ngờ được sự việc sẽ trở thành thế này! Trong mắt tất cả mọi người, nàng và Diệp Thiên Dật là người yêu của nhau, thậm chí có thể là… ở chung!

“Khụ khụ, Hoa tổng, nàng muốn đưa ta đi đâu? Không phải đến Vương gia nộp mạng chứ? Ta thật sự không biết hắn là người của Vương gia, nếu như ta biết, ta nhất định sẽ không ra tay, thật đấy!”

Hoa Thanh Hàn lái xe, nói: “ Ngươi đoán đúng rồi! Đưa ngươi đến Vương gia nộp mạng!”

Diệp Thiên Dật: “...”

Bình Luận (0)
Comment