Ăn sáng xong, Hoa Thanh Hàn lái xe đưa Diệp Thiên Dật đến công ty.
Thấy hai bọn họ ngồi chung một chiếc xe cùng tiến vào, đám nhân viên túm tụm lại bàn tán.
“OMG! Trời ơi! Ta vừa nhìn thấy cảnh tượng gì kia? Hoa tổng... Hoa tổng và Diệp đội trưởng cùng nhau đi làm á?”
"Chuyện này có gì lạ đâu? Chính mắt ta nhìn thấy hôm qua Hoa tổng rời công ty cùng với Diệp đội trưởng, hai người còn ở chung với nhau cả đêm, đến sáng lại cùng nhau đi làm. Đó không phải là điều bình thường sao?"
"Cho nên tin đồn là chính xác ư. Bọn họ là người yêu của nhau?"
"Hừ, còn phải hỏi sao. Ý của Hoa tổng đã rõ rành rành ra đấy, nàng đang muốn nói cho tất cả mọi người biết bọn họ đang yêu đương. Tuy không tuyên bố chính thức nhưng hành động của nàng không phải nói lên tất cả hay sao?"
"Tin hay không tùy ngươi, không bao lâu nữa Diệp đội sẽ không còn là đội trưởng bảo vệ nữa, hắn nhất định sẽ được thăng chức."
"Không phải chứ? Chuyện Diệp đội đánh người gây không ít tổn hại cho công ty, sao Hoa tổng có thể để hắn thăng chức được?"
"Đó là chuyện bình thường, hắn là bạn trai của ai chứ, là bạn trai của Hoa tổng đó. Trong tập đoàn này, Hoa tổng có tiếng nói nhất. Những người trong nhà họ Vương cũng phải nhìn sắc mặt của Hoa tổng mà sống! Dẫu sao cơ ngơi Vương thị lớn mạnh được như vậy là do có nửa phần là công sức của Hoa tổng bỏ ra."
"..."
"Cảm ơn Hoa tổng. Vậy ta đi làm đây!"
Diệp Thiên Dật nói cảm ơn với Hoa Thanh Hàn, sau đó mở cửa bước ra khỏi xe.
"Chờ đã."
Hoa Thanh Hàn gọi Diệp Thiên Dật lại.
"Hả? Hoa tổng có chuyện gì căn dặn sao?"
Hoa Thanh Hàn đi đến bên người Diệp Thiên, nói: "Lên văn phòng của ta đi."
“Hả?” Diệp Thiên Dật sửng sốt trong giây lát.
"Không... Hoa tổng, chúng ta ở nhà còn được, còn đây là nơi làm việc. Chuyện này... chuyện này không phải không nên sao?"
Diệp Thiên Dật cười nói.
"Trong đầu ngươi đang nghĩ cái gì vậy? Xóa sạch cho ta."
Hoa Thanh Hàn nhìn Diệp Thiên Dật với vẻ bất lực.
"Ý của ta là muốn phê chuẩn lệnh thăng chức cho ngươi."
"Hả? Thăng chức sao?"
Hoa Thanh Hàn gật đầu: "Đúng vậy, thăng chức."
"Vì sao? Ta có thể được thăng chức à?"
Diệp Thiên Dật không hiểu lắm.
Hoa Thanh Hàn gật đầu: "Ừm, chuyện xảy ra ngày hôm qua không phải chuyện lỗi do ngươi, hơn nữa thái độ làm việc của ngươi rất tốt, nghiêm túc chăm chỉ. Công ty dĩ nhiên trọng dụng những người như ngươi, vì thế mới cho ngươi thăng chức."
Diệp Thiên Dật cười thầm trong lòng.
"Tốt quá! Ta được thăng chức gì vậy?"
"Làm thư ký của ta."
Hoa Thanh Hàn nói xong đi vào trong công ty.
Diệp Thiên Dật: "..."
What the hell?
Hoa Thanh Hàn, ngươi nghĩ hay lắm. Muốn một thằng đàn ông như ta làm thư ký cho ngươi. Mẹ nó, chuyện này không thể xảy ra!
Hoa Thanh Hàn suy nghĩ: cho hắn làm đội trưởng bảo vệ mà một ngày đã gây ra bao nhiêu chuyện như vậy thật muốn tức điên. Nếu còn để hắn tiếp tục làm chắc công ty cũng bay màu đến nơi! Vì thế chức vụ này phải để cho kẻ khác thôi, còn hắn… tốt nhất là nàng phải đổi cho một chức vị mà bất kỳ lúc nào nàng cũng có thể theo dõi nhất cử nhất động của hắn. Nàng cảm thấy chức vụ thư ký của nàng là phù hợp nhất!
Mặc dù nàng đã có thư ký rồi nhưng vị trí thư ký của Diệp Thiên Dật chỉ là cho có thôi, hắn muốn chơi game hay làm gì nàng cũng mặc kệ, chỉ cần không gây chuyện phiền phức là may rồi!
Chuyện Diệp Thiên Dật theo Hoa tổng đi lên tầng bị rất nhiều người bắt gặp. Mọi người bắt đầu sôi nổi bàn tán!
Cho đến khi... tin tức Diệp Thiên Dật trở thành thư ký của Hoa Thanh Hàn được thông báo, quần chúng ăn dưa cùng bùng nổ!
"Thấy chưa, ta đã nói rồi. Diệp đội này chính là bạn trai của Hoa tổng! Chuyện này chắc như đinh đóng cột luôn!"
"Thế quái nào! Ta không tin Hoa tổng xinh đẹp, kiêu ngạo như vậy sao lại chọn tên ăn bám đó làm bạn trai chứ?"
"Hả? Ngươi dám nói Diệp đội bám váy đàn bà sao? Mẹ nhà ngươi!"
"Ta thật sự ghen tị với hắn. Có lẽ hai người đó đã sống chung cùng nhau. Bây giờ Diệp đội đã trở thành thư ký của Hoa tổng, ngày ngày có thể gặp nhau. Nói không chừng họ đang ở trong văn phòng xoxo đó, ha ha."
"..."
Trong phòng làm việc rộng lớn của Hoa Thanh Hàn, Diệp Thiên Dật duỗi chân dài ngồi trên sofa, vừa hút thuốc vừa chơi game với các em gái.
Còn Hoa Thanh Hàn chú tâm ngồi một bên giải quyết công việc.
"Tiểu Thanh Hàn, rót ta ly trà."
Diệp Thiên Dật đột ngột lên tiếng.
"Oh."
Hoa Thanh Hàn đứng dậy, vô thức đi rót trà cho Diệp Thiên Dật.
Trước kia hai người vốn chả có quan hệ gì. Nhưng bây giờ thì khác, nàng nghe lời hắn như vậy chủ yếu là bởi vì Diệp Thiên Dật đã thay đổi cuộc đời nàng. Bây giờ trong mắt Hoa Thanh Hàn, Diệp Thiên Dật chính là ân nhân.
Sau đó
Không đúng!
Bây giờ đang ở công ty!
Hoa Thanh Hàn đột nhiên tỉnh táo lại, mới nhớ ra đây là ở đâu. Ta là sếp của ngươi, ngươi là thư ký của ta, theo lý ngươi phải nghe ta mới đúng chứ.
"Diệp Thiên Dật, đây là công ty, lúc ở trong công ty ngươi phải nghe lời ta."
Hoa Thanh Hàn quả quyết nói.
“Hơ?”
Diệp Thiên Dật liếc nàng một cái.
"Rót cho ta tách trà."
Hoa Thanh Hàn ngồi xuống nói với hắn.
Diệp Thiên Dật cười thú vị nhìn nàng, hét lớn.
"Tới đây, tới đây, trà tới đây!"
Hoa Thanh Hàn gật đầu: "Ngươi nói nhỏ một chút. Ta đang xử lý một hợp đồng rất quan trọng mà chiều nay phải bàn bạc."
"Vậy ta có thể chơi ở bên cạnh không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Được.” Hoa Thanh Hàn đồng ý, nàng nhắc nhở thêm: “Tốt nhất là đừng gây chuyện.”
"Theo như ngươi nói, ta là loại người thích gây chuyện lắm sao?"
Diệp Thiên Dật nói xong liền đi khỏi!
Tình huống sau đó
Khắp công ty đều truyền tin. Thế mà nhân vật chính của câu chuyện, với tư cách là thư ký của Hoa Thanh Hàn, lại cô tư gác hai chân lên bàn ngồi sát vách phòng hội nghị chơi game.
Này mẹ nó... làm người ta ghen tỵ chết mất.
"Ê, Diệp Thiên Dật, ngươi có nghe được tin tức của Cấm Ma Thư chưa?"
Trong lúc đánh game, Phượng Dao có hỏi thăm hắn.
"Chưa, nhưng ta có một manh mối quan trọng. Tình hình bây giờ không tiện để đi điều tra, ta không thể phân thân ra được. Hơn nữa ta chưa nghĩ ra được mối liên hệ nào với manh mối đó! Tóm lại nếu dựa vào thân phận của ta mà đột ngột đến đó thì sẽ rất kỳ lạ."
Diệp Thiên Dật nói.
"Chuyện gì mà lại làm vướng chân ngươi như vậy?"
Diệp Thiên Dật thở dài: "Đừng nhắc nữa. Nói các ngươi nghe, ta sắp bị quy tắc làm cho mệt rã rời rồi."
"Cái gì cơ?"
Các cô gái sửng sốt mất mấy giây.
"Biết sao được, ta có một cấp trên xinh đẹp, rất có khí chất, đặc biệt là khi nàng mặc đồ công sở, siêu cấp xinh đẹp. Nàng đối với ta... nói sao nhỉ, ta vừa mới tới để ta làm đội trưởng bảo vệ, tối ngày thứ hai đã ở chung. Sáng sớm ngày thứ ba, cũng chính là hôm nay, ta đã trở thành thư ký của nàng rồi. Ai dô... Các ngươi hiểu ta mệt mỏi nhường nào không? Quá đẹp trai thật sự rất mệt mỏi."
Diệp Thiên Dật thở dài.
Đám con gái câm nín: "..."
"Ta hiểu, bản công chúa cũng có nỗi khổ này. Mỗi lần ra ngoài chơi, sắc đẹp đẹp của bản công chúa đều làm người ta mê mẩn, tỷ lệ quay đầu 100%. Trách sao được, tại bản công chúa xinh đẹp như hoa thế này cơ mà."
Bắc Manh Manh cũng học Diệp Thiên Dật thở dài một cái.
"Xí."
Diệp Thiên Dật mãi chém gió cùng với mấy cô gái mà quên mất cả thời gian, thật ra lúc chơi game nói chuyện cùng với đám con gái, thời gian trôi rất nhanh!
"Tiểu Vũ, đi cùng ta tới dinh thự Hoàng gia một chuyến."
Hoa Thanh Hàn tay cầm tập tài liệu vừa nói với tiểu Vũ, thư ký chính thức của mình.
"Vâng, Hoa tổng. Thế còn Diệp tổng... Ngài có muốn Diệp tổng đi cùng không ạ?"
Hoa Thanh Hàn mơ hồ: ???
"Diệp tổng nào cơ?"
"Là... trước đây là Diệp đội ạ."
Hoa Thanh Hàn: "..."
"Tại sao ngươi lại gọi hắn là Diệp tổng?"
Hoa Thanh Hàn hơi không hiểu!
"À?"
Tiểu Vũ cũng ngu ngơ, không biết mình nói sai gì làm Hoa tổng khiển trách.
Nàng hơi băn khoăn, thật sự không biết phải xưng hô với Diệp Thiên Dật là gì mới phải!
Diệp đội là bạn trai của Hoa tổng, mặc dù không phải tổng giám đốc nhưng cô cũng phải giữ phép tôn trọng, gọi hắn là Diệp tổng thì có gì sai sao?