Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1349 - Chương 1345: Xảy Ra Dị Thường

Chương 1345: Xảy ra dị thường
Chương 1345: Xảy ra dị thường

Tất nhiên Diệp Thiên Dật không tin vào những gì An Vũ Tinh nói, cái gì mà hẹn hò miễn phí một lần chứ? Nói nhảm!

Hắn đoán rằng tới lúc lột quần xuống thì nàng sẽ không cho hắn làm gì cả.

“Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta về ngủ thôi.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Đi ngủ? Một đại mỹ nữ ở ngay kế bên ngươi mà ngươi nói với ta là về đi ngủ?”

An Vũ Tinh cảm thấy hắn thật quá đáng.

“Cô gái à, xin ngươi hãy tự trọng.”

An Vũ Tinh: “...”

“Ta bảo này, thân phận của ngươi cũng đã bị bại lộ rồi thì cần gì phải che giấu nữa. Ai không biết Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông chính là một tên háo sắc chứ, ngươi còn làm bộ làm tịch?”

Diệp Thiên Dật: “...”

“Thật hay giả vậy? Danh tiếng của ta ở bên ngoài là vậy sao?”

“Ừ, chứ ngươi nghĩ còn là gì nữa?”

An Vũ Tinh đảo mắt một cái.

Thật ra trước đây cô đã nghĩ tới Diệp Thiên Dật chính là tông chủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông khi hắn sử dụng những chiêu thức kia. Nàng không nghĩ tới sau đó hai người lại trở nên quen biết nhau, thật là trùng hợp.

Thật lòng mà nói, nàng có chút thất vọng.

Phải nói sao nhỉ? Khi An Vũ Tinh chưa gặp qua tông chủ của Vạn cổ Đệ Nhất Thần Tông, nàng luôn tưởng hắn là một người cao to oai phong, là một nhân vật truyền kỳ. Sau khi gặp rồi nàng mới biết rằng, ngoại trừ nhan sắc làm người ta vui mừng thì hắn chẳng khác gì một tên khốn nạn.

Nhưng phải công nhận hắn đẹp trai thật!

Tuy nhiên, An Vũ Tinh cũng biết chắc chắn tên này có dự tính gì đó.

Rốt cuộc là vì cái gì mà khiến hắn phải bỏ lại Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông để trực tiếp tới đây? Với lại, dựa trên năng lực và tầm nhìn của hắn thì lý do khiến hắn làm vậy là vì một vật rất quan trọng.

Đồng thời hắn vẫn một mực che giấu điều này, vậy cũng đồng nghĩa rằng hắn muốn có được một vật nào đó trong âm thầm.

“Được thôi.” Diệp Thiên Dật vuốt trán một cái.

“Này, ngươi tới đây để làm gì?” An Vũ Tinh hỏi.

“Ta á? Ta tới đây để du lịch rồi tiện thể rèn luyện một chút. Ai mà biết được lại gặp phải loại tình huống vi diệu như vậy làm ta phải khổ sở, được chưa? Nhưng thôi, cũng không sao, dù gì không có nhiều người nhận ra ta là ai.”

Diệp Thiên Dật nhún nhún vai sau đó châm một điếu thuốc.

“Ồ, là vậy sao?” An Vũ Tinh tin hắn mới lạ.

“Tạm thời tới đây thôi, ta phải đi nghỉ ngơi rồi, Tiểu Thanh Hàn.”

“Ừ... hả?” Hoa Thanh Hàn hơi sững người một lúc.

“Đang nghĩ gì vậy? Về nhà ngủ nào.” Diệp Thiên Dật nhìn Hoa Thanh Hàn cười hi hi.

“Ê! ý ngươi là sao? Nói ta không sánh bằng Thanh Hàn sao?”

An Vũ Tinh không hài lòng rồi đấy.

“Ngươi... loại con gái xấu xa như ngươi ta đây không muốn làm quen đâu!”

“Xí!” An Vũ Tinh trợn mắt trắng.

Nàng khá vui vì Diệp Thiên Dật không bị sao.

“Ngươi đừng qua chỗ ta nữa, không biết Vương gia có làm gì nữa không, khá nguy hiểm. Với lại ta vừa từ chức rồi, thậm chí ta còn lo rằng bọn họ có khi nào bệnh hoạn đến mức ra tay với ta hay không đây.”

“Ngươi yên tâm đi, bọn họ không dám đâu.”

Chính tại lúc này, ánh mắt của Diệp Thiên Dật ngưng tụ. An Vũ Tinh chau mày, thậm chí phản ứng của nàng còn nhanh hơn Diệp Thiên Dật, chỉ là hắn không để ý điểm này mà thôi.

“Diệp Thiên Dật!”

Một tiếng gầm truyền đến từ trên không trung.

Là ai?

Diệp Thiên Dật không biết.

Roẹt!

Đột nhiên xuất hiện vài chục người vây quanh Diệp Thiên Dật!

“Kích hoạt Không Gian Đại Trận!”

“Vâng!”

Roẹt!

Một sức mạnh cường đại phong tỏa lấy Diệp Thiên Dật bọn họ.

Những tên này đều là cường giả đỉnh cấp nhưng ai nấy đều đeo mặt nạ, rõ ràng bọn chúng làm thế để che giấu thân phận.

Những tên cường giả này thấp nhất cũng phải ở mức Thiên Thần cảnh, lần này kẻ nhắm vào hắn cũng khá chịu chi đấy.

Kẻ thù của Diệp Thiên Dật quá nhiều, bọn chúng luôn tìm cơ hội để giết chết hắn nên đó cũng là một trong những lý do hắn muốn che đậy thân phận của mình. Không chỉ Hạ Vực mà cả Thượng Vực cũng có kẻ thù của hắn, thế nên nhất thời Diệp Thiên Dật nghĩ không ra lần này là ai phái người tới xử lý hắn.

“Diệp Thiên Dật! Cuối cùng bọn ta cũng tìm được ngươi, suốt quãng thời gian này bọn ta đã muốn tìm ngươi. Không ngờ ngươi lại trốn tới nơi này, bây giờ thì ngươi chạy không thoát nữa đâu!”

Một tên cường giả giận dữ nhìn Diệp Thiên Dật.

An Vũ Tinh và Hoa Thanh Hàn sững sờ.

Đây là tình huống gì? Bọn người này lại là ai? Tại sao không có ngày nào là yên ổn vậy?

Nhưng nếu bọn họ tới đây là vì Diệp Thiên Dật thì cũng chẳng phải chuyện đáng ngạc nhiên, bởi vì hắn rất giỏi dính vào phiền phức, kẻ thù phải nói là không thiếu!

Nhưng bởi vì hắn chính là Diệp Thiên Dật nên lần này các nàng không còn lo lắng như trước nữa. Dù sao hắn cũng là người tạo ra rất nhiều chuyện khó tin nên chắc chắn hắn không dễ xảy ra chuyện đâu.

“Các ngươi lại là ai đấy? Ồ, ta không nên hỏi như thế mới phải. Dù sao các ngươi đã đeo mặt nạ lên hết rồi nên ta cũng không cần hỏi về vấn đề này nữa. Ừm... vậy các ngươi mau ra tay đi!”

Vừa nói xong, trong tay Diệp Thiên Dật xuất hiện một cây châm độc.

“Vô dụng thôi Diệp Thiên Dật. Bọn ta biết rằng rất khó để giết ngươi, cho nên lần này bọn ta tới đây không phải để giết ngươi!”

“Gì cơ?” Diệp Thiên Dật nghe xong hơi ngây người.

Không phải muốn giết hắn à?

“Đúng vậy, cho dù ở đây có nhiều cường giả đỉnh cấp như vậy nhưng bọn ta không định giết ngươi! Bởi vì ngươi quá thần kỳ và khác biệt, bọn ta không thể đánh liều mà giết ngươi. Nhưng mà... có một người có thể giết được ngươi!”

Ngay lúc này, trên bầu trời như bị nứt ra. Một sức mạnh đáng sợ từ trên trời đánh xuống!

“Diệp Thiên Dật! Cái chết chính là mệnh của ngươi! Mau đi vào trong cho ta!”

Diệp Thiên dật cau mày, giây tiếp theo hắn giải phóng ra sức mạnh không gian to lớn!

“Ha ha ha, vô dụng thôi! Vô dụng thôi!”

Xoẹt!

Sau đó Diệp Thiên Dật biến mất tại chỗ.

Phải công nhận bọn người này khá thông minh. Bọn họ biết rằng muốn giết Diệp Thiên Dật là chuyện vô cùng khó khăn, cho nên chênh lệch cảnh giới và số người có lớn đến đâu cũng không ra tay với Diệp Thiên Dật! Điều này quá rõ ràng rồi, chắc chắn bọn họ đã từng chạm trán với Diệp Thiên Dật nên mới biết rõ thực lực của hắn.

“Vũ Tinh.”

An Vũ Tinh cau mày nhìn những người trên bầu trời rời đi.

“Diệp Thiên Dật đi đâu rồi?”

“Ta không biết.”

An Vũ Tinh lắc lắc đầu.

Nàng phục hắn rồi, hắn có thể sống tới bây giờ đã là quá lợi hại! Nhưng mà, hiện giờ hắn bị bọn người kia mang đi đâu rồi?

“Không sao đâu, ta đi điều tra một chút chuyện ban nãy là sao. Cái tên Diệp Thiên Dật kia là tông chủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, hắn sẽ không gặp phải vấn đề gì đâu. Ngươi cũng nghe bọn họ nói rồi đấy, dù có nhiều cường giả bao vây hắn như vậy nhưng bọn họ vẫn không dám ra tay, điều này cho thấy hắn lợi hại cỡ nào rồi.”

“Nhưng mà... bọn họ giống như mang hắn tới Tử Vong Chi Địa vậy.”

“Nơi chỉ có cái chết... không thể nào. Thế giới này không hề tồn tại Tử Vong Chi Địa đâu!”

Bình Luận (0)
Comment