Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1378 - Chương 1373: Có Phải Chưa Từng Có Ai Đối Xử Tốt Với Ngươi Không?

Chương 1373: có phải chưa từng có ai đối xử tốt với ngươi không?
Chương 1373: có phải chưa từng có ai đối xử tốt với ngươi không?

Diệp Thiên Dật nháy mắt.

Chết thật.

Cô gái này tưởng mình tiếp cận nàng có mục đích gì à?

Hắn không có mục đích nào cả, chỉ là thấy nàng là một mỹ nữ có khí chất tốt, bên cạnh nàng rất thoải mái, đây là sự tu dưỡng của một người cổ hủ.

Và, cái chính là... trước đây muội tử này lại chủ động cứu hắn, Diệp Thiên Dật rất cảm động, dù sao nơi đây cũng là Hoang Cổ Thương Khung, có người làm như vậy, Diệp Thiên Dật thật sự thấy rất hiếm gặp.

Ít nhất thì Diệp Thiên Dật cũng nghĩ rằng đây có lẽ là một cô gái tốt bụng.

Cho nên, nếu có thể tới một nơi an toàn hơn, Diệp Thiên Dật đương nhiên sẽ dẫn nàng ấy đi cùng, để nàng ấy không phải chịu nguy hiểm không đáng có.

Nhưng khi Diệp Thiên Dật nghe thấy những lời nàng nói, thật sự cảm thấy có phải bản thân hơi quá đáng, hơi làm khó nàng ấy không? Khiến nàng ấy nghĩ rằng ta có mục đích khác?

“Đừng hiểu nhầm, ta không có ý khác, ta coi ngươi là bạn bè, vì vậy nếu có con đường an toàn hơn, ta sẽ đưa ngươi theo.”

Diệp Thiên Dật nói.

Nhưng hắn biết cách nói này của mình hình như không có bất kỳ sức thuyết phục nào.

“Bạn bè? Cuộc gặp gỡ giữa chúng ta chỉ là ngươi xin ta chút nước, nếu như vậy là bạn bè, vậy thì bạn bè rẻ quá nhỉ?”

Dù sao bây giờ An Vũ Sương cũng có hơi cảnh giác với Diệp Thiên Dật.

“Không phải, ta là Thần Vương cảnh, ngươi sợ ta cái gì?”

Diệp Thiên Dật nhìn nàng nói.

Đúng vậy.

Nghe xong lời của Diệp Thiên Dật, nàng sững người một lúc.

Vì sao nàng lại sợ hắn?

“Nhưng ngươi dựa vào cái gì mà đối tốt với ta?”

“Ta nói này chị gái, có phải chưa từng có ai đối xử tốt với ngươi không?”

Diệp Thiên Dật cười bất lực và nói.

Một câu nói của Diệp Thiên Dật đột nhiên khiến nàng dừng lại tại chỗ.

Diệp Thiên Dật nói: “Con người ta đây chính là thấy vừa rồi ngươi không có bất kỳ lý do nào để cứu ta, mặc dù lúc đó ta không cần ngươi ra tay giúp, nhưng nếu ta phản ứng chậm một chút, mà ngươi không cứu, thì ta nhất định sẽ chết, cho nên, ở Hoang Cổ Thương Khung này, ta thấy ngươi là người rất tốt, dù có thể ngươi giống với mấy tên cường giả kia, thậm chí ngươi là do bọn họ phái đến tiếp cận ta, nhưng trước mắt không có chứng cứ nào, thì trong mắt ta, ngươi ít nhất cũng được xem là người của ta... Này, trước đây có thể dùng từ không phải, không chừng cũng không được coi là bạn bè, nhưng rất hợp làm đồng bọn.”

An Vũ Sương nhìn Diệp Thiên Dật với đôi mắt đẹp.

Lạnh lùng, nhưng... có hơi khác.

Sau đó Diệp Thiên Dật chỉ về phía trước, nói: “Nơi đây, vùng lôi vân phía trước là một con đường, tuy nhiên còn có một con đường không có bất kỳ nguy hiểm nào, mà hai người có thể đi đến điểm cuối cùng, ngươi chọn con đường nào?”

Diệp Thiên Dật phát hiện bản thân thật háo sắc, người ta không tin ngươi, ngươi không quản không phải xong rồi sao? Không đúng, không đúng! Hắn không háo sắc, hắn là vì cảm kích cô gái này, ừm, đây là lý do.

An Vũ Sương do dự một lúc, rồi đi về bên phải.

Diệp Thiên Dật mỉm cười: “Đúng vậy, ta thấy tính cách mình cũng có chút hấp dẫn.”

“Bản tôn chỉ là thấy... bất luận ngươi ở cảnh giới nào cũng đều kém như vậy, dù ngươi có suy nghĩ làm loạn, chỉ cần bản tôn cảnh giác với ngươi thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.”

“Tuỳ ngươi, tuỳ ngươi.”

Sau đó hai người đi đến bên kia.

Cứ lần lượt, một số cường giả khác đều đã ra, ngày càng nhiều, ngày càng đông!

Lựa chọn của mấy cường giả bọn họ là đợi phần lớn người trong đoàn cùng nhau tiến về phía trước!

Ban đầu bọn họ định đi về phía trước một mình, ưu thế của việc ra trước là có thể gặp được bảo vật, đồng thời có thể gặp phải tình thế xấu, đó chính là nguy hiểm hơn, cấp này với cường giả họ mà nói, bảo vật không quan trọng như thế, thứ họ muốn nhìn được là vật quý nhất!

Cho nên ở đây, thứ bảo vật đó nhất định tồn tại, tuy nhiên không thể ở xa quá, an toàn càng trở nên quan trọng hơn, trừ khi bọn họ có tự tin tuyệt đối vào bản thân hoặc là xem thường việc đi theo số đông.

Sau khi bọn họ ra, tất nhiên là nhìn thấy vùng lôi vân phía xa, không nghĩ nhiều, bọn họ cũng biết phải đi về bên đó, đây là điều rất bình thường.

“Hử? Tên đó đâu?”

Phản ứng đầu tiên sau khi rất nhiều người nhắm vào Diệp Thiên Dật bước ra chính là tới tìm Diệp Thiên Dật, nhưng họ lại không thấy.

“Chắc là chưa ra.”

Một ông già nói.

Sau đó bọn họ chờ đợi, rồi chờ đợi, người ra ngoài đã nhiều như vậy rồi, sao còn chưa ra? Bao nhiêu người rồi, sao hắn còn chưa ra nhỉ?

“Không phải hắn không ra chứ? Lẽ nào hắn thất bại rồi? Không đến mức nhỉ, trên người hắn có nhiều bảo vật, mặc dù khó khăn, nhưng nhiều bảo vật như vậy, độc khí Huyền Thiên chắc chắn đủ để giúp hắn dễ dàng ra ngoài!”

“Lẽ nào, hắn sớm đã ra ngoài rồi? Có khi còn tới vùng lôi vân trước rồi cũng không chừng?”

“Chuyện này??”

Huyết Hoàng đứng đó cau mày suy nghĩ.

Khả năng nào lớn hơn?

Mọi người nghĩ là cái sau! Tên tiểu tử đó có thể đã đi đến vùng lôi vân! Trong tay có Không Hoan Thạch, hắn làm gì cũng gan dạ hơn, hơn nữa còn có Huyền Thiên Độc Khí, chưa nói đến Diệt Thần Đinh, Diêm Vương Lệnh cũng đủ để hắn nhẹ nhàng vượt qua cửa vừa rồi, thậm chí có thể, hắn biết rất nhiều người đang ngấp nghé hắn, hắn đi về phía trước với tốc độ nhanh nhất, kéo dài khoảng cách!

Đáng ghét! Hắn sớm nên nghĩ tới rồi!

Vù—

Sau đó Huyết Hoàng không nói gì mà bay nhanh về phía đó.

Có Huyết Hoàng dẫn đầu, cơ bản mọi người đều đến được vùng lôi vân!

Vùng lôi vân này nhìn thì có vẻ không có gì, chỉ là trên đầu có sấm sét, cũng không có sấm sét giáng xuống, nhưng bọn họ biết, nó không đơn giản như vậy!

Lúc Huyết Hoàng giẫm chân vào, hắn cảm nhận sâu sắc sức mạnh khủng bố dày đặc của sấm sét trong không khí đang làm tê liệt hắn!

Hoàn toàn không phải sấm sét từ trên trời rơi xuống, mà là toàn bộ không khí trong khu vực này tràn ngập sức mạnh của sấm sét, sau khi ngươi bước vào, cơ thể không lúc nào không bị sấm sét đánh vào, cường độ vô cùng đáng sợ!

Huyết Hoàng có tu vi Thái Cổ Thần Vương cảnh, nhưng... đối mặt với sự tấn công của sấm sét, hắn vẫn cảm nhận được một luồng khí vô cùng nguy hiểm, thậm chí hắn phải giải phóng linh lực phòng ngự lớn mạnh của bản thân để chống lại sấm sét.

“Kỳ lạ! Tiểu tử đó dù có bảo vật trên người, nhưng sao có thể chống lại sức mạnh của loại sấm sét có thể giết chết ta được?”

Huyết Hoàng bắt đầu không hiểu nổi!

Sau đó hắn phát hiện, không đúng!

Bên cạnh có mấy tên võ giả thậm chí chỉ là Chân Thần cảnh, nhưng bọn chúng vẫn hành động thoải mái dưới sức mạnh của sấm sét, theo lẽ thường, có thể khiến hắn cảm nhận được sức uy hiếp của sấm sét, Chân Thần cảnh bước vào chắc sẽ bị tiêu diệt mới đúng!

Cho nên mới nói, sấm sét này hoàn toàn không cố định, mà nó mang lại mức độ khác nhau tuỳ vào cảnh giới của ngươi.

Ví dụ Thái Cổ Thần Vương cảnh như hắn, những gì phải chịu là sấm sét của cấp độ này, Chân Thần cảnh, và những gì phải chịu là sấm sét của Chân Thần cảnh, vậy tên tiểu tử đó chỉ phải chịu sấm sét của Thần Vương cảnh?

Bình Luận (0)
Comment