Thẻ hướng dẫn địa đồ toàn khai này thể hiện, nguy hiểm phía trước bậc thang này có thể vượt qua tưởng tượng của hắn, cụ thể là cái gì, Diệp Thiên Dật chỉ nhìn được sơ lược, cái khác có thể phải xem tình huống cụ thể.
Phía trước còn có đường, nhưng thẻ hướng dẫn địa đồ toàn khai nói cho Diệp Thiên Dật biết, đi về con đường phía trước vô dụng, chỉ có thể đi vào bậc thang thông lên trời này, cụ thể dài bao nhiêu dù sao cũng không nhìn thấy điểm cuối.
An Vũ Sương không có chút do dự nào trực tiếp bước lên.
Lúc nàng bước lên, cũng không cảm thấy được có dị dạng đặc biệt gì, có thể cần phải đi xa một chút mới có thể cảm nhận được đi, sau đó nàng bước từng bước một đi lên phía trên.
“Ta nói ngươi thật sự liều lĩnh nha, để người khác đi trước không tốt hơn sao?”
Diệp Thiên Dật phục rồi.
An Vũ Sương không tỏ vẻ gì, tiếp tục đi lên phía trước.
Diệp Thiên Dật cảm thấy, cô gái này quá mức ngạo kiều rồi, chúng ta không cần thiết đúng không? Được rồi, quen rồi, cô gái ngạo kiều Diệp Thiên Dật gặp nhiều rồi, cũng bạch bạch nhiều rồi, ừm, nhưng mà không đủ, he he.
Rất nhiều cường giả cũng dần dần đi lên.
Nơi này không phải là một chỗ tốt để ra tay! Bởi vì quá chật hẹp, quá chật hẹp nên dù ngươi tiếp cận hắn rồi, nhưng sau lưng hắn chỉ có thể đứng mấy người như vậy, cũng dẫn đến, hắn có thể có độ hạn chế phòng bị rất lớn mấy người ở sau lưng kia, mà sẽ không giống khi ở khu vực rộng lớn bẳng phẳng, có thể có rất nhiều rất nhiều người tiếp cận hắn, hắn luôn không thể phòng bị hết tất cả mọi người được.
Tiếp tục đi, Diệp Thiên Dật đột nhiên nhìn xuống phía dưới.
“Đậu xanh rau má!”
Diệp Thiên Dật không nhịn được há to miệng, An Vũ Sương cũng cúi đầu nhìn thoáng qua bên dưới.
Nơi này thật sự khiến nàng không tưởng tượng được, cường giả của Hoang Cổ Khung Thương này, thủ đoạn cường giả của Di Chỉ này quả thực rất không hợp lẽ thường.
Có cái gì không hợp lẽ thường?
Lúc ngươi ở dưới cầu thang này, trước mắt ngươi chính là một mảnh đất bình thường, còn có hoa có cỏ, nhưng lúc ngươi bước lên, ngươi đi một khoảng cách nhất định rồi, ngươi lại nhìn xuống dưới, phía dưới đã không phải là mặt đất hoa hoa cỏ cỏ nữa rồi, mà là vực sâu không nhìn thấy đáy! Thậm chí có thể cảm nhận được sự tĩnh lặng truyền đến từ trong vực sâu! Sợ rằng cái giá của việc rơi xuống chính là phải chết!
Rất nhiều cường giả đã tới vị trí này cũng nhìn thấy một màn này, bọn họ đương nhiên có người nghĩ, trực tiếp bay lên không phải được rồi sao? Nhưng thực tế đã nói cho bọn họ biết rằng, không bay lên được! Cho dù là Thái Cổ Thần Vương cảnh cũng phát hiện bản thân không có cách nào đạp hư không để bay lên, chỉ có thể tiến hành nhảy, hơn nữa, thuộc tính không gian cũng không dùng được!
Rất rõ ràng, người làm ra nó chính là muốn bọn họ từng bước từng bước đi về phía trước, sau đó có thể sẽ có một vài thứ khiến ngươi từ trong này rơi xuống, hậu quả của việc rơi xuống có thể chính là chết.
An Vũ Sương đi đầu tiên đột nhiên cau mày!
Chân phải nàng đạp lên một bậc thang, nhưng chân trái bây giờ không thể tiếp tục bước lên, mà là ngừng lại.
Mà trạng thái bây giờ của Diệp Thiên Dật cũng giống như nàng.
Tại sao?
Cảm giác sau khi chân phải bước lên chính là... Đột nhiên nóng bỏng khinh khủng trực tiếp từ gan bàn chân chui vào trong thân thể ngươi, đùi phải lúc này nóng vô cùng! Nhưng cũng không có lửa, giày của ngươi cũng không có việc gì! Chính là có lực lượng chui vào.
“Xem ra đây chính là chỗ đặc thù của Thiên Giai rồi, có điều cũng không đến nỗi khiến chúng ta cảm thấy bỏng sau đó rơi xuống đi?”
Diệp Thiên Dật cười cười, sau đó linh lực bạo phát, trực tiếp tiếp tục đi về phía trước.
An Vũ Sương cũng tiếp tục đi về phía trước.
“Ngươi không sao chứ?”
An Vũ Sương quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Thiên Dật bên hông.
Cảnh giới của nàng đều cảm thấy luồng nóng bỏng này có chút khoa trương, thậm chí cần phải phóng thích lực lượng đến ngăn cản, trong tình huống bình thường, cỗ nóng bỏng này có lẽ sẽ khiến cho Thần Vương cảnh chết bất đắc kỳ tử trong nháy mắt, nhưng ngược lại hắn đi còn rất thoải mái.
“Không có, có thể cỗ lực lượng này không phải hoàn toàn giống nhau, có liên quan đến cảnh giới của mỗi người đi, Thái Cổ Thần Vương cảnh thừa nhận nóng bỏng của trình độ Thái Cổ Thần Vương cảnh, ta Thần Vương cảnh có thể chỉ là thừa nhận nóng bỏng của Thần Vương cảnh.”
An Vũ Sương gật đầu.
Nhưng mà Diệp Thiên Dật lúc này rất là kinh ngạc!
Đệt!
Thái Cổ Thần Vương cảnh!
Cô nàng này là Thái Cổ Thần Vương cảnh!
Trâu bò ghê vậy?
Nàng cũng là người từ thế giới bên ngoài vừa tiến vào không lâu, nhưng thế nhưng nàng có thể có lực lượng cấp bậc này, cũng chính là nói, nàng là tồn tại ngang với cấp bậc của Yêu Hậu, đương nhiên, Yêu Hậu chắc chắn không so được, nhưng dù sao cũng không kém quá nhiều đi? Nếu như nàng chính là lão quái vật, chính là nói... Tuổi có thể không nhỏ, nhưng bởi vì cảnh giới quá cao dẫn đến dung mạo có thể giữ được như cũ!
Tuy rằng Diệp Thiên Dật không biết dung mạo nàng như thế nào, nhưng âm thanh nhiều nhất chính là ngự tỷ.
Tuổi của Yêu Hậu... có khả năng chỉ có mấy trăm tuổi? Nhiều nhất là nghìn tuổi, một Thái Cổ Thần Vương cảnh mấy trăm tuổi, nghìn tuổi, nói thật, quá khoa trương, nàng chắc chắn không có khả năng là mấy nghìn tuổi, nhiều nhất là hơn nghìn tuổi...
Mà cô gái này, mặc kệ dưới tình huống nào, nàng cũng đều có thiên phú và thân phận rất mạnh.
Vậy nàng vì sao lại đi vào đây? Lẽ nào là bị lưu đày? Luôn cảm thấy cô gái này không phải là nhân vật phản diện gì, nhưng cũng chỉ là cảm giác.
“Ta nói nè... Hay là chúng ta đợi ở đằng sau đi, dưới này cảm giác người rơi xuống là tèo luôn đó, không gian cũng không thể sử dụng được, cũng không thể phi hành, chúng ta đi trước nhất, nhỡ đâu gặp phải thứ nguy hiểm nhất, vậy nhất định là xong đời rồi.”
Diệp Thiên Dật nhắc nhở nàng một tiếng, sau đó... An Vũ Sương không nói gì, tiếp tục đi về phía trước.
“Ta phục!”
Diệp Thiên Dật nhún vai, dừng lại.
Ta không ngang bướng với ngươi nữa được chưa? Ta hơi sợ, ta sợ chết, trong nhà ta còn có nhiều cô vợ như hoa như ngọc như vậy, nếu như chết rồi, vậy quả thực là lỗ nặng rồi.
Diệp Thiên Dật tuy rằng có đồ, nhưng mà... Hắn không nỡ dùng nha, lãng phí tất cả thì sao đây? Lãng phí thẻ Vô Địch thì sao đây? Diệp Thiên Dật không chấp nhận được, hơn nữa, Diệp Thiên Dật cũng muốn nâng cao bản thân một chút, hắn cảm nhận được cái gì? Cảm giác nóng bỏng này tuy rằng khiến cho người không thoải mái, nhưng mà...ngươi ở trong tình hình này thời gian dài, có sự nâng cao không nhỏ đối với thể hồn, sẽ dần dần nâng cao, đây tuyệt đối là một tin tức tốt, Diệp Thiên Dật rất không muốn bỏ qua cơ hội này, hơn nữa phỏng chừng hiệu quả đằng sau càng tốt! Mà sử dụng thẻ Vô Địch sẽ không có cái hiệu quả này rồi.
Cho nên, để ổn thỏa, cứ đi về phía sau đi.
Một đám cường giả đều bỏ qua Diệp Thiên Dật, đều cảm thấy hắn có phải là sắp không chịu được rồi? Thậm chí trong chốc lát, Huyết Hoàng nghĩ, có thể ra tay rồi? Đây quả thực là cơ hội tốt để ra tay.
Nhưng hắn cũng biết, nếu như cư trực tiếp ra tay như vậy, hắn chắc chắn có thể phản ứng kịp, mà cho dù thuộc tính không gian của hắn không còn, hắn có Không Huyễn Thạch! Cho dù ở trong tình huống như vậy, Không Huyễn Thạch nhất định có thể phát huy tác dụng, một khi hắn dùng rồi, vậy sẽ rời đi, vậy cơ hội của hắn ở trong này hoàn toàn hết rồi, một khi hắn ra ngoài, về sau lại động thủ tuyệt đối sẽ không thể thành công được!