Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1385 - Chương 1380: Cmn, Bùng Nổ Rồi (2)

Chương 1380: CMN, bùng nổ rồi (2)
Chương 1380: CMN, bùng nổ rồi (2)

Những bảo vật này còn nằm trong tay hắn quả thật chính là phung phí của trời, thật sự không biết loại phế vật hèn nhát này tại sao lại có thể đạt được những bảo vật đỉnh cấp này, thế giới này căn bản không công bằng! Nhưng mà... Không được!

“Vẫn cần lão phu phải tự mình xuất mã!”

Sau đó Huyết Hoàng dịch dung một chút, sau đó đi về phía Diệp Thiên Dật.

Đã có một người tốt bụng hắn phái qua đó rồi, như vậy chính mình làm người tốt bụng có lẽ cùng được đi?

Một luồng lực lượng lại bao phủ Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật nhìn về phía Huyết Hoàng dịch dung.

“Ta nói một đám các ngươi thật sự thú vị, làm sao không đi giúp người khác lại cứ phải giúp ta chứ?” Diệp Thiên Dật cười nói, trong lòng đã bắt đầu dự tính cái gì rồi.

Huyết Hoàng đi về phía Diệp Thiên Dật!

Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn hắn.

Huyết Hoàng nhìn thấy, người này không đến mức đặt toàn bộ sự chú ý của mình trên người hắn, hơn nữa vừa nãy hắn nhìn thấy Diệp Thiên Dật không có nhìn qua, cho nên hắn không biết mình dịch dung!

“Ta nói này, các hạ có ý gì đây?”

Diệp Thiên Dật cười một tiếng.

“Lão phu không có ý gì cả, lão phu biết ngươi là ai, lão phu cũng biết trên người ngươi có bảo vật gì!”

Huyết Hoàng cứ như vậy nhìn Diệp Thiên Dật, trực tiếp ngả bài, nhưng hắn không vạch trần thân phận Huyết Hoàng của mình, chắc chắn có thể đánh tan bớt một chút cảnh giác của hắn đi.

Hắn cảm thấy bản thân nói như vậy rất thông minh.

“Ồ?”

Khoé miệng Diệp Thiên Dật hơi nhếch lên.

“Suy nghĩ của lão phu rất đơn giản, muốn đạt được bảo vật của ngươi, nhưng... lão phu không phải là kẻ thù, ngươi bây giờ một bước khó đi, lão phu giúp ngươi đi trước, như vậy, sau đó có lẽ ngươi có thể đưa cho lão phu một ít Không Huyễn Thạch, đây là suy nghĩ của lão phu, cho nên lão phu ra tay giúp ngươi! Đương nhiên, nếu như sau đó ngươi không đưa, vậy lão phu cũng sẽ không làm gì cả, ít nhất có một tia cơ hội như vậy, cho nên lão phu muốn thử một chút, có vấn đề không?”

Diệp Thiên Dật cười ra tiếng.

“Ha ha ha, các hạ thật sự thú vị, nhưng ngại quá, ta cũng không phải rất muốn đi tiếp, dù sao các hạ có lẽ nhìn ra, tu vi của ta không cao, tiếp tục đi có thể cũng không đạt được đồ tốt gì, thậm chí là sẽ chết ở đây, cho dù có các hạ giúp đỡ, ta cũng cảm thấy không phải là chuyện tốt gì, cho nên, suy nghĩ của ta bây giờ chính là, ta định dùng Không Huyễn Thạch rời khỏi đây!”

Huyết Hoàng cau mày.

Hắn tuyệt đối không thể rời khỏi đây!

Bây giờ hắn có lòng tin rất lớn có thể giết được hắn! Rất đơn giản, ta phóng thích lực lượng giúp ngươi ngăn cản, nhưng lúc sắp đi ra, đột nhiên rút đi lực lượng, lúc này, hắn tuyệt đối phản ứng không kịp, trong nháy mắt sẽ bị luồng lực lượng này đánh trúng, hoặc là trong nháy mắt chết bất đắc kỳ tử, hoặc là bị thương trong nháy mắt, mượn cơ hội trong nháy mắt này, có thể giết chết hắn!

Mặc dù bây giờ, hắn có thể có cơ hội rất lớn dùng bảo vật của mình đổi một ít Không Huyễn Thạch, nhưng hắn đã thấy như thế không đủ, cái hắn cần là toàn bộ bảo vật của người này! Tất cả Không Huyễn Thạch!

Hơn nữa, bây giờ bọn họ tuy rằng rất gần nhau, nhưng hắn biết, cho dù hắn ra tay với tốc độ nhanh nhất, e rằng cũng không kịp, tốc độ phản ứng trước đó của người này hoặc là phản xạ có điều kiện đã nói cho hắn biết, không thể làm như vậy!

Ngươi cũng không thể nói có thuộc tính không gian, ta trực tiếp phong toả không gian của ngươi, phá sập không gian giết ngươi! Không thể! Bởi vì ngay cả như vậy cũng không phải là chuyện trong nháy mắt, Không Huyễn Thạch có thể chạy trong nháy mắt! Đáng ghét, Không Huyễn Thạch này thật sự lợi hại!

“Cứ như vậy mà đi, ngươi cam tâm sao?”

Huyết Hoàng hỏi.

“Không cam tâm, nhưng mà... mạng quan trọng hơn, đúng không? Các hạ đã biết ta là ai, vậy các hạ có lẽ cũng nên biết, bao nhiêu ở đây đang âm thầm chú ý đến ta, bao gồm cả ngươi.”

Diệp Thiên Dật nhếch mép cười.

Nhưng mà vì sao những người này lại không dám tiếp cận Diệp Thiên Dật? Đệt! Không cẩn thận nếu như ngươi bị hắn động đến một cọng tóc, trực tiếp chính là Diệt Thần Đinh, đến lúc ấy chết như thế nào bọn họ cũng đều không biết.

“Ha ha ha, chuyện vừa nãy lão phu đều đã thẳng thắn với ngươi rồi, phải, quả thực bình thường lão phu cũng sẽ ra tay với ngươi, nhưng lão phu biết độ khó của lần ra tay này, ngươi yên tâm, có lực lượng của lão phu giúp ngươi, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu! Mà lão phu cũng nói rồi, không cần ngươi nhất định phải đưa cho lão phu vật báo đáp gì, cái gọi là báo đáp phải xem bản thân ngươi có bằng lòng hay không, cho dù không bằng lòng, vậy thì coi như lão phu làm một chuyện tốt đi.”

Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Không được không được, vậy quá phiền phức rồi, ta vẫn là quay lại thôi! Không làm phiền nữa! Ta cũng không khoe nữa!”

“Hay là tiếp tục đi tiếp đi.”

“Không được không được, không đi nổi nữa rồi không đi nổi nữa rồi, ta biết bản thân mình năng lực tới đâu!”

“Lão phu nói rồi, ta có thể giúp ngươi!”

“Ta nói rồi, ta không đi tiếp nữa.”

Diệp Thiên Dật tiếp tục nói.

Huyết Hoàng khó chịu nói: “Vậy làm sao ngươi mới có thể tiếp tục đi tiếp?”

“Vậy các hạ tại sao nhất định muốn ta đi tiếp?”

Diệp Thiên Dật cười nói.

“Lão phu nói rồi, đó là bởi vì nếu như làm vậy, sẽ có cơ hội đạt được Không Huyễn Thạch của ngươi!”

Diệp Thiên Dật cười nói: “Được, nhưng ta tiếp tục đi tiếp rất sợ chết, nếu như… ta có thể có một linh khí bảo mệnh rất mạnh, có lẽ ta sẽ suy nghĩ lại và quyết định tiếp tục đi.”

Huyết Hoàng cau mày, sau đó lấy ra một cái linh khí.

“Đây là linh khí cấp Thần Hư, có thể bảo vệ ngươi!”

Diệp Thiên Dật lại lắc đầu: “Linh khí cấp Thần Hư sao? Không đủ không đủ, thật sự là không đủ, trong này đều là Thiên Thần cảnh, Thần Minh cảnh, thậm chí là Thái Cổ Thần Vương cảnh, ngươi nói xem, linh khí cấp Thần Hư nho nhỏ, làm sao có thể bảo vệ ta? Không đủ!”

Trong lòng Huyết Hoàng mắng Diệp Thiên Dật một vạn lần! Sau đó hắn lại lấy ra một linh khí, đây là một miếng ngọc bích thoạt nhìn không tầm thường.

“Đây là ngọc Thiên Địa Hộ Thân, phẩm cấp gần với linh khí cấp Thánh Diệt, hiệu quả của nó rất đơn giản, có thể có thể phóng thích ra lực lượng có thể đủ để ngăn cản một kích của Thái Cổ Thần Vương cảnh, vào lúc mấu chốt có thể bảo vệ tính mạng của ngươi!”

Rất là lợi hại, nhưng không chặn được lực lượng của hắn, bởi vì tu vi của hắn đã vượt qua giới hạn của ngọc Thiên Địa Hộ Thân này rồi.

Hắn dù sao cũng không thể đưa cho Diệp Thiên Dật một thứ ngay cả lực lượng của bản thân lúc đó đều chặn lại được.

Diệp Thiên Dật chìa tay qua lấy.

“Ừm, đây đúng là đồ tốt, có thể cho ta một ít năng lượng bảo mạng.” Diệp Thiên Dật gật đầu.

“Vậy bây giờ có thể tiếp tục đi rồi?”

“Nhưng mà... vẫn không được.”

Diệp Thiên Dật lại lắc đầu.

“Tại sao lại không được?”

“Các hạ nghĩ xem, ta bây giờ tuy rằng có vật bảo mạng, nhưng ta có phải nên có một bảo vật có thể giúp ta chạy trốn nhanh chóng không? Có thể bảo mệnh, nhưng cũng phải có thể chạy trốn nha, nếu không bị dính lên vậy thì phiền phức rồi.”

“Ngươi có Không Huyễn Thạch còn lo chạy trốn??”

“Không Huyễn Thạch là Không Huyễn Thạch, trong di chỉ này, ta làm sao phải có bảo vật đỉnh cấp không cần rời khỏi lại có thể nhanh chóng chạy trốn, người khác không đuổi kịp chứ?”

Huyết Hoàng thật sự muốn mắng chết Diệp Thiên Dật!

ĐM!

“Có! Có!”

Sau đó hắn đưa cho Diệp Thiên Dật một viên trân châu!

Diệp Thiên Dật nhìn viên trân châu này rồi nhận lấy.

“Viên Thánh châu này ẩn chứa lực lượng thuộc tính phong cường đại, tên là Phong Tốc Châu! Có thể khiến cho tốc độ của ngươi trong thời gian ngắn tăng nhanh mấy chục lần! Cái này đủ rồi chứ?”

Diệp Thiên Dật vuốt cằm.

“Ừm, cái này chạy trốn và lực lượng bảo vệ đều có rồi, nhưng mà... Nếu như ta không thoải mái muốn giết hắn, nhưng mà ta không có loại năng lực đó thì phải làm sao đây?”

Huyết Hoàng: ???

Đậu xanh!

Lão tử giúp ngươi ở trong này tiếp tục đi tiếp, còn phải đưa ngươi các loại bảo vật... cmn muốn bùng nổ quá!

“Ngươi không phải có Huyền Thiên Độc Khí kia sao?”

Huyết Hoàng nghiến răng nghiến lợi! ĐM!

Bình Luận (0)
Comment