Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1386 - Chương 1381: Chuyện Bọn Họ Trải Qua Có Phải Là Giống Nhau Không?

Chương 1381: Chuyện bọn họ trải qua có phải là giống nhau không?
Chương 1381: Chuyện bọn họ trải qua có phải là giống nhau không?

Thật sự, Huyết Hoàng cũng không phải là tên ngốc, Huyết Hoàng biết người này đang lừa bảo vật của mình, nhưng mà hắn chính là cam tâm bị lừa!

Bây giờ bị lừa rồi, chỉ cần hắn tiếp tục đi tiếp, vậy đến lúc đó, tất cả của hắn đều là của mình! Bao gồm những bảo vật mà mình đưa cho hắn! Thả dây dài câu cá lớn, trước tổn thất một chút, đến lúc đạt được chính là nhiều hơn! Việc quan trọng nhất bây giờ là phải giữ được hắn lại.

Diệp Thiên Dật thở dài một hơi, nói: “Các hạ cũng biết, ta tuy rằng có Huyền Thiên Độc Khí, nhưng mà... Diệt Thần Đinh có yêu cầu phóng thích đặc thù, Diêm Vương Lệnh... đối mặt với cường giả đỉnh cấp, cũng không nhất định có thể trúng chiêu, ở đây nhiều Thái Cổ Thần Vương cảnh như vậy, nói không chừng hiệu quả còn chưa đủ... Cho nên, ta cảm thấy nếu như ta có linh khí có tính công kích có thể giết chết Thái Cổ Thần Vương cảnh, tương đối ổn định, có lẽ có thể hoàn toàn an tâm rồi.”

Huyết Hoàng: “.... .”

Đệch!

Linh khí có thể ổn định, giết chết Thái Cổ Thần Vương cảnh, ngươi sao không đi nằm mơ đi?

Trên đại lục này, Thái Cổ Thần Vương cảnh đáng sợ ra sao, ngươi muốn lợi dụng linh khí giết chết Thái Cổ Thần Vương cảnh, trên đại lục này có linh khí nào sao?

Huyền Thiên Thánh Khí, Huyền Thiên Độc Khí đỉnh cấp, còn có thể tìm được bao nhiêu? Đó nhưng là lực lượng có thể đánh chết Thái Cổ Thần Vương cảnh, Ngươi cho rằng Thái Cổ Thần Vương cảnh chính là có thể dùng bảo vật đỉnh cấp để giết sao?

Trên dưới cả người hắn, có thể làm được đến điểm này, hơn nữa bảo vật có thể làm được đến điểm này chính là Huyết Thần Châu, hơn nữa Huyết Thần Châu còn không nhất định sẽ ổn định, lại còn có mỗi một viên... Nhưng mà... Hắn khó chịu.

“Không có à? Nếu như không có thì thôi vậy, cáo từ! Đa tạ ý tốt của các hạ, vậy ta rời khỏi nơi này trước đây!”

Nói xong Diệp Thiên Dật muốn phóng thích lực lượng!

“Đợi... Đợi đã!”

Huyết Hoàng vội vàng gọi Diệp Thiên Dật lại!

Mẹ kiếp!

Hai bảo vật đều cho hắn rồi, hắn cũng không cho rằng bản thân còn có thể từ trong tay hắn lấy quay lại, đều đã đến bước này rồi...

“Lão phu vẫn còn.”

Sau đó Huyết Hoàng nhịn đau lấy ra một vật.

Không sao không sao! Chỉ cần bản thân đến lúc đó có thể thành công, tất cả vẫn là của mình, tất cả đều đáng!

Mà tính thành công của hắn quá lớn rồi, lực lượng của bản thân phòng hộ cho hắn, sau đó đột nhiên thu lại, hắn không phải là xong đời rồi sao? Hắn không thể không cho rằng, lực lượng của Huyết Hoàng hắn không chịu đựng nổi nữa, tên tiểu tử này đột nhiên phải chịu đựng có thể có bao nhiêu dễ chịu!

Giống bọn họ luôn phải chịu đựng những lực lượng này, dần dần tăng mạnh, dần dần thích ứng, mà một người đột nhiên chịu đựng lực lượng rất cường đại, trong nháy mắt chịu đựng không nổi.

Trong lòng Diệp Thiên Dật sắp cười chết rồi.

Bây giờ hắn cảm thấy người này khó chịu giống như ăn phải shit!

Ta giúp ngươi tiếp tục đi tiếp, ngươi không trả thù lao cho lão tử không nói, lão tử còn phải trả thù lao cho ngươi? Còn cho ngươi nhiều như vậy? Linh khí đứng đầu như vậy? Đây là nói lý ở đâu chứ!

Huyết Hoàng đưa cho Diệp Thiên Dật một hòn đá!

“Đây là?”

Diệp Thiên Dật nhếch mày.

“Tù Tiên Thạch, ta nghĩ chắc ngươi có lẽ đã nghe nói qua, đây là bảo vật lão phu từng trong lúc vô ý tiến vào di chỉ của một cường giả đỉnh cấp đạt được, nơi tiến vào chính là chủ điện!”

Huyết Hoàng nói.

Diệp Thiên Dật âm thầm líu lưỡi!

Tù Tiên Thạch, đồ tốt!

Đây là một vật cùng loại giống như Cấm Ma Thư, Tù Tiên Thạch này có thể giam cầm cường giả ở bên trong, ở bên trong có một không gian độc lập, chỉ cần sau khi bị hút vào trong, ngươi tuyệt đối không thể có bản lĩnh phá vỡ cấm chế của Tù Tiên Thạch, sau đó... thời gian ngươi bị giết chết sẽ dựa theo cảnh giới của ngươi, nếu như ngươi là Thái Cổ Thần Vương cảnh, đại khái sẽ có thời gian vài tháng, sau đó khiến ngươi tan thành tro bụi!

Có lẽ ngươi có thể dãy giụa mấy tháng, có lẽ ngươi có bản lình gì đó phá bỏ Tù Tiên Thạch, nhưng dựa theo ghi chép, dù sao không một ai làm được.

“Vật này tuy rằng không thể lập tức giết người, nhưng hiệu quả vẫn tồn tại ở đó, vật này cho dù đổi lấy một vài Không Huyễn Thạch cũng đủ rồi!”

Diệp Thiên Dật thu nó lại.

“Ta rất tò mò, tại sao các hạ muốn đưa cho ta?”

“Lời lão phu nói rất rõ ràng rồi, đó chính là hy vọng có thể từ trong tay ngươi đạt được một vài Không Huyễn Thạch.”

“Vậy nếu cuối cùng ta lại không đưa?”

“Vậy lão phu liền ngậm bồ hòn thôi, lão phu vẫn tin tưởng, giữa người và người tồn tại chân tình.”

Diệp Thiên Dật nghẹn cười trong lòng.

“Được rồi!”

Diệp Thiên Dật gật đầu.

Huyết Hoàng còn cho rằng tên tiểu tử này muốn đưa trước cho hắn một ít Không Huyễn Thạch, thê nhưng Diệp Thiên Dật lại không mà chỉ đứng lên.

“Vậy đa tạ các hạ, vẫn mời tiếp tục phóng thích lực lượng!”

Huyết Hoàng: “...”

ĐCM! Ngươi vẫn thật sự không đưa một ít nào? Ngươi hoặc ít hoặc nhiều đưa một chút chứ, ít nhất hắn cũng có thể ở lại bảo mạng ở trong di chỉ này! Ngươi thật sự không đưa?

Được! Rất được!

Sau đó Huyết Hoàng nghiến răng nghiến lợi phóng thích lực lượng bảo vệ Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật theo đó nhẹ nhàng thoải mái tự tại đi về phía trước, Huyết Hoàng ở sau lưng hắn.

Thoải mái! Quá thoải mái.

“A___”

Phía trước, lục tục có một vài cường giả rơi xuống dưới, tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng xa, càng ngày càng nhỏ... sau đó biến mất.

Còn có cường giả trực tiếp đột nhiên nằm bò không nhúc nhích, sau đó cơ thể bị đốt cháy, có người bị đốt cháy, đang kêu thảm thiết... mà có người có thể biểu hiện bên ngoài thoạt nhìn không sao, nhưng lục phủ ngũ tạng bên trong đã bị đốt hỏng rồi, trực tiếp chết bất đắc kỳ tử!

Luồng lực lượng nóng bỏng cực kì cường đại và đáng sợ, không kém khu vực đám lôi vân trước đó một chút nào, vậy phải xem ngươi rốt cuộc có thể kiên trì được hay không rồi.

Không có lửa, nhưng nhiệt lực này vẫn sẽ chui vào trong có thể ngươi, chống chịu không nổi thì cơ thể ngươi sẽ bị đốt sạch sẽ.

Lúc này, An Vũ Sương vẫn đi đầu tiên, nhưng bước chân của nàng đã vô cùng vô cùng trì trệ rồi.

Tí tách___

Mồ hôi theo cái cằm tinh xảo của nàng rơi xuống, sau đó bốc hơi trong nháy mắt.

Nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, đã rất gần điểm cuối rồi, còn có khoảng năm mươi mét, hơn một trăm bậc thang nữa.

Soát!

Một cỗ hàn lực cường đại phóng thích ra, sau đó sắc mặt nàng bắt đầu hồng nhuận lên, tiếp tục đi về phía trước, thành công đi đến cao nhất, sau khi đi lên, cảm giác đó hoàn toàn biến mất, quay người lại nhìn thoáng qua, phía dưới, những cường giả lít nhít kia vẫn như cũ gian nan leo lên, có vài người lung lay sắp đổ, sau đó cứ như vậy chết bất đắc kỳ tử!

Nàng âm thầm kinh hãi với sự đáng sợ của di chỉ này!

Nếu như nàng nhớ không nhầm, vừa nãy đằng sau là mấy người Thái Cổ Thần Vương cảnh, có lẽ có mười hai người đi, bây giờ làm sao chỉ còn lại tám người? Cũng chính là nói, bốn người đã chết rồi?

Họ chính là Thái Cổ Thần Vương cảnh nha!

Diệp Thiên Dật đâu?

Nàng đang tìm bóng dáng của hắn trong đám người, thật lâu sau, sau khi khoảng mấy chục người nối tiếp đi lên, nàng nhìn thấy một người, đang ngậm một điếu thuốc thảnh thơi đi về phía bên này.

An Vũ Sương: ???

Không phải chứ... vẫn còn thảnh thơi hút thuốc được? Chuyện bọn họ trải qua rốt cuộc có phải là giống nhau không?

Bình Luận (0)
Comment