Diệp Thiên Dật nhìn qua nghi khí trên cổ tay mình.
Trước mặt bọn họ, có một chấm đỏ đang tiến đến chỗ bọn họ với tốc độ không thể tưởng tượng được.
Diệp Thiên Dật khôm cảm nhận ra, nhưng cảnh giới của An Vũ Sương rất cao, nàng đã cảm nhận được nó từ xa rồi!
Xa xa, một gã cường giả cấp tốc chạy đến.
Tại sao hắn lại tới đây kia chứ?
Thứ nhất, hắn ở ngay quanh đó cách đây không xa, thứ hai, hắn là cường giả, tu vi của hắn đã đạt đến Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai, trên cơ bản Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai đã là đỉnh phong của chỗ này rồi, bởi vì đến ngũ giai đã là Bán Thần rồi, hơn nữa Bán Thần thật sẽ ở chỗ này sao?
Có, còn là có mấy vị, bởi vì bọn họ cảm thấy chỗ này có liên quan đến bí mật của Hoang Cổ Thương Khung, hơn nữa lỡ như tìm ra cách ra ngoài thì sao? Dù sao thì ngoài chỗ này ra, bọn họ cũng không phát hiện ra thêm bất cứ chỗ nào cường đại và thần bí hơn nữa, bọn họ tới đây với tâm thái thử xem sao!
Thái Cổ Thần Vương cảnh Tứ giai này, thuần túy là giết đến! Hắn cho rằng, tu vi Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai của hắn đủ rồi, chính là vương giả nơi đây, ai gặp hắn cũng đều phải chạy! Thái Cổ Thần Vương cảnh kém nhau một giai không khác nào cách biệt giữa trời với đất, hắn nhìn thấy ở đây có sáu bảy chấm đỏ, chính là nói tiểu khu này có sáu bảy người, hắn thật sự rất vui vẻ!
Thay vì giết từng người một, sẽ hiệu quả hơn nếu đến giết một nhóm người, bởi vì dù sao hắn cũng không sợ.
Oành——
Một con hỏa long dài mấy trăm mét truyền đến tiếng rồng ngâm, phá không mà đến, trực tiếp trùng kích về hướng Diệp Thiên Dật cùng An Vũ Sương.
Nhưng mà Cỗ lực lượng này bay được một nửa thì trực tiếp tiêu tan.
An Vũ Sương:”... ”
Nàng có thể cảm nhận được, đây là Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai, trận pháp tên Diệp Thiên Dật này phóng thích, vậy mà lại cản được lực lượng của Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai?
Đây không phải là có chút khoa trương rồi àh?
“Cái gì?”
Lão giả kia rơi xuống đất, cau mày nhìn lực lượng của mình tiêu tan, sau đó nhìn thoáng qua nghi khí.
Ở gần hắn còn có mấy người nữa, nhưng mà người đâu? Hắn chỉ có thể nhìn hai người bên trong, một nam một nữ.
“Khó trách lại dám đứng ở đó mà không rời đi, thì ra ở chỗ này thiết lập trận pháp.”
Lão giả ngưng mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.
Nhưng cụ thể là trận pháp gì thì hắn nhìn không ra.
“Thái Cổ Thần Vương cảnh Tứ giai đúng không? Rất mạnh nhỉ.”
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc bắt đầu hút, ngồi đó dáng vẻ như rất bình thản.
Nói nhảm, đương nhiên là bình thản rồi, cho dù ngươi có là Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai, ngươi cũng không dùng được cái rắm gì! Đây là lực lượng hệ thống đấy.
Hoặc có lẽ ngươi có thể đánh nát một cái trận pháp, nhưng vẫn còn tới mười mấy cái đang chờ ngươi đó.
“Thì ra là ngươi.”
Lão giả nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
Nhưng An Vũ Sương lại vô cùng sợ hãi, Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai, nàng chắc chắn đánh không lại, nhưng nàng tuyệt đối có thể chạy được, nhưng Diệp Thiên Dật có thể chạy được không?
Trận pháp của hắn, thật có thể cản được Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai sao?
“Xem ra mấy người kia cũng đã vào trong trận pháp rồi, nhưng trận pháp nhỏ nhoi của ngươi làm sao có thể ngăn cản được lão phu?”
Trong tay lão giả xuất hiện một chiếc búa, hắc quang quẩn quanh lấy chiếc búa!
“Khai thiên tích địa!!”
Rầm ầm ầm——
Trên hư không, sấm sét quấn quanh, một búa khủng bố của hắn bổ qua Diệp Thiên Dật!
Diệp Thiên Dật cau mày!
“Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai không hổ là tứ giai!”
Cảm nhận được cỗ lực lượng đáng sợ, Diệp Thiên Dật thật sự có chút khiếp sợ!
Chênh lệch này những cảnh giới trước đó thật sự không thể so sánh được! Hơn nữa hắn thật sự hiếu kỳ, lực lượng Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai đến cùng là loại mạnh mẽ đến cỡ này, vậy nếu đến Bán Thần thì sao? Đến tột cùng là lực lượng như thế nào? Thật không cách nào tưởng tượng được.
Oành——
Mấy trận pháp trực tiếp bị lực lượng đáng sợ này của cường giả trực tiếp đánh vỡ.
“Hừ!”
Lão giả cười nhạo một tiếng.
“Giết các ngươi xong, lại đi giải quyết toàn bộ xung quanh!”
Sau đó lão giả kia thu búa trong tay lại, trực tiếp xông về phía Diệp Thiên Dật cùng An Vũ Sương.
Hiển nhiên hắn tựa như không cảm nhận được bất kỳ điều gì.
Tiếp sau đó.
Thân ảnh đang xông tới của hắn đột nhiên dừng lại.
“Cái gì?Vẫn còn trận pháp!? Đến tột cùng thì ngươi thiết lập mấy trận pháp hả!?”
Lão giả cảm thấy có chút giật mình! Thời gian ngắn như vậy lại có thể thiết lập nhiều trận pháp cường đại đến thế, có chút lợi hại!
“Nhưng những thứ này vô dụng thôi, bởi vì loại trận pháp cấp bậc này trong mắt lão phu, chẳng là cái thá gì!”
Hắn lại lấy búa lớn của mình ra lần nữa.
“Đi?”
An Vũ Sương nói một câu.
“Đi?Vậy là ngươi xem thường ta à, người cho rằng trận pháp ta làm ra vô dụng với Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai sao? Đừng nói là Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai, cho dù là Bán Thần đi nữa, ta cũng có thể khiến hắn chết trong trận pháp!”
Mắt Diệp Thiên Dật ngưng tụ!
“Thiên địa tù lung trận!”
Một cái lồng đen đột nhiên mọc lên, nhốt lão giả vào trong đó!
“Cửu dương tán linh trận!”
Sau đó lại có một trận pháp đen bao phủ lấy!
“m dương thiên địa trận!”
Lại một cái nữa.
An Vũ Sương: ???
Không đúng!
Người này phóng thích trận pháp cường đại sao giống như võ giả phóng thích vũ kỹ vậy? Chuyện này??
Lão giả kia lúc trước xác thực là tiến vào một cái cũng không tính là mạnh lắm, đương nhiên với hắn mà nói trong trận pháp không quá mạnh, nhưng hắn lại gặp một tên biến thái, dưới tình huống binh thường, thiết lập trận pháp cần ngưng tụ trước, cần mất rất nhiều thời gian, cần rất nhiều thứ, mà Diệp Thiên Dật trực tiếp giống như phóng thích vũ kỹ khi hắn còn ở bên trong phóng ra liên tiếp mấy trận pháp, dẫn đến việc hắn không cách nào ra được.
“Ăn lẩu ăn lẩu.”
An Vũ Sương kinh ngạc nhìn cường giả Thái Cổ Thần Vương cảnh tứ giai bị vây bên trong, bị sét đánh, bị lửa đốt, bị rồng cắn, thậm chí truyền ra tiếng kêu thảm thiết nhưng mà hắn hoàn toàn không ra được!
Đây đến cùng là cái gì?
Nàng thừa nhận thế giới quan của nàng sụp đổ rồi.
Thời gian chầm chậm trôi đi có một vài cường giả cũng sắp ngỏm rồi, Diệp Thiên Dật trực tiếp động thân, sau đó từng người từng người trong bọn họ toàn bộ bị chém giết.
“Mấy người kia để lại cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật nhàn nhạt nói với An Vũ Sương.
“Không cần.”
“Này, nhiều quá rồi, dù gì vị trí của ta cũng chắc chắn xếp thứ nhất rồi, thừa ra không bằng để lại cho ngươi, nếu không sẽ lãng phí lắm”
“Nhiều quá rồi?”
An Vũ Sương nhìn Diệp Thiên Dật.
“Giết có mấy người này, ngươi cảm thấy ngươi giết đủ rồi àh?”
An Vũ Sương nói.
“Bây giờ không đủ không có nghĩa là lát nữa không đủ, nhanh đi. ”
Diệp Thiên Dật nói.
An Vũ Sương cau mày.
Hắn lại muốn làm gì nữa?
Xoát——
Sau đó nàng ngưng tụ lực lượng cường đại Thái Cổ Thần Vương cảnh, trực tiếp chém giết mấy người trong trận.
“Vậy là đúng rồi.”
“Ngươi còn muốn làm gì nữa.”
An Vũ Sương hỏi.
Diệp Thiên Dật cong khóe môi: “Chơi game bao giờ chưa?”
“HỬ?”
“Cái loại game lập tổ đội đánh BOSS ấy.”
An Vũ Sương: “...”
Về phần Diệp Thiên Dật muốn làm gì
Vậy thì quá đơn giản rồi.
“Cửu thiên cửu địa trận.”
Diệp Thiên Dật phóng thích ra trận pháp có lẽ là thuộc về đại trận đỉnh cấp nhất trong các trận, trực tiếp bao phủ lấy chỗ của hắn.
Chương 1393:Tên điên! Thật là tên điên mà!
Trận pháp này có hiệu quả gì ấy hả?
Kỳ thật rất đơn giản, ở đây nhiêu người như vậy, đến lúc ấy bọn họ cùng đến đây, sau đó trơ mắt nhìn người khác tiến vào trong trận pháp, những người còn lại sao còn dám tiến vào nữa? Tuyệt đối không tiến vào đâu.
Trận pháp này chính là che phủ chỗ này, bọn họ thấy người khác đi vào trong trận pháp, trên thực tế, những gì họ sẽ thấy là ảo ảnh do Diệp Thiên Dật tạo ra, sau đó bọn họ cũng sẽ chân trước chân sau bước vào trong các trận pháp khác nhau.
Đây không chỉ là một ảo giác đơn giản, có thể là loại trận pháp đỉnh cấp trong trận pháp ảo giác, vậy nói rõ ít nhất trận pháp này tuyệt đối không thể phá một cách tầm thường.
Mà sau đó, vậy phải đánh với BOSS rồi.
Diệp Thiên Dật hít một hơi thật sâu.
An Vũ Sương liếc hắn một cái, thật sự tò mò hắn đến cùng muốn làm cái gì.
Sau đó Diệp Thiên Dật dùng linh lực của mình rót vào âm thanh, sau đó hô to vào hư không: “Tất cả các ngươi đều là đám cùi bắp, phế vật, bọn hèn nhát, một đám chỉ dám trốn như rệp, có thể ra dáng đàn ông như ta một chút hay không hả? Các ngươi là một đám vô dụng gì vậy hả? Phế vật chết tiệt, sao các ngươi không chết quách đi cho rồi hả, mẹ các ngươi sinh các ngươi ra làm gì cơ chứ? Lãng phí không khí còn lãng phí đất đai àh? Nếu lúc đó lão tử biết sau này như vậy, nhất định sẽ ghim các ngươi vào tường cho rồi, một lũ phế vật chả là cái thá gì, ta nhổ vào!”
Cảnh giới của Diệp Thiên Dật cũng xem như là cao, hắn rót linh lực vào thanh âm ngửa mặt lên trời nói, hiệu quả cơ bản là cả thành phố đều nghe thấy lời của Diệp Thiên Dật.
An Vũ Sương: ???
Đúng vậy!
An Vũ Sương tuy rằng không biết hắn muốn làm gì, nàng đang tò mò, nàng cũng nghĩ qua rất nhiều loại khả năng, nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ tới là thế này.
Cái này??
Nàng ngớ người.
“Chết tiệt?”
Toàn bộ thành phố vẫn còn rất nhiều người, ít nhất là gần hai mươi nghìn người, cho dù có chết nhiều người đi nữa, một số cường giả căn bản cũng không dễ chết như vậy, nếu cách biệt không quá lớn, khả năng là từ lúc tiến vào đến bây giờ còn chưa phân thắng bại đâu.
“Kẻ nào mà càn rỡ đến vậy! Quả thực là làm càn! Vậy mà lại dám nhục mạ chúng ta! Muốn chết!”
Những người này đều là cường giả, bọn họ sống mấy chục năm, mấy trăm năm, mấy ngàn năm đều không có ai chửi họ đâu, ngươi nhói xem, bây giờ lại có người chửi bọn họ như vậy, thật đúng là tức chết mà! Mấu chốt là người mắng một người thì không sao cả, Diệp Thiên Dật lại chửi tất cả mọi người, khả năng là mắng một người sẽ không tức như thế, nhưng vừa nghĩ có người có người càn rỡ mắng tất cả mọi người, đủ loại tức giận đối với Diệp Thiên Dật đều bộc phát ra ngoài.
Chết tiệt! Đây cũng quá cuồng vọng rồi à?
Sau đó Diệp Thiên Dật tiếp tục hô: “Đám phế vật, dám đến làm một trận với ta không? Không dám thì cứ thành thật mà thu mình vào một góc đi, cũng đừng ra ngoài để mất mặt làm gì, một đám ngu ngơ, ông đây ở đây đợi các ngươi, ta ngược lại muốn xem xem, đến cùng có bao nhiêu bọn hèn nhát, phế vật, nhát chết, ta, ông nội của các ngươi, Diệp Thiên Dật! Ta chính là trời! Ta chính là vua của thế giới này, mà các ngươi, mà các ngươi đều chỉ là con sâu cái kiến dưới chân ta! Con sâu cái kiến mà thôi! Một bầy kiến hôi!”
An Vũ Sương:”... ”
Điên rồi! Chuyện này thực sự điên rồ.
Đây??
“Đệt!! Hắn đang ở đâu? Lão phu đến lột da hắn!”
“Quả thục là càn rỡ không điểm dừng! Công khai la hét nhục mạ mọi người? Lão phu đề nghị, trước buông xuống ân oán, dù sao cũng không có thời gian yêu cầu, trước đem người kia giải quyết rồi nói tiếp!”
“Đúng vậy! Không có yêu cầu thời gian, trước đi đã, vị trí của giọng nói là theo hướng đó, giải quyết hắn trước đã!”
“...”
Vì tiếng hét của Diệp Thiên Dật quá cuồng vọng, quá chọc giận người khác, hơn nữa ở đây đều là cường giả, bọn họ không thể chịu được nhất chính là chuyện như vậy, lại thêm xác thực là không có khống chế thời gian, ở đây dù gì cũng có thể sống được năm ngàn người, giết đến lúc nào còn năm ngàn người mới dừng! Cho nên bọn họ cũng không có áp lực thời gian!
Bây giờ, với hai câu nói của Diệp Thiên Dật, cơ bản sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào người của Diệp Thiên Dật!
Mà có người ngược lại lại muốn cảm ơn Diệp Thiên Dật!
Bởi vì bọn họ bị thương, mà ở đây hoàn toàn không có thời gian dưỡng thương, nếu như hai câu này của Diệp Thiên Dật khiến rất nhiều người đặt sự chú ý lên Diệp Thiên Dật, vì vậy, bọn họ tương đối mà nói có thời gian để dưỡng thương rồi.
“Ngươi điên rồi àh?”
Sau khi An Vũ Sương thấy Diệp Thiên Dật nói vậy.
Hắn là cảm thấy nơi này có nhiều trận pháp sẽ không có chuyện gì ưh?
Vậy cũng không đến mức, phải biết, một câu này của hắn, ít thì năm ngàn người, nhiều thì mười hai mươi ngàn người đến đây! Nhiều cường giả cùng đến đây, cái này như thế nào mà chịu nổi?
Diệp Thiên Dật cười một tiếng, lại châm một điếu thuốc: “Như vậy mới giết được nhiều người chứ.”
An Vũ Sương: “...”
“Thế nhưng nhiều quá rồi.”
An Vũ Sương nói.
Nàng phục rồi, cho tới bây giờ không có phục một người đến vậy.
Tên điên!Đây là tên điên hàng thật giá thật!
Nàng đường đường nữ hoàng đế quốc Thiên Tuyết, đường đường là Thái Cổ Thần Vương cảnh cũng bị dọa.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật cong lên, nói: “Không có gì, càng nhiều càng tốt.”
“Ngươi cho rằng những trận pháp này của ngươi hữu dụng? Đối mặt đối với một chút ít cường giả có lẽ hữu dụng, ngươi quá coi thường những cường giả, nếu như bọn họ số lượng lớn đều bị vây trong trận pháp, luôn có thể nghĩ ra biện pháp phá trận”
An Vũ Sương nói.
“Không sao đâu.”
Diệp Thiên Dật cười một tiếng.
Tại sao àh?
Đúng, bọn họ xác thực rất mạnh, có thể đạt được đến cảnh giới này, có người nào không mạnh? Nhưng mà bọn họ khổ cực vất vả phá trận, vừa phá xong, sau đó lại có một trận pháp phủ trên, hoặc là năm cái, mười cái, một trăm cái, ai có thể chịu được?
Hệ thống này của Diệp Thiên Dật chính là vô địch! Bởi vì chỉ cần nháy mắt có thể tạo ra trận pháp khiến đỉnh cấp cường giả đều đau đầu muốn chết, một cái không được thì mười cái!Dù gì cũng không tiêu hao gì.
An Vũ Sương liếc nhìn Diệp Thiên Dật một cái, nàng cũng không nói gì nữa.
Đây không phải nàng, nàng không nên nói nhiều như vậy, nếu như hắn đã lựa chọn như vậy, nàng cũng không quản nữa, nhiều lắm là hạ thủ một chút, đến lúc đó nếu như tình thế không khống chế được, nàng cũng không có khả năng liều mạng, dù sao nàng cũng đã nhắc nhở Diệp Thiên Dật rồi, nàng làm được cũng chỉ có bao nhiêu đó.
Cũng không thể nói để nàng đi chiến đấu với mấy trăm, mấy ngàn đỉnh cấp cường giả chứ?
Trừ phi nàng điên rồi.
Xoát xoát xoát——
Nguyên một đám cường giả toàn bộ đều hội tụ bốn phương tám hướng quanh Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn màn hình, ôi đệt những chấm đỏ này, dày đặc tiến đến.
Sướng rồi.
“Chính là ngươi?”
Một vị đỉnh cấp cường giả mắt ngưng tụ nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.
“Quả là tìm chết! Lão phu m xem xem, rốt cuộc là ngươi lấy đâu ra lực lượng mà dám cuồng ngôn vọng ngữ!”
Ầm——
Bốn phương tám hướng, mấy chục đỉnh cấp cường giả cũng không tiếp cận quá gần, mà trực tiếp phóng thích lực lượng cường đại đánh Diệp Thiên Dật.
Con bà mẹ nó chứ! Tức chết đi được, thế này ngươi còn không chết nữa sao?
Sau đó, toàn bộ lực lượng bị lực lượng của đủ loại trận pháp căn nuốt.