Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1416 - Chương 1412: Đêm Trăng Máu

Chương 1412: Đêm trăng máu
Chương 1412: Đêm trăng máu

Diệp Thiên Dật tỏ ra thực ra cũng khá ổn!

Bây giờ An Vũ Sương này nói chuyện với hắn cũng khá nhiều rồi! Lại nhìn lại trước đó, ĐM! Nàng nói được mấy câu?

Dù sao Diệp Thiên Dật khá là thỏa mãn rồi.

Đương nhiên Diệp Thiên Dật cũng biết là người phụ nữ này đã tận lực nói nhiều mấy câu.

Dù sao nói thế nào đi nữa hắn cũng là người cứu mạng nàng.

“Được rồi được rồi, cái gì mà thích hợp hay không thích hợp, từ từ ở cùng nhau là ổn thôi.”

Diệp Thiên Dật khá là thích người phụ nữ này, nói như thế nào đây? Dù sao chính là háo sắc, khí chất của người phụ nữ này chính là loại người đẹp cao quý lạnh như băng mà Diệp Thiên Dật thích, ừm… trước tiên xác định quan hệ, còn về sau rốt cuộc là có thật sự yêu đương hay không, dù sao đến lúc đó Diệp Thiên Dật lại xác định đi, nói không chừng đến lúc đó bọn họ không liên lạc nữa rồi.

Dù sao Diệp Thiên Dật chính là một người ba hoa mà thôi.

Nhưng mà nhỡ đâu thì sao, nhỡ đâu đạt được một em gái xinh đẹp cực phẩm, vậy không phải là kiếm được món hời rồi sao?

Đối với Diệp Thiên Dật mà nói, chỉ cần gái đẹp, nhân phẩm tốt, như vậy Diệp Thiên Dật có thể chấp nhận.

Quá tuyệt vời.

“Ừ.”

Dù sao An Vũ Sương không để ý, cho dù bây giờ nàng hình như là quan hệ bạn trai bạn gái với Diệp Thiên Dật, nhưng nàng căn bản cũng không để ý, bởi vì căn bản không có tình cảm, tình yêu ở đâu ra? Dù sao hắn bằng lòng vậy cứ như vậy đi, dù sao nàng cũng không vì cái này mà có cái loại quan hệ mật thiết với hắn....

Nàng không biết quan tâm người khác, cho nên nàng không cho rằng mình sẽ yêu đương, hơn nữa nàng căn bản không nghĩ đến cái này, một vài cái khác... nàng không để tâm.

“Vậy ngươi đi Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc làm gì?” Diệp Thiên Dật hỏi.

An Vũ Sương do dự một lát, nói: “Trong cơ thể của ta từ rất sớm trước kia có phong ấn lực lượng một Cửu Vĩ Yêu Hồ.”

“Hả? Không phải ngươi đã sống trên mười nghìn năm rồi chứ?”

“Không phải, sau đó ở Hoang Cổ Thương Khung bị phong ấn.”

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Vậy còn tốt.”

“Cỗ lực lượng này tuy rằng ta có thể sử dụng, nhưng bây giờ nó lại hấp thu lực lượng của ta, ta càng mạnh, nó càng mạnh, bây giờ đã bắt đầu dần dần ăn mòn ý chí và cơ thể của ta, nếu như không giải quyết, hậu quả chỉ có bị nó đoạt xác.”

Diệp Thiên Dật nhíu mày.

“Làm sao mới giải quyết được?”

“Cho nên ta mới đến đây, Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc có thể có biện pháp giải quyết.”

An Vũ Sương nói.

“Vậy nếu ngươi vứt bỏ tu vi thì sao?”

“Đảm bảo nhất thời, có thể trăm năm, nhưng cuối cùng vẫn là... ”

Diệp Thiên Dật nhìn nàng.

“Vốn dĩ như vậy, cho nên thế nào đi nữa đều là chết, ngươi chọn đi vào đây, ít nhất có chút cơ hội, ra được hay không lại nói sau, đúng không?”

Nàng gật đầu.

“Ngươi cũng là người đủ quyết tâm đấy, vinh hoa phú quý bên ngoài không cần lại đi vào đây, theo lẽ thường mà nói, cho dù bị cái này quấy nhiễu, dù thế nào trăm năm nghìn năm cũng không không thành vấn đề, sống một nghìn năm cùng với chết đi hoặc là nói vĩnh viễn không ra ngoài được, ở trong này chịu tội, lựa chọn tốt nhất vẫn là cái đầu tiên, mà ngươi lại đánh cuộc chọn cái sau, ta vẫn là rất bội phục.”

An Vũ Sương không nói gì.

Thực ra nguyên nhân nàng chọn cái sau không phải bởi vì bản thân nàng!

Diệp Thiên Dật nói đúng, có thể sống một nghìn năm cũng đủ rồi, nhưng nàng làm vậy chủ yếu là vì An Vũ Tình.

Trong cơ thể An Vũ Tình cũng có một con Cửu Vĩ Yêu Hồ, nhưng lựa chọn của nàng là tạm thời làm một người bình thường, mà An Vũ Sương nàng không thể!

Nàng cần có thực lực để bảo vệ bản thân còn có.... bảo vệ nàng.

Nàng còn phải bảo vệ đế quốc Thiên Tuyết, bảo hộ cơ nghiệp của cha mẹ nàng.

Bây giờ, nàng quả thật là đánh cuộc một hồi, nếu lần đánh cuộc này thành công, như vậy bản thân, An Vũ Tình và đế quốc Thiên Tuyết đều sẽ yên ổn vô sự, nếu như thất bại, vậy cái mất đi cũng chỉ là nàng và đế quốc Thiên Tuyết, ít nhất An Vũ Tình không sao, nếu như không đến, nàng, An Vũ Tình và đế quốc Thiên Tuyết đều không còn nữa rồi!

Cho nên nàng chọn nắm chắc cơ hội duy nhất này! Tuy rằng rất mong manh.

“Cho nên bây giờ ngươi muốn đi Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc?”

“Bây giờ không đi, đợi vài ngày sau thương thế hồi phục lại đi.”

“Ta đi cùng ngươi.”

“Không cần.”

Diệp Thiên Dật nói: “Cho dù ta không chiến đấu được gì, ít nhất ta có thể đảm bảo nếu như xảy ra chuyện, hai người chúng ta có thể bình an vô sự chạy thoát, ngươi chung quy không đến mức định một người đi chịu chết chứ? Có người có thể giữ mạng cho ngươi mà ngươi cũng không bằng lòng?”

“Không gian sao?”

“Ừ.... cứ coi là vậy đi, nhưng không phải là thuộc tính không gian của ta, yên tâm đi, ta dù sao cũng không đến nỗi vì một người phụ nữ chưa được làm gì mà đi chịu chết? Đúng không?”

An Vũ Sương: “....”

“Cảm ơn.”

Nàng thật sự không biết là có chuyện gì.

Một thanh niên hai mươi mấy tuổi, trong mắt nàng chỉ là một nhóc con miệng còn hôi sữa, nhưng liên tục cứu nàng, trái lại nàng đường đường là nữ hoàng của đế quốc Thiên Tuyết ở bên cạnh hắn giống như được hắn bảo vệ, giống như trái ngược! Đúng, thật sự hoàn toàn trái ngược rồi.

“Đi thôi, chúng ta tìm một nơi dừng chân nghỉ ngơi, đợi mấy ngày sau lại đi đến đó.”

“Ừ.”

Sau đó Diệp Thiên Dật và An Vũ Sương đến một thành trì, thành trì này tên là Cửu Dạ thành, đây là một thành trì cần phải nộp bảo vật mới có thể đi vào, thành chủ của thành trì này đương nhiên là một cường giả rất mạnh!

Cái khác với những chỗ khác là, nhân tộc ở Cửu Trọng Thiên ngoài thành trì ra còn có một vài thế lực hoặc là tông môn!

Cảm giác an toàn trong tông môn quả thật thành trì không thể so sánh được, nhưng muốn gia nhập tông môn, ngươi cũng phải cần có bảo bảo vật, tông môn ở đây không phải là bồi dưỡng nhân tài, mà chỉ để tạo một thế lực, tương đối mà nói một thế lực khá là đoàn kết hợp thành, ngưỡng cửa cũng càng cao!

Nhưng còn có cái tốt đó là cùng một thế lực sẽ hợp tác ra ngoài để làm gì sẽ càng an toàn, hơn nữa cũng mạnh mẽ hơn.

“Trước tiên nghe ngóng một chút tình hình của Cửu Trọng Thiên đi, ta cũng có thứ phải hỏi thăm.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Ngươi muốn hỏi thăm cái gì?”

“Thiên Địa Huyết Linh Trì.”

An Vũ Sương hơi trầm ngâm: “Đó là thần trì có thể nâng cao thể phách cực độ, nhưng đồng thời cũng tuyệt đối nguy hiểm.”

“Phải, ta muốn đi đến đó nâng cao.”

“Ừm... Thiên Địa Huyết Linh Trì quả thật là ở Hoang Cổ Thương Khung, nhưng đây là một nơi phải có điều kiện thời gian phù hợp có mới có thể đi vào.”

“Hả?”

Diệp Thiên Dật sửng sốt một chút.

“Ngươi không biết?”

Diệp Thiên Dật lắc đầu.

“Tuy rằng Thiên Địa Huyết Linh Trì là một thần trì, nó cũng sẽ nằm yên ở đó, nhưng dưới tình huống bình thường muốn đi vào sẽ phải chết không thể nghi ngờ, cũng chỉ có Bán Thần mới có thể chịu được cỗ lực lượng của Thiên Địa Huyết Linh Trì công kích, nhưng đối với võ giả mà nói, sẽ có một ngày là khá an toàn, ngày đó chính là đêm trăng máu.”

“Đêm trăng máu?”

An Vũ Sương gật đầu: “Đúng vậy, ngày này, lực lượng của Thiên Địa Huyết Linh Trì mạnh nhất, thể phách đạt được nâng cao cao nhất, nhưng đồng thời bởi vì nguyên do của đêm trăng máu, lực lượng công kích của Thiên Địa Huyết Linh Trì bị lực lượng của trăng máu trung hòa rất nhiều, cả Thiên Đạo cảnh cũng có thể có cơ hội rèn luyện thể phách.”

“Lúc nào mới đến đêm trăng máu?”

“Tám mươi năm một lần, lại không cố định vào một ngày nào, đại khái là tám mươi năm một lần.”

Diệp Thiên Dật: “... ”

Bình Luận (0)
Comment