Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1438 - Chương 1434: Không Hổ Là Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 1434: Không hổ là lòng dạ hiểm độc
Chương 1434: Không hổ là lòng dạ hiểm độc

Sức mạnh của hai đại tộc này, Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc của nàng cũng có chút khó mà rung chuyển được, nhất định có thể hủy diệt được bọn họ, nhưng cái giá phải trả sẽ rất lớn!

Nếu như chỉ có một tộc, vậy thì cũng khá là đơn giản!

Cho dù là cả hai tộc, nàng cũng nhất định phải chiến đấu!

Giờ phút này, toàn bộ Cửu Trọng Thiên có chút náo loạn!

Có hai lý do, thứ nhất là bởi vì Diệp Thiên Dật.

Ban đầu không ai biết Diệp Thiên Dật là ai, thế nhưng hiện tại vì An Vũ Sương, Diệp Thiên Dật đã bộc lộ ra một chút tài năng của mình, hắn chắc chắn là người sở hữu Không Huyễn Thạch, hơn nữa khi tiến vào di chỉ, hắn còn là người đầu tiên xuyên qua Ngọc Trụ, bảo vật trong tay hắn mà mọi người thấy được qua lần tới Thiên Địa Huyết Linh Trì này, càng khoa trương hơn rồi!

Đương nhiên, người biết được chuyện này không nhiều, thế nhưng những người biết chuyện thì càng ‘thèm khát’ Diệp Thiên Dật hơn nữa, tuy rằng hắn rất nguy hiểm, nhưng dù sao trong mắt bọn họ hắn cũng chỉ tu vi Thần Hư cảnh, bọn họ muốn giết Thần Hư cảnh, chỉ cần một chiêu là đủ rồi! Bọn họ vẫn luôn nghĩ như vậy.

Trên thực tế cũng đúng là như vậy!

Một đại sự khác đương nhiên là chuyện giữa Cửu Vĩ Yêu Hồ cùng với hai đại yêu tộc khác.

Đối với những người đó, Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc cũng không có việc gì, nhiều người còn cho rằng đó là chuyện tốt, nếu hai tộc đó lên làm Vua, tình thế có vẻ sẽ không tốt bằng gia Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc.

Rất nhiều người đang thảo luận một chuyện, đó chính là làm thế nào để giết được Diệp Thiên Dật!

Đúng vậy, giết chết hắn là một điều vô cùng mạo hiểm, tất cả những điều hắn làm trong Thiên Địa Huyết Linh Trì bọn họ đều nhìn thấy hết!

Tuy nhiên, bọn họ vẫn cảm thấy rất may mắn, nếu Diệp Thiên Dật là Thái Cổ Thần Vương, thì bọn họ cả đời này cũng không thể động vào được, nhưng may mà hắn chỉ là Thần Hư cảnh!

Phản ứng không kịp, chỉ cần một giây, hay thời gian giải phóng linh khí, họ đều cảm thấy có cơ hội.

Còn hai yêu tộc kia thật sự rất khó chịu!

Đêm đó, Bán Thần và những cường giả của hai đại yêu tộc tập hợp lại với nhau.

Bọn họ biết một điều, đó là nếu như bọn họ không hợp tác, sẽ bị gia Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc đánh bại từng người một, vậy thì sẽ bị tiêu diệt là cái chắc, còn nếu như hợp tác, thì vẫn có cơ hội, cho dù cơ hội này rất nhỏ.

Số lượng cường giả không quá chênh lệch, Thái Cổ Thần Vương của hai tộc đó cộng lại cũng không kém gì Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc, nhưng chênh lệch giữa chiến lực và chất lượng chung khá lớn!

Đặc biệt, Yêu tộc càng chú ý đến chiến lực, tại sao long và phượng lại là đỉnh cao? Đây chính là vấn đề về huyết thống! Huyết thống của Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc, thực lực và năng lực đều mạnh hơn cả hai tộc còn lại.

“Hắc tộc trưởng, cái này ngài xem phải làm thế nào bây giờ? Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này, chúng ta chỉ có thể hợp tác!”

Lôi Thiên, tộc trưởng tộc Lôi Điện Cuồng Sư nói.

Tộc trưởng tộc Tà Mâu Ma Hổ - Hắc Tâm nói: “Chúng ta nhất định phải hợp tác, thế nhưng… cho dù chúng ta có hợp tác e rằng cũng không tránh được cơn tức giận của Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc, hơn nữa chúng ta cũng không có sự may mắn nào nói rằng, họ sẽ lo lắng mất mát mà không trả thù.”

“Nhưng trước mắt chỉ có thể như vậy.”

Hắc Tâm nói.

“Đúng vậy, chỉ có thể như vậy, ước chừng mấy ngày nữa bọn họ sẽ động thủ.”

Hắc Tâm nói: “Như này, chúng ta hợp tác để hai tộc không bị chia cắt, nếu họ tập trung toàn bộ lực lượng để tấn công một tộc họ có thể dễ dàng chiếm lấy, từ hôm nay trở đi, chúng ta phải ở bên nhau! Hãy tới tộc Tà Mâu Ma Hổ, hiện tại chúng ta là anh em cùng chung cảnh ngộ, chia cho tộc Lôi Điện Cuồng Sư các người một nửa địa bàn, như vậy mới có thể an toàn!”

“Vậy tại sao không đến tộc Lôi Điện Cuồng Sư của chúng ta?”

“Tộc Lôi Điện Cuồng Sư các người có thể phòng ngự tốt bằng tộc Tà Mâu Ma Hổ của ta sao? Hãy tự hỏi lại bản thân mình đi!”

Tộc Lôi Điện Cuồng Sư chớp mắt nhìn nhau.

“Việc này khá quan trọng, bản tôn còn phải quay về thảo luận.”

“Vậy phải nhanh một chút, có thể ngày mai bọn họ sẽ tấn công, hoặc có thể là đêm nay.”

Bọn họ do dự một chút, rồi bắt đầu xì xào!

“Được, vậy chúng ta quyết định rồi, tối nay chúng ta sẽ đến tộc Tà Mâu Ma Hổ các người! Không còn sớm nữa, bản tôn quay về bây giờ.”

“Hừ, ta hi vọng hiện tại giữa hai tộc không có lục đục gì, cũng không thể có, có thể sẽ bởi vì một chút lục đục với nhau mà chôn vùi cả hai tộc.”

Tộc trưởng Lôi Điện Cuồng Sư gật đầu: “Đi trước đây!”

Sau đó họ rời đi.

Chỉ có thể là như vậy.

“Tộc trưởng, thật sự muốn chia lãnh thổ cho bọn họ?”

Hắc Tâm ánh mắt hơi ngưng lại, nói: “Sao lại có chuyện đó được!? Chuẩn bị một chút, bản tôn tới Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc.”

“Cái gì!? Tộc trưởng, ngài không muốn sống nữa à?”

“Chỉ có cách này chúng ta mới có cơ hội cứu lại mạng sống, cơn giận của Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc cả hai tộc đều không đối đầu lại được, đánh lại chắc chắn sẽ chết, cho dù có chạy, sau này ở Hoang Cổ Thương Khung chắc chắn sẽ không có chỗ đứng, bây giờ, chỉ có thể đến Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc nhận sai, giúp họ loại bỏ tộc Lôi Điện Cuồng Sư mới có thể tồn tại lâu dài.”

“Nhưng….”

Hắc Tâm nói: “Không có nhưng nhị gì hết, đó là cách duy nhất có thể giúp tộc Tà Mâu Ma Hổ của chúng ta tiếp tục có chỗ đứng, chỉ là hao tổn một chút tài nguyên. Điều này tốt hơn nhiều so với việc không có chỗ đứng, hơn nữa Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc cũng không muốn phải trả cái giá quá đắt, họ cũng chỉ muốn dễ dàng tiêu diệt Lôi Điện Cuồng Sư tộc, chính vì vậy họ sẽ đồng ý thôi.”

“Vậy tộc trưởng, người nhất định phải cẩn thận.”

“Đừng lo, đi lấy bảo vật của tộc ta ra đây.”

“Vâng!”

Nửa đêm, Hắc Tâm tới Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc.

“Chị ba, tộc Tà Mâu Ma Hổ tới thăm.”

Tô Khởi Nguyệt nhướng mày: “Ồ?”

“Cho hắn vào.”

“Vâng.”

Rất nhanh, Hắc Tâm đã vào bên trong.

“Bái kiến bhị ba.”

“Hắc Tâm, các người cũng dám đến Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc, thật đáng khâm phục.”

Tô Khởi Nguyệt nói một câu.

“Ha ha ha, nào có nào có, sau chuyện đêm qua, bản tôn càng thêm khâm phục quý tộc.”

Sau đó hắn đem bảo vật trình lên.

“Ồ? Các người đây là có ý gì?”

“Chị ba, người nên biết rõ ta có ý gì.”

Chị ba quơ tay, bảo vật bay tới bên cạnh: “Các ngươi không cảm thấy bảo vật này còn không đủ cho ăn mày sao?”

“Đương nhiên, đương nhiên!”

Sau đó hắn nói ra những chuyện kia.

“Hy vọng quý tộc có thể hiểu và thông cảm, tộc Tà Mâu Ma Hổ ta nhất thời bị tộc Lôi Điện Cuồng Sư che mờ mắt, đã làm những điều không nên làm, chúng ta cũng đã nhận ra được sai lầm.”

“Ừm… không phải là không thể cân nhắc.”

“Vậy bây giờ ta liền trở về chuẩn bị.”

Tô Khởi Nguyệt gật đầu: “Được!”

“Đa tạ! Đa tạ!”

“Đương nhiên rồi, sau này vẫn còn một số điều kiện để bàn bạc, hiểu chưa?”

“Đã rõ! Cáo từ!”

Hắc Tâm nhanh chóng rời đi.

Vui mừng!

Sau đó Tô Khởi Nguyệt liền rời đi.

Bình Luận (0)
Comment