Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1451 - Chương 1447: Vậy Ta Cũng Không Nói Cho Ngươi.

Chương 1447: Vậy ta cũng không nói cho ngươi.
Chương 1447: Vậy ta cũng không nói cho ngươi.

Diệp Thiên Dật phóng Phép Tạo Hóa tạo ra một cái ghế sau đó ngồi xuống.

“Là thế này, có chút chuyện quan trọng muốn nói với tiền bối.”

“Nói đi.”

Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi, nói: “Ta có cách đưa Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc rời khỏi Hoang Cổ Thương Khung, tới Chúng Thần Chi Vực, các vị tiền bối thấy sao?”

Oanh——

Cả người Tô Kỳ Băng như bị sét đánh!

Đã đạt đến cảnh giới này rồi, tâm thái mới bình tĩnh là sao!

Đã không có sóng gió trong bao nhiêu năm này, bởi vì Diệp Thiên Dật xuất hiện mà thế giới quan của nàng đã thay đổi hết lần này tới lần khác!

Lần này, thế giới quan của nàng lại thay đổi rồi!

Thế nhưng mấu chốt là gì? Mấu chốt là người này đã nói những điều khiến nàng có thể tin tưởng!

“Ngươi…. nói là sự thật?”

Diệp Thiên Dật gật đầu; “Đương nhiên, nếu là giả, ta nói dối ngươi có ích gì? Ta có cách rời khỏi đây, đồng thời cũng có cách để đưa các ngươi đi.”

“Cách gì?”

Tô Kỳ Băng hỏi lại, lý do rất đơn giản, nàng muốn xác nhận xem liệu tin vui này có phải sự thật hay không.

Đây thực sự là tin tốt nhất mà nàng nghe được trong rất nhiều năm này!

Ai muốn ở lại nơi này chứ? Thế giới này nhỏ như vậy cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, hơn nữa cảnh giới của bọn họ bị nén lại chỉ có Bán Thần là cao nhất, bọn họ không có cách nào khác, đương nhiên muốn ra ngoài.

“Sao vậy? Tiền bối không tin ta?”

“Không phải không tin, là…. quá đột ngột rồi.”

Diệp Thiên Dật nói: “Bởi vì ta cảm thấy Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc không xấu xa, mọi người đều rất tốt, rất hiền lành và cũng không có tham vọng lớn. Còn những người khác, ta không đảm bảo, cho nên ta chỉ có thể đưa các ngươi đi cùng thôi.”

“Cảm ơn!”

Tô Kỳ Băng đứng dậy, sau đó hành lễ với Diệp Thiên Dật.

Phải biết, Diệp Thiên Dật là Thần Hư cảnh, nàng là một Bán Thần, một Bán Thần hành lễ với một Thần Hư cảnh, thật không theo lẽ thường.

Yêu rồi yêu rồi.

“Không có gì, thật sự không có gì, các ngươi cũng đã tận tâm tận lực giúp vợ ta.”

“Đó là bởi vì Anh Diệp đã cứu bộ tộc ta trước tiên, nếu như không có quan hệ như vậy, ước chừng bản tôn cũng sẽ không giúp!”

Tô Kỳ Băng nói.

Diệp Thiên Dật cười nói: “Đều đã là chuyện quá khứ rồi, không quan trọng, vậy cứ quyết định thế nhé.”

“Ừm, khi nào?”

“Vài ngày nữa đi, hai ngày đủ cho các ngươi chuẩn bị chưa?”

“Đủ rồi.”

Tô Kỳ Băng gật đầu.

“Vậy được, hai ngày sau chúng ta sẽ rời khỏi đây, đúng rồi…. còn có một chuyện.”

“Mời nói.”

“Đó là…. các ngươi có nơi nào để đi sau khi tới Chúng Thần Chi Vực chưa?”

Tô Kỳ Băng nói: “Thực lực của chúng ta nằm ở đây, thế giới rộng lớn thế nào? chúng ta đi đâu không được?”

“Ý của ta là, ta có một môn phái, cũng khá lớn, tại Nhân tộc, cũng ở Chúng Thần Chi Vực, cũng có vài vị Thái Cổ Thần Vương cảnh, không có nhiều người, cũng không có đệ tử. Nếu các ngươi đồng ý, có thế đến môn phái của ta, thứ nhất luôn có chỗ để ở, thứ hai; bởi vì đã trôi qua nhiều năm, Chúng Thần Chi Vực cũng đã thay đổi rất nhiều bao gồm một vài công nghệ, cần nhiều thời gian để thích ứng, ta nghĩ các ngươi có thể thích ứng được điều này.”

Tô Kỳ Băng hơi suy tư: “ Làm phiền ngươi quá rồi, đông người như vậy….”

Diệp Thiên Dật cười nói: “Không phiền, môn phái đủ rộng….”

“Nếu không phiền, vậy đa tạ Anh Diệp.”

Tô Kỳ Băng gật đầu nói.

Diệp Thiên Dật vui mừng khôn xiết!

Chết tiệt!

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông cất cánh rồi!

“Vậy ta đi trước đây!”

“Ừm, đi cùng đi.”

Tô Kỳ Băng cùng Diệp Thiên Dật ra ngoài, nàng phải báo tin tốt này cho mọi người.

Hy vọng đó là thật.

Nó phải là sự thật, hắn không cần thiết phải lừa nàng. Tuy rằng nghe có vẻ khó tin, thế nhưng không thể không tin hắn.

“Những thay đổi của Chúng Thần Chi Vực các ngươi cần rất nhiều thời gian để thích ứng.”

Diệp Thiên Dật nói một câu.

“Ừm, ta biết, cái này không sao đâu.”

Diệp Thiên Dật gật đầu.

“Vậy ta đi chuẩn bị trước, ngươi thông báo cho mọi người đi.”

“Được.”

Sau đó, bọn họ náo loạn hết cả lên.

“Chị cả, là thật sao?”

Tô Khởi Nguyệt hỏi.

“Hắn nói đúng thế.”

“Vậy chắc hẳn là thật.”

Tô Khởi Nguyệt trầm ngâm nói.

“Mọi người chuẩn bị một chút, từ hôm nay trở đi đừng ra ngoài, tất cả tài nguyên đều đem theo.”

“Vâng!”

….

Đêm đến, Diệp Thiên Dật cùng An Vũ Sương ngồi trong sân, trước mặt Diệp Thiên Dật là nồi lẩu hắn tạo ra bằng Phép Tạo Hóa, hai người vừa ăn vừa nói chuyện.

Những vị Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc khác ở một bên đang rất hưng phấn, nhưng họ cũng không tới quấy rầy Diệp Thiên Dật.

“Bây giờ chúng ta có thể nói rõ thân phận ra được chưa?”

Diệp Thiên Dật nhìn An Vũ Sương cười nói.

“Ngươi nói đi.”

An Vũ Sương nói.

“Ngươi nói.”

“Ngươi.”

“Ngươi!”

“Ngươi!”

“Vậy không nói nữa.”

Diệp Thiên Dật; “.....”

“Sao vậy, ngươi vẫn không tin ta?”

Diệp Thiên Dật vừa nói vừa cười nhìn nàng.

“Không phải là không tin, chỉ là…. không muốn.”

Những cuộc gặp gỡ, hoàn cảnh của nàng quá đặc biệt.

Nàng thật sự không phải không tin tưởng Diệp Thiên Dật, nhưng đây là thói quen đã nhiều năm của nàng, nếu như nói cho hắn mọi thứ sẽ bị hủy hoại.

Nàng cảm kích Diệp Thiên Dật, tin tưởng Diệp Thiên Dật, nhưng đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

“Được rồi, được rồi, vậy ta có thể đến nhà ngươi không? Dù sao ta cũng quen biết em gái ngươi.”

Diệp Thiên Dật cười nói.

An Vũ Sương trầm ngâm do dự.

“Được, đến lúc đó sẽ nói cho ngươi.”

Nàng nghĩ một lát, thật ra…. cùng lắm thì nàng từ bỏ, hiện tại nàng có thể quay về, còn lại chỉ hy vọng mình và An Vũ Sương đều tốt đẹp.

“Được thôi, là ngươi nói đó.”

“Ừm.”

An Vũ Sương gật đầu.

“Vậy còn thân phận của ngươi? Ngoại trừ là Tà Đế, ngươi rốt cuộc là ai?”

Diệp Thiên Dịch xoa cằm.

“Cũng không nói cho ngươi.”

“Sau khi quay trở lại có lẽ ta cũng tra được rồi.”

An Vũ Sương nhẹ nhàng nói.

“Vậy thì nàng tra đi, đến lúc đó….”

Diệp Thiên Dật đưa tay ra chạm vào mu bàn tay bé nhỏ của nàng.

“Ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì đã xa lánh ta như bây giờ, ngươi càng xa, ta sẽ khiến ngươi kêu càng thảm thiết.”

An Vũ Sương cau mày.

“Ngươi có ý gì?”

“À, không có gì không có gì, ăn đi ăn đi.”

Thật ra thân phận của Diệp Thiên Dật cũng rất dễ là phát hiện ra, còn thân phận của nàng, Diệp Thiên Dật thật sự không biết.

Một sự tồn tại mạnh mẽ, song sinh, có lẽ cũng dễ điều tra, có điều không cần thiết lắm.

Diệp Thiên Dật rất tò mò, rõ ràng có thể dễ dàng nói ra, vì sao nàng ấy luôn nói qua loa, không muốn nói ra?

Phải có một nguyên nhân quan trọng nào đó! Nguyên nhân này có liên quan tới sức mạnh của Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc? Chắc là không liên quan, có thể là một lý do nào khác, tình cảnh khó nói?

Không sai! Đối với An Vũ Sương mà nói, chính là do tình cảnh khó nói! Thật ra nguyên nhân lớn hơn nữa là vì An Vũ Tình.

Bình Luận (0)
Comment