Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1463 - Chương 1459: Người Đời Đều Ngây Ngốc Rồi

Chương 1459: Người đời đều ngây ngốc rồi
Chương 1459: Người đời đều ngây ngốc rồi

Đây đáng sẽ lẽ là một trận chiến làm rung động cả một Hạ Vực…

Ừm, đúng thật là rung động!

Nhưng mà kết cục này hoàn toàn khác xa so với tưởng tượng của họ!

Tất cả thành viên đều chưa hết kinh ngạc!

Người qua đường cũng sững sờ!

Cả hai Đế quốc cũng ngây ngẩn!

“Mọi người, rốt cuộc đây là tình huống gì vậy? Sao bảo là người một nhà?”

“Ta cũng cảm thấy kỳ lạ. Sao người một nhà lại đối đầu nhau? Vả lại Đế quốc Thần Mộng và Thiên Tuyết sao có thể là người một nhà được? Trước đây đích thân Nữ hoàng Thiên Tuyết làm cho Đế quốc Thần Mộng tan rã, sao có thể là người một nhà chứ? Nhất định đằng sau còn có ẩn tình vô cùng to lớn!”

“Đúng đấy, xem ra đây toàn bộ đều nằm ngoài ý muốn. Dù sao nếu tiếp tục chiến đấu thì Đế quốc Thiên Tuyết cũng sẽ bại trận thôi, bởi vì Đế quốc Thần Mộng có thêm mười mấy vị Bán Thần! Nhưng dù sao Đế quốc Thần Mộng đã quyết định chấm dứt trận đấu rồi, quả thật là chuyện khó tin!”

“Toàn bộ chuyện này đều khiến người ta vô cùng khó hiểu, nhưng ta thấy nhân tố chính nằm ở người đàn ông kia. Cái người đeo một chiếc mặt nạ đó, rốt cuộc là ai?”

“Ai mà biết được? Nhưng chắc chắn hắn không hề đơn giản, ta không hề nghĩ đến kết cục sẽ như vậy.”

“Cũng chưa chắc, nói không chừng chuyện này sẽ còn tiếp diễn.”

“Nhưng chắc chắn trong thời gian ngắn sẽ không thể như vậy, đều giải tán cả rồi.”

“...”

“Đây là chuyện gì?” An Vũ Tình nhăn mày.

“Đây đúng thật là một cảnh tượng hoang đường nhất, một trận chiến Đế quốc ly kỳ nhất mà ta từng thấy.” Hoa Thanh Hàn nói.

“Có ai nói không phải sao?” An Vũ Tình cũng thở dài phào một hơi.

Bởi vì khi nãy đột nhiên xuất hiện thêm mười mấy Bán Thần nên nàng bị dọa sợ chết khiếp, thế nhưng lại có một người vô danh nhảy ra hòa giải. Ngươi nghĩ thôi cũng cảm thấy quá đáng rồi! Sao có người có thể khiến hai bên hòa giải thành công cơ chứ?

Ngươi thử tưởng tượng xem, hoàn cảnh của Đế quốc Thiên Tuyết lúc bấy giờ đang nằm ở thế bất lợi, chắc chắn bọn họ sẽ muốn kết thúc trận chiến. Nếu không, trái lại sẽ là bên họ gặp chuyện, vậy thì làm gì có chuyện Đế quốc Thần Mộng bỏ qua cơ hội này. Sao có thể buông tay được? Nhưng mà các nàng thật sự buông tay rồi!

Vậy nên mọi người đều ngây ngốc.

“Đi thôi, đến Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông làm khách nào.”

Sau đó An Vũ Sương rời đi.

“Nữ hoàng bệ hạ, tại sao chúng ta phải dừng tay?” Người của Đế quốc Thần Mộng khó hiểu, hỏi.

“Đúng đó, có biết bao nhiêu cường giả đang giúp chúng ta, tại sao lại dừng tay? Theo lẽ thường thì chúng ta có thể thu phục được Đế quốc Thiên Tuyết rồi!”

“Không sai! Nữ hoàng bệ hạ, xin ngươi cho chúng ta một lời giải thích.”

Thường Hy ngồi ở đấy nhấm nháp một ngụm trà.

“Người khác không cần bất kỳ thù lao nào để giúp đỡ Đế quốc Thần Mộng trải qua thời kỳ nguy hiểm này đã đủ phải khiến chúng ta cảm ơn các nàng rồi. Bây giờ, các ngươi còn muốn bảo các nàng giúp chúng ta giải quyết Đế quốc Thiên Tuyết sao? Có phải các ngươi cảm thấy hơi vô lý không?”

Nghe thấy lời nói của Thường Hy thì họ cũng trầm ngâm: “Cũng đúng.”

“Nữ hoàng bệ hạ, bọn họ là ai? Lúc nãy ta trông thấy chính cái đuôi, chẳng lẽ là Cửu Vĩ Thiên Hồ? Nếu như đúng là bọn họ thì Đế quốc Thần Mộng của chúng ta sẽ…”

Vừa khi nãy Diệp Thiên Dật cũng nói cho nàng biết rồi, họ không phải là Cửu Vĩ Thiên Hồ mà là Cửu Vĩ Yêu Hồ! Và họ cũng không phải người của Mộ Thiên Tuyết.

Nàng cũng thở dài một hơi. Chuyện này không đủ để trở thành nguyên nhân Đế quốc Thần Mộng bị người khác tấn công, với nhiều cường giả như vậy thì chắc chắn từng tiếp xúc Cửu Vĩ Thiên Hồ. Rốt cuộc có phải sức mạnh của Cửu Vĩ Thiên Hồ thì ắt hẳn bọn họ cũng sẽ đưa ra một lời giải đáp.

“Không phải.”

Thường Hy nói.

“Nghĩ lại thì cũng không thể phạm phải sai lầm này được, thà rằng giao Đế quốc Thần Mộng cho bọn họ cũng không thể thông đồng với Yêu Vực của Yêu tộc, đây là tội ác tày trời!”

“Ừ, giờ Đế quốc Thần Mộng đã không sao rồi. Nữ hoàng bệ hạ, vậy còn sau này…”

Thường Hy nói: “Ta cũng không rõ, chuyện của sau này để sau này hẵng nói, trước tiên sắp xếp lại một chút đã.”

“Vâng!”

Nhóm người Tô Kỳ Băng đã rời khỏi rồi, không còn ai trông thấy bọn họ nữa. Các nàng là Bán Thần nên có thể trở về Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông một cách lẳng lặng.

Tin tức này tuyệt đối không được để lộ ra ngoài trong thời gian ngắn, đây chính là chiến lực mạnh mẽ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông!

Đương nhiên Diệp Thiên Dật cũng không muốn để chiến lực mạnh như vậy đi làm chuyện gì, hắn không có dã tâm lớn như vậy. Hiện tại sự phát triển của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông đã đủ rồi, dần dần ổn định và củng cố, nâng cao thêm; để cho mọi người có một chỗ dựa vững chắc, ít ra lúc gặp phải chuyện gì thì các nàng vẫn còn chỗ chống lưng, vậy là đủ rồi!

“Nữ hoàng bệ hạ, rốt cuộc đây là sao?” Ở trên bầu trời, đám người trở về của Đế quốc Thiên Tuyết xôn xao đi đến bên cạnh An Vũ Sương.

“Sao? Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy ta làm sai chuyện gì ư?” An Vũ Sương lạnh lùng nói một câu.

“Không phải, thần không có ý đó. Theo lẽ thường thì đột nhiên xuất hiện nhiều Bán Thần giúp đỡ họ, hoàn cảnh của chúng ta liền trở nên rất nguy hiểm. Thế nhưng… tại sao có thể bắt tay làm hòa?”

An Vũ Sương cũng cảm thấy khó hiểu.

Giữa đường bỗng xuất hiện một tên Diệp Thiên Dật. Hắn dẫn theo Cửu Vĩ Yêu Hồ đến thì nàng phải đánh thế nào?

“Có thể bắt tay làm hòa, tránh bị Đế quốc Thần Mộng tiêu diệt còn chưa phải kết cục tốt nhất hay sao?” An Vũ Sương nhàn nhạt hỏi.

“Đúng là không sai, nhưng mà… vì sao bọn họ đồng ý bắt tay làm hòa?”

“Vậy ngươi đi hỏi họ đi.”

An Vũ Sương khựng lại, nói tiếp: “Hành động lần này đã thất bại, chúng ta không thể hành động trong thời gian ngắn nữa. Hủy toàn bộ kế hoạch ở phía sau đi.”

“Vâng.”

“Nữ hoàng bệ hạ, vậy phải chăng bọn họ sẽ đến tấn công chúng ta?”

An Vũ Sương lắc lắc đầu: “Dù gì họ cũng để chúng ta đi rồi, không cần lo lắng chuyện này nữa.”

Tấn công Đế quốc Thần Mộng là chủ ý của nàng, nàng chỉ muốn khiến cho hoàng thất của mình trở nên lớn mạnh để đối đầu với bác cả của nàng. Đợi đến lúc nàng đủ lớn mạnh thì nàng sẽ giẫm bác cả của nàng dưới chân để báo thù! Tiêu diệt hắn!

Nhưng hiện tại nàng thất bại rồi, thật ra nàng cũng không mấy tiếc nuối bởi vì nguyên nhân khiến nàng thất bại là Diệp Thiên Dật! Chỉ là nàng cảm thấy không biết phải làm sao.

Tên Diệp Thiên Dật này và Nữ hoàng Thần Mộng lại là mối quan hệ gì? Nếu như hắn đã vì nàng mà bất chấp nhờ đến Tô Kỳ Băng của tộc Cửu Vĩ Yêu Hồ đến giúp đỡ…

Nàng đại khái đoán ra được, thế nhưng lại tự hỏi phải chăng có chút vô lý rồi không?

“Trở về thôi!”

“Vâng!”

Sau khi trở về Đế quốc Thiên Tuyết, An Vũ Sương quay lại thẩm cung của nàng. Nàng ngồi ở mép giường, màn hình đồng hồ đang sáng, hiển thị giao diện trò chuyện với Diệp Thiên Dật.

Toàn bộ đều trống rỗng!

Ừm, sau khi trở về thì bọn họ không còn trò chuyện với nhau nữa.

Đồng hồ công năng vang lên, nàng vội nhìn sang.

Là An Vũ Tình.

An Vũ Tình hỏi nàng tình hình như thế nào.

“Không có chuyện gì.” An Vũ Sương gửi một tin nhắn đi, An Vũ Tình cũng không hỏi thêm nữa.

Qua một lúc thì đồng hồ lại vang lên một tiếng, lần này là tin nhắn gửi đến từ Diệp Thiên Dật.

“Vợ à, ta thật không biết ngươi là Nữ hoàng của Đế quốc Thiên Tuyết. Đây đều là hiểu lầm, ai mà biết được chuyện cẩu huyết như vậy lại xảy ra chứ? Ta cũng ngu người luôn rồi.”

Quái lạ là khóe môi của An Vũ Sương lại nở một nụ cười.

Thật lòng mà nói thì đúng là cẩu huyết thật.

Bình Luận (0)
Comment