Đế quốc Thiên Tuyết...
An Vũ Sương cũng là thấy được trong đám tin tức, thở phào nhẹ nhõm.
Quả nhiên hắn không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy.
"Đi đâu?"
An Vũ Sương thấy An Vũ Tình đi ngang qua cửa phòng nàng.
"Tìm Thanh Hàn uống rượu."
An Vũ Tình thuận miệng nói.
"Ra vào nhớ chú ý một chút, trong khoảng thời gian này bác hai có chút ngo ngoe muốn hành động, cẩn thận bị người khác phát hiện."
An Vũ Sương nói.
Các nàng tại trong mắt người khác cũng chỉ có một An Vũ Sương, nhưng các nàng có đôi khi vẫn là ở cùng một chỗ, mặc dù tuyệt đại đa số thời điểm An Vũ Tình để ở trong căn nhà bên ngoài thành thị của mình, nhưng thỉnh thoảng cũng đến bên này ở cùng An Vũ Sương, nhất là sau khi hiểu lầm giữa hai chị em được hóa giải...
Nhưng mà đây chính là Thiên Chi Đảo, tới tới lui lui, ra ra vào vào, cho dù các nàng có cách khác, khó tránh khỏi cũng có thể là bất ngờ bi bắt gặp.
"Biết rồi, ta sẽ chú ý, ngươi có phải định động thủ với hắn rồi không?"
An Vũ Tình hỏi một tiếng.
"Không biết, bây giờ thời cơ vẫn chưa tới, nhưng mà có lẽ vậy..."
An Vũ Sương thản nhiên nói.
"Ừm... Đi đây nha."
An Vũ Sương lúc này lại nói: "Diệp Thiên Dật kia trở về rồi, ngươi có muốn đến hỏi thăm một chút không?"
Quan hệ giữa cô em gái mình và Diệp Thiên Dật thế nào, nàng không quá chắc chắn, nhưng ít ra các nàng quan hệ nhất định không tệ.
An Vũ Tình dừng một chút.
"Trở về rồi? Làm sao ngươi biết? A đúng rồi, ngươi cũng biết hắn, ngươi có QQ của hắn."
An Vũ Tình không có ở trong nhóm hậu cung của Diệp Thiên Dật.
Nàng cũng không có chú ý đến trạng thái online của Diệp Thiên Dật.
"Ừm ta biết rồi, đi nha."
Sau đó An Vũ Tình đi ra.
Thật ra nàng uống rượu mục đích chủ yếu cũng là muốn cùng Hoa Thanh Hàn thả lỏng một chút, xác thực, Diệp Thiên Dật biến mất hai tháng nàng cũng một mực lo lắng, nàng không biết đây là cảm giác gì, nhưng mà nàng biết, nếu như Diệp Thiên Dật chết, xảy ra chuyện, nàng nhất định sẽ rất uể oải, bao gồm cả Hoa Thanh Hàn.
...
Sắc trời đã tối, trong Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, Diệp Thiên Dật cùng mọi người ngồi quây quần ăn thịt nướng đơn giản nhất cũng là món mọi người thích nhất, mà lại không phải nướng tại bàn, là trực tiếp sử dụng lửa đốt, nướng tiêu tiêu chảy mỡ, sau đó rắc thì là, ớt lên trên.
"Thật mà, không phải ta không muốn nói cho các ngươi biết, mà là ta thật sự không kịp nói, các ngươi phải tin tưởng ta."
Diệp Thiên Dật tủi thân ở nơi đó cắt thịt cho các cô gái.
Đệch!
Cái này hoàn toàn khác cuộc sống trong mơ của hắn!
Hẳn là một mình hắn nằm ở chỗ này, áo đến thì đưa tay cơm đến há miệng, một đám vợ xinh đẹp phục vụ hắn, muốn ấy ấy, trở tay tùy tiện kéo qua một cô làm ngay tại chỗ, lúc ăn cơm, phía dưới cũng có một cái cô em giúp hắn... Khụ khụ... Một đám vợ xinh đẹp phải cố gắng để được hắn yêu chiều.
Đây mới là cuộc sống chứ.
Nhưng mà bây giờ...
Một đám cô gái xinh đẹp vây quanh bàn ngồi ở chỗ đó, Diệp Thiên Dật khổ cực đứng ở nơi đó nướng thịt, cắt thịt cho các nàng...
"Thật sao? Không phải gạt chúng ta sao?"
Hàn Nhụy lườm Diệp Thiên Dật một cái.
"Thật mà, dù sao thì ta cũng đâu đến mức 2 tháng mới liên hệ với các ngươi, đúng không?"
"Cho nên, đây chính là lý do ngươi lại cua được một cô gái xinh đẹp?"
Bạch Hàn Tuyết nhìn thoáng qua Ma Nguyệt đứng ở bên kia ngắm phong cảnh cách đó không xa.
"Có trời đất chứng giám!"
Diệp Thiên Dật nhấc tay thề: "Ta cùng với nàng không hề có một chút quan hệ nào, muốn nói có, nhiều lắm là tính là bạn bè."
Bây giờ Diệp Thiên Dật đang suy nghĩ một việc, đêm nay, cô gái nào càn rỡ nhất, hùng hổ dọa người nhất, đêm nay Diệp Thiên Dật sẽ đi tìm nàng! Bây giờ ngươi có thể càn rỡ, nhưng mà lúc ngủ, Diệp Thiên Dật có thể xoay người làm chủ nhân!
Lão tử muốn ‘dập’ cho mông nàng mỏi nhừ thì thôi!
Chu Tử Tuyết gật gật đầu: "Ừm, anh Diệp và Nguyệt tỷ tỷ xác thực không phải quan hệ kia."
"Tử Tuyết, ngươi còn tin tưởng hắn? Mặt ngoài không quan hệ, nhưng trên thực tế không nhất định, cái này ngươi còn không hiểu sao?"
Liễu Thiển Thiển lầm bầm một tiếng sau đó tiếp tục nói: "Lui một vạn bước mà nói, cho dù bây giờ không quan hệ, thế nhưng mà nàng xinh đẹp như vậy, cao quý như vậy, nhất định chính là gu mà hắn thích nhất, về sau khẳng định sẽ đắc thủ."
Diệp Thiên Dật: "..."
"Ta nói ngươi chứ, làm sao bây giờ thích nói móc ta thế!"
Diệp Thiên Dật trừng Liễu Thiển Thiển một cái.
Liễu Thiển Thiển cười hì hì nói: "Hì hì, người ta chỉ nói một chút sự thật thôi nha."
"Lại đây ngồi đi."
Hạ Ngữ Hàn nói với Diệp Thiên Dật một tiếng.
"Vẫn là tiểu Ngữ Hàn thân yêu tốt nhất rồi."
Diệp Thiên Dật cười hì hì đi tới.
"Trận Chiến Chư Thiên còn có hai tháng nữa là bắt đầu, ngươi chuẩn bị xong chưa?"
Bạch Hàn Tuyết hỏi.
"Ừm, thật ra cũng không thể nói chuẩn bị đi, Trận Chiến Chư Thiên nội dung là cái gì cũng không biết, chuẩn bị thế nào đây? Cho nên chuẩn bị tốt nhất hẳn là tăng lên cảnh giới, đánh xong Trận Chiến Chư Thiên cũng nên đi Thượng Vực."
Thượng Vực là thiên địa rộng lớn hơn, thật ra cái gọi là thế lực Thần cấp ở Hạ Vực cùng Thượng Vực hoàn toàn không so được!
Chúng Thần Chi Vực mặc dù chia làm Thượng Vực và Hạ Vực,
Nhưng mà nói thật, Chúng Thần Chi Vực chân chính thật ra chính là Thượng Vực!
Liền nói một chút Tà Thần tông, Tà Thần tông Hạ Vực không kém đúng không?
Nhưng đã đến Thượng Vực chính là Tà Thần Điện! Chính là một trong Thượng Thất Điện, thứ hạng cao hơn cả Thượng Thất Tông, đều tại Thượng Vực, thậm chí trong mắt rất nhiều người Thượng Vực đều xem thường Hạ Vực, bọn họ cảm thấy, Chúng Thần Chi Vực Hạ Vực và Bát Hoang, Bát Quốc không có gì khác biệt, bọn họ những người của Thượng Vực mới là người trên người!
Người Thượng Vực xác thực phổ biến đều có một loại ý nghĩ dạng này, ngươi có thể nhìn ra được từ rất nhiều tình huống, đơn giản nhất, Tà Thần tông, Hạo Thiên tông, Lôi Lăng tông, những tông môn cường đại Hạ Vực này, bọn họ chỉ có thể hàng năm chuyển cường giả và thiên tài cấp cao nhất tới Thượng Thất Điện ở Thượng Vực, những người còn lại không đi được, không có tư cách.
Bởi vậy, rất nhiều thiên tài ở Hạ Vực ngươi cảm giác đã rất lợi hại, thế nhưng mà tại Thượng Vực, cái rắm cũng không bằng!
Đương nhiên, vẫn có những trường hợp đặc biệt, ví dụ như Dao Tịch.
Nàng dù ở Hạ Vực, nhưng lại trở thành người nằm trong Thiên Bảng, những thiên tài kia ở Thượng Vực có thể xem thường những người khác, nhưng mà nhất định phải dè chừng Dao Tịch!
Thậm chí không biết bao nhiêu thế lực đỉnh cấp đều ném cành ô liu về phía Dao Tịch, nhưng đều bị nàng cự tuyệt!
Dược Thần Sơn tại Hạ Vực là thế lực Thần cấp, tại Thượng Vực cũng có Dược Thần Sơn, nhưng đây là hai thế lực khác nhau, hoàn toàn không có quan hệ, Dược Thần Sơn ở Hạ Vực là quái vật khổng lồ, nhưng so với Thượng Vực thì cũng chỉ bằng một sợi lông trên mình con trâu.
Cho nên, muốn chân chính nhìn thấy một mặt cường đại nhất cái đại lục này, cứ tới Thượng Vực của Chúng Thần Chi Vực thì biết.
"Vậy Trận Chiến Chư Thiên chúng ta phải đánh một trận thật tử tế." Bạch Hàn Tuyết nói.
"Nè nè nè, Tiểu Hàn Tuyết ngươi không phải chứ, ngươi làm sao lại muốn đánh với ta chứ?"
Bạch Hàn Tuyết dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Thiên Dật, nói: "Chính là muốn đánh đấy."
Quyết định rồi! Đêm nay sẽ dạy dỗ Bạch Hàn Tuyết!
"Vậy ta đánh ngươi khóc luôn!"
"Chưa biết ai đánh ai đâu."
Bạch Hàn Tuyết hừ một tiếng!
Thật ra vì sao nàng muốn đánh với Diệp Thiên Dật? Bởi vì ở trong mắt nàng, Diệp Thiên Dật rất lợi hại, có thể đánh bại Diệp Thiên Dật vậy sẽ đại biểu cho nàng trở thành thiên tài cấp cao nhất!
Đương nhiên, nàng cũng không ôm quá lớn hi vọng.