Dịch: Cỏ Dại Team
Bài hát rất nhẹ nhàng, giọng hát của nàng rất ngọt ngào cũng rất dịu dàng, trong lúc nhất thời, vừa người vừa này đang sôi sục vì những lời Liễu Thiển Thiển vừa nói khi nãy cũng đều bình tĩnh lại.
Diệp Thiên Dật thầm than, trách không được nàng còn trẻ như vậy mà đã có thể nổi tiếng như thế, ngoại trừ lí do nàng rất xinh đẹp ra, thì trong giọng hát của nàng còn có một loại ma lực, khiến cho người nghe không tự chủ được bị cuốn hút vào bài hát và yêu luôn giọng hát của nàng.
Sau khi hoàn thành ca khúc, Liễu Thiển Thiển nhẹ nhàng cúi người một cái, sau đó tiếng vỗ tay như sấm động, tiếng hoan hô giống như là sóng biển rào rạt lên.
Nơi này những khán giả hơi nhỏ tuổi một chút trên cơ bản đều là fan hâm mộ của nàng, học sinh tầm mười bảy mười tám tuổi, còn đại đa số những người trên hai mươi tuổi, ví dụ như Thi Gia Nhất, Bạch Hàn Tuyết mấy người các nàng đến đây là vì Liễu Khuynh Ngữ!
Sau khi ca khúc kết thúc, Bạch Hàn Tuyết lại chuyển lực chú ý lên người Mộ Thiên Tuyết, mặc dù lúc nào Diệp Thiên Dật cũng chú ý đến các nàng, nhưng chỉ sợ sơ sểnh một cái là cái mạng nhỏ của mình đi tong.
"Cái kia... thần tiên tỷ tỷ, hay là hai chúng ta đổi chỗ đi."
Diệp Thiên Dật nói với Mộ Thiên Tuyết.
"Sao lại phải đổi?"
"Vị trí của ta tốt, nhìn màn hình lớn thoải mái hơn." Diệp Thiên Dật nói.
Không được, tuyệt đối không thể để cho hai người các nàng ngồi cùng một chỗ được! Hắn sẽ chết chắc.
Mộ Thiên Tuyết nghi ngờ nhìn Diệp Thiên Dật một chút, sân khấu lớn như thế, màn hình lớn như thế, bọn họ ngồi sát cạnh nhau thì góc nhìn có khác nhau là mấy đâu mà phải đổi?
Ngay lúc Mộ Thiên Tuyết vừa mới định nói "Được", Bạch Hàn Tuyết đã nói: "Không cần, ta muốn trò chuyện với chị Mộ, làm quen nhau một chút."
Diệp Thiên Dật: "..."
Đây là trời muốn diệt hắn sao!
"Thi bảo bối... Cứu mạng."
Diệp Thiên Dật quay sang bên trái cầu cứu Thi Gia Nhất.
"Ố, sao thế? Bắt cá hai tay, sau đó hai bạn gái đụng vào nhau à?" Thi Gia Nhất cười hỏi.
Chuyện này quá thú vị, mặc dù Thi Gia Nhất cảm thấy cô gái kia quá xinh đẹp và quá hoàn mỹ, Diệp Thiên Dật làm sao có thể theo đuổi được nàng? Nhưng mà... chẳng phải ngay cả Bạch Hàn Tuyết cũng bị Diệp Thiên Dật chinh phục hay sao, trước đó nàng cũng nghĩ y như vậy, cho nên nàng cảm thấy đối với tên tra nam siêu cấp như Diệp Thiên Dật mà nói, không thể dùng đôi mắt của người bình thường để đánh giá hắn được hắn, cho dù mỹ nữ cao quý cỡ nào, cũng có thể bị hắn tán đổ.
"Thật sự không phải mà."
"Ta không giúp được ngươi đâu, ngươi tự cầu phúc đi."
Thi Gia Nhất cười rồi quay sang nhìn lên Liễu Thiển Thiển trên sân khấu.
"Đáng đời."
Họa Thủy hừ một tiếng, Diệp Thiên Dật không có cách nào nữa, chỉ biết tận lực xích lại gần, trong tràng cảnh huyên náo hoàn này vểnh tai lên nghe các nàng nói chuyện.
Phía trước, Liễu Thiển Thiển đang giao lưu cùng mọi người, Diệp Thiên Dật không có có tâm trạng nào để xem cả, toàn bộ sự chú ý đều đặt trên hai người bọn họ.
"Chị Mộ, nhà ngươi ở đâu? Có thời gian ta có thể tìm ngươi chơi."
Bạch Hàn Tuyết nói.
"Ở cùng với hắn."
Mộ Thiên Tuyết chỉ chỉ Diệp Thiên Dật.
Bạch Hàn Tuyết: ? ? ?
Diệp Thiên Dật: "..."
"Khụ khụ... Tiểu Hàn Tuyết ngươi đừng hiểu lầm, không phải là chị ta mới vừa đi dao, vừa vặn nàng cũng tạm thời không có chỗ ở, nên ta mới mang nàng tới nhà ta ở, ở trong phòng của chị ta ấy." Diệp Thiên Dật vội vàng giải thích.
"Tại sao lại không có chỗ ở?"
Bạch Hàn Tuyết không hiểu.
Một cô gái có khí chất như thế này, làm sao lại thiếu chỗ ở được chứ?
Có một số việc không thể nói cho Bạch Hàn Tuyết, nếu không cũng sẽ không có nhiều hiểu lầm như vậy... Diệp Thiên Dật sốt ruột chết đi được.
"Ừm... Quá đắt."
Mộ Thiên Tuyết nói.
Bạch Hàn Tuyết: "..."
"Khụ khụ —— "
Diệp Thiên Dật vội vàng nhìn Bạch Hàn Tuyết nháy mắt.
Sau đó Mộ Thiên Tuyết lại bổ sung một câu: "Tiên dược Thần giai mà còn không đủ ăn một bữa cơm, chỉ có thể như thế thôi, tiền của ta vẫn là dùng trân bảo để đổi với Diệp Thiên Dật đấy."
Bạch Hàn Tuyết: ? ? ?
"Khụ khụ ——" Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
Nghe đến đó, Bạch Hàn Tuyết đại khái đã hiểu chuyện này là thế nào rồi!
Nhất định là Diệp Thiên Dật lừa nàng, nàng hoặc là một vị cường giả không hỏi thế sự, hoặc rất có thể là cường giả yêu tộc, nếu không những thường thức này nàng không thể không biết được!
Chẳng trách, chẳng trách trên người Diệp Thiên Dật tự nhiên lại xuất hiện nhiều kỳ trân dị bảo như vậy, chẳng trách cảnh giới của hắn tại tăng nhanh đến vậy, chẳng trách hắn lại có nhiều võ kỹ lợi hại như vậy... Hẳn là của nàng.
Chỉ là...
Chẳng lẽ hắn không sợ chết sao?
Lúc mà Bạch Hàn Tuyết đoán được những điều này, trong lòng nàng đã cảm thấy run sợ, cô gái này nếu như biết được chân tướng, thì chắc chắn nàng ấy sẽ vặt đầu Diệp Thiên Dật xuống chấm muối ăn luôn ấy chứ! Mà nàng lại đang sống ở đô thị, sớm muộn gì nàng cũng sẽ biết chân tướng chuyện này thôi! Bây giờ không biết chỉ là vì nàng còn chưa quen với cuộc sống nơi đây.
Được rồi được rồi, không nên nói lung tung vẫn là tốt nhất, nhớ đâu lỡ miệng nói nhầm gì đó chỉ sợ sẽ thành đại họa, làm không tốt thì Diệp Thiên Dật đi đời nhà mà thật chứ chẳng đùa.
Bạch Hàn Tuyết là người rất lý trí, không giống rất nhiều cô gái khác lúc nào cũng cố tình gây sự để thu hút sự chú ý.
Diệp Thiên Dật nhìn thấy Bạch Hàn Tuyết nhìn vào mắt hắn một cái, sau đó thở dài một hơi, cũng may Bạch Hàn Tuyết thông minh, Mộ Thiên Tuyết cũng không nghĩ nhiều, ăn bắp rang bơ rồi ngồi xem Liễu Thiển Thiển trên sân khấu.
Một bài lại một bài tiếp hát xong, lại vang lên các loại âm thanh hò hét, Diệp Thiên Dật rốt cục cũng có thể ổn định lại tinh thần để xem biểu diễn.
"Tiếp theo sẽ có một vị khách quý thần bí... À mà... Cũng không phải khách quý thần bí, mà là người mà mọi người đều biết, chi gái của ta, chúng ta cùng hoan nghênh!"
Liễu Thiển Thiển cười nhẹ nói.
Wowwwwww——
Toàn bộ hội trường bị đẩy lên cao trào.
----
P/s: Các truyện mới của team
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du
Tại Tận Thế Ta Nhặt Được Bảo Rương
Mỗi Ngày Ta Nhận Một Hệ Thống Mới
Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật
Phòng Giam Siêu Quái Vật