Dịch: Cỏ Dại Team
Thi Gia Nhất bên cạnh và cả Bạch Hàn Tuyết cũng đều tập trung tinh thần lên sân khấu, các nàng rất thích Liễu Khuynh Ngữ, cho nên mới đến xem, Liễu Khuynh Ngữ sắp xuất hiện rồi, các nàng đương nhiên là rất vui vẻ.
Theo tiếng nhạc vang lên vang lên, một giọng ca ưu nhã lại điêu luyện chậm rãi vang lên!
"Hay quá."
Thi Gia Nhất nói một câu, sau đó lấy chai rượu nhỏ từ trong túi xách ra uống một ngụm.
"Nè, ngươi cũng thích nàng à."
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Đúng vậy."
"Sao tự nhiên lại thích nàng? Chẳng lẽ nàng có dung mạo khiến ngươi ghen tỵ?"
Diệp Thiên Dật cười hỏi.
Thi Gia Nhất nói: "Ngươi gặp qua ai có thể dùng họa ngộ đạo chưa?"
"Hử?"
Diệp Thiên Dật hơi ngơ ngác hỏi lại.
"Thiên hạ vạn vật đều là đạo, Liễu Khuynh Ngữ cũng không phải là một kỳ tài võ đạo, nhưng mà nàng thích hội họa, từ họa lĩnh ngộ được đạo, trong vòng một đêm trở thành một cường giả Lĩnh Vực cảnh, ngươi biết khủng bố đến mức nào không? Từ xưa đến nay, cũng chỉ xuất hiện qua một vị cường giả lấy thơ nhập đạo, chính là Thi Tiên tiền bối, nàng là người thứ hai, chỉ một điểm ấy đã đủ để khiến cho chúng ta không phục không được rồi, với lại rất nhiều bức họa, rất nhiều thơ của nàng đều là tinh phẩm."
Thi Gia Nhất cảm thán nói.
"Cái này cũng quá mơ hồ đi?"
"Không mơ hồ, khi một người lĩnh ngộ được cực hạn đối một loại đồ vật nào đó thì có thể làm được, chỉ có điều nói thì dễ nhưng làm thì khó, Thi Tiên tiền bối cũng là ba trăm năm mới chính thức ngộ đạo, mà nàng... Hai mươi mấy năm! Tương lai của nàng là nhất định là ngạo thị chúng sinh, học tập người ta một chút đi."
Thi Gia Nhất nói.
"Tài giỏi nữa thì cũng là phụ nữ, kiểu gì cũng bị….." Diệp Thiên Dật nhún vai nói.
Thi Gia Nhất: "..."
Theo tiếng hát, Liễu Khuynh Ngữ chậm rãi đi ra giữa sân khấu! Mọi người xung quanh nhao nhao đứng lên reo hò.
Ánh mắt Diệp Thiên Dật cũng nhìn về phía trên màn hình lớn, nhìn Liễu Khuynh Ngữ.
Chậc chậc chậc, ưu nhã, cao quý, tiểu thư khuê các, cũng khá giống Liễu Thiển Thiển, nhưng khí chất hoàn toàn khác biệt, một động tác giơ tay nhấc chân đều tỏa ra khí chất tinh thế.
Cha mẹ của hai cô em này kiếp trước cứu vớt hệ ngân hà sao? Có thể sinh ra được hai cô con gái xinh đẹp như vậy...
Bài hát kết thúc, tất cả mọi người hoan hô vang trời.
"Cảm ơn mọi người tới tham gia buổi hòa nhạc của Thiển Thiển, tiếp theo ta sẽ cùng Thiển Thiển biểu diễn tiếp những tiết mục tiếp theo, nhưng trước đó còn có một chuyện tương đối quan trọng phải làm."
Liễu Khuynh Ngữ mỉm cười rồi nói: "Ngày mai sẽ là Hội đèn lồng mỗi năm một lần của Thiên Lam đại lục, mỗi một năm Hội đèn lồng đều sẽ vô cùng náo nhiệt, mà Hội đèn lồng mỗi một năm, khắp nơi trên đại lục đều sẽ tổ chức các hội thơ, bởi vì trên đại lục của chúng ta có quá nhiều người yêu thơ, mà vừa vặn năm nay ta lại tới thành Thánh Thiên Thủy, bởi vậy sẽ thuận tiện tham gia hội thơ tại thành Thánh Thiên Thủy."
Woww——
Nghe Liễu Khuynh Ngữ nói như thế, tất cả mọi người đều xôn xao!
Được nhìn thấy nàng làm thơ quả thực là một niềm hạnh phúc lớn alo! Mỗi một bài thơ nàng làm ra những người ái mộ nàng đều học thuộc hêt, những năm trước đây nàng chỉ tham gia những hội thơ lớn nhất đẳng cấp nhất của đại lục mà thôi, nhưng mà lần này nàng vậy mà lại tham gia hội thơ của một đế quốc nho nhỏ như Đế quốc Thiên Thủy, mọi người có thể nào không kích động được chứ? Bạch Hàn Tuyết và Thi Gia Nhất cũng đều rất hưng phấn.
Liễu Khuynh Ngữ tiếp tục mỉm cười nói:
"Tối mai hội thơ của thành Thánh Thiên Thủy sẽ được tổ chức ở Như Yên Các, rất vinh hạnh đêm mai có thể nghe được nhiều bài thơ hay từ mọi người, các tông sư, thậm chí đại trưởng lão từ tiên môn Thiên Cơ Các cũng sẽ từ các nơi đến thành Thánh Thiên Thủy, còn có Phong Tuyết Vương của Đế quốc Phong Tuyết cũng sẽ đích thân tới, và rất nhiều rất nhiều những thanh niên tài giỏi anh tuấn khác, địa điểm tổ chức không quá lớn, tính cả khách mời cũng chỉ có sức chứa khoảng vài trăm người mà thôi, nhưng mà ta vì mọi người nên đã giành được mười danh ngạch vào xem, lần này sẽ thông qua buổi hòa nhạc này ngẫu nhiên bốc thăm ra mười vị khán giả may mắn nhất."
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều xôn xao!
Mọi người đều rất ngạc nhiên và cũng rất thích thú.
Có thể cùng Liễu Khuynh Ngữ tham gia một hội thơ, đó là điều vô cùng khó khăn đấy, bọn họ đều chẳng có tư cách, nhưng bây giờ, có lẽ là có tư cách rồi đấy nhỉ! Mà quan trọng nhất chính là Đại trưởng lão Thiên Cơ Các, Phong Tuyết Vương của Đế quốc Phong Tuyết... Trời mẹ, đây là nhân vật cấp bậc thần tiên gì vậy chứ?
"Woaa! Thật là người đã đẹp, mà tâm tính lại còn lương thiện! Hội thi thơ ở cấp này thực sự giành ra được mười suất cho những đám chẳng hiểu gì cả như chúng ta sao, nhưng mà... rút ra mười người trong tám mươi nghìn người, tỷ lệ này cũng quá nhỏ rồi!"
"Chẳng sao cả, chúng ta có thể dùng tiền mua được mà, ít nhất là có thể lấy được vé mời mà đúng không?"
"Chà! Các bậc thầy về thơ từ khắp nơi trên thế giới, và còn có cả Đại trưởng lão của Thiên Cơ Các nữa, hình như là họ đặc biệt đến đây là vì Liễu Khuynh Ngữ ở thành Thánh Thiên Thủy, trời ơi, nếu như bọn họ được bất kỳ ai trong số đó nhìn trúng, thì đơn giản là sẽ lên như diều gặp gió rồi! Thiên Cơ Các... Cũng quá khoa trương rồi chứ."
"..."
Nghe vậy, Bạch Hàn Tuyết và Thi Gia Nhất rõ ràng cũng rất phấn khích.
"Này, cho mượn một ít tiền đê."
Thi Gia Nhất nhìn Diệp Thiên Dật nói.
"Hả? Sao ngươi lại hỏi vay tiền ta cơ chứ?"
"Ta sẽ mua lại vé mời của người khác, tam mươi nghìn người nếu rút ra mười người nhất định sẽ chẳng đến lượt ta đâu, cho nên ta chỉ có thể vung tiền ra để mua mà thôi."
Thi Gia Nhất nói.
“Làm thơ thì có gì vui?” Diệp Thiên Dật lén lắc đầu.
"Ngươi hiểu cái rắm ấy, không có nghe nói sao? Các bậc thầy trên thế giới đều sẽ tham gia, trên đời này cơ hội tham gia những dịp như thế này thật sự rất ít! Nhanh lên, cho ta mượn hai triệu."
Diệp Thiên Dật "..."
Ơ đệt, có nhất thiết phải lố như thế không?
“Như vậy đi, cho ta ấy ấy ấy một đêm, sau đó ta sẽ đưa vé cho ngươi, được không?” Diệp Thiên Dật thì thào, không cho Bạch Hàn Tuyết nghe thấy.
"Nói như thể ngươi có vé ấy."
Thi Gia Nhất trợn mắt.
"Cho hay không đây?"
"Quên đi, ngươi cũng là một tên nghèo kiết xác, lần trước còn đi mượn tiền của ta nữa cơ mà, ta sẽ đi hỏi mượn Hàn Tuyết."