Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1511 - Chương 1507: Thí Thần Đại Pháo

Chương 1507: Thí Thần Đại Pháo
Chương 1507: Thí Thần Đại Pháo

Phía trên Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, một thứ to lớn giống như khẩu đại bác từ từ di chuyển tới cổng núi, nơi Diệp Thiên Dật và những người khác đang tập trung.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Bởi họ không thể không bị thu hút bởi thử này! To quá rồi!

Hơn nữa, ảnh hưởng của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông tới mọi người là như thế nào?

Không phải Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông mạnh, mà Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông luôn dùng những phương thức hoàn toàn khiến mọi người không thể hiểu được, luôn luôn nghĩ ra những thứ khiến người khác phải kinh ngạc!

Cho nên, đại pháo này, bọn họ không cho rằng nó là vô dụng!

“Chết tiệt! Cái quái gì vậy? Đại pháo? Bắn ai vậy? Sẽ không phải là bắn phá Dược Thần Sơn chứ?”

“Chết tiệt! Đó toàn là những cường giả cảnh giới nào chứ? Đại pháo này không đến mức kinh khủng vậy đâu?”

“Thế nhưng vì sao, ta luôn có cảm giác có gì đó không ổn? Ngươi nói xem, nếu như vô dụng, vậy tại sao bọn họ lại phải lấy đại pháo này ra? Hơn nữa còn là Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.”

“Không phải chứ, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng khẩu đại pháo này có thể tiêu diệt được mười mấy Bán Thần, vài trăm tên Thái Cổ Thần Vương Cảnh sao?”

“Không không không, ta không nói là tiêu diệt, ý của ta là, nói không chừng còn có thể rút lui? Dù sao lấy ra khẩu đại pháo này chắc hắn bọn họ phải có lý do đúng không?”

“..........”

Đừng nói những người này, ngay đến cả người của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông cũng không hiểu đang xảy ra chuyện gì.

Đây là những thứ Đường Tam Táng cặm cụi làm trong suốt trong thời gian qua, đương nhiên là ngoài thời gian đi tán gái ra!

Đương nhiên, chủ yếu là bởi vì đầy đủ nguyên liệu, hệ thống thương thành của Diệp Thiên Dật cũng có thể trao đổi, cơ hồ Không Huyễn Thạch là cùng một cấp bậc với Thần Tinh Thuần Dương Thiên Tinh, chính là lực lượng chủ đạo của cái thứ đồ chơi này.

“Ta nói này anh Táng, sao bây giờ ngươi mới tới, nếu ngươi đến chậm một chút nữa, bọn họ sẽ chạy khỏi trận pháp này ra ngoài rồi.”

Diệp Thiên Dật quay đầu lại nhìn thoáng qua Đường Tam Táng bất lực nói.

Lúc đó, người của Thần Dược Sơn cùng nhau xông vào, Diệp Thiên Dật sắp vui chết đi được! Hắn chỉ muốn những người này xông vào!

Diệp Thiên Dật bày ra nhiều trận pháp như vậy có thể phong tỏa những người này trong bao lâu hắn cũng đã có dự tính rồi, hơn nữa nếu bọn họ xông vào thì ngoài việc phá vỡ trận pháp thì có muốn lùi lại cũng không lùi được.

Thế nhưng, thời gian chậm rãi trôi qua, Diệp Thiên Dật càng ngày càng hốt hoảng, đừng thấy hắn bình tĩnh hút thuốc, uống rượu, ăn hoa quả, trên thực tế hắn đang hốt hoảng chết đi được!

Bởi vì Đường Tam Táng còn chưa tới, nếu như hắn không đến, vậy thì bọn họ sẽ xông vào được, mà bọn họ xông vào được thì hắn phải để Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc ra tay, một khi Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc đã ra tay, át chủ bài sẽ mất hết, hơn nữa cuộc sống của họ ở Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông cũng sẽ không thể ung dung tự tại nữa.

Bọn họ là Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc có thể bại lộ, cũng đã bại lộ rồi, cái này không sao cả, mặc dù mọi người đều biết Cửu Vĩ Yêu Hồ ở Hoang Cổ Thương Khung, nhưng không ai chắc chắn rằng Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc không ở những nơi khác, đúng không? Nhưng sức mạnh của bọn họ tốt nhất không nên bị bại lộ.

Bây giờ, cuối cùng hắn cũng tới rồi.

“A Di Đà Phật, bần tăng phải nạp năng lượng cho Thí Thần Đại Pháo.”

Đường Tam Táng vừa thở hổn hển vừa nói.

“Được rồi được rồi, mau nhanh lên, để cho ta được mở mang tầm mắt, xem xem cái thứ đồ chơi này có thực sự thú vị như ngươi nói không.”

Diệp Thiên Dật vội vàng nói.

“A Di Đà Phật, đương nhiên là ngầu bá cháy bò chét rồi!”

Đường Tam Táng sau khi nói xong, liền vọt người tới, ngồi trên cái đại pháo cao mười mấy mét kia.

“Cái này…. tông chủ, đây là thứ đồ chơi gì vậy?”

Độc Hoàng Lý Thiên Thu không hiểu nói.

“Cái này à….”

Diệp Thiên Dật vuốt vuốt cằm, nói: “Là một thứ rất lợi hại.”

Cái này là gì, chỉ có một mình Diệp Thiên Dật biết được, chắc hắn không ít người biết vật này là do Đường Tam Táng làm ra, thế nhưng cụ thể là gì thì không ai biết.

“Có thể khiến kẻ địch rút lui sao?”

Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Không có khả năng làm bọn họ rút lui đâu.”

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Nó có thể giết chết kẻ địch!”

Diệp Thiên Dật ánh mắt lóe lên.

“Cái này…..”

Những người còn lại liếc nhìn nhau tỏ vẻ khó hiểu

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng thấy bình thường, trong mắt bọn họ, hay ở trong mắt thiên hạ, Thái Cổ Thần Vương cảnh là một cảnh giới tồn tại căn bản không thể bị giết nếu hắn không muốn, chứ nói gì đến Bán Thần!

Trừ khi cảnh giới cách xa quá lớn, ví như Bán Thần đánh Thái Cổ Thần Vương.

Linh khí tuy có uy lực cường đại, nhưng rất khỏ để giết được cường giả ở cảnh giới này, chưa kể là đồ do lão lừa trọc này làm và bọn họ cũng được nhìn thấy hắn làm.

Nếu ngươi nói đến Huyền Thiên Độc Khí cái gì đó, bọn họ còn có thể tin tưởng, thứ đồ chơi mà chính mình nhìn thấy tên lừa trọc này làm mà có thể giết ngươi? Bọn họ cảm thấy không thể nào tin được.

“A Di Đà Phật, chuẩn bị xong hết chưa!”

Đường Tam Táng ngồi trên đầu Thí Thần Đại Pháo, sau đó đốt một ngọn lửa châm ngòi.

Pháp Ngoại Cuồng Đồ, hắn lại xuất hiện.

“Gia chủ, đó là cái gì vậy!?”

Người của Dược Thần Sơn vẫn còn đang bị kẹt trong trận pháp, bọn họ nhìn thấy nòng pháo phía trên, cảm thấy có chút bất an.

“Dù nó là gì, hãy phá bỏ trận pháp trước đi, trận pháp to lớn này sắp bị phá rồi, xông vào và tàn sát bọn họ, không cần biết thứ này là cái gì, chẳng lẽ chúng ta không thể ngăn chặn lại sao? Nó còn có thể là Huyền Thiên Thánh Khí hay sao? Không phải Huyền Thiên Thánh Khí, Bán Thần các ngươi sợ hãi cái gì? Cho dù có là Huyền Thiên Thánh Khí, Bán Thần các ngươi cũng không sợ.”

“Đúng vậy!”

Nghĩ tới đây, bọn họ cũng bình tĩnh trở lại.

Đúng vậy, cho dù có là Huyền Thiên Thánh Khí, Bán Thần cũng không đến mức phải sợ hãi, trừ khi phải là những thứ đứng đầu, nhưng cũng không nghe nói rằng có đại pháo trong danh sách các Huyền Thiên Thánh Khí, trên thế giới này, Huyền Thiên Thánh Khí là linh khí mạnh nhất, vậy thứ bọn họ lấy ra không có khả năng là Huyền Thiên Thánh Khí đâu chứ? Vậy bọn họ lo lắng cái gì?

Mẹ kiếp!

Bị cái tên Diệp Thiên Dật, bị cái Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông này dọa sợ rồi!

Hiện tại, lực chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Thí Thần Đại Pháo.

“Ủa, sao mãi vẫn không bắn?”

Diệp Thiên Dật ngẩng đầu nhìn lên phía trên Đường Tam Táng.

“A Di Đà Phật, cần phải tích trữ năng lượng.”

Xì xì——

Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn thấy phần phía trước chắc chắn của Thí Thần Đại Pháo, những tia sáng đầy màu sắc hội tụ lại, giống như bị Thí Thần Đại Pháo đó hấp thụ, khoan hãy nói chứ cũng khá là đẹp đó.

“Cần bao lâu?”

“Mười phút.”

Diệp Thiên Dật; “........”

“Đại ca à, ngươi chắc chứ? Cái thứ đồ chơi này cần tích trữ năng lượng trong mười phút?”

Diệp Thiên Dật thật sự muốn chửi người.

“A Di Đà Phật, dù sao lực lượng này cũng rất mạnh.”

Diệp Thiên Dật thở một hơi.

“Được, trận pháp này có lẽ vẫn kéo dài được thêm mười phút.”

Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.

Biết trước Dược Thần Sơn tấn công, Diệp Thiên Dật đã mở hệ thống rồi, nhưng ai mà biết trước được?

Tất cả mọi người đều đang chờ đợi sức mạnh của Thí Thần Đại Pháo này, nhưng đợi rất lâu rồi mà vẫn không thấy nó đánh xuống.

Giờ phút này, người chú ý đến cảnh tượng này không chỉ còn là người ở Hạ Vực, còn có một vài thế lực của Thượng Vực, bởi vì Thượng Vực có người muốn mua áo giáp Chiến Thần của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, cộng thêm với tình hình hiện tại, bọn họ nhất định phải chú ý tình hình bên này một chút.

Đáng tiếc, nếu không phải Thượng Vực bọn họ không làm gì được Hạ Vực, bọn họ thậm chí muốn tới giúp đỡ Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, nếu như vậy bọn họ sẽ mua được áo giáp Chiến Thần.

Bình Luận (0)
Comment