Hạo Thiên điện…..
Y Hạo Thiên chắp tay sau lưng nhìn hình ảnh phản chiếu trước mặt, mà hình ảnh phản chiếu này chính xác là tình hình của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông ở phía bên kia.
“Cha, đây là cái gì?”
Y Nhân Tuyết, con gái của Y Hạo Thiên, nghi ngờ hỏi.
Rõ ràng nàng hỏi về Thí Thần Đại Pháo.
Y Hạo Thiên lắc đầu: “Không biết, thứ này đang tích tụ năng lượng, xem ra uy lực không nhỏ, hẳn không phải là nhiệt khí, mà là linh khí, nhưng thực sự không có bất kỳ ghi chép gì về thứ này.”
Phải biết rằng, Hạo Thiên điện chuyên về các loại vũ khí, linh khí, độc khí, ám khí, bọn họ cũng phát minh ra các loại linh khí khác nhau.
Bạn họ rất thành thạo các loại linh khí này, nhưng khẩu đại pháo này cũng thật khó hiểu.
“Nó đã được lấy ra, vậy chắc hẳn là nó phải có ích.”
Y Hạo Thiên trầm ngâm nói.
“Hình như nó đang tích tụ năng lượng.”
Y Nhân Tuyết nói một câu.
Y Hạo Thiên trầm ngâm: “Nhưng mà…. cho dù đang tích lũy năng lượng, linh khí có thể tổn thương Thái Cổ Thần Vương Cảnh chắc hẳn cũn đã rất mạnh, đừng nói đến Bán Thần, nhưng Thái Cổ Thần Vương Cảnh không phải là mối đe dọa lớn nhất của Dược Thần Sơn đối với bọn họ, mà là Bán Thần, cho dù Thái Cổ Thần Vương Cảnh bị giết, cũng chẳng có ích lợi gì.”
“Vậy cha, người cho rằng linh khí này có thể làm tổn thương Bán Thần sao?”
Y Nhân Tuyết hỏi.
“Không! Trong nhận thức của ta, linh khí có thể làm tổn hại tới Bán Thần chỉ có Huyền Thiên Thánh Khí, mà cái này không phải Huyền Thiên Thánh Khí, chẳng lẽ ngươi cho rằng, bọn họ có thể lấy ra một thứ ngang bằng với Huyền Thiên Thánh Khí sao?”
Cái này vừa nghĩ đã thấy không có khả năng!
“Nhưng nếu tích lũy năng lượng đủ lâu, vậy có phải là, sức mạnh sẽ đạt đến cực đại, có thể làm tổn thương đến Bán Thần không?”
Một người đàn ông bước đến bên cạnh hắn và hỏi.
“Về mặt lý thuyết thì không thể, sức mạnh không phải do tích lũy năng lượng mà thành, là một linh khí, nó cần phải đạt tới một cấp độ nào đó, mà cấp độ nào đó chính là Huyền Thiên Thánh Khí, trừ khi đây là Huyền Thiên Thánh Khí, còn không thì không có khả năng.”
Y Hạo Thiên nói.
Bởi vậy, hắn cũng không dám đinh ninh là khẩu đại pháo này không thể, bởi vì còn có một khả năng, đó chính là…. khẩu đại pháo này, nhỡ đâu nó có cùng cấp bậc với Huyền Thiên Thánh Khí thì sao?
Đương nhiên rồi, không ai tin vào khả năng này, bởi vì thập đại Huyền Thiên Thánh Khí là siêu việt, nó được lưu truyền từ thời đại Chúng thần đến nay, từ đó về sau, cho dù người có mạnh đến đâu, tồn tại có mạnh thế nào cũng không thể chế tạo ra linh khí cấp độ này, không một ai! Điều này là hoàn toàn chắc chắn!
Nhưng Y Hạo Thiên đã quen với việc nhìn thấy Diệp Thiên Dật nghịch thiên rồi, từ lần đầu tiên Diệp Thiên Dật xuất hiện tại khu vực của tám đế quốc, cho tới Bát Hoang, Trận Chiến Chư Thiên, Chúng Thần Chi Vực, tên tiểu tử này đã cho hắn quá nhiều sự bất ngờ, nhiều nhận thức của hắn cũng dần bị phá vỡ rồi!
Cho nên, nhỡ đâu?
“Điều quan trọng nhất để ngăn chặn người của Dược Thần Sơn là liệu họ có thể ngăn chặn được những Bán Thần này hay không, nếu không thì làm gì cũng vô dụng.”
…….
Diệp Thiên Dật đứng đó nhìn trận pháp với rất nhiều cường giả, đồng thời cũng chú ý Thí Thần Đại Pháo ở phía sau.
Mặc dù Thí Thần Đại Pháo đang tích trữ năng lượng, thế nhưng hắn cũng không cảm nhận được sức mạnh của Thí Thần Đại Pháo, có lẽ chỉ khi Thí Thần Đại Pháo được bắn ra hắn mới cảm nhận được sức mạnh này.
“Trạng thái của đám người này không tốt chút nào.”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.
Phần thưởng nhiệm vụ trước đó của hắn là Thương Sinh Chi Đồng, ban đầu Diệp Thiên Dật tưởng rằng Thương Sinh Chi Đồng này là một loại năng lực có tác dụng tấn công, nhưng sau khi có được nó, hắn nhận ra không phải như vậy!
Cái gọi là thương sinh không phải giết thương sinh, mà là xem thương sinh.
Có ý gì đây?
Đơn giản mà nói, trong mắt Diệp Thiên Dật, cuộc sống trên thế giới này có một trạng thái, chính là giống như chơi trò chơi, hắn là một người chơi, tất cả mọi người đều là nhân vật trong game, có thanh năng lượng, có thanh máu.
Thanh máu đại diện cho sức sống, mức độ thương tích của người đó, còn thanh màu xanh lam biểu hiện sức mạnh và tinh thần của người dó.
Cái này cmn thật là đỉnh cấp.
Trong trận chiến với các cao thủ, nhiều lúc còn có thể giả vờ, nhưng bây giờ, cho dù hắn có biểu hiện thế nào, Diệp Thiên Dật đều có thể nhìn thấy được đối thủ của mình, sức sống của hắn, tinh thần còn lại của hắn là bao nhiêu….
Ngươi nói xem, trong một trận chiến như vậy, một người có thể biết được tình hình của ngươi, cái này nghịch thiên biết bao nhiêu?
Mà tác dụng lại còn không giới hạn cảnh giới.
Vì vậy, bây giờ Diệp Thiên Dật có thể thấy rõ tình hình của mười mấy tên cường giả này đang bị quấy rối, bắn phá như nào.
Đối với ba Bán Thần bị mắc kẹt trong Kim Quang Đồ Long trận, còn khoảng 4/5 thanh năng lượng, 9/10 thanh máu.
“Mau, phá bỏ trận pháp này ngay! Mọi người nên tăng thêm sức lực, đừng keo kiệt chính linh lực của mình, sau khi phá bỏ, mười mấy Bán Thần của chúng ta sẽ lập tức đánh bại được bọn họ!”
Diệp Phong Vân hô to.
“Vâng!”
Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn thoáng qua.
“Anh Táng à, còn bao lâu vậy?”
“A Di Đà Phật, xong ngay thôi! Tất cả mọi người lùi về phía sau.”
Tất cả người của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông sau khi nghe Đường Tam Táng nói xong thì lập tức lùi về phía sau.
Cái thứ đồ chơi này là gì họ không biết, sức mạnh lớn thế nào cũng không biết, chỉ biết rằng họ phải nghe lời.
“Chuẩn bị! Tới đi, hãy cảm nhận sức mạnh đến từ các vị thần!”
Đường Tam Táng đứng trên khẩu đại pháo, châm một ngọn lửa, chân phải giẫm phía trước, dơ tay lên.
“A Di Đà Phật, tịnh hóa!”
Phang——
Hắn nâng tay lên đập vào một cái nút phía sau Thí Thần Đại Pháo.
Xì xì——
Ngươi có thể nghe thấy, tiếng gió rít trước nòng pháo, giống như một bức tranh trong bộ phim viễn tưởng.
Ầm ầm——
Bên trên khoảng không, gió mây thay đổi, sấm chớp nổi lên.
“Mẹ kiếp! Cái quái gì vậy?”
Cảnh tượng này khiến mọi người sửng sốt!
“Cái linh khí này bắn ra, có thể dẫn tới thiên địa dị tượng? Cái này là gì vậy?”
“Ùng ục—— ta bắt đầu hiếu kỳ rồi, sức mạnh của linh khí này cũng quá ta rồi.”
Võ giả có thể phóng đại chiêu dẫn tới hiện tượng kì lạ là chuyện rất dễ dàng, thế nhưng phóng thích linh khí dẫn tới thiên địa dị tượng, thật là có chút khoa trương, hơn nữa thiên địa dị tượng có mạnh có yếu, thiên địa dị tượng của hiện tại, tuyệt đối không thua gì hình ảnh khi phóng thích đại chiêu của Thái Cổ Thần Vương cảnh.
Oanh——
Hào quang bảy màu lao xuống Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.
Người của Dược Thần Sơn ngẩng đầu lên thấy hào quang bảy màu đó đang lao về phía bọn họ.
Trong nháy mắt, bọn họ cũng không biết có tâm trạng gì, có lẽ bọn họ đã ngây ngốc ra rồi, họ ngẩng đầu lên, nhìn sức mạnh đáng sợ đang rơi xuống.
Nó giống như một sự trừng phạt đến từ thiên đường.
Đương nhiên rồi, bọn họ vẫn xuất ra toàn bộ lực lượng phòng ngự, bởi vì bọn họ có thể cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp này đang uy hiếp đến tính mạng mình.
Rầm——