Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1531 - Chương 1526: Diệp Minh Của Tà Thần Điện

Chương 1526: Diệp Minh của Tà Thần Điện
Chương 1526: Diệp Minh của Tà Thần Điện

Nhóm của Diệp Thiên Dật bọn họ có ưu thế mà bất luận nhóm nào cũng không có.

Loại ưu thế này chính là bọn họ tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau và tuyệt đối có mối quan hệ vô cùng tốt.

Người khác có thể cũng có, có thể là anh em, chị em, nhưng có rất ít người đều giống như năm người bọn họ.

Hơn nữa bọn họ đa số đều là xuất thân từ một số thế lực lớn, nói thật thì thế lực lớn này, ngược lại xem như có thể là hai người rất thân, trên thực tế quan hệ tốt không có nhiều.

Mà Diệp Thiên Dật bọn họ có thể hoàn toàn yên tâm giao sau lưng mình cho đồng đội.

Nhưng ưu thế này sẽ bị đè bẹp dưới sức mạnh và số lượng tuyệt đối, vậy căn bản là vô dụng.

“Nhưng chúng ta luôn phải nghĩ ra cách, còn có thời gian một ngày, có thể có cách gì nữa?” Thi Gia Nhất có chút phiền muộn nói.

“Nếu không hãy thử xem trong thời gian một ngày ở đây có thể cùng bọn họ tạo mối quan hệ tốt không?”

Bạch Thiên Hạo nói.

Tịch Thiên Vũ lắc đầu: “Không thực tế, hơn một trăm nhóm, hơn nữa còn không thể xác định được rốt cuộc người nào sẽ vào cùng một bản đồ với mình, nên không xác định được người nào trở thành đối thủ của chúng ta, khó mà nói.”

Diệp Thiên Dật nói: “Vậy thì hãy để bọn họ tới đi, chung quy chúng ta không thể không đánh mà nhận thua.”

“Vậy chỉ có thể như thế.”

Bọn họ gật đầu.

“Chúng ta có thể đánh bại bằng khá nhiều thủ đoạn, nhưng bọn họ là tồn tại hàng đầu, bọn họ cũng sẽ không yếu, bối cảnh rất mạnh, các loại bảo vật, thủ đoạn cũng liên tiếp xuất hiện, còn có mấy chục trong số một trăm linh tám tông phân nhánh của Tà Tông cũng tham gia, cũng không biết có bao nhiêu người có năng lực đặc biệt của Tà Thần Chi Cốt.”

Diệp Thiên Dật vuốt cằm.

“Thôi đi, đừng suy nghĩ những cái này nữa.”

Diệp Thiên Dật nói.

Càng nghĩ càng phiền muộn trong lòng.

Chết tiệt!

Hắn thật không ngờ Chúng Thần Minh sẽ đặt ra quy tắc như vậy, chẳng qua cho dù là hôm nay hắn ở nơi này không đi rêu rao làm gì, những chuyện trước đây cũng hoàn toàn đủ để những người này tận lực nhằm vào hắn.

Lúc này, năm người từ bên cạnh bọn họ đi ngang qua.

“Ồ, đây không phải Diệp huynh sao?”

Tên đàn ông nói chuyện kia có ngữ khí tràn ngập khiêu khích và khinh thường, còn có loại cười trên nỗi đau của người khác.

Diệp Thiên Dật nhìn qua.

Cái quái gì thế? Tên nào đây? Diệp Thiên Dật căn bản là không quen biết hắn.

“Ngươi là?”

Tên đàn ông kia cười một tiếng, sau đó đưa tay ra về phía Diệp Thiên Dật: “Tà Thần Điện, Diệp Minh.”

Tà Thần Điện……………

Tà Thần Điện này là nơi ở cũ của cha Diệp Thiên Dật - Diệp Quân Tà, Diệp Thiên Dật thật sự chưa một lần qua lại với Tà Thần Điện, lợi hại nhất cũng chỉ là Tà Thần Tông, có nói chuyện qua vài lần với Diệp Lăng của Tà Thần Tông.

Nhưng điều Diệp Thiên Dật dám khẳng định chính là Diệp Minh này, tuyệt đối không phải là thiên tài mạnh nhất của Tà Thần Điện, bởi vì Tà Thần Điện là thế lực trong Thượng Thất Điện, thế hệ thiên tài giỏi nhất sẽ không tham gia vào Trận Chiến Chư Thiên này.

Có thể Tà Thần Điện có rất nhiều gia tộc, ví dụ Điện chủ là một người nào đó, Điện chủ này có anh chị em, bọn họ có con cháu, sau đó truyền từ đời này sang đời khác, quy mô của gia tộc ngày càng lớn.

Cho nên, có thể Diệp Minh ở bên trong thế lực Tà Thần Điện như quái vật khổng lồ ấy, chính là một kẻ không người nào để mắt tới, nhưng có thể xuất hiện được ở đây, cũng tương đối lợi hại.

“Không quen biết.”

Diệp Thiên Dật lắc đầu, tay cũng không đưa ra.

Diệp Minh vẫn không thu tay về, sau đó nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật nói: “Diệp huynh, chẳng lẽ ngươi không biết cái gì là phép lịch sự sao? Ta bắt tay với ngươi, đến tay ngươi cũng không duỗi ra, có phải là có chút quá bất lịch sự rồi không?”

Diệp Thiên Dật cười cười, nói: “Ngại quá, ta chỉ bắt tay với người ta muốn bắt, hơn nữa, ta không quen biết ngươi, ngươi cũng không cần phải bày ra cái bộ dạng rất quen biết với ta, không quen biết gì gọi huynh gọi đệ chi vậy, ít nhất ta sẽ không tự tiện đến trước mặt ai đó mà làm cái trò này, tự làm chuyện khiến mình khó chịu, mặt ta không có dày như vậy.”

Sau đó Diệp Thiên Dật lại nói: “À đúng rồi, còn có một điểm, chẳng lẽ ngươi cứ đưa tay ra là ta phải bắt tay với ngươi à? Ngươi oai vậy sao, ta không hiểu được đây là vì cái gì, ngươi dựa vào cái gì để ta phải bắt tay với ngươi chứ? Ngươi có phải là có chút cảm thấy bản thân mình quá tốt không?”

Diệp Thiên Dật nói một phen, nhất là còn trước nhiều cô gái xinh đẹp như vậy, điều đó làm cho sắc mặt của Diệp Minh ngay lập tức cứng lại.

Hắn quả thật là cảm thấy bản thân mình rất tốt, chủ yếu là hắn quả thật khinh thường Diệp Thiên Dật, quả thật cũng đố kị với Diệp Thiên Dật, thời điểm nghe tới quy tắc, trong lòng hắn đã rất sung sướng, nên muốn đi qua chế nhạo một chút.

Không ngờ tới người này thật sự không nể nang chút nào, căn bản là không để ý thân phận của hắn, thậm chí nói chuyện còn hung hăng như vậy.

“Vậy chẳng lẽ ngươi không hiểu đây là cách giao tiếp giữa những người đàn ông sao?”

Diệp Thiên Dật nói: “Ngại quá, ta không muốn giao tiếp với ngươi.”

Diệp Minh còn muốn nói gì đó, Diệp Thiên Dật trực tiếp vẫy vẫy tay, nói: “Được rồi được rồi, đừng ở trước mặt ta tìm cảm giác tồn tại nữa, nhanh đi đi, ta cảm thấy xấu hổ thay ngươi luôn đó.”

“Ngươi đúng là tự tìm cái chết, sao ngươi lại nói chuyện với Minh ca như thế.”

Một gã đứng phía sau Diệp Minh phẫn nộ chỉ vào Diệp Thiên Dật.

Diệp Minh ngăn cản hắn lại.

Sau đó hắn cười nhìn Diệp Thiên Dật nói: “Ừm, ngươi nói cũng có lý! Ta mong đợi có thể được chia vào cùng tổ với ngươi, hy vọng có thể lĩnh giáo được thực lực của ngươi, ngoài ra……….. chúc ngươi may mắn.”

Nói xong hắn dẫn người rời khỏi

“Này, Diệp đại thiếu gia, ngươi cũng thật khiến người ta không ghét không được mà.”

Thi Gia Nhất vươn vai nói.

“Đây không phải ghét, bọn họ là ghen tị với ta, ngươi tin không, cho dù ta không có tiếng tăm gì, không làm những việc nghịch thiên ở Bát Hoang, ở Chúng Thần Chi Vực làm cho bọn họ hâm mộ, ghen tị, thì chỉ bằng khuôn mặt này của ta, chỉ bằng việc bên cạnh ta có nhiều cô gái xinh đẹp, thì dù cho ta có im lặng không nói câu nào, cũng đủ để bọn họ nhằm vào ta.”

Diệp Thiên Dật nhún vai nói

“Hết cách, quá đẹp trai, quá ưu tú, các ngươi quá xinh đẹp, ta có thể làm gì?”

“Mặc dù lời nói của ngươi vẫn là có chút khích lệ nhan sắc của bổn tiên nữ, nhưng vì sao bổn tiên nữ lại rất muốn cho ngươi một quả đấm nhỉ?”

Thi Gia Nhất đảo mắt xem thường.

“Nếu như các ngươi, còn có Dao Tịch bọn họ cùng được chia vào cùng bản đồ với chúng ta, ba đội hợp lại với nhau, cơ hội cũng lớn hơn nhiều.”

Diệp Thiên Dật nói một câu.

Đúng, ngoại trừ Bạch Hàn Tuyết bọn họ ra, còn có nhóm Dao Tịch có thể giúp hắn.

“Đúng rồi, còn có Y Nhân Tuyết của Hạo Thiên Điện.”

Bạch Hàn Tuyết lắc đầu: “Nàng không tham gia.”

“Hở, không tham gia?”

Bạch Hàn Tuyết “ừm” một tiếng nói: “Thiên phú của nàng rất cao, là con bài thiên tài số một của Hạo Thiên Điện, trong top hai mươi của Thiên Bảng, nàng là thiên tài hàng đầu của toàn đại lục, một trong hai mươi người hàng đầu, cùng cấp bậc với các thiên tài hàng đầu của Thượng Thất Điện thậm chí là Thần Cung, cho nên khẳng định sẽ không tham gia.”

“Thiên Bảng….. các ngươi nói, có khi nào sẽ có người có thực lực rất mạnh, nhưng không có trên bảng không?”

“Đương nhiên có, hơn nữa có thể có không ít.”

Hạ Hàn Ngữ nói.

“Hả? Vậy chẳng phải là người đứng đầu Thiên Bảng không nhất định là đệ nhất sao?”

Diệp Thiên Dật nhướn mày.

Bình Luận (0)
Comment