Diệp Thiên Dật cảm thấy khẳng định là có khả năng này.
Rốt cuộc ngươi nói, người nào đó được xếp hạng nhất toàn bộ đại lục, cái này là thước đo tuyệt đối sao? Diệp Thiên Dật cảm thấy không tuyệt đối.
Bạch Hàn Tuyết nói: “Xếp top năm, top mười trên cơ bản không có quá nhiều tranh luận, hiện tại trên cơ bản quả thật không có khả năng vượt qua bọn họ, trừ khi đột nhiên có người nhỏ hơn bọn họ vài tuổi nổi danh, siêu việt hơn bọn họ, khả năng này cũng có, nhưng tỷ lệ không lớn, những người xấp xỉ tuổi bọn họ đã nổi danh trên cơ bản cũng không thể vượt qua bọn họ rồi, xếp hạng gần như là cố định không thay đổi gì mấy.”
Sau đó Bạch Hàn Tuyết tiếp tục nói: “Ba bảng đơn này là được Thiên Cơ Các thôi diễn ra, mà thôi diễn thì nhất định có một điều kiện, đó chính là người này đã từng thể hiện một trình độ thực lực nào đó trước mặt người đời, như vậy mới có thể ghi lại kỷ lục, vì vậy cũng nhất định tồn tại một vài người vô cùng mạnh, nhưng có thể bọn họ luôn bế quan, luôn chưa từng xuất thế hoặc không thể hiện sức mạnh thật sự ở trước mặt người đời, không được ghi chép vào bảng đơn, đây quả thật là có, nhưng năng lực đủ để vượt qua thứ nhất thứ hai thì khả năng thật sự không lớn, có thể bước lên Thiên Bảng, mạnh hơn một số người hẳn là có không ít.”
Điều này thật ra cũng dễ hiểu thôi.
Ví dụ cường giả nào đó mạnh nhất, hắn thu nhận một đồ đệ, hai người đi Thiên Nhai, đồ đệ này thật ra rất lợi hại, chỉ là vẫn luôn không thể hiện chính mình ở trước mặt người đời, nhưng đột nhiên có một ngày hắn xuất thế, đánh một trận nổi danh luôn, có thể trực tiếp từ hạng người vô danh trong nháy mắt trở thành thiên tài trong Thiên Bảng!
Người như vậy có lẽ cũng có khối người.
Vì vậy, ba bảng đơn kỳ thực chỉ là một bảng thống kê biểu hiện ở mặt ngoài, cũng không thể vơ đũa cả nắm.
Bởi vậy, ví dụ như Y Nhân Tuyết kia nằm trong top hai mươi Thiên Bảng, nhưng có thể trong thế gian rộng lớn như vậy còn có mấy chục người mạnh hơn nàng, chỉ là chưa từng xuất thế, một khi xuất thế, có thể nàng sẽ bị đánh bật ra khỏi Thiên Bảng.
Đây chỉ là một loại giả thiết, nhưng nhất định có khả năng tồn tại, chỉ là có thể không có nhiều người như vậy, dù sao loại thiên tài cường giả hàng đầu này, bất luận một thế hệ nào thì không có khả năng có quá nhiều.
Diệp Thiên Dật lười biếng vươn vai một cái: “Được rồi, trước tiên như vậy đã, quay về nghỉ ngơi trước đi, chuẩn bị Trận Chiến Chư Thiên ngày kia!”
“Được thôi.”
……………
Diệp Thiên Dật sau khi trở về hắn suy nghĩ một chuyện.
Hắn có cách nào có thể giúp mọi người vượt qua vòng so tài thứ nhất lần này không?
Có!
Hệ thống mới.
Thế nhưng, Diệp Thiên Dật không định mở hệ thống mới, Diệp Thiên Dật tự có kế hoạch của mình.
Trận Chiến Chư Thiên là dùng để làm gì? Chính là dùng để khiêu chiến chính mình, thăng cấp chính mình, rèn luyện chính mình!
Một trận so tài hắn lại bật hack lên, có phải là có chút không thể nào nói nổi? Bản thân hắn cũng cảm thấy hắn hoàn toàn mất đi ý nghĩa của cuộc so tài này!
Ý nghĩa cuộc so tài của Diệp Thiên Dật không hoàn toàn là vì lấy hạng nhất, hắn muốn thăng cấp bản thân, nếu như chỉ là vì đạt hạng nhất, hắn thật sự không cần thiết tới tham gia.
Yêu Hậu nghiêm khắc, yêu cầu hắn nhất định phải đạt hạng nhất, Diệp Thiên Dật hiểu nguyện vọng của nàng, chính là muốn cho hắn động lực, cho hắn áp lực để hắn nỗ lực, kỳ thật càng quan trọng hơn là quá trình, đạt được cái gì, thăng cấp lên bao nhiêu, điều này mới quan trọng!
Hơn nữa, Thi Gia Nhất bọn họ cũng không muốn hạng nhất, bọn họ muốn hạng nhất để làm gì? Bọn họ là vì cái gọi là khen thưởng sao? Không! Bọn họ cũng là vì thăng cấp.
Cho nên, Diệp Thiên Dật không thể vì cái gọi là thành tích mà mở ra hệ thống mới được.
Có đôi khi cần thiết phải mở, có đôi khi không cần thiết.
Bọn họ quả thật là vì nhằm vào nhóm của mình, nhưng tại sao Diệp Thiên Dật lại không thể xem như hành động này là tăng độ khó lên chứ?
Hắn nếu như ngay cả làm điều này cũng không được, nói gì đến đứng trên đỉnh cao nhất trên đại lục này, nếu như hắn không thể vượt qua được đám người đó, hắn dựa vào cái gì mà đứng trên cao?
“Cho nên, cứ thuận theo tự nhiên đi.”
Đôi mắt Diệp Thiên Dật lóe lên một tia sáng.
“Ta trước tiên phải thăng cấp cảnh giới lên một chút, xem xem có thể thăng cấp lên tới Thần Tôn cảnh tam giai không!”
Mấy ngày ở Hoang Cổ Thiên Khung, Diệp Thiên Dật đạt được rất nhiều thứ, những sức mạnh đó đều được tích lũy trong cơ thể Diệp Thiên Dật, hiện tại vẫn còn có rất nhiều, cho nên, Diệp Thiên Dật quả thật có tự tin rất lớn có thể trực tiếp từ Thần Tôn cảnh nhất giai lên tới tam giai trong vòng một ngày!
…………..
“Diệp Thiên Dật đâu?”
Một ngày này, không ít người đều đến tìm Diệp Thiên Dật, Phượng Dao, Thường Hi, bao gồm cả Dao Hải bọn họ cũng tới.
“Hình như hắn bế quan rồi.”
Liễu Khuynh Ngữ và mấy người bọn họ ngồi ở trong sân chỗ Diệp Thiên Dật ở hồi đáp lại.
“Bế quan rồi sao? Thời gian một ngày, bế quan làm gì?”
“Không biết.”
Bọn họ lắc đầu.
“Ừm, được rồi, vậy không làm hắn phiền nữa.”
Liễu Thiển Thiển hỏi: “Các ngươi nói xem, hắn bế quan có phải là để chế tạo một ít Huyền Thiên Độc Khí không?”
Bọn họ lắc đầu: “Có lẽ không phải, Huyền Thiên Độc Khí vốn có đủ công hiệu để giết địch, đối mặt với cao thủ có cảnh giới cao nhất đều có thể giết chết, dùng ở Trận Chiến Chư Thiên, quá nguy hiểm, nên là sẽ không phải đâu.”
“Các ngươi nhất định phải cẩn thận.”
“Ừm.”
……………
Một ngày sau………….
Thời gian đã đến năm giờ sáng.
Gần như tất cả mọi người đều tập trung tại bãi sân rộng to lớn và mênh mông phía trên Tiên Khung Sơn.
Người rất nhiều, hơn nữa còn là đại lão.
“Thần Đế các hạ, ngài cũng tới rồi, lão phu còn tưởng rằng ngài không tới nữa.”
Một vị đại lão xuất hiện ở Trận Chiến Chư Thiên.
Không sai!
Thần Đế đương thời của Thần Cung!
Chẳng qua hắn chỉ có một người tới.
Mà mọi người đều hành lễ!
Địa vị vẫn là bày ra đó, không thể vô lễ được.
“Ừm, các vị không cần đa lễ, bản tôn đơn thuần chỉ là tới xem những đứa trẻ ưu tú này.
Thần Đế thản nhiên nói.
Trên thực tế mọi người đều biết, dựa vào những người này, không ai có thể đủ hấp dẫn Thần Đế tự mình qua đây xem, ngoại trừ vị đồ đệ kia của Yêu Hậu.
“Mộc cô nương.”
Thần Đế nhìn thấy Mộc Thanh Trúc sau đó mỉm cười chào một câu.
Mộc Thanh Trúc gật đầu: “Thần Đế các hạ.”
“Không ngờ Mộc cô nương cũng đến, có người mà ngươi đặc biệt coi trọng trong Trận Chiến Chư Thiên này sao?”
Thần Đế thản nhiên dò hỏi một câu.
“Rất lâu không ra ngoài thư giãn một chút, chỉ là đơn thuần ra ngoài thư giãn mà thôi.”
“Ha ha ha, cũng tốt, bản tôn cũng nghĩ như vậy.”
“Thánh nữ Thần Cung không tới sao”
Thần Đế mỉm cười nói: “Nàng không tới.”
“Ừm, cũng đúng, dù sao trong Trận Chiến Chư Thiên cũng không có ai cần nàng quan tâm, nàng chỉ cần quan tâm đến Tà Đế đương thời.”
Mộc Thanh Trúc thản nhiên nói.
Hàn Nhã Nhi bên cạnh cũng không có phản ứng gì quá lớn.
Tà Đế đương thời……. Diệp Thiên Dật!
Nhưng không ai trên đời biết Diệp Thiên Dật là Tà Đế đương thời!
“Tà Đế đương thời, cũng không biết rốt cuộc đã xuất thế hay chưa.” Thần Tôn sau đó đúng lúc nhìn thoáng qua hai người bên cạnh.
Kiếm Cổ cùng Giang Khuynh Nguyệt
“Hai vị, Yêu Hậu lần này không tới sao?”
Hai người bọn họ cũng đi lên hành lễ.
Địa vị của Thần Đế quá cao rồi.
“Bẩm Thần Đế tiền bối, sư tôn đang bế quan.”
“Ồ, hóa ra là thế.”
Thần Đế cũng không nói thêm cái gì.