Trận chiến này của Tiểu Anh Vũ, nói hấp dẫn cũng đúng, nhưng nói không hấp dẫn cũng chẳng sai, nguyên nhân bởi vì, trong mắt người khác, Tiểu Anh Vũ không có khả năng đạt quán quân, nên việc nàng thắng hay thua đều như nhau mà thôi.
Thế nhưng Thần Đế vẫn một mực chú ý, bởi vì đối với hắn mà nói, mỗi một đệ tử của Yêu Hậu đều có khả năng trở thành Tà Đế đương thời. Trước mắt, Tiểu Anh Vũ tuy là người bộc lộ năng lực thấp nhất, nhưng lỡ như... thì sao?
“Nói thật lòng, ta không nỡ đánh ngươi chút nào.”
Đối thủ của Tiểu Anh Vũ là một người đàn ông tên Trần Sở Kiều, nhìn thấy Tiểu Anh Vũ yếu đuối đáng yêu, có hơi không nhẫn tâm xuống tay.
“Vậy Tiểu Anh Vũ sẽ đánh cho ngươi sợ phát khiếp.”
Tiểu Anh Vũ ngang ngược hống hách nói.
“Ồ! Được! Vậy ta sẽ xem thử sức mạnh của đệ tử Yêu Hậu là thế nào?”
Nói xong, Trần Sở Kiều cầm một thanh trường kiếm đánh thẳng về phía Tiểu Anh Vũ.
Hắn cũng không dám lơ là khinh địch, dù sao nàng cũng là đệ tử Yêu Hậu, không thể khinh địch, nàng chắc chắn phải có năng lực gì đó đặc biệt.
Tiểu Anh Vũ giơ bàn tay nhỏ bé ra, một tia hào quang màu trắng lấp lánh lóe lên, ngưng tụ thành một thanh kiếm.
Đây chính là nguyên nhân nàng không cần lấy Linh khí ư? Đây chính là Kiếm Ý Hóa Kiếm.
Dường như không phải Kiếm Ý, có vẻ như chỉ là một luồng sức mạnh ngưng tụ thành một thanh kiếm ảo, nó thuộc về sức mạnh riêng của bản thân, không tính là phạm quy.
Các cường giả bên ngoài trò chuyện với nhau.
Cơ thể nhỏ bé của Tiểu Anh Vũ bất thình lình bùng nổ một luồng sức mạnh.
“Tiểu Anh Vũ có thể thắng không?”
Thi Gia Nhất hỏi Diệp Thiên Dật.
“Thắng được, Thần Quân cảnh thì không vấn đề.”
Yêu Hậu đã từng nói với Diệp Thiên Dật, Tiểu Anh Vũ không cần tu luyện, trong cơ thể nàng vốn đã có một nguồn lực lượng, sức mạnh này sẽ từ từ được giải trừ phong ấn theo thời gian, càng ngày càng ghê gớm, cho đến khi khôi phục lại mức cao nhất.
Chỉ có thể dạy nàng những thứ như là kỹ xảo chiến đấu, nhưng kỹ xảo chiến đấu, kể cả kiếm pháp của nàng, cũng sẽ từ từ thức tỉnh.
Ví dụ như lúc này, Tiểu Anh Vũ đã biến hóa thành một thanh kiếm, sau khi thuộc tính được tăng lên, sức mạnh của nàng mạnh mẽ không kém là bao so với Trần Sở Kiều kia, những người vây xem chung quanh đều phải cảm thán!
Chỉ trong vòng vài giây, Tiểu Anh Vũ đã hoàn toàn áp chế Trần Sở Kiều.
“Waoooo, quá lợi hại, sao ta lại có cảm giác Đệ tử Yêu Hậu này còn mạnh hơn Diệp Thiên Dật nhỉ? Chiến lực của nàng thật là mạnh mẽ!”
“Nhìn xem kiếm pháp của nàng kìa, cực kỳ mạnh mẽ, rất ác liệt, ta cho rằng kiếm pháp này của nàng nhiều tiền bối ở đây cũng khó mà sánh bằng, hơn nữa ta còn cảm thấy nàng rất khác biệt.”
Khác biệt là đúng rồi, Tiểu Anh Vũ nhỏ bé đáng yêu, khiến người ta có cảm giác nàng thích hợp ở phía sau giúp cho người khác tăng cấp hơn, thế nhưng cơ thể nhỏ bé đó đột nhiên lại bộc lộ ra kiếm pháp xuất sắc và ác liệt như vậy. Thật sự rất khác biệt!
“Không hổ là đệ tử Yêu Hậu, kiếm pháp quá sức tuyệt diệu, bản tôn cho rằng nhiều người tu luyện mấy chục năm, thậm chí hơn trăm năm, e rằng cũng không sánh được với nàng!”
“Có hơi khoa trương rồi, chẳng lẽ nàng là Kiếm Cổ thứ hai sao? Kiếm Cổ là thiên tài hiếm có, trăm năm mới xuất hiện một người, Yêu Hậu rốt cuộc kiếm từ đâu ra được nhiều tiểu bối nghịch thiên như thế chứ? Một võ giả có năng lực tăng cấp như vậy, kiếm đạo cũng đạt đến trình độ này, quả thực rất khó lý giải.
“......”
Màn trình diễn kiếm pháp của Tiểu Anh Vũ càng làm cho nhiều người hoàn toàn tin tưởng, nàng thực sự chính là đệ tử Yêu Hậu.
Nghịch thiên.
Nguyên nhân chính là vì kiếm pháp này không phải do Tiểu Anh Vũ học, mà do nàng thức tỉnh nó.
Vậy nên mới cho rằng, người tuổi còn nhỏ như nàng lại đạt được kiếm pháp ở trình độ cao đến thế, quả thật khiến người ta chấn động!
Trần Sở Kiều hoàn toàn bị kiếm pháp và cảnh giới sau khi được tăng cấp của Tiểu Anh Vũ áp chế.
“Ta không tin ngươi thật sự mạnh như thế! Rung Chuyển Trời Đất! Yaaaa!”
Trần Sở Kiều trực tiếp phóng thích đại chiêu.
Tiểu Anh Vũ chớp chớp mắt.
“Xâu Thịt Dê Lớn.”
Tiểu Anh Vũ hét lên một tiếng, sau đó ngưng tụ một luồng sức mạnh, chắc là một loại võ kỹ của nàng, nhưng mà... võ kỹ của nàng sau khi ngưng tụ sức mạnh hóa thành một xâu thịt dê cực lớn.
Người đứng xem bên ngoài đều ngu người.
Trần Sở Kiều đối diện nàng cũng ngẩn ra.
Đây là loại võ kỹ gì chứ?
“Trước mặt cảnh giới cao nhất lại dám làm ra thứ hoa cỏ lòe loẹt, loại võ kỹ này ngươi cũng dám đem lên đài thi đấu?”
Uỳnh!
Sau đó Trần Sở Kiều đánh thẳng về hướng Tiểu Anh Vũ.
“Xâu thịt dê lớn” của Tiểu Anh Vũ cũng đồng thời bắn qua.
“Oh....phải thêm chút bột ớt mới ngon.”
Tiểu Anh Vũ chớp chớp mắt.
Tiếp đến một luồng sức mạnh lại bùng nổ, linh lực hóa thành những ngôi sao chớp tắt, giống như từ trên không trung có người đang rắc bột ớt xuống trên “Xâu thịt dê lớn” của Tiểu Anh Vũ.
Ngay tức khắc, xâu thịt dê lớn sáng bừng lên, giống như thể đang thăng hoa.
Ầm!
Cuối cùng, xâu thịt dê lớn đã chiến thắng.
Mọi người:...
Tiểu Anh Vũ đánh thắng một cách nhẹ nhàng thong thả.
“Ta đói rồi.”
Liễu Thiển Thiển xoa xoa bụng.
Diệp Thiên Dật cũng phát ngốc.
Không phải vậy chứ? Ai dạy Tiểu Anh Vũ thành kiểu này? Võ kỹ lợi hại như vậy, ngươi làm thành rồng, thành gió không đẹp hơn hay sao? Ngươi lại ngưng tụ thành một xiên thịt dê.
Diệp Thiên Dật dở khóc dở cười.
Mọi cường giả đều liếc nhìn nhau.
Bọn họ đã xem thường thực lực của Tiểu Anh Vũ rồi.
“Nếu có thể thong dong đánh bại một Thần Quân cảnh như vậy, có nghĩa là, thấp nhất nàng cũng có thể đấu với Thiên Thần cảnh, một Thần Tôn cảnh đấu với Thiên Thần cảnh, chiến lực này hoàn toàn xứng đáng được xếp hai mươi thứ hạng đầu trên Thiên Bảng Thượng Vực! Không hổ là đệ tử Yêu Hậu.”
“Ta cảm thấy luận về chiến lực, Diệp Thiên Dật đúng là không bằng nàng, đánh giá thấp rồi, đệ tử Yêu Hậu người nào cũng đều có năng lực dị thường khác nhau, nha đầu này thế mà có thể ngưng tụ võ kỹ thành như vậy, lại là một quái thai, yêu nghiệt.”
Nhưng đám người Trường Thiên Tôn giả không hoảng sợ.
Nếu ngươi là Thần Tôn cảnh ta có thể khiêm tốn mà nói ngươi có thể đấu với Thiên Thần cảnh thập giai, nhưng ngươi chắc chắn không thắng nổi Tam Hồn cảnh, bởi vì những người mạnh nhất đều là Tam Hồn cảnh, danh hiệu quán quân này, ngươi không có khả năng đạt được!
Dù cho người ở Thượng Vực có nghịch thiên hơn nữa, trên toàn đại lục này, một khi không có Linh khí, chưa từng có kẻ nào có khả năng dùng Thần Tôn cảnh mà đánh thắng được Tam Hồn cảnh, cho dù kẻ đó có là thiên tài lợi hại nhất từ trước đến nay. Tuyệt đối không có khả năng! Kẻ nào làm được, chắc chắn sẽ được ghi thẳng lên vị trí đầu Thiên Bảng.
“Chủ nhân papa.”
Tiểu Anh Vũ vui vẻ chạy về phía Diệp Thiên Dật, nhào vào lòng hắn.
“Ngươi lợi hại quá nha.”
Diệp Thiên Dật nhéo mũi nàng.
“Hi hi, Tiểu Anh Vũ còn có thể lợi hại hơn nữa đó.”
Tiểu Anh Vũ nghe được lời khen ngợi của Diệp Thiên Dật nên nàng vô cùng vui vẻ.
Thi Gia Nhất và Tịch Thiên Vũ liếc nhìn nhau.
Ầy được rồi, trước giờ người cản trở vẫn luôn là bọn họ.
Xấu hổ quá!
“Nhưng mà ngươi đừng đấu tiếp nữa, còn lại giao hết cho ta đi.”
Diệp Thiên Dật nói với Tiểu Anh Vũ,
“Dạ dạ.”
Bất luận thế nào, Tiểu Anh Vũ vẫn luôn nghe lời Diệp Thiên Dật.
Tại sao Diệp Thiên Dật không cho Tiểu Anh Vũ tiếp tục thi đấu?