Một đêm cứ thế mà trôi qua.
Qua một đêm, sức mạnh của Diệp Thiên Dật hồi phục trạng thái hưng thịnh dồi dào nhất.
Hệ thống vẫn còn thời gian một ngày, Diệp Thiên Dật dự định sẽ dùng nó để đánh tiếp trận cuối cùng.
Thực lòng mà nói, nếu không có hệ thống này, Diệp Thiên Dật không thể đánh bại Tiêu Chiến.
Bởi vì linh lực của Diệp Thiên Dật thực sự không đủ mạnh để hắn phóng ra Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên, càng không đủ để hắn dung hợp hai đại võ kỹ lại với nhau.
Linh lực Diệp Thiên Dật hùng hậu đến thế, cảnh giới của hắn cũng không thấp, vậy mà cũng không phóng ra được Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên, có thể thấy được võ kỹ này mạnh như thế nào.
Nhưng dù cho Diệp Thiên Dật không có hệ thống, hắn vẫn có thể dùng một vài mánh khóe khác, chẳng hạn như dùng các loại Huyền Thiên Độc Khí để đấu với Tiêu Chiến, hắn không hề sợ Tam Hồn cảnh!
Nghĩ đến đây, nói chung là hắn vẫn cảm thấy rất hài lòng.
Chiến lực của hắn trên thực tế có lẽ không mạnh mẽ như trong mắt mọi người, do hắn dựa vào sự trợ giúp của hệ thống mới có thể giải phóng ra đại chiêu hợp nhất mạnh mẽ như vậy.
Nhưng chắc chắn hắn không tệ, bởi vì những việc Diệp Thiên Dật làm được sau đó đều chỉ dựa vào linh lực chính bản thân hắn, nói đơn giản thì giống như lái một chiếc xe, tốc độ có thể đạt được, nhưng bây giờ Diệp Thiên Dật không đủ xăng.
Diệp Thiên Dật vươn vai bước ra khỏi phòng, ngoài sân có một nhóm người đợi hắn, toàn là nữ.
“Diệp ca! Diệp ca!”
Lý Băng cười cười bước qua đưa cho hắn một cái thau, bên trong là hàu sống.
“Làm gì đấy?”
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.
“Bổ sung dinh dưỡng, hôm nay chiến đấu quá ác liệt, đây là đồ đại bổ đấy.”
“Cmn ta chiến đấu cũng không đấu với phụ nữ, ăn thứ này làm gì, mang đi mang đi.”
Diệp Thiên Dật gõ một chày lên đầu hắn.
“Đều đến cổ vũ cho ta sao?”
Diệp Thiên Dật quay sang nói với nhóm các cô gái.
Bọn họ rất lo lắng cho Diệp Thiên Dật, trận đánh hôm qua tuy rằng hắn thắng, nhưng xét về thực lực, Quỷ Thiên Cừu mạnh hơn Tiêu Chiến nhiều, hơn nữa trong trận đánh hôm qua Diệp Thiên Dật có vẻ như đã dốc hết sức lực ra rồi.
Ngoài thân phận Tà Đế mà bọn họ biết ra, Diệp Thiên Dật hẳn là cũng không có năng lực nào nữa.
“Không cổ vũ cho ngươi chẳng lẽ đi cổ vũ cho người khác?”
Bắc Manh Manh đảo tròng mắt.
“Ngươi chắc chắn được bao nhiêu?”
“Cũng nắm chắc được vài phần.” Diệp Thiên Dật nói.
“Vậy thì tốt rồi.”
Nghe được lời này của Diệp Thiên Dật, lòng bọn họ cũng vững vàng hơn ít nhiều.
Hắn đã nói vậy, họ tin tưởng rằng ít nhiều hắn cũng có một chút cơ hội thắng trận.
“Đi!”
Bọn họ cùng nhau đi ra ngoài.
Các cường giả đã tập hợp ở bên ngoài từ sớm, đang bàn luận trò chuyện sôi nổi.
Trận đánh hôm qua đã đưa tên tuổi Diệp Thiên Dật lên vị trí cao hơn trong mắt bọn họ.
Đồng thời cũng có một tin tốt lành, nhờ trận đánh hôm qua mà Diệp Thiên Dật đã được ghi danh vào Thiên Bảng, vị trí thứ ba mươi.
Không thể khác được, tuy rằng Diệp Thiên Dật một trận thành danh, nhưng dựa vào cảnh giới của hắn, có thể được xếp trên Thiên Bảng đã là điều đáng ngạc nhiên, toàn bộ Thiên Bảng người có cảnh giới thấp nhất cũng phải là Tam Hồn cảnh, Dao Tịch cũng là Tam Hồn cảnh.
Cái chính là Diệp Thiên Dật được xếp thẳng vào vị trí thứ ba mươi, tức là có ý nói tiềm năng của hắn trước mắt được xếp hạng ba mươi, nhưng từ vị trí thứ ba mươi này sẽ có cơ hội nhanh chóng vượt lên vị trí mười thứ hạng đầu, hoặc thậm chí, nằm trong ba thứ hạng đầu.
Còn lại phải xem thực lực của Diệp Thiên Dật thế nào.
“Trận hôm nay sẽ rất hay, ta muốn xem thử, hắn còn giấu chiêu thức gì chưa thể hiện ra.”
“Đúng đó, vốn dĩ ta chỉ muốn lướt qua xem thử Trận Chiến Chư Thiên lần này, chưa từng nghĩ đến nó có thể đặc sắc đến như vậy, có điều Chúng Thần Minh khó mà thắng, nếu như Tà Môn đoạt được quán quân, bọn họ cũng khó xử đây.”
Dù sao đi nữa, chắc là họ không muốn Diệp Thiên Dật đạt quán quân, cho dù hắn thuộc Tà Môn, thì cũng chỉ là thay mặt cho sức mạnh thiên tài của thời đại này thôi mà.”
“......”
“Quỷ Thiên Cừu, trận đánh hôm nay, có thể giết được hắn thì giết ngay, ta đã có cách để ngươi tránh tội.”
Quỷ Thiên Cừu gật đầu.
“Ta nhất định sẽ giết hắn!”
“Chú ý không nên để lộ ra sát ý quá sớm, đừng để bọn họ cảnh giác đề phòng.”
“Đã rõ!”
Đám người Diệp Thiên Dật đi đến.
“Hai ngươi có cần chuẩn bị gì không?”
Trường Thiên Tôn giả hỏi.
Diệp Thiên Dật đặt nhẫn không gian ở lại, hắn vung tay, một thanh kiếm bay vào trong tay hắn.
“Không cần.”
Quỷ Thiên Cừu cũng cầm kiếm: “Không cần!”
“Vậy được, cùng tiến vào bản đồ.”
Hai người bước vào bản đồ.
Bên trong là một vùng đồng bằng rộng hơn chục ngàn mét, bầu trời xanh trong quang đãng.
Không có nơi để ngươi trốn chạy, chỉ có thể dùng hết sức lực mà đánh.
“Trận đấu cuối cùng của Trận Chiến Chư Thiên chính thức bắt đầu!”
Tiếng nói của Trường Thiên Tôn giả vang lên, Diệp Thiên Dật và Quỷ Thiên Cừu vẫn đứng yên không nhúc nhích.
“Trận quyết chiến này từ đầu ta đã dự đoán ta sẽ đi được đến trận cuối, nhưng chưa từng nghĩ người sẽ đánh với ta lại là ngươi.”
Một lớp sương mù màu đen bao quanh toàn thân Quỷ Thiên Cừu, kiếm của hắn cũng vậy, bên trong và chung quanh lớp sương mù ẩn hiện ảo ảnh đầu lâu giống như những âm hồn bay lượn tới lui, vô cùng đáng sợ.”
“Vậy sao? Còn một việc ngươi không nghĩ đến nữa, đó chính là ngươi sẽ thua ta.”
Diệp Thiên Dật ngưng tụ Lôi Đình, Hỏa Diệm.
Cả hai người vẫn không động đậy, nhưng trên không trung, những đám mây sét bao trùm đỉnh đầu Diệp Thiên Dật, Lôi Đình lấp lánh ánh chớp, trên đầu Quỷ Thiên Cừu lại là một vòng mây đen, vô số âm hồn quỷ quái ẩn hiện lượn tới lượn lui trong đó.
Trong mắt những người đứng xem bên ngoài, đây giống như trận đánh lớn giữa hai cường giả thật sự.
Vấn đề ở chỗ, Diệp Thiên Dật chỉ mới là Thần Tôn cảnh mà thôi.
Thế nhưng bây giờ Diệp Thiên Dật dường như đã vượt qua quy luật của tạo hóa, sức mạnh tăng lên gấp bội, Long Thần Quyết cũng đã kích hoạt, có điều là uy lực của hắn vẫn kém Quỷ Thiên Cừu khá nhiều.
“Cái thứ phế vật như Tiêu Chiến của Ngự Thú Môn, ta chỉ cần mười chiêu là có thể đánh bại, ngươi đừng tưởng thắng được hắn thì đã đủ tư cách đấu với ta.”
Quỷ Thiên Cừu chậm rãi vung tay, âm hồn ẩn hiện trong lớp sương đen hướng thẳng vào Diệp Thiên Dật.
Soạt!
Trong chớp mắt, như thể dịch chuyển tức thời, bóng dáng hắn xuất hiện ngay phía sau Diệp Thiên Dật. Kỳ thực chỉ trong một chớp mắt đó, hắn đã đâm xuyên qua cơ thể Diệp Thiên Dật.
Vô cùng mạnh mẽ.
“Diệp công tử...”
Những người bên ngoài kinh ngạc không thôi.
Lớp áo ở ngực Diệp Thiên Dật đẫm máu.
“A!”
Diệp Thiên Dật sờ lên ngực mình, vết thương đang tự khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy.
Không kịp phản xạ.
Khác biệt quá lớn, hắn là Tam Hồn cảnh tam giai, trước đây Diệp Thiên Dật đã đấu với Tam Hồn cảnh nhị giai, cứ nghĩ khác biệt chắc không quá lớn. Nhưng thực tế, Quỷ Thiên Cừu mạnh hơn Tiêu Chiến gấp mấy lần, hơn nữa Quỷ Thiên Cừu còn là một người tu kiếm, khi hắn dùng kiếm chiến đấu, uy lực hắn phóng ra dù có một trăm Tiêu Chiến cũng không bì được.