Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1571 - Chương 1566: Nhất Kiếm

Chương 1566: Nhất kiếm
Chương 1566: Nhất kiếm

Bóng lưng Quỷ Thiên Cừu đối diện Diệp Thiên Dật từ từ quay lại.

“Chỉ có chút bản lĩnh vậy thôi sao? Ngươi cũng chỉ có thể đánh tên phế vật Tiêu Chiến kia mà thôi, gặp phải người thực sự có trình độ kiếm pháp, thậm chí ngay cả tư cách nhấc kiếm lên ngươi cũng còn không có.”

Quỷ Thiên Cừu lãnh đạm nói.

Diệp Thiên Dật chậm chạp xoay người lại nhìn hắn.

“Hả?”

Nhìn thấy Diệp Thiên Dật có vẻ như vẫn ổn, Quỷ Thiên Cừu vô cùng ngạc nhiên.

Thực ra Diệp Thiên Dật đang rất rất không vui.

Hắn vẫn luôn cho rằng mình mạnh mẽ, nhưng sau khi chạm phải Quỷ Thiên Cừu, hắn phát hiện ra, người giỏi rồi vẫn có người còn giỏi hơn.

Quỷ Thiên Cừu này thực sự là đối thủ mạnh nhất trong những người cùng thế hệ với hắn, thực sự vô cùng mạnh.

Đương nhiên Diệp Thiên Dật hoàn toàn không sợ việc hắn đứng gần, chỉ là lực áp chế của cảnh giới khiến Diệp Thiên Dật hơi khó thở một chút.

“Mới vừa bắt đầu, ngươi bị cái quái gì vậy!”

Mắt Diệp Thiên Dật ngưng tụ, Lôi Đình cùng với Hỏa Diệm bùng lên.

Nhờ vào hệ thống, Diệp Thiên Dật phóng ra Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên và Cửu Lôi Phần Thế lần nữa, hai đại võ kỹ bắt đầu ngưng tụ.

Thấy thế, Quỷ Thiên Cừu cau mày.

Ngay từ đầu hắn đã không thể hiểu, một Thần Tôn cảnh làm cách nào có thể công kích được một Tam Hồn cảnh, ngay lúc cảm nhận được luồng uy lực này, hắn lập tức rõ ràng.

Thật khó tưởng tượng một Thần Tôn cảnh như hắn thế mà có thể phóng ra được đại chiêu ở trình độ này! Đại chiêu này mạnh đến mức Quỷ Thiên Cừu không dám tùy tiện xông qua đánh gãy, mà dù hắn xông qua sợ cũng không đánh gãy được.

Nhưng mà...

“Quỷ Ảnh Trùng Trùng!”

Sương đen đầy trời đem theo vạn quỷ tràn ra, xông về hướng Diệp Thiên Dật.

“Vạn quỷ công kích.”

Lần công kích thị giác này, hai người bất phân thắng bại.

“Muốn so đại chiêu với ta sao? Dựa vào một chút sức mạnh này mà muốn thắng ta hả? Ta sẽ cho ngươi thấy thế nào gọi là tuyệt vọng.”

Quỷ Thiên Cừu giang rộng cánh tay, vạn quỷ mạnh mẽ tấn công về phía Diệp Thiên Dật.

“Long Phượng Trình Tường!”

Đây là tên Diệp Thiên Dật đặt cho chiêu này của hắn, chiêu hợp nhất của Phượng Hoàng Tụng Thế Lục tầng chín, Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên và Cửu Lôi Phần Thế.

Thực ra nếu trong hoàn cảnh thông thường, Phượng Hoàn Cửu Trùng Thiên đã được Diệp Thiên Dật gọi là Thiên Thần cảnh cấp cao, đây lại chính là Phượng Hoàng Tụng Thế Lục, võ kỹ hùng mạnh sẽ có khả năng bù đắp khác biệt cảnh giới, thế nhưng võ kỹ cường đại tới đâu cũng phải do cảnh giới hiện tại của ngươi phóng ra, khả năng chạm đến giới hạn chắc chắn có thể xảy ra.

Nhìn thấy cảnh này, những người bên ngoài đều lặng lẽ lắc đầu.

“Trông có vẻ như hắn không có cách gì rồi.”

“Vô hiệu hóa linh lực cũng không có tác dụng, khác biệt cảnh giới quá lớn, Cấm Linh cũng không hiệu quả, nếu sử dụng Bất Động Như Sơn thì may ra còn có tác dụng, nhưng sử dụng Bất Động Như Sơn, người thua chắc chắn là Diệp Thiên Dật, cách duy nhất hắn có thể đánh thắng là dựa vào đại chiêu, liều mạng đánh với Quỷ Thiên Cừu một trận, nhưng đây là đại chiêu cường mạnh nhất của hắn rồi sao? Võ kỹ cấp đỉnh thuộc tính Lôi của Phượng Hoàng Nhất Tộc, Phượng Hoàng Tụng Thế Lục tầng thứ chín, tuy ta không biết làm sao mà một Thần Tôn cảnh có thể phóng ra tầng thứ chín Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên, nhưng nếu dựa vào mấy chiêu thức cũ này, thì không làm gì được.”

“Đúng vậy, bản lĩnh bắt đầu kém rồi, nếu chiêu thức này vẫn không thể kết thúc trận đấu, cho dù hắn có đánh tiếp, thì việc bị đánh bại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”

“......”

Không sai, rất nhiều người nhìn thấy Diệp Thiên Dật dùng đến chiêu thức này, đều cho rằng bản lĩnh của hắn đã đến tận cùng rồi.

Thực ra hắn như vậy đã là giỏi lắm rồi, ngươi nói chiêu thức này không kết thúc được, vậy ngươi có thể lấy ra chiêu thức nào mạnh hơn nó không?

Chắc là không có đâu.

Hai luồng sức mạnh cường đại bắn vào nhau, bầu trời nháy mắt trở nên tối tăm.

Khói bụi tan đi, mọi thứ đều bị phá hủy.

Thế này cũng không tính là chuyện lớn, hai người bọn họ dường như cũng không nhận được lợi ích nào từ chiêu thức vừa rồi, Diệp Thiên Dật khuỵu xuống, Quỷ Thiên Cừu mặc dù vẫn đứng, nhưng toàn thân cũng nhếch nhác thảm hại không kém.

Cho dù ngay từ đầu Quỷ Thiên Cừu không hề xem thường chiêu thức này, hắn vẫn bị nó làm cho kinh sợ!

Một võ giả có thể đưa võ kỹ vượt qua ba đại cảnh giới, khiến hắn cảm nhận được bản thân bị uy hiếp, quá khủng khiếp!

Thật ra Diệp Thiên Dật có thể dùng Cấm Linh, nhưng hắn không dùng, thứ nhất là bởi vì hắn muốn che giấu năng lực, là Cấm Linh vẫn có tác dụng đối với một võ giả cấp cao, thứ hai, Diệp Thiên Dật vẫn còn một màn kịch muốn diễn.

“Kết thúc đi!”

Ánh mắt Quỷ Thiên Cừu ngưng tụ, tay cầm kiếm công kích về phía Diệp Thiên Dật, đem theo sức mạnh cực lớn.

Hắn muốn giết Diệp Thiên Dật, nhưng hắn không được quá manh động, cho nên trước tiên hắn sẽ quấn lấy Diệp Thiên Dật, sau đó tìm cơ hội cho hắn một đòn chí mạng, khiến hắn không phản ứng kịp, người bên ngoài cũng vậy.

Vậy cách tốt nhất để đấu là gì?

Chắc chắn không thể dùng đại chiêu công kích, sau chiêu vừa rồi, hắn đã từ bỏ ý định dùng đại chiêu ép chết Diệp Thiên Dật, bởi vì đại chiêu Diệp Thiên Dật tung ra quá mạnh mẽ.

Chỉ có thể đến gần Diệp Thiên Dật, tìm cách tiêu diệt hắn trong lúc đấu kiếm.

Diệp Thiên Dật nhìn thấy hắn tấn công về phía mình, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Biết đâu trận chiến này lại đơn giản hơn hắn tưởng tượng.

“Nhất kiếm!”

Tay phải đang cầm kiếm của Diệp Thiên Dật bất thình lình dùng lực, linh lực bắt đầu phóng ra.

Vù!

Hắn phóng tới, kiếm của hai người chạm vào nhau, Diệp Thiên Dật bay thẳng ra, thuộc tính không gian lóe lên trước mặt Quỷ Thiên Cừu.

“Kiếm thứ hai!”

“Kiếm thứ ba!”

“Kiếm thứ tư!”

Tại sao lúc đánh với Tiêu Chiến, Diệp Thiên Dật lại không dùng chiêu thức này?

Bởi vì hắn muốn lưu lại dành cho trận chiến cuối, cũng chính là để dành lại cho Quỷ Thiên Cừu.

Trên Yêu Tâm Phong.

Yêu Hậu nhìn thấy tình hình ở đây, nàng nhẹ nhàng nâng tách trà lên.

“Yêu Hậu, nói chung hắn vẫn là người có tình có nghĩa.”

Đại trưởng lão cười nói.

“Nếu không thì hắn làm gì có cơ hội thắng.”

Yêu Hậu lãnh đạm.

Ngay khi Diệp Thiên Dật chém ra kiếm đầu tiên, nàng đã nhận ra rồi. Hắn đang dùng võ kỹ chính nàng tự sáng tạo ra.

Người ngoài muốn nhận ra được “Nhất Kiếm” này của Yêu Hậu, cũng phải đợi đến khi chém đến trình độ nhất định, mới có thể nhận ra được

Cho nên, lúc này nhiều người có mặt ở đó cảm thấy rất mơ hồ, Diệp Thiên Dật dựa vào cái gì mà dám đấu kiếm với Quỷ Thiên Cừu?

Nhìn từng đường kiếm sắc bén nhanh nhẹn của hắn, rồi nhìn lại Quỷ Thiên Cừu, cảm giác giống như một người lớn không thèm chấp đứa trẻ còn tập đi mà đã học đòi vung tay múa chân.

Bọn họ đều cảm thấy, giờ phút này Diệp Thiên Dật quá bất lực.

“Xem ra đúng là bản lĩnh yếu kém không tìm ra cách rồi!”

“Ai ya, ta đã quen nhìn hắn hết lần này đến lần khác tạo nên kỳ tích, đột nhiên thấy hắn vô dụng như vậy, thật không chịu nổi.”

“Nhưng mà hắn có thua thì cũng đã giỏi lắm rồi! Cũng vẫn lập nên kỳ tích đó thôi.”

“......”

“Kiếm thứ ba trăm... ba trăm linh một, ba trăm linh hai...”

Quỷ Thiên Cừu muốn tìm cơ hội giết Diệp Thiên Dật, nhưng cơ hội này thật sự khó tìm, tốc độ của hắn rất nhanh, còn có khoảng trống, nhưng kiếm của Diệp Thiên Dật không hề tác động gì đến hắn, hắn chỉ đang đợi, đợi khoảnh khắc Diệp Thiên Dật sức tàn lực kiệt thì sẽ lập tức giải quyết hắn.

Thế nhưng......

Làm sao mà sức mạnh của Diệp Thiên Dật lại có thể càng lúc càng lớn như vậy?

Bình Luận (0)
Comment