Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1590 - Chương 1585: Muốn Hôn Một Cái

Chương 1585: Muốn hôn một cái
Chương 1585: Muốn hôn một cái

Nơi này chỉ còn lại thế lực của đế quốc hoàng thất của An vũ Sương.

An vũ Sương thật sự vui mừng khi Diệp Thiên Dật tìm ra chân tướng.

Có lẽ về mặt thực lực thì Diệp Thiên Dật này không ra sao cả, thế nhưng có sao nói vậy, quả thực y thuật của hắn đã đạt tới một trình độ đỉnh cao, những người này nếu dám dùng loại thủ đoạn giả chết này, vậy bọn họ đã tự tin tuyệt đối sẽ không bị phát hiện, chí ít nàng, An vũ Sương và những người này, dù có tìm bất cứ người nào đều không phát hiện được!

Thế nhưng vừa đúng lúc Diệp Thiên Dật tra xét ra được, trực tiếp phá vỡ được âm mưu quỷ kế của bọn họ, trước mặt mọi người ở khắp thế giới, vạch trần bọn họ, lần này, lần này bọn họ không những chịu đựng sự chỉ trích của cả đại lục, đồng thời, liên quan đến một vài thế lực nên cần phải tranh thủ cho kịp thời cơ, hạ gục toàn bộ bọn họ.

Kể cả những thế lực có khoảng cách địa vị thế lực chỉ kém Hạ Thất Điện một bước, bọn họ chính là người muốn hất cẳng hai đại tông môn này nhất, nếu như không có cái gì ngoài ý muốn, Thiên Dương điện và Cửu Thiên điện này, có lẽ là sắp bị xóa tên khỏi Hạ Thất điện rồi!

Phát hiện chuyện như vậy, nói thật, một số cường giả trong hai đại tông môn này đều cảm thấy mất mặt, ngươi có thể làm, thế nhưng ngươi không thể để người khác tới bắt tại trận được!

Vậy sau này bọn họ đi ra ngoài, người khác hỏi ngươi là ai, ngươi nói ra danh hào của mình, người khác biết được người từ đâu tới, đây chẳng phải là xấu hổ chết người sao?

Cũng bởi vì chuyện này, chỉ sợ có không ít cường giả sẽ rời khỏi hai đại tông môn, thực lực của bọn họ sẽ đột nhiên giảm xuống.

“Sợ bóng sợ gió một hồi.”

An Khánh đứng lên nói một câu!

Nhưng trên thực tế, trong lòng hắn vô cùng oán giận!

Diệp Thiên Dật! Lại là Diệp Thiên Dật! Tại sao lần nào cũng thất bại dưới tay hắn vậy?

“Cái gì mà sợ bóng sợ gió một hồi? Tiền bối ám chỉ chuyện vừa nãy sao?”

Diệp Thiên Dật nhìn về phía An Khánh.

Thật ra câu nói này trong mắt người khác giống như không có gì cả, thế nhưng với An Khánh lại có cảm giác khác.

Là cảm giác gì?

Chuyện này không phải là chuyện không đâu, còn có thể là chuyện gì? Lẽ nào việc hắn tham gia vào việc này suýt chút nữa bị phát hiện mà sợ chuyện không đâu?

Trong lòng hắn có điều mờ ám.

Không đúng không đúng! Bọn họ còn không biết! Chỉ là thuận miệng nói bừa thôi.

“Ừ, may mà không có đánh nhau.”

An Khánh nói.

Nếu mà bây giờ An vũ Sương không muốn ngả bài với An Khánh, nàng muốn tự mình giải quyết người này, Diệp Thiên Dật đương nhiên tôn trọng lựa chọn của nàng.

Qua chuyện này, An vũ Sương sẽ không có thêm nguy hiểm gì cả, An Khánh trong thời gian ngắn này tuyệt đối sẽ ngoan ngoãn không dám làm gì, mà An vũ Sương chắc chắn sẽ đẩy nhanh tiến độ rồi.

An vũ Sương nói xong thì đi ra.

“Giải tán đi.”

“Diệp tông chủ, hôm nay phải cảm ơn ngài.”

Một người cường giả chắp tay về phía Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật cười, nói rằng: “Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông và đế quốc Thiên Tuyết đang tiến hành hợp tác lâu dài, hơn nữa ta và Nữ hoàng bệ hạ cũng là bạn tốt, là điều nên làm.”

“Nếu như sau này Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông hoặc là Diệp tông chủ có gì cần giúp, bất cứ lúc nào cũng có thể phân phó!”

Diệp Thiên Dật chắp tay lại: “Đa tạ!”

Sau đó Diệp Thiên Dật cũng đi ra!

An Khánh âm thầm nắm chặt nắm đấm!

Diệp Thiên Dật!!

Vậy mà lại thua dưới tay hắn!

Lần này thật sự xảy ra chuyện rồi, chỉ hy vọng Thiên Dương điện và Cửu Thiên điện không còn thời gian rảnh để mà trách tội mình, thật sự hy vọng bọn họ sẽ không khai ra mình, hẳn sẽ không đâu nhỉ?

Một bên khác, Diệp Thiên Dật và An vũ Sương đi tới phía sau hoa viên xinh đẹp.

“Chuyện ngày hôm nay thật sự cảm ơn ngươi.”

An vũ Sương rót cho Diệp Thiên Dật một chén trà, nhẹ nhàng nói.

Nàng biết chuyện ngày hôm nay nếu như không có Diệp Thiên Dật, thì nàng thật sự đã xảy ra chuyện rồi, nàng cũng không ngờ, sự đê tiện vô liêm sỉ của những người này có thể đạt đến trình độ như thế này.

“Ngươi là người yêu của ta, ta không giúp ngươi thì ta giúp ai?”

Diệp Thiên Dật nhìn cô nhếch miệng nở nụ cười.

“Đến đấy rồi ta sẽ bảo Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông làm cho ngươi một bộ huyết chiến thần giáp, nó có thể làm tăng đáng kể sức mạnh hoàng thất của ngươi."

“Ừm.”

An vũ Sương gật gật đầu.

“Còn nữa, hai ngày nữa ta đi Thượng Vực, nếu như ngươi cần giúp gì, ngươi có thể đi tìm Tô Kỳ Băng bọn họ bất cứ lúc nào, đến lúc đó ta sẽ dặn họ một chút, ngươi tuyệt đối đừng phô trương, gắng gượng chống đỡ.”

An vũ Sương nói: “Sau khi chuyện này qua đi, trong thời gian ngắn sẽ không có chuyện gì, tiếp theo chính là ta bắt đầu đi tìm cơ hội tự tay giải quyết An Khánh rồi.”

“Ừ.”

Diệp Thiên Dật gật gật đầu.

“Y thuật của ngươi rốt cuộc là học từ ai vậy? Đúng là lời đồn đại bên ngoài, ngươi lấy được truyền thừa của một vị Thần Chí Cao nào đó từ thời thượng cổ? Hoặc là, ngươi chính là vị Thần Chí Cao nào đó?”

Đôi mắt xinh đẹp của An vũ Sương nhìn Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật này quá thần bí, vừa bắt đầu ngươi sẽ cảm thấy, ngươi biết hắn càng lâu thì càng hiểu hắn, nhưng lại hoàn toàn ngược lại, ngươi biết hắn càng lâu thì trái lại càng không hiểu hắn.

“Xem như là truyền thừa đi.” Diệp Thiên Dật đốt một điếu thuốc nói.

Ừ, hệ thống cho hắn y thuật, vậy theo một nghĩa nào đó cũng xem như là truyền thừa.

“Ừ.”

An vũ Sương cũng không hỏi nhiều.

“Này, đã phải đi rồi, trước khi đi, có thể hôn ta một cái được không?”

Diệp Thiên Dật liếm môi một cái nhìn An vũ Sương.

An vũ Sương: “……”

“Ta không biết.”

Nàng lắc lắc đầu.

“Ta dạy ngươi nhé.”

“Không.”

Diệp Thiên Dật cũng hiểu được kiểu em gái này, thật ra nàng thừa nhận là muốn, cũng không thể gật đầu đồng ý được, chỉ có một khả năng, đó chính là Diệp Thiên Dật bằng một cách nào đó cưỡng hôn nàng, nếu như nàng giả bộ từ chối, có lần thứ nhất thì có lần thứ hai, lần thứ ba, vô số lần.

“Thử chút đi.”

Sau đó Diệp Thiên Dật tiến tới bên cạnh nàng, kéo lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng.

An vũ Sương cũng không giãy giụa, thực ra một chút này cũng đã nhìn ra một vài ý nghĩ của nàng.

Có thể có cảm kích, hay là có một vài ý nghĩ khác, thế nhưng dễ thấy đây là cơ hội của Diệp Thiên Dật.

“Ngươi bỏ khăn che mặt xuống đi.”

Sau đó Diệp Thiên Dật bỏ tay của nàng ra.

“Chờ ngươi mạnh hơn đi.”

An vũ Sương đứng dậy nhanh chóng rời đi.

Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.

Này nhé!

Kiểu em gái này thật khó tính quá!

“Bỏ đi bỏ đi, đi tìm tra nữ tỷ tỷ, dù sao Tiểu Sương Sương cũng chỉ là vấn đề về thời gian thôi.”

Diệp Thiên Dật vẫn rất là thoải mái.

Sau đó Diệp Thiên Dật gửi tin nhắn cho An vũ Tình, nhưng không có câu trả lời.

Còn không biết là cố ý không trả lời hay là không thấy.

“Nàng ấy chắc là ở cùng với Tiểu Thanh Hàn nhỉ?”

Diệp Thiên Dật suy nghĩ một chút, sau đó gửi tin cho Hoa Thanh Hàn.

Một lúc sau, Hoa Thanh Hàn trả lời Diệp Thiên Dật.

“Tiểu Thanh Hàn, làm gì đấy?”

“Uống rượu với Vũ Tình.”

“Ở đâu?”

“Trong nhà ta, mới từ quán bar về, ngươi muốn qua đây không?”

Hoa Thanh Hàn hỏi.

“Ừ, đợi ta, đến liền đây.”

Sau đó Diệp Thiên Dật biến mất tại chỗ.

Trong nhà của Hoa Thanh Hàn, An Vũ Tình uống lần hai thì có chút bất tỉnh nhân sự.

“Tình yêu à, Diệp Thiên Dật kia chính là cái tên khốn kiếp, lưu manh, không biết xấu hổ!”

Bình Luận (0)
Comment