Dịch: Cỏ Dại Team
Quả là Diệp Thiên Dật là người gây chú ý nhất! Tuy rằng trong mắt bọn họ hắn xác thực phẩm tính không được, nhưng xác thực hắn vừa mới đối ra câu đối kia rất khó, cho nên Gia Cát Phong sẽ đặc biệt chú ý tới Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi, sau đó lắc đầu; "Gia Cát tiền bối, câu này quá đơn giản, cho nên ta cảm thấy ta không cần phải đối."
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, cái này chẳng phải là không cho Gia Cát Phong thể diện sao?
Nhưng Gia Cát Phong lại không nghĩ như vậy, hắn cảm thấy xác thực là đơn giản, cho nên lại cảm thấy người này rất thẳng thắn.
"Là câu kia vừa vặn đoán mò ra còn câu này đoán mò không ra chứ gì?"
Hà Thường Vũ bật cười một tiếng.
“Đoán chừng là, đoán mò ra một lần chứ đếnlần thứ hai thì khó rồi.” Lâm Trường Thiên cũng nói.
Diệp Thiên Dật nhún vai, sau đó bước lên.
"Phượng hoàng sơn phong, phong khởi phượng minh phi cánh cao."
Bọn họ nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu, mà hai người nói chuyện sắc mặt rất khó coi.
Thi Gia Nhất và Bạch Hàn Tuyết còn có những người quen biết Diệp Thiên Dật đều thật sự rất giật mình, trước giờ không biết hắn còn có cái tài này!
"Vậy thì một đề này liền dừng ở đây đi, Phong Tuyết Vương, ngài không ra một đề sao?"
Gia Cát Phong nhìn Phong Tuyết Vương nói.
Phong Tuyết Vương cười cười nói: "Vậy thì ra một đề đi, dẫu sao đối câu đối cũng chỉ là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi, nhưng đề này rất khó, quấy nhiễu bản vương một năm dài, tìm qua rất nhiều rất nhiều đại sư đều đối không ra, thậm chí cô Liễu đây cũng thử qua nhưng cũng chưa đối thành công, mà hiện tại các vị thanh niên tài tuấn tập trung ở đây nhiều như vậy, như vậy chúng ta xem thử một chút xem có người nào có thể đối được không."
Nghe được lời của Phong Tuyết Vương, tất cả mọi người hứng thú lên.
"Điện hạ nói chính là... cái đề kia sao?"
Đôi mắt xinh đẹp của Liễu Khuynh Ngữ cũng hơi sáng lên.
"Ừm, vậy làm phiền cô Liễu viết hộ."
"Cực kỳ vinh hạnh!"
Sau đó Liễu Khuynh Ngữ đi lên viết xuống vế trên.
Yên tỏa trì đường liễu!
Không sai, chỉ là năm chữ đơn giản, lại làm cho vô số đại sư không có đường nào xuống tay.
Phong Tuyết Vương nói: "Năm chữ vế trên này kết cấu sử dụng ngũ hành làm thiên bàng, trì đường là một từ ghép, câu trong chữ yên vận dụng thủ pháp tu từ ví von, sương như khói, sương mù che giấu trì đường và liễu, mà lại dùng chữ khói giấu đi sương, dùng cái này miêu tả ra một cảnh hồ nước vắng vẻ, cây xanh vờn quanh, cảnh tượng tràn ngập khói sương, mọi ngươi thử một chút đi."
Lời này nói ra, tất cả mọi người thầm than, tuyệt đối không thể đối ra, ngũ hành thiên bàng ngược lại là tổ hợp tốt, nhưng ...
Trong nhất thời, không ai lên tiếng.
Đại khái qua ba phút, Bạch Hàn Tuyết trong ánh mắt mọi người đứng dậy bước lên, viết xuống năm chữ.
Đăng thâm thôn tự chung.
"Hahaha, cô gái trẻ này xác thực có tài, ngũ hành thiên bàng đều có, chữ thâm có thể hình dung thôn dinh nơi sống, đó cũng là cảm nhận ánh sáng, cái này có điểm không tệ, nhưng là vẫn là kém một chút, cũng không phải là đặt biệt tinh tế."
Phong Tuyết Vương cười nói.
Bạch Hàn Tuyết hơi hơi thi lễ một cái sau đó đi xuống.
"Còn ai không? Không có ai thì... đề này bỏ qua đi, chúng ta bắt đầu làm thơ đi."
Phong Tuyết Vương nói.
Hắn vốn là cũng không ôm kỳ vọng gì, dù sao vô số người đều đối không ra, đám thanh niên này làm sao lại có thể?
Gia Cát Phong cũng là thầm than sự tinh diệu của vế trên, nhưng hắn cũng đối qua một đoạn thời gian, thực sự không có cách, mỗi người văn hào đều có thể đối ra, thế nhưng đều không phải là vế đối hoàn hảo! Hoặc nhiều hoặc ít kém một chút, cũng không hoàn mỹ, vậy liền cũng không tính là đối được!
"Tốt!"
Mọi người gật gật đầu.
Ngay lúc này, Diệp Thiên Dật đứng lên.
Là trùng hợp hay sao? Vế trên này ở Địa Cầu cũng có, mà cũng làm khốn đốn vô số văn hào nhiều năm, nhưng hắn vừa vặn biết.
“Ta lại thử chút." Diệp Thiên Dật nói.
"Xùy--"
Hà Thường Vũ xùy cười một tiếng.
Liền mấy vị trên đài kia đều không đối ra được, thậm chí đối một năm đều không có kết quả, hắn thử một chút?
“Được, thử một chút liền thử một chút, cũng không lãng phí bao nhiêu thời gian!" Phong Tuyết Vương gật đầu nói, đương nhiên không kỳ vọng gì.
Diệp Thiên Dật bước đi viết xuống năm chữ lớn.
Đào nhiên cẩm giang đê.
Mọi người nhìn sang.
Liễu Khuynh Ngữ cẩn thận nhìn một chút, đôi mắt xinh đẹp bỗng nhiên sáng lên!
Mà mấy vị đại sư kia, Gia Cát Phong, Phong Tuyết Vương nhìn kỹ xong cũng là trừng to mắt!
"Yên tỏa trì đường liễu, đào nhiên cẩm giang đê, yên tỏa trì đường liễu, đào nhiên cẩm giang đê..."
Phong Tuyết Vương đứng dậy nhìn hai hàng chữ phía trên không ngừng dạo bước, không ngừng nói nhỏ.
Mười mấy giây sau ...
"Hay, hay quá!"
Phong Tuyết Vương hai mắt sáng lên nhịn không được thán phục một tiếng.
Woaaa-----
Mọi người hoang mang tột độ.
“Ngũ hành thiên bàng trước không cần phải nói, ta làm sao không nghĩ tới, Yên tỏa trì đường liễu, đào nhiên cẩm giang đê, yên tỏa là ẩn dụ, đào nhiên cũng là ẩn dụ, ra hiệu màu đỏ của hoa hào như cùng nhen nhóm bên bờ Cẩm Giang, ta làm sao không nghĩ đến, Cẩm Giang này ngay tại trong đế quốc Phong Tuyết của ta! Đối thật tinh tế, ví von thích hợp, quá tuyệt diệu, quá tuyệt diệu! Haha"
Phong Tuyết Vương nhịn không được bật cười.
Liễu Khuynh Ngữ cũng nhịn không được nói: “Đây hẳn là vế đối tinh tế nhất mà ta từng thấy.” Sau đó nàng nhìn về phía Diệp Thiên Dật hơi thi lễ một cái: “Tài năng anh Diệp, ta tự hổ thẹn không bằng.”
Woaaaa---
Mọi người há to miệng!
Không phải chứ?
Thi Gia Nhất và Bạch Hàn Tuyết cũng là kinh hãi nhìn Diệp Thiên Dật.
Hắn vậy mà khiến Liễu Khuynh Ngữ nói ra lời như vậy?
Mộ Thiên Tuyết không quá hiểu, dù sau thì cảm thấy rất lợi hại.
"Anh Thiên Dật thật là lợi hại!"
Tinh Bảo Bảo sùng bái nhìn Diệp Thiên Dật.
“Chuyện lạ!” Tinh Vân Hải gương mặt khó hiểu!
Diệp Thiên Dật này thay đổi quá lớn rồi?
"Hahaha—"
Phong Tuyết Vương cười đi về phía Diệp Thiên Dật, sau đó vỗ vỗ vai hắn: "Tốt! Tốt lắm! Tuổi trẻ như vậy mà rất có năng lực, vế đối quả thật xuất chúng!"
“Đa tạ điện hạ khen ngợi.” Diệp Thi Dật thi lễ một cái.
Tần Triều và Lâm Trường Thiên, gồm cải Hà Thường Vũ kia đều nắm nắm đấm!
Người không có khả năng nhất, trái lại đến bây giờ lại trở thành người xuất chúng nhất?? Rốt cuộc thế giới này bị đảo lộn rồi sao?
"Tốt! Vế đối này ta nhận rồi! Chuyến này không uổng công đến đế quốc Thiên Thủy, quả thật không uổng công đến."
Phong Tuyết Vương cười nói.
Gia Cát Phong hài lòng gật đầu.
Liễu Khuynh Ngữ nhìn Diệp Thiên Dật nhiều thêm một chút, nàng rất người là yêu thi từ ca phú, bất luận người nào tài giỏi hơn nàng, nàng đều bội phục, đều muốn học hỏi! Mà Liễu Thiển Thiển... Không hiểu cái này, nhưng là từ trong biểu tình của các cường giả đó nàng nhìn ra được hắn rất lợi hại.