Y Thất Nguyệt không hiểu nổi!
Nàng cái gì cũng tốt, tại sao mỗi lần đi sòng bạc, cho dù là đi sòng bạc ở Yêu Tộc cược mấy cái Thiên Địa Linh Vật, Thiên Yêu Tinh, hay là đi đánh bạc ở Nhân Tộc, cuối cùng nàng đều thua sạch bách.
A a!!
Khó khăn lắm mới kiếm được không ít Thiên Địa Linh Vật từ tay của cái người ở Tạo Hóa Phong kia, chớp mắt đã thua sạch rồi.
Tủi thân quá.
“Quận chủ, hay là sau này đừng chơi nữa.”
Nguyệt Nhi nói.
“Không được, không chơi thì làm sao lấy lại được mấy thứ bổn tiên nữ thua kia.”
Số Thiên Địa Linh Vật mà mấy năm nay nàng thua mất cộng vào không ít hơn tài nguyên của một thế lực Tiên môn ở Thượng Vực Chúng Thần Chi Vực ấy.
Phải biết rằng, đây là rất khoa trương đó!
Tiên Môn ở Thượng Vực, tính ra cũng tương đương với thế lực Đế cấp ở Hạ Vực, đại khái chính là thế lực Đế cấp như Dược Hoàng Tông bị Diệp Thiên Dật tiêu diệt!
Vậy ngươi nghĩ xem, mấy năm nay Y Thất Nguyệt rốt cuộc đã thua mất bao nhiêu?
Chẳng qua nàng thật sự có bản lĩnh này!
Thứ nhất, cảnh giới của nàng vốn rất cao, thứ hai, địa vị của nàng là Quận chủ của Quận Nữ Thần, có người còn đoán, nàng không chỉ có thân phận này thôi đâu, bởi vì phải biết rằng, chức Quận chủ đó là Yêu Thần của Chú Lôi Yêu Vực ép nàng ngồi lên!
Thứ ba, mấy năm nay, nàng huênh hoang khoác lác cũng được, cá cược với người khác cũng bỏ đi, nàng cũng lỗ không ít, ví dụ như ngươi vừa thấy đó, nàng không có giới hạn mà ôm đùi Diệp Thiên Dật đòi ít tiền lẻ, này ai mà chịu được?
Không sai!
Cho nên lúc đó Diệp Thiên Dật ngơ luôn!
Giống Thi Gia Nhất quá đi!
Trừ gương mặt ra thì tính cách giống y chang luôn, chẳng qua là bây giờ Thi Gia Nhất đã khác lúc mới đầu rất nhiều rồi.
“Nhưng, thật sự không có chỗ nào để đi kiếm bảo vật.”
Nguyệt Nhi nói.
Bổng lộc hết từ lâu rồi, tiền ‘bảo kê’ cũng nhận rồi, những người khác nói chuyện cùng nàng thì vẫn bình thường, nhưng tuyệt đối không có người đánh cược cùng nàng.
“Hơn nữa Quận chủ, người ở Tạo Hóa Phong kia thật sự không đơn giản đâu.”
Y Thất Nguyệt cũng phát hiện ra điều này! Là nàng đã quá nóng vội!
Cho dù là một kẻ bịp bợm, thì cũng chắc chắn là một cao thủ!
Chỉ có điều hắn thật sự rất đẹp trai, hơn nữa tính cách cũng rất tốt nữa.
“Đúng là không đơn giản, là bổn tiên nữ quá nóng vội, nên tìm hiểu rõ thêm, cho dù hắn không phải là Tiên Nhâ thì cũng có khả năng là một đỉnh cấp cường giả, hơn nữa hình như từ trước đến nay hắn chưa từng khoe khoang mình là Tiên Nhân, hình như đấy là cách mà người khác gọi hắn?”
Nguyệt Nhi gật gật đầu: “Nguyệt Nhi cũng là sau khi đi mới nghe nói, chỉ là có rất nhiều chuyện Nguyệt Nhi không hiểu, còn nữa, không hiểu sao Nguyệt Nhi cứ cảm thấy hắn không hề có tu vi nhỉ?”
“Ta cũng vậy, một người có mạnh hơn nữa cũng không thể khiến hơi thở của mình giống hệt nhưng người phàm đúng không? Trừ phi hắn chính là người phàm! Hơn nữa hắn hình như không phải là Yêu Tộc, là Nhân Tộc! Có quá nhiều thứ không thể hiểu được.”
Y Thất Nguyệt muốn khùng luôn.
Chỉ có điều chuyện này cũng không quan trọng.
Nàng cần tiền, cần Linh vật thiên địa hơn! Nàng phải kiếm lại tất cả những thứ đã mất!
Nhưng bây giờ, từ đầu đến chân nàng ngoại trừ những thứ tuyệt đối không thể đem đi bán hay đi đánh cược, thì thứ đáng tiền nhất chính là người đã đi theo mình nhiều năm - Nguyệt Nhi.
Nguyệt Nhi nhìn ánh mắt Y Thất Nguyệt, co đầu rụt cổ.
“Có rồi!”
Y Thất Nguyệt đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó!
“Đi đi đi! Đi Tạo Hóa Phong! Bổn tiên nữ nghĩ ra cách kiếm tiền rồi!”
Diệp Thiên Dật là gì, nàng hết hứng rồi, dù sao là một cao thủ là được!
Quan trọng là, với nàng, kiếm tiền mới là vương đạo!
……..
Bởi vì muộn rồi, cho nên buổi tối Y Thất Nguyệt không đi Tạo Hóa Phong, vẫn là không nên hấp tấp quá, dẫu sao đây cũng là một người đến thứ rất có thể ngang với Huyền Thiên Thánh Khí cũng tặng cho người khác được! Hơn nữa còn là tặng cho một tên phế vật!
Má nó chứ! Thật là trâu bò mà.
Đợi đã!
Hắn trâu bò như thế, vậy nếu như... nàng có thể kiếm được món đồ gì đó từ tay hắn, bọn nàng cũng không cầu mấy loại như Găng tay Kình Phu, thứ có thể khiến một người Thiên Đạo cảnh đánh Thái Cổ Thần Vương Cảnh như nàng mà nàng còn đánh không lại, yếu hơn một chút cũng được, như thế tùy tiện đến mấy Tông Môn ở Yêu Tộc và Nhân Tộc đổi, có thể đổi được bảo vật nhiều không tưởng luôn ấy!
Muốn bay lên luôn.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Y Thất Nguyệt lấp lánh đầy sao.
Ngay lúc này, trong mắt nàng, Diệp Thiên Dật chính là một kho báu.
Sáng sớm, dưới Tạo Hóa Phong đã tụ tập cả ngàn người.
Không! Hàng vạn người!
Sau khi tin tức này được truyền ra, ít nhất những người có hứng thú ở mấy thành trì lân cận đều sẽ đến!
Bình thường hẳn là sẽ phải có khoảng mấy chục vạn người sẽ đến, nhưng bởi vì tin tức này không được truyền bá rộng rãi đến như thế, vì có người không muốn truyền tin này ra, thử nghĩ xem, càng nhiều người thì cơ hội của bọn họ càng ít đi, đúng không?
Nhưng cũng không ít người đến, hơn nữa còn có không ít cao thủ!
Ví dụ như Báo Cửu Kiếm của Cửu Kiếm tông, còn cả nhóm người Thương Phong của Tà Thiên tông.
Bọn họ cũng thà rằng tin vào điều tưởng chừng như không thể này, huống hồ Diệp Thiên Dật thật sự đã thể hiện rất nhiều điều không thể tin được! Bọn họ vì tìm sự đột phá, cho dù chỉ là đến xem kịch cũng được, đúng không? Nhỡ đâu có thu hoạch ngoài ý muốn thì sao?
“Quận chủ điện hạ? Ngươi cũng đến sao?”
Lúc Y Thất Nguyệt lắc lắc bím tóc nhỏ của mình đến đây, một ông lão hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy nàng.
“Thiên Sư? Bổn tiên nữ sao lại không thể đến đây vậy? Đây vốn là Quận của ta, ta đến xem chắc không vấn đề gì chứ hả?”
Y Thất Nguyệt đáp.
Đây là một vị Thiên Sư mới được bổ nhiệm.
Thiên Sư cười, đáp: “Ha ha ha, đương nhiên đương nhiên, chỉ là Yêu Thần đại nhân nói ngươi sẽ không đến xem, cho nên mới phái lão phu đến, sớm biết Quận chủ điện hạ sẽ đến, lão phu cũng không cần đến rồi.”
Sau khi nàng đến, Yêu Thần của Chú Lôi Yêu Vực quả thực có liên lạc với Y Thất Nguyệt, bảo nàng đến xem tình hình ở đây, Y Thất Nguyệt đã đến rồi, nhưng nàng nói nàng không tới, bởi vì nàng không muốn quản lý sự vụ, nàng không muốn làm Quận chủ! Cho nên Yêu Thần mới phái vị Thiên Sư này đến trông coi.
Hiển nhiên, chuyện của Diệp Thiên Dật ở bên này càng thu hút sự chú ý hơn.
Các nàng chỉ là vì tìm kiếm tính chính xác của sự việc mà thôi.
“Bổn tiên nữ muốn lên núi, các ngươi có ai đi cùng không?”
Y Thất Nguyệt hỏi.
Đám người đó ngơ ngác nhìn nhau.
“Quận chủ đại nhân, Tiên Nhân đã nói ở dưới núi truyền đạo, không có lệnh thì không nên lên đó.”
Sau đó Y Thất Nguyệt lúc lắc bím tóc nhỏ, cùng Nguyệt Nhi lên núi trong ánh mắt của mọi người.
Nàng chính là không sợ trời không sợ đất thế đấy, huống hồ đây là Quận Nữ Thần của nàng, thân là Quận chủ nàng có cả vạn lý do để lên núi đúng không?
Diệp Thiên Dật ngồi đó đợi đến 8 giờ sáng sau đó chuẩn bị đúng giờ thì đi xuống.
“Tiểu ca ca đẹp rai…”
Giọng nói tràn đầy hoạt bát của Y Thất Nguyệt vang lên, sau đó nàng nhảy nhót lên đến trên núi.
Diệp Thiên Dật nhìn thấy nàng.
Tin tức này Diệp Thiên Dật không nói cho Thi Gia Nhất, bởi vì Diệp Thiên Dật cũng không biết nói thế nào, hắn muốn xem xem có thể tìm ra bí mật giữa các nàng không sau đó mới nói cho Thi Gia Nhất.
“Có việc gì?”
“Hì hì hì…”
Y Thất Nguyệt cười hì hì sáp đến bên cạnh Diệp Thiên Dật, sau đó ôm vai Diệp Thiên Dật.
“Tiên Nhân, Tiên Nhân tôn kính cao quý, người ta có một thỉnh cầu hơi quá đáng một xíu….”
Diệp Thiên Dật: “......”