Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1640 - Chương 1635: Chữ Ký Của Tiên Nhân

Chương 1635: Chữ ký của Tiên Nhân
Chương 1635: Chữ ký của Tiên Nhân

Cô gái này định làm gì?

Nói thật cô gái này hơi không có giới hạn, không đoan trang lắm, nhưng nàng tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Có chút đáng sợ.

“Có chuyện gì?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Chuyện là… người ta vô cùng vô cùng sùng bái ngươi, lúc trước lỗ mãng như vậy, thật là ngại quá, người ta có thể xin chữ ký của ngươi được không?”

“Chữ ký?”

Diệp Thiên Dật nhíu mày!

“Ngươi định làm gì?”

Y Thất Nguyệt nhìn Diệp Thiên Dật, nói: “Người ta là tiên nữ xinh đẹp như hoa, lại còn là Quận chủ của Quận Nữ Thần, người ta có thể xin chữ ký ngươi để làm chuyện gì xấu cơ chứ.”

Diệp Thiên Dật bất lực thở dài.

Chỉ là một chữ ký mà thôi, hắn không nghĩ được sẽ có hậu quả gì, có thể làm được gì.

“Giấy, bút.”

Y Thất Nguyệt ngoan ngoãn đưa giấy và bút qua.

Chỉ là tờ giấy này những hơn một mét, người không biết còn tưởng là tranh cuộn ấy.

“To thế này sao?”

“Ừm ừm, viết đi mà viết đi mà.”

Sau đó Diệp Thiên Dật dùng bút viết thật to tên mình.

“Diệp Thiên Dật, đây là tên của ngươi sao?”

Y Thất Nguyệt chống cằm nhìn Diệp Thiên Dật hỏi.

“Ừ.”

“Cái tên này nhìn cũng có chút giống cao thủ, này, rốt cuộc ngươi có phải là cao thủ không vậy? Ngươi đang cố ý dấu diếm hay là thế nào hả?”

Y Thất Nguyệt hỏi.

Nàng là cô gái bị Vương Kình Phu đánh, nàng cũng nghe được găng tay của Vương Kình Phu là Diệp Thiên Dật này cho hắn, nàng cũng biết Thần Khí này, tùy tiện cho người khác Thần Khí, chuyện này có thể gọi là nghịch thiên! Ngươi nói hắn đơn giản, vậy thì hắn tuyệt đối không đơn giản.

Người khác sẽ sợ hãi, nhưng Y Thất Nguyệt nàng chính là vô tâm vô phế không phiền não như thế đấy, cứng đầu mà xông lên phía trước, nàng cảm thấy việc gì làm được thì làm,việc gì không làm được thì không làm.

Phải biết rằng, nhìn thế nào đi nữa, thì đây cũng là một nam nhi đúng không? Thiên hạ này có người đàn ông nào nỡ xuống tay với một người xinh đẹp tựa hoa như nàng sao?

Ồ, trừ đồ đần chuyên dùng găng tay kia ra.

“Còn việc gì nữa không? Không thì có thể xuống núi rồi.”

Diệp Thiên Dật bỏ bút xuống, không trả lời câu hỏi của nàng mà nhàn nhạt nói.

Y Thất Nguyệt vội vàng giành lấy, chỉ sợ Diệp Thiên Dật không cho nàng nữa.

“Chữ ngươi viết xấu quá đi.”

Y Thất Nguyệt nhìn tên của Diệp Thiên Dật.

Ba chữ siêu đơn giản, nhưng hắn viết xấu không thể tả.

Diệp Thiên Dật xấu hổ.

Hết cách, học dốt, từ nhỏ chữ đã xấu rồi.

“Viết thêm mấy tờ nữa đi.”

“Không viết nữa, các ngươi về đi, ta không hầu nữa.”

Diệp Thiên Dật đuổi nàng đi, sau đó đi ra phía sau núi.

Y Thất Nguyệt nhìn tờ chữ ký trong tay âm thầm tiếc nuối.

Chỉ một tờ…

“Bỏ đi, một tờ thì thì một tờ vậy.”

Sau đó nàng và Nguyệt Nhi xuống núi.

“Mọi người nhìn đi, Quận chủ xuống núi rồi.”

Dưới chân núi, mấy người dân đó thậm chí có rất nhiều cường giả vẫn đang tụ tập ở đây, danh tiếng của Diệp Thiên Dật truyền đến đây cũng quá vang dội rồi, làm cho rất nhiều người vốn không tin cũng tin là thật rồi.

“Quận chủ lại cố tình xông lên núi lần nữa, Tiên Nhân không trách tội nàng sao? Thế mà vẫn bình an xuống núi.”

“Xem ra chắc chắn là không trách tội rồi, tính tình của Tiên Nhân thật là tốt, lần trước Cửu Kiếm tông và Quận chủ xông lên núi, Tiên Nhân cũng không tức giận, có lẽ đây chính là phong phạm của Tiên Nhân.”

“Mọi người đoán xem Quận chủ đang cầm cái gì trong tay?”

Ánh mắt của bọn họ dần dần chuyển đến cuộn giấy trong tay Y Thất Nguyệt.

Diệp Thiên Dật làm sao biết được Y Thất Nguyệt định làm gì, hắn chỉ tự hỏi, một tờ chữ ký mà thôi, có thể làm được việc gì?

“Các vị các vị!”

Y Thất Nguyệt gào lên.

“Quận chủ đại nhân, ngươi có việc gì sao?”

Y Thất Nguyệt hắng giọng, nói: “Tiên Nhân có ý gì bổn tiên nữ không rõ, ở trong này có đại đạo hay không, ta cũng thể chắc chắn, nhưng chữ trên cuộn giấy này, xác thực là bút tích của Tiên Nhân, đây là điều mà ta có thể chắc chắn.”

Mọi người thầm kinh ngạc, lúc này, có mấy nhóm người cũng đi tới.

Nhóm Hắc Hổ đầu tiên dẫn theo một đám đệ tử Tà Thiên tông.

Hắc Hổ trở về rồi, mẹ hắn bây giờ cũng không có việc gì nữa, hơn nữa hắn nghe nói Tiên Nhân muốn truyền đạo ở đây, thế là hắn vội vàng đến đây!

Nhóm còn lại chính là đám Vương Kình Phu, Lạc Linh Lung, Phượng Thiên Dương.

Phượng Thiên Dương và mấy vị cường giả của gia tộc hắn ở Phương Hoàng Thánh Địa đến, chính là đến để chống lưng cho hắn, thuận tiện xem xem, rốt cuộc có thể tóm được sơ hở gì của kẻ ở trên Tạo Hóa Phong này không, ví dụ như hắn thật ra chỉ là một tên lừa đảo!

Phượng Thiên Dương vẫn không thể nào hiểu được, tạo sao lại có người có những thủ đoạn này, lại còn vô duyên vô cớ làm mấy chuyện vừa khổ vừa vô tích sự.

Cho nên, ở đây không thiếu “kẻ có máu mặt”, bởi vì phải biết, ở đây còn có cả Thiên Sư, chính là người của Yêu Thần Chú Lôi Yêu Vực.

Yêu Thần của Chú Lôi Yêu Vực này là gì? Địa vị của nàng tương đương với địa vị của thần tiên tỷ tỷ đấy, nếu ở Nhân Tộc, thì tương đương với Đế Vương của một đại đế quốc, nhưng, Đế Vương của nhân tộc tuyệt đối không có cửa so sánh với nàng! Thế lực, thực lực… của bọn họ mới chính là bá chủ thật sự!

Đế Vương của nhân tộc chỉ có hoàng thất của mình, mà Yêu Thần của Yêu Vực, thì chính là thế lực có thể thống trị cả Yêu Vực.

“Các vị, cuộn giấy này bổn tiên nữ cũng xem qua mấy lần rồi, nhưng thật sự là không cách nào lĩnh hội được ý nghĩa sâu xa của nó, đương nhiên, có ý nghĩa gì xâu xa hay không ta không dám chắc, nhưng nhỡ đâu có thật thì sao, bổn tiên nữ không lĩnh hội được há chẳng phải là lãng phí sao? Cho nên bây giờ, bổn tiên nữ dự định bán đấu giá cuộn giấy có chữ ký hàng xịn của Tiên Nhân, giao cho người thật sự có duyên với nó!”

Không sai!

Đây chính là kế hoạch của Y Thất Nguyệt.

Có phải Tiên Nhân hay không? Không quan trọng, quan trọng là, đám người này tin hắn là Tiên Nhân, mà hắn đúng là có bản lĩnh thật sự, nhưng cho dù thế nào đi nữa, nàng cần tiền, chữ ký của “Tiên Nhân” này, chắc chắn là rất nhiều người muốn có đúng không? Vậy thì nàng đem nó bán đấu giá là có thể kiếm được món tiền lớn rồi.

Còn về việc bên trong có cái gọi là đạo lý to lớn gì hay không, nàng không biết, nàng cũng chưa từng nói bên trong có, đúng không? Nàng thật sự không tìm lý do thoái thác, còn mua hay không mua là quyết định của họ, nàng không kiểm soát được.

Nàng quả là thông minh tuyệt đỉnh mà.

So với mấy thủ đoạn lừa lọc trước đây của nàng, thì đây đã được coi là rất có thành ý rồi.

“Quận chủ đại nhân, những điều ngươi nói là thật sao? Ngươi thật sự muốn tặng bút tích của Tiên Nhân cho bọn ta sao?”

Đám người đó vui mừng khôn xiết.

“Không phải là tặng, là bán đấu giá, hơn nữa bổn tiên nữ lập một quy tắc, dưới Thiên Đạo Cảnh không được đấu giá, chỉ những người trên Thiên Đạo Cảnh mới được đấu giá.”

Đương nhiên không phải nàng cảm thấy dưới Thiên Đạo không có tiền, Thiên Địa Linh Vật không nhiều, lừa mấy người cảnh giới càng cao nàng càng kiếm được nhiều tiền, nàng có không đáng tin cậy thế nào thì vẫn là một người có lương tâm, là một cô gái lương thiện, nàng có lừa bịp, thì cũng là lừa mấy tên cậu ấm con ông cháu cha, hoặc mấy tên thèm muốn sắc đẹp của nàng.

Nàng nói như thế chủ yếu là vì, có một vài người bình thường vung số tiền lớn mua thứ đổ bỏ đi về cũng chẳng có tác dụng gì, đối với hắn mà nói thì không gánh vác không nổi, có thể là tất cả của hắn, nhưng đối với một số người mạnh hơn thì khác.

“Được! Được! Quận chủ đại nhân, ngươi nói xem giá khởi điểm là bao nhiêu.”

Lạc Long Hải của Lạc gia hưng phấn nói.

Tiên Nhân tự mình viết tên của hắn, trong đó chắc chắn phải có đạo lý cao thâm!

Bình Luận (0)
Comment