Y Thất Nguyệt suy nghĩ.
"Giá khởi điểm là... không có, các ngươi nhìn mà tăng giá, cuối cùng không ai tăng giá, thì vật này thuộc về người ra giá cuối cùng." Y Thất Nguyệt ngồi trên bậc thang, xoa tay nhỏ mà nói.
"Quận chủ đại nhân, ngươi có thể cho chúng ta xem trước bút tích thực của Tiên Nhân một lần không? Ngài cũng nói, ngài không hiểu ra được cho nên muốn tìm một người có duyên, vậy nhỡ đâu trong chúng ta có người xem một chút liền hiểu được điều gì thì sao?"
"Đúng vậy, đúng vậy, Quận chủ đại nhân, ngươi cho chúng ta nhìn một lần trước đi."
Những người kia nhao nhao hùa theo.
Y Thất Nguyệt: “...”
Đáng ghét!
Kiểu này nàng không cho xem là không được rồi.
"Được thôi, vậy ta chỉ cho các ngươi nhìn một lần thôi đó."
"Cảm ơn Quận chủ đại nhân."
Thiên Sư đứng ở phía sau hừ lạnh một tiếng: "Hừ, ta muốn xem xem rốt cuộc là thứ gì, còn ẩn chứa đại đạo trong đó, đúng là nực cười!"
Người của Tà Thiên tông, Cửu Kiếm Tông không phát biểu bình luận, bởi vì bọn họ vẫn ấp ủ suy nghĩ Diệp Thiên Dật là người phi phàm.
"Thiên Sư đại nhân, vị Tiên Nhân này đúng là có thủ đoạn, ta vẫn đề nghị ngài Thiên Sư thận trọng từ lời nói đến việc làm, bởi vì...”
Thương Phong nói với hắn chuyện về mẹ của Hắc Hổ.
Thiên Sư cau mày!
"Ừm, là ta thiếu cân nhắc, đa tạ Thương Phong Tông chủ nhắc nhở." Thiên Sư thản nhiên nói.
Sau đó Y Thất Nguyệt mở cuộn giấy kia ra, đám người nín thở tập trung tư tưởng, ánh mắt nhìn sang!
Bọn họ không nhịn được hít vào một hơi lạnh.
Y Thất Nguyệt:?
Không phải đâu, các ngươi hít một hơi lạnh làm gì? Rất đặc biệt sao? Chữ này rất đặc biệt sao? Rất lợi hại sao?
Sau đó Y Thất Nguyệt mau chóng khép cuộn giấy lại.
"Không hổ là chữ viết của Tiên Nhân, ta cảm thấy trong đó tràn đầy đại đạo thiên lý!"
"Đúng vậy, đúng vậy, mấy chữ này cứng cáp hùng hồn, trong câu chữ phảng phất có một luồng tiên khí đang chuyển động. Đây là chữ viết đẹp nhất, phòng khoáng nhất mà ta từng thấy trong cuộc đời này. Đây chính là chữ viết của Tiên Nhân sao? Quả thật là không tầm thường."
"Chỉ mới liếc mắt nhìn, ta cũng đã có dấu hiệu đột phá, phảng phất đột nhiên hiểu được điều gì đó, thật khó mà tin nổi!"
"Kinh sợ như gặp được thiên nhân, hiếm thấy trong cả thế gian, không gì có thể sánh kịp!"
“...”
Những người kia nghị luận ầm ĩ.
Y Thất Nguyệt:?
Thật ra rất nhiều người trong đám người Thiên Sư có vẻ lờ mờ!
Không phải đâu, các ngươi đang nghiêm túc chứ?
Chữ này xấu đến xé trời có được hay không? Còn kinh sợ như gặp được thiên nhân? Hiếm thấy trong cả thế gian? Các ngươi CMN rốt cuộc có hiểu cái gì mới thật sự là chữ đẹp hay không?
Không phải đâu, đây là đám người nào vậy?
Nhưng trong mắt những người này, chữ này lại thật sự rất đẹp!
Kỳ thật bọn họ cảm thấy chữ này thoạt nhìn thì không phải đẹp cho lắm. Nhưng đó là bởi đây là chữ viết của Tiên Nhân, nên bọn họ cảm thấy bọn họ không hiểu thưởng thức. Đây chính là kiểu chữ của Tiên Nhân đó, nếu bọn họ có thể xem mà hiểu được, vậy chẳng phải là ngộ đạo rồi sao?
Bọn họ xem mà không hiểu cho nên mới cảm thấy cho dù mới nhìn thì không đẹp, nhưng chữ này nhất định rất đẹp. Chỉ là bọn họ không biết thưởng thức mà thôi!
Không biết thưởng thức thì sao có thể đi đánh giá được rằng chữ này đẹp hay không đẹp? Đó là do bọn họ không hiểu thôi, huống chi đây là chữ của Tiên Nhân.
"Hình như, hình như ta hiểu được điều gì!"
Lúc này, khí thế trên người Vương Kình Phu đang tăng lên.
Sự khác thường bất ngờ của Vương Kình Phu khiến ánh mắt mọi người đều hướng sang nhìn hắn.
"Gì cơ?"
Bọn họ nghẹn họng trân trối nhìn Vương Kình Phu.
"Cậu Vương, ngươi... ngươi hiểu được điều gì? Có thể nói với chúng ta không?"
Có người không kịp chờ đợi mà hỏi.
"Ta... Ta không biết mình hiểu được có đúng hay không, nhưng ta cảm thấy... trong cơ thể của ta có một luồng lực lượng, ta...”
Xoạt --
Khí thế của Vương Kình Phu đang tăng lên, trực tiếp đạt tới Thần Đạo cảnh!
Vương Kình Phu mở to mắt đứng tại chỗ, cảm động chảy ra hai hàng nước mắt.
Phịch--
Hắn quỳ rạp xuống ở đó, sau đó dập đầu với Tạo Hóa Phong một cái.
"Đa tạ Tiên Nhân chỉ điểm!"
Đám người:?
Tất cả mọi người sững sờ tại chỗ!
Không phải chứ? Đây là chuyện gì vậy?
Bọn họ cảm nhận một chút, trong chữ kí đúng là không có vật gì. Nhưng Vương Kình Phu chỉ liếc mắt nhìn chữ kí này một lần, sau đó trực tiếp thăng cấp từ Thiên Đạo cảnh nhị giai lên tới Thần Đạo cảnh!
Trời ạ!
Phải nói rằng thăng cấp từ Thiên Đạo cảnh nhị giai lên tới Thiên Đạo cảnh tam giai, thì còn có thể là trùng hợp, nhưng vọt thẳng đến Thần Đạo cảnh. Đây là chuyện gì vậy?
Y Thất Nguyệt:?
"Đệch? Đột phá rồi? Không phải là vì bức tranh chữ này đấy chứ?"
Y Thất Nguyệt bày tỏ không thể hiểu được, không thể trùng hợp như vậy được chứ?
Mẹ ơi!
Kỳ thật chuyện này đương nhiên không thể là trùng hợp. Đây là hiệu quả mà hệ thống Tiên Nhân của Diệp Thiên Dật làm ra. Đương nhiên, đồng thời cũng có nguyên nhân Vương Kình Phu vô cùng thành kính với Diệp Thiên Dật!
Trong lòng hắn, chữ này chính là chữ ẩn chứa đại đạo! Thì nhất định là có!
Thiên Sư, Báo Cửu Kiếm, Thương Phong, và bao gồm rất nhiều cường giả khác đều cau mày, rất khiếp sợ!
"Cậu chủ, có lẽ người trên Tạo Hóa Phong kia thật sự có thủ đoạn thông thiên!"
Mấy tên cường giả của Phương Hoàng Thánh Địa cân nhắc rồi nói với Phượng Thiên Dương.
Lạc Linh Lung đứng ngay tại đó!
Người tên Diệp Thiên Dật trên Tạo Hóa Phong này, hắn rốt cuộc là ai?
Làm sao hắn có thể làm được?
Không có bất kỳ thiên địa linh vật hay lực lượng nào ngoài mức quy định can thiệp vào, mà chỉ bởi vì nhìn nét chữ này, một người lại có thể trực tiếp đột phá một đại cảnh giới! Loại thủ đoạn này thật giống như một vị Tiên Nhân, hắn nói ngươi làm thế nào thì ngươi có thể làm được thế ấy!
Quá kinh khủng!
"Cậu chủ Vương, rốt cuộc ngươi cảm ngộ được điều gì?"
Những người khác lại tin tưởng không nghi ngờ!
"Cảm ngộ mà Tiên Nhân cho, chỉ có bản thân mình mới có thể cảm ngộ được. Các ngươi đã không cảm ngộ được, đó là vấn đề của chính các ngươi, hoặc là duyên phận với Tiên Nhân chưa tới."
Vương Kình Phu nói.
"Khụ khụ -- "
Y Thất Nguyệt ho khan một tiếng: "Các vị các vị, còn có ai mua hay không, ra giá đi!"
"Ta ta ta ta, một cây thiên địa linh vật cấp Thánh Đạo!"
Một người trực tiếp mở miệng nói.
Y Thất Nguyệt: “...”
Phát tài rồi, phát tài rồi! Nàng thật sự sắp phát tài rồi!
"Hai cây thiên địa linh vật cấp Thánh Đạo, cộng thêm một linh khí cấp Thánh Đạo!"
Một người khác nói.
Cuối cùng, chữ kí của Diệp Thiên Dật bị một võ giả có cảnh giới không quá thấp đấu giá được, bằng một cây thiên địa linh vật cấp Thánh Diệt!
Những cường giả kia không đấu giá. Trong bọn họ đúng là có người động lòng, nhưng đi đấu giá một bộ chữ trông rất xấu xí, không phải là hoang đường sao? Mà cho dù xem như chữ đó là thật, bọn họ không ngộ được điều gì thì làm sao bây giờ?
"Thiên tài! Bản tiên nữ chính là thiên tài!"
Y Thất Nguyệt cầm một cây thiên địa linh vật cấp Thánh Diệt trong tay, cả người hưng phấn không nhịn được!
"Ha ha ha, sòng bạc Thiên Dương, bản tiên nữ đến chinh phục mi đây! Nguyệt Nhi, đi thôi!"
Sau đó nàng cười lớn, nhanh chân chạy đi.
Ngay lúc này, khí thế của võ giả Thánh Đạo cảnh đấu giá được chữ kí của Diệp Thiên Dật nhanh chóng tăng lên, đột phá cảnh giới!
"Chuyện này!"
Thấy cảnh này, đám người kinh hãi!
"Đột phá! Ta cũng đột phá! Mặc dù không phải đại cảnh giới, chỉ là một tầng, nhưng ta chỉ nhìn chữ này của Tiên Nhân trong khoảng thời gian ngắn đã đột phá. Điều này thật huyền diệu!"
"Thưa ngài, ngươi cũng cho chúng ta nhìn vài lần đi!"
"Đúng vậy, thưa ngài, ngươi cho chúng ta xem một chút đi."
"Được! Mọi người cùng nhau tới quan sát tranh chữ của Tiên Nhân, có cảm ngộ gì, mọi người cùng chia sẻ với nhau đi."
"Cảm ơn, cảm ơn!"
Sau đó những người kia tụ họp đến đó, cùng nhau quan sát chữ viết của Diệp Thiên Dật.
Thiên Sư, Lạc Linh Lung, cùng các cường giả của Phương Hoàng Thánh Địa cũng đi tới đứng ở đó, cẩn thận xem chữ viết này.
"Chữ này xấu vô cùng, lại còn có người nói có đạo lý thiên địa ẩn chứa trong đó, hoang đường, buồn cười!"
Thiên Sư nhìn mấy lần, thật sự không nhìn ra có điều gì.
Rốt cuộc vì sao tranh chữ này lại làm cho người khác thăng cấp được?
Thật ra những người Tà Thiên tông, Thương Phong cũng cảm thấy không có gì đặc biệt. Chữ viết đúng là rất xấu, nhưng những võ giả bình thường này lại cảm thấy, do bọn họ không hiểu mà thôi, thực ra chữ nhìn như xấu xí, kì thực lại có dụng ý của Tiên Nhân.
Điểm mấu chốt nhất chính là, nó quả thật khiến người khác thăng cấp!
Ngay lúc này, lại có một võ giả thăng cấp!
"Cái gì?"
Cảm nhận được khí tức này, bọn người Thiên Sư cau mày!
"Dường như ta cũng cảm nhận được điều gì, ta đã lờ mờ cảm nhận được dụng ý của Tiên Nhân!"
Một người nói xong, khí thế lại đang tăng lên!
"Hình như ta... ta cũng cảm nhận được, mặc dù không sâu sắc, nhưng... đây chính là thủ đoạn của Tiên Nhân sao?"
Một tu tiên giả nối tiếp một tu tiên giả tăng lên khí thế, ít thì thăng cấp một tiểu cảnh giới, nhiều thì trực tiếp đột phá đại cảnh giới khiến bọn họ bối rối rất lâu!
"Cái gì!?"
Nhìn thấy mười mấy người liên tiếp thăng cấp, cảnh tượng kỳ dị này hoàn toàn khiến tất cả mọi người khiếp sợ.