Diệp Thiên Dật buồn cười chết mất.
Cô bé này, ha ha ha, yêu rồi yêu rồi.
Đoan Mộc Huyên bối rồi giải thích: “Là thế này, con bé Tiểu Tiểu ép ta phải nói thích ngươi, không nói thì nó không chịu tu luyện.”
Diệp Thiên Dật nhìn Đoan Mộc Tiểu Tiểu, con bé liền lè lưỡi một cách đáng yêu.
“Tiểu Tiểu với Linh Nhi đi chơi đây.”
Sau đó cô bé kéo Mộc Linh Nhi chạy lên lầu.
“Diệp công tử đừng trách, cha con bé rời xa nó từ nhỏ, cũng bị ta chiều hư rồi, nên nói chuyện không có chừng mực vậy đó.”
Diệp Thiên Dật hút một điếu thuốc, khoé miệng mỉm cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Đoan Mộc Huyên, nói: “Ta đâu có trách, ta rất thích cô bé này, nhất là những gì cô bé nói.”
Cô gái này, đúng là rất hấp dẫn!
Nàng hấp dẫn kiểu trưởng thành!
Trời ạ!
Không chịu nổi.
“Vậy được, ta đưa ngươi lên xem phòng, còn Linh Nhi, để con bé ngủ cùng với Tiểu Tiểu là được.”
Đoan Mộc Huyên đứng dậy.
“Vậy ta có thể ngủ cùng Huyên Huyên cô nương không?”
Khoé miệng Đoan Mộc Huyên khẽ nhếch lên, nhìn Diệp Thiên Dật, đôi môi đỏ khẽ mở.
“Nếu Diệp công tử là người yêu của ta, thì đương nhiên là được.”
Nàng rất thông minh, cũng rất bình tĩnh, câu trả lời của nàng không sai chỗ nào hết, từ những gì nàng nói, Diệp Thiên Dật nhìn ra Đoan Mộc Huyên là người có EQ cao vô cực!
“Vậy thì ta phải cố gắng hơn nữa đúng không?”
Đoan Mộc Huyên che miệng khẽ cười: “Ta thấy hay là bỏ đi, Diệp công tử đâu thiếu hồng nhan tri kỷ, tuy ta chưa từng gặp, nhưng từng nghe nói bọn họ rất xinh đẹp.”
“Vừa nhìn là thấy đã biết Huyên Huyên cô nương đúng là nuôi cả một hồ cá mà.”
“Hả? Sao Diệp công tử lại nói vậy?”
Đoan Mộc Huyên cười, hai người vừa đi lên lầu vừa nói chuyện.
“Ngươi xem, câu trả lời của ngươi là “ta thấy hay là bỏ đi”, đúng kiểu nước đôi, không đồng ý thì nói thẳng là không đồng ý, đằng này lại truyền cho ta suy nghĩ khiến ta thấy ta có cơ hội theo đuổi được, như vậy ngươi có thể giữ một chiếc lốp dự phòng, nuôi cá chứ còn gì nữa.”
“Ha ha—”
Đoan Mộc Huyên không nhịn được cười.
“Diệp công tử từng được nuôi cá rồi à?”
“Xời, chỉ có ta nuôi cá, chứ chẳng ai nuôi được cá của ta cả.”
Diệp Thiên Dật thẳng vai lên cười.
“Ừm, thế à, dù sao con gái khi thấy Diệp công tử, bình thường mà nói, những người đàn ông khác không có chút sức hút nào với họ hết, mà họ chỉ bị thu hút và từ từ đắm chìm vào ngươi thôi.”
Bọn họ nói chuyện và đến lầu hai.
“Có điều, ta thực sự không nuôi cá, vì không có tâm tư với chuyện đó, vừa rồi chỉ là không biết nên nói thế nào, nên mới trả lời kiểu nước đôi.”
“Ý là, Huyên Huyên cô nương không nhẫn tâm từ chối thẳng ta à?”
Diệp Thiên Dật nhìn nàng.
“Không phải, có vài việc không thể nói là tuyệt đối, đúng không?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đúng vậy, thế thì ta vẫn có cơ hội.”
“Hừm, không nói trước được, dẫu sao thì ai có thể nói trước được chuyện tình cảm chứ.”
Sau đó Đoan Mộc Huyên mở một cánh cửa.
“Diệp công tử ngủ phòng này nhé, bên cạnh là phòng của Tiểu Tiểu.”
“Phòng của Huyên Huyên cô nương đâu?”
Đoan Mộc Huyên chỉ tay đến căn phòng ở phía cuối.
“Bên đó.”
“Ta biết rồi, có thời gian sẽ qua chỗ ngươi chơi nhé.”
Đoan Mộc Huyên lại buồn cười.
“Được thôi, rảnh đi rồi nói.”
Nói thật, ngoài có thiện cảm với Diệp Thiên Dật ra, nàng còn cảm thấy tên Diệp Thiên Dật này rất đặc biệt!
Cho dù là không có thiện cảm với Diệp Thiên Dật và hắn cũng không cứu Đoan Mộc Tiểu Tiểu, thì nếu như bọn họ quen biết, Diệp Thiên Dật nói chuyện kiểu đó với nàng, chắc chắn Đoan Mộc Huyên sẽ có ấn tượng vô cùng, vô cùng sâu sắc với Diệp Thiên Dật!
Phần lớn con trai hay giả vờ là một quý ông, hoặc là mang hình tượng nghiêm túc, hoặc là rất khốn nạn.
Diệp Thiên Dật này, hắn đích thực là tên háo sắc, nhưng thật kỳ lạ, không hiểu sao ngươi rất ghét cảm giác này, nhưng cũng thấy vô cùng thú vị, kỳ lạ quá.
Đoan Mộc Huyên là cô gái lý trí và thông minh, nàng biết, không phải vì Diệp Thiên Dật nói chuyện thú vị, đương nhiên, cũng khá thú vị, nhưng quan trọng nhất là......
Đúng!
Quan rọng nhất là đôi mắt hắn rất sáng! Nói cách khác, hắn có thể làm loạn tâm tư ngươi, nhưng, hắn không tầm thường, ít nhất hắn sẽ dùng thủ đoạn trực tiếp để làm gì đó......
Đúng vậy!
Đây là lí do khiến nàng hoàn toàn không ghét hắn.
Két—
“Ừm, ta vào phòng đây.”
Diệp Thiên Dật nói.
Lúc này, cửa phòng bên cạnh mở, Đoan Mộc Tiểu Tiểu đang chạy ra cùng Mộc Linh Nhi.
“Dì muốn ngủ cùng Anh Thiên Dật sao?”
Đoan Mộc Tiểu Tiểu hỏi với giọng non nớt.
“Ta đánh con bây giờ.”
Đoan Mộc Huyên vừa cười vừa nhìn cô bé.
“Đừng mà, nếu dì đánh Tiểu Tiểu, Anh Thiên Dật sẽ thay con xử lý dì, hừm!”
Con bé trốn phía sau và nắm lấy cánh tay Diệp Thiên Dật.
“Mau về nghỉ đi.”
Đoan Mộc Huyên nói.
“Vầng, dì muốn nghỉ cùng Anh Thiên Dật chứ gì.”
“Đánh cho giờ, mau về đi.”
“Vâng, Anh Thiên Dật ngủ ngon.”
“Anh ngủ ngon.”
Sau đó hai con bé nắm tay nhau bước vào phòng.
“Nghỉ sớm đi, ta về phòng trước đây.”
Đoan Mộc Huyên nói.
“Ừm, được.”
“À phải rồi.”
Diệp Thiên Dật nghĩ ra gì đó, rồi hỏi: “Không biết Huyên Huyên cô nương có quen cô gái nào xinh đẹp giống ngươi không? Giới thiệu cho ta được chứ.”
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói.
Đoan Mộc Huyên: “......”
“Có thì có đấy, nhưng không hẳn là bạn bè, ừm, gần đây nàng thực sự thiếu bạn trai, nếu có thời gian sẽ giới thiệu cho ngươi nhé.”
“Ta đang đợi đây.”
“Ừm, được rồi.”
Sau đó, hai người họ ai về phòng người nấy.
Diệp Thiên Dật mở đèn lên nhìn.
Phòng rất rộng, vừa ấm áp vừa sạch sẽ.
Rõ ràng là được quét dọn thường xuyên.
Giường rất to, mềm, lại có tính đàn hồi.
Diệp Thiên Dật đi tắm, rồi mặc chiếc quần chẽn rộng ngồi trên giường bắt đầu tu luyện.
“Mở hệ thống mới đi?”
Diệp Thiên Dật cân nhắc.
Với hắn, cảnh giới trước mắt bây giờ đã đủ, nếu bây giờ nâng cao cũng không nhanh hơn được, quan trọng hơn là củng cố cảnh giới và từ từ nâng cao các khía cạnh khác của bản thân, sau đó đi tìm chị của Mộc Linh Nhi!
Hệ thống mới đương nhiên là vẫn sẽ mở, vừa vặn bây giờ cũng đang rảnh, xem có thể mở hệ thống mới nào nào.
“Linh Nhi Linh Nhi, ngươi xem xem đây là gì.”
Đoan Mộc Tiểu Tiểu ở trong phòng, rồi lặng lẽ lấy ra một cái bình nhỏ.
“Đan dược à?”
“Ừ ừ, đây là loại đan dược mà ngay cả người rất rất lợi hại cũng phải ngất đi sau khi uống nó, ta trộm từ chỗ dì ta đấy.”
Mộc Linh Nhi chớp đôi mắt to nghi ngờ, hỏi: “Tiểu Tiểu muốn làm gì?”
“Cho dì ăn, như thế, Anh Thiên Dật có thể ngủ cùng dì rồi.”
Mộc Linh Nhi chớp mắt.
“A......”
Rất rõ ràng, Đoan Mộc Tiểu Tiểu này lớn lên chắc chắn sẽ là một tiểu ma nữ.