Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1701 - Chương 1700: Thật Ra Thì, Có Lẽ Là Ta Có Cách

Chương 1700: Thật ra thì, có lẽ là ta có cách
Chương 1700: Thật ra thì, có lẽ là ta có cách

Quý giá?

Đúng vậy, đương nhiên quý giá rồi!

Đây là Thái Thượng Lưu Ly mà Diệp Thiên Dật tìm được ở Tinh Thần Chi Hải, thật ra với Diệp Thiên Dật mà nói thì gốc Thái Thượng Lưu Ly này cũng không có tác dụng quá lớn. Cũng không phải là linh vật thiên địa bên cạnh Sinh Mệnh Chi Nhãn, cho nên Diệp Thiên Dật có thể lấy ra làm quà tặng thoải mái như thế mà chẳng hề tiếc nuối gì.

Sau đó Diệp Thiên Dật nói: “Tiền bối không cần khách sáo, mời!”

Rồi Diệp Thiên Dật thả lỏng tay, Thái Thượng Lưu Ly bay qua đó.

Hoàng Anh mở tay ra, nhìn hào quang phát ra ánh sáng màu đỏ trong tay, nàng cực kỳ vui mừng.

Sử Khai Văn đơ người tại chỗ.

Vỗn dĩ muốn xỉ nhục Diệp Thiên Dật để hắn bị trách tội. Nhưng do Diệp Thiên Dật lấy ra được Thái Thượng Lưu Ly nên việc hắn ra ngoài trước đó hoàn toàn bị bỏ qua không tính toán nữa rồi.

Hoàng Liên nhìn về hướng Diệp Thiên Dật.

Tại sao?

Nàng không hiểu.

Nàng gọi hắn đến chỉ đơn giản là để diễn màn kịch mà thôi, hắn có thể lấy ra được Thái Thượng Lưu Ly là một chuyện, nhưng mà tại sao lại phải tặng nó cho mẹ của mình? Nàng không hiểu.

Nhưng nàng rất vui, không ngờ hắn vậy mà lại lấy ra Thái Thượng Lưu Ly, thậm chí là... 20 vạn năm tuổi!

Mặc Bạch cũng đơ người luôn rồi.

Đáng lẽ ra linh vật thiên địa này của hắn sẽ là đồ vật quý giá nhất, cũng có tác dụng nhất ở tiệc, nhưng mà hắn ngàn lần không ngờ lại có người lấy ra Thái Thượng Lưu Ly 20 vạn năm tuổi.

Không đúng, hắn là là vì theo đuổi Hoàng Liên, lấy lòng mẹ vợ. Đ.M

Còn người này là vì cái gì chứ?

Mặc Bạch cũng chết lặng luôn rồi, không hiểu nổi

“Tên nhóc này đúng là biết cách mang bất ngờ đến cho người khác.”

Y Hạo Thiên cảm thán một tiếng.

“Diệp công tử, mời ngồi.”

Hoàng Anh nói với Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật ôm quyền một cái, rồi đi xuống ngồi ở đó.

“Diệp công tử, ngươi muốn làm gì?”

Y Nhân Tuyết không hiểu hỏi.

Không lẽ nào là Diệp Thiên Dật muốn nhờ vào Thái Thượng Lưu Ly 20 vạn năm tuổi để tạo quan hệ với Nữ hoàng Nguyệt Thần, để nàng nợ hắn món nợ ân tình lớn?

Hình như cũng có lý.

“Ta đương nhiên là phải đối xử tốt mới mẹ vợ tương lại rồi." Diệp Thiên Dật nói.”

Hiển nhiên là Y Nhân Tuyết không tin, chỉ nghĩ là Diệp Thiên Dât không muốn nói lý do cho mình biết mà thôi.

Mà bây giờ, Hoàng Liên đang rơi vào tình huống rất khó xử.

Vốn dĩ nàng tìm Diệp Thiên Dật đến đây là để đóng giả làm bạn trai, không ngờ Diệp Thiên Dật này là Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông ở Hạ Vực, việc này dẫn tới có chút khó xử.

Nên đóng giả nữa hay không đây?

Bởi vì Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông cũng xem như là một nhân vật công chúng có tiếng tăm, hình như rất dễ bị lộ tẩy á?

Nhưng cũng khó nói, dù gì thì cũng đâu ai biết được hắn trước đây như nào, ai biết hắn trước đây gặp phải chuyện gì, đúng không?

“Cảm ơn mọi người hôm nay đã đến đây, mời mọi người ăn uống thoái mái.”

Hoàng Anh đứng lên hành lễ với mọi người, nói.

“Hoàng Anh tôn giả khách sáo rồi!”

“Nào, nâng ly!”

Sau đó bọn họ lần lượt cầm ly lên.

“Tiền bối, bây giờ người đã có được Thái Thượng Lưu Ly rồi, mặc dù là Thái Thượng Lưu Ly 20 vạn năm tuổi, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể kéo dài 200 năm tuổi thọ, với một cường giả như người mà nói cũng chỉ là cái phẩy tay mà thôi, điều quan trọng nhất là...”

Khương Ngọc Dương của Thần Nông Hai hành lễ một cái, nói: “Quan trong nhất là, bởi vì nguyền rủa cho nên cảnh giới bây giờ của người chỉ ở Thiên Tôn cảnh, thời gian 200 năm... chắc chắn sẽ già đi.”

Hôm nay là tiệc sinh nhật, thông thường mọi người không nên nói những việc này, nhưng tất cả mọi người đều tự hiểu cái này rất quan trong. Hoàng Liên, Hoàng Anh cũng rất là để ý, bọn họ tất nhiên sẽ cùng nhau thảo luận chuyện này, đặc biệt hôm nay, lão tổ tông của hắn cũng tới.

Một trong số Lão tổ tông của Thần Nông Hải, là nhân vật cực kì cường đại cũng chính là Y Sư đẳng cấp hàng đầu cực kì giỏi!

Nguyền rủa rủa và Y sư thật ra là không liên quan gì đến nhau. Nhưng mà cũng có y sư nghiên cứu sâu về cái này, bởi vì có một số biểu hiện bệnh trạng của nguyền rủa cũng rất giống với bệnh trạng bên y thuật.

“Ukm, cái này thì bổn tôn cũng hiểu.”

Hoàng Anh gật đầu.

Đại khái là ý gì đây?

Hiện nay ngoại hình của nàng như là hơn 40 tuổi, sau khi dùng Thái Thượng Lưu Ly Mệnh có thể sống thêm 200 năm. Có lẽ 100 năm sau nàng sẽ trông như hơn 50 tuổi, 150 năm sau diện mạo sẽ như 70- 80 tuổi!

Có cô gái nào có thể chấp nhận chuyện này được cơ chứ.

Sau đó Hoàng Liên đứng dậy nghiêng mình một cái: “Làm phiền tiền bối rồi.”

“Ukm.”

Cường giả của Thần Nông Hải mở mắt ra, đứng lên, đi tới xuống vị trí bên cạnh Hoàng Anh.

“Mời đưa tay ra.”

Sau đó Hoàng Anh duỗi tay ra, hắn bắt mạch, sau đó trầm tư.

Lúc lâu sau, hắn thu tay về.

“Tiền bối, không biết tình hình như nào?’

Hoàng Liên hỏi.

Lão giả kia nhìn về phía Hoàng Anh, hỏi: “Trước đó có ai bảo đây là gì không?”

“Nguyền rủa.”

“Ukm, đúng là nguyền rủa. Nhưng có ai có thể nói ra đây là nguyền rủa gì? Lại từ đâu mà có không?”

Hoàng Anh lắc đầu: “Cái này thì không có, nói thật nguyền rủa này đã theo ta mấy nghìn năm rồi, từ đâu mà có..... căn bản không thể nào biết được. Chính là không hiểu được tại sao lại ở trên người ta, may mắn là nguyền rủa này không di truyền, nếu không thì Liên Nhi cũng...”

Nghe đối thoại của bọn họ, Diệp Thiên Dật đột nhiên hiểu ra.

Thì ra là nguyền rủa!

Nguyền rủa khiến cho cảnh giới của nàng bị giảm xuống, tuổi thọ cũng ít đi!

Chả trách dưới cái nhìn Thương Sinh Chi Đồng của Diệp Thiên Dật, nàng thân là huyết mạch trực hệ của Nguyệt Thần Cung, mẹ của Hoàng Liên mà tu vi chỉ ở mức Thiên Tôn cảnh. Mà trong mắt hắn thì máu của Hoàng Anh đã gần như xuống đến mức thấp nhất rồi, quả thật cũng chỉ còn thời gian mấy năm nữa thôi.

Quả thật Diệp Thiên Dật không biết về nguyền rủa, đây là thứ rất đặc thù, từ xưa tới nay nhưng người biết dùng cái này đã ít lại càng ít, càng đừng nói là có thể nguyền rủa thành công với cường giả bậc này.

Nàng vô duyên vô cơ bị trúng nguyền rủa, này cũng rất dễ hiểu.

Bởi vì thật ra phóng thích nguyền rủa là không có giới hạn, ngươi có lẽ chỉ cần 1 sợi tóc của nàng, dù là xa tận chân trời góc bể, ngươi vẫn có thể phóng thích nguyền rủa.

Là một thứ cực kỳ lợi hại, cũng cực kì đáng sợ, nhưng gần như là đã thất truyền rồi, chứ đừng nói đến nguyền rủa lợi hại như vậy.

“Thật không phải rồi, mặc dù ta hiểu về nguyền rủa, nhưng... nguyền rủa này dù là về cường độ hay là về nguồn gốc thì đều có chút mạnh đến mức đáng sợ. Người phóng thích nguyền rủa này, trình độ của hắn về phương diện này chắc phải là nhân vật có một không hai từ trước tới nay. Muốn tháo chuông vẫn phải tìm người buộc chuông, người có thể nghĩ kĩ lại xem có từng dây vào người nào như vậy không. Thuật nguyền rủa mạnh như vậy thì cảnh giới của hắn nhất định cũng sẽ cực kỳ khủng bố.”

Hoàng Anh gật đầu: “Ta đã hiểu, làm phiền rồi.”

Hoàng Liên nhìn mẹ của mình, thở dài một cái trong lòng.

Quả nhiên?

Cường giả như vậy mà cũng không có cách nào sao?

“Vậy thì.... mời mọi người tiếp tục dùng tiệc đi.”

“Thật ra thì... nói không chừng là ta có cách.”

Lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên, tất cả mọi người nhìn qua.

“Cái gì?”

Bọn họ nhìn về phía Diệp Thiên Dật với vẻ không thể tin nổi.

Bình Luận (0)
Comment