Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1702 - Chương 1701: Thủ Pháp Vô Cùng Thần Kỳ

Chương 1701: Thủ pháp vô cùng thần kỳ
Chương 1701: Thủ pháp vô cùng thần kỳ

C.M.N không tin được!

Ánh mắt của tất cả mọi người lúc này đều đổ dồn về Diệp Thiên Dật.

Nói thể nào ta.

Trong lòng thấy có chút buồn cười, chính là cảm thấy hắn giống một thằng hề.

Nhưng mà...

Người lại cảm thấy khó mà nói, cho dù bọn họ cho là việc này tuyệt đối không không thể nào, nhưng mà thật sự lại không dám nói chắc!

Bởi vì Diệp Thiên Dật này, trước không nói cái khác, hắn vừa mới lấy ra được Thái Thượng Lưu Ly Mệnh 20 vạn năm tuổi.

Nhưng mà....

Những gì hắn nói cũng buồn cười quá rồi?

Không đúng!

Hắn không phải nói một cách cực kỳ chắc nịch là hắn có thể làm được, hắn chỉ nói là có lẽ hắn có cách, đây lại là một khái niệm khác rồi.

Này hoàn toàn có thể xem là một trò đùa xì mũi coi thường, bởi vì hắn nói có lẽ có cách, vậy nếu không làm được thì cũng là hợp tình hợp lý đúng không? Mà hắn tất nhiên không làm được.

“Đủ rồi! Ngươi thì có thể có cách gì chứ? Có thể lấy ra được một gốc Thái Thượng Lưu Ly Mệnh thật sự rất là cảm ơn người rồi, nhưng đừng lấy chuyện này ra để đùa. Bởi vì không có ý nghĩa gì cả, ngược lại sẽ làm cho người ta có cảm giác hụt hẫng, như vậy thì không nên?

Mặc Bạch của Thần Cơ Môn nhìn thẳng Diệp Thiên Dật nói, dáng vẻ nghiêm túc giống như mình là người nhà của Hoàng Liên.

“Đúng vậy, Nguyền rủa này là vấn đề mà cả đại lục đều không ai có cách giải quyết. Nhiều năm như vậy, đã từng mời bao nhiêu là cường giả của Chúng Thần Chi Vực, ngay cả Thần Vực. Hiện nay đối với chúng ta mà nói, đây là một việc mà vượt qua ngoài phạm vi năng lực, có lẽ chỉ có một vài nhân tài cổ xưa mới có cách, Tên nhóc mới có hai mươi mấy tuổi này nói mình có cách? Thật đúng là nực cười.”

“Quả nhiên, đúng như lời đồn. Tên Diệp Thiên Dật này chính là một người cực kỳ thích chơi trội.”

“…….”

Rất nhiều người bàn tán sôi nổi.

Thật ra, thật lòng thì không mấy ai tin.

“Đủ rồi, đừng làm loạn nữa.”

Cường giả hàng đầu của Thần Nông Hải cũng nói một câu.

Diệp Thiên Dật cười một cái, nói: “Ta không hề đùa nha, có lẽ ta thật sự có cách, hay là tiền bối để ta thử xem?”

Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn về phía Hoàng Anh hỏi.

Rất nhiều người bất giác cau mày lại.

Đây là xem thường trí thông minh của bọn họ hay sao?

Hoàng Anh cười một cái.

Nói thật, nàng cũng không tin!

Nhưng dù gì người ta cũng đưa cho mình Thái Thượng Lưu Ly 20 vạn năm tuổi, cũng phải nể mặt người chứ, đúng không?

“Diệp công tử thử xem, bổn tôn cũng rất chờ mong, mời.”

Hoàng Anh nói với Diệp Thiên Dật.

Những người khác, có người thở dài, có người xì mũi coi thường, dù gì thì cũng không có ai tin. Bọn họ cảm thấy lát nữa tình tiết của vở kịch sẽ là, Diệp Thiên Dật sẽ cực kì là dụng tâm làm gì đó nhưng mà sẽ thất bại, không thể làm gì được

Chỉ là mọi người không hiểu nổi, tại sao Diện Thiên Dật phải làm thế? Nếu nói là ân huệ thì Thái Thượng Lưu Ly chắc chắn đã khiến nàng nợ hắn ân huệ lớn, đâu cần phải làm cái khác nữa làm gì.

Đúng vậy, người không hiểu nhất chính là Hoàng Liên.

Sau đó Diệp Thiên Dật đi qua đó.

“Phiền tiền bối đưa tay ra!”

“Được.”

Hoàng Anh duỗi tay ra, Diệp Thiên Dật bắt mạch cho nàng.

“Thế nào?”

Lúc lâu, Hoàng Anh hỏi.

Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Uh....trước tạm không trả lời tiền bối.”

“Xì——”

Sử Khai Văn bật cười một tiếng.

Giống như một tên ngốc

Mặc Bạch khohắny, đứng đó nhìn chắm chằm vào Diệp Thiên Dật.

Hắn đại khái cảm giác được một việc, chính là Diệp Thiên Dật hình như đang theo đuổi Hoàng Liên?

Bởi vì nếu như không phải thì tại sao hắn phải làm như thế? Thân là tình địch, về phương diện này hắn cực kì mẫn cảm.

Đáng tiếc.

Dù thế nào đi nữa hắn cũng chỉ là một đứa nhóc mà thôi, cảnh giới không có, bối cảnh cũng không có nốt. Người có thân phận, địa vị như mình mà Hoàng Liên còn không coi ra gì, thì sao có thể nhìn trúng hắn được?

Cho nên, mục tiêu chủ yếu hiện giờ của Mặc Bạch là Hoàng Anh mẹ của Hoàng Liên! Nếu có thể qua được cửa ải của Hoàng Anh, thì cơ bản là đã qua được cửa của Hoàng Liên luôn rồi.

Chính vào lúc này, một luồng sức mạnh từ trong tay Diệp Thiên Dật truyền vào trong tay, sau đó xông thẳng và trong người Hoàng Anh.

“Sức mạnh gì vậy?”

Rất nhiều người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Mọi người đều là cường giả hàng đầu, nguồn sức mạnh nào trên thế giới này mà bọn họ chưa từng gặp qua?

Thế nhưng lúc này bọn họ cảm nhận được một loại khí tức, nói thế nào đây... một loại khí tức thật sự rất xa lạ.

Hoàng Liên ở bên cạnh đứng "xoạt" lên một cái. Không thể tin được nhìn mẹ mình.

Mà cảm giác hiện tại của Hoàng Anh là...

Loại cảm giác suy nhược như đèn đã cạn dầu hoàn toàn biết mất, một lần nữa nàng lại cảm giác sức lực toàn thân được khôi phục, khôi phục giống như lúc đang còn trẻ.

Nàng rất kinh ngạc!

Đây là cảm giác gì?

Giống như cảm giác mà sau khi nàng đã luyện hóa Thái Thượng Lưu Ly Mệnh vậy.

Tại sao lại như vậy chứ?

Nàng thật sự không giải thích được?

Nhưng mà, giây phút này, kinh ngạc nhất cũng không bằng nhưng người đang nhìn thấy cảnh này.

“Cái gì!?”

Bọn họ mở to mắt, không thể tin nổi!

Bọn họ đang nhìn thấy cái gì vậy?

Bọn họ nhìn thấy da dẻ, tay, gương mặt đã có hằn lên nhưng dấu vết năm tháng của Hoàng Anh đang biến hóa trẻ lại với tốc tộ mà mắt thường có thể nhìn được.

Sáng bóng hồng hào mịn màng

Rất nhanh, làn da của Hoàng Anh đang ngồi ở đó đã biến thành một cô gái trẻ, đứng cùng với Hoàng Liên giống như đôi chị em gái xinh đẹp!

Trong trường hợp bình thường, dựa theo cảnh giới của chính nàng, cho dù mấy vạn năm thì cũng có thể duy trì được dung mạo trẻ trung, đương nhiên tiền đề là ngươi phải nhanh chóng đạt tới cảnh giới cao, đơn giản mà nói chính là thiên phú!

Sự khác biệt giữa một người dùng 1000 năm và một người dùng 1 vạn năm để đạt tới Thái Cổ Thần Vương cảnh là ở đâu?

Cái người 1000 năm thì 1 vạn năm sau vẫn là dung mạo trẻ trung, cái người 1 vạn năm thì qua thêm 1 vạn năm nữa chính là dáng vẻ của một lão già.

Cho nên ngươi sẽ nhìn thấy trên đại lục có rất nhiều người rõ ràng đã rất nhiều tuổi nhưng lại vô cùng trẻ trung, mà lại có người rõ ràng cũng cùng tuổi với những cường giả đó nhưng lại già rồi. Đây chính là điều then chốt.

Trước đây Hoàng Anh nhất định rất trẻ, nàng chính là huyết mạch trực hệ của Nguyệt Thần Cung, thiên tài hàng đầu đó, này không cần phải nghĩ rồi. Nhưng vì lí do nguyền rủa dẫn đến tuổi thọ bị giảm sút, cảnh giới bị thụt lùi cho nên diện mạo của nàng mới bắt đầu già nua.

“Mẹ.... mẹ.”

Hoàng Liên ngây người tại chỗ.

“Đây là... đây là phương pháp gì? Chẳng lẽ nguyền rủa đã được giải? Chuyện này??”

Tất cả mọi người đều mở to mắt!

Mặc Bạch trước đó kêu Diệp Thiên Dật đừng lộn xộn, bao gồm cả lão tổ tông của Thần Nông Hải đều sững người lại!

Trời ạ!

Làm sao có thể?

Nhưng hiện thực đã bày ra trước mắt.

Từ đã!

Không lẽ là thật?

Bởi vì nghe nói, Diệp Thiên Dật đã tiếp nhận truyền thừa của một vị cường giả nào đó ở thời đại Thượng Cổ Chúng Thần, hoặc là nói hắn chính là một vị nào đó chuyển thế. Bởi vì hắn quả thật đã biểu hiện ra những điều mà bọn họ đểu không thể tin được.

Không lẽ...

“Sao vậy?”

Hoàng Anh vẫn chưa ý thức được

Sau đó Hoàng Liên lấy ra một chiếc gương, Hoàng Anh nhận lấy, nhìn bản thân trong gương, triệt để ngớ người.

Nàng đưa tay lên một cách cứng nhắc, vuốt ve khuôn mặt mình.

“Đây là... ta sao?”

Bình Luận (0)
Comment