Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1717 - Chương 1716: Top 10 Đại Mỹ Nữ Chúng Thần Chi Vực

Chương 1716: Top 10 đại mỹ nữ Chúng Thần Chi Vực
Chương 1716: Top 10 đại mỹ nữ Chúng Thần Chi Vực

Diệp Thiên Dật thật sự là chịu không nổi nữa!

Phụ nữ trên thế giới này quá thông minh.

Sao lại không thể nhiều thêm mấy cô ngốc ngốc dễ lừa chứ nhỉ?

Người nào người nấy đều quá thông minh.

“Haiz ya, sự giúp đỡ này với chiếm tiện nghi không có mâu thuẫn, đúng không?”

Diệp Thiên Dật nhìn về phía nàng chớp chớp mắt.

“Cái này cũng không xem là cái gì mà chiếm tiện nghi, chẳng qua đêm nay nhiệm vụ chủ yếu của ngươi chính là giúp ta ngăn mấy kẻ bắt chuyện với ta thôi.”

Đôi mắt xinh đẹp của Đoan Mộc Huyên nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

“Nghề làm khiên chắn.”

Diệp Thiên Dật cười nói.

“Ừm, được rồi, chúng ta trước tiên…… đi mua bộ quần áo đi?” Đoan Mộc Huyên nhìn cách ăn mặc của Diệp Thiên Dật …… Tuy rằng rất đẹp trai, nhưng trong trường hợp này vẫn là phải mặc trang trọng một chút, nàng dù có không hiểu gì về Diệp Thiên Dật, thiết nghĩ chắc Diệp Thiên Dật này cũng không có cái quần áo nào chỉn chu.

"Được thôi."

Diệp Thiên Dật đứng lên, sau đó lấy tay động động vào Đoan Mộc Huyên.

Đoan Mộc Huyên nhìn hành động Diệp Thiên Dật, sau đó cười cười, cuối cùng duỗi tay khoác cánh tay Diệp Thiên Dật.

“Thật ngoan.”

Diệp Thiên Dật nhìn nàng nhếch miệng cười.

“Bình thường ngươi đều nói chuyện với con gái như vậy à?”

Đoan Mộc huyên cười cười.

"Ta bình thường miệng lưỡi rất ngọt đấy."

Diệp Thiên Dật và nàng vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài.

“Ừm, cũng nhìn ra được, miệng lưỡi không ngọt thì làm sao theo đuổi được nhiều cô gái như vậy.”

“Vậy ngươi cũng chỉ là nhìn ra thôi, ngươi phải thử thì mới biết được.”

Đoan Mộc Huyên mỉm cười một chút.

"Không thử."

……

Cứ như thế, ban ngày trôi qua.

Diệp Thiên Dật bị Đoan Mộc Huyên mạnh mẽ bắt ép mua một bộ vest.

Diệp Thiên Dật đời này làm gì đã mặc vest bao giờ.

"Hừm... cũng đẹp trai thật."

Đoan Mộc Huyên nhìn Diệp Thiên Dật, vô cùng kinh ngạc.

Bản thân Diệp Thiên Dật cũng đã đẹp, hắn mặc vest vào, cái loại khí chất này quả thực vô địch.

“Wa wa wa! Anh Thiên Dật thật là đẹp trai.”

Đoan Mộc Tiểu Tiểu xoay tới xoay lui quanh Diệp Thiên Dật, đôi mắt to lấp lánh vô số vì sao nhỏ.

“Thật là khó chịu.”

Diệp Thiên Dật buồn bã nói.

“Không sao, có một số trường hợp không mặc vest quả thật là không thích hợp, nhưng mà thật sự là rất đẹp.”

Đoan Mộc Huyên cũng thấy thật sự là đẹp đến ngỡ ngàng.

“Vậy ta đi dịch dung trước đây.”

Diệp Thiên Dật nói xong thì đi ra.

“Tại sao Anh Thiên Dật muốn dịch dung vậy?”

Đoan Mục Tiểu Tiểu chớp chớp đôi mắt to hỏi.

“Bởi vì là đến lúc đó, trong trường hợp như vậy có thể không tiện.”

Thật ra Đoan Mộc Huyên cũng không hiểu vì sao Diệp Thiên Dật phải dịch dung, nàng cũng không hỏi, nhưng mà ngẫm lại, Diệp Thiên Dật là Diệp Thiên Dật của Hạ Vực kia, thật sự cũng không phải người bình thường, có thể ở Thượng Vực có kẻ thù của hắn chăng?

Thế cũng bình thường, dù sao nàng có thể hiểu được.

“Bữa tiệc hôm nay ngươi với Linh Nhi đừng đi nữa.”

Đoan Mộc Huyên nói với Đoan Mộc Tiểu Tiểu.

"Ủa, tại sao chứ?”

Đoan Mộc Tiểu Tiểu chớp đôi mắt to.

“Ngươi với Linh Nhi ở nhà chơi đi.”

“Ồ, được rồi.”

Chủ yếu là lúc trước Đoan Mộc Huyên muốn đưa Đoan Mộc Tiểu Tiểu theo, là bởi vì có thể dùng Đoan Mộc Tiểu Tiểu ngăn cản mấy người ngớ ngẩn đến bắt chuyện, giờ đây Diệp Thiên Dật ở đây, thiết nghĩ chắc cũng không cần đến Đoan MộcTiểu Tiểu, nàng đến còn dễ gây chuyện hơn.

Đoan Mộc Huyên tin tưởng, Diệp Thiên Dật này là người có năng lực, cái khác không cần nói, nhưng việc giúp mình che chắn chắc là không thành vấn đề, hơn nữa Diệp Thiên Dật vừa đúng lúc dịch dung, nói như vậy thì kể cả có trêu chọc mấy người thì hẳn là cũng không phải chuyện gì to tát.

Diệp Thiên Dật đi ra.

“Woaaa! Anh Thiên Dật vẫn rất là tuấn tú nha.”

Đoan Mộc Tiểu Tiểu chớp đôi mắt nhìn Diệp Thiên Dật.

“Điều đó là đương nhiên rồi, dù có dịch dung thế nào cũng phải dịch dung đẹp một chút chứ? Nếu không thì làm dượng út của ngươi kiểu gì?”

Diệp Thiên Dật chọc chọc cằm Đoan Mộc Tiểu Tiểu cười nói.

“Hi hi hi……”

Đoan Mộc Huyên bất lực lắc lắc đầu.

Vậy mà cũng có thể chiếm tiện nghi mình được sao?

“Vậy chúng ta đi trước đây, hai người các ngươi ở nhà phải ngoan ngoãn, hoặc là xem TV hoặc là chơi game, không được chạy ra ngoài.”

“Dạ vâng.”

Sau đó Diệp Thiên Dật và Đoan Mộc Huyên cùng nhau rời đi.

“Nói với ta một chút chi tiết về hội thơ, ví dụ còn cần ta làm cái gì, có thể giúp ta chắc chắn ra tay giúp đỡ.”

Đoan Mộc Huyên kéo cánh tay Diệp Thiên Dật lắc đầu nói: “Không cần, ngươi cứ làm một cái khiên che chắn là được rồi.”

“Vậy được thôi.”

Diệp Thiên Dật nhún vai.

Sau đó Đoan Mộc Huyên nói: “Người tham gia hội thơ lần này đại đa số là thế lực trong phạm vi Đế quốc Nguyệt Thần, rất nhiều cao thủ, còn có rất nhiều người đến vì tìm cơ hội thăng tiến nhanh, tuy nói là thực lực được cả thế giới kính trọng, nhưng mà nếu như có văn hóa, dành được ủng hộ của mấy cường giả yêu thích thơ từ văn phú, vẫn là có thể thăng tiến được.”

Điểm này Diệp Thiên Dật cũng đồng ý.

“Thế nên đây mới là ý nghĩa thật sự của hội thơ à?”

“Ừm, lấy hội thơ làm chủ đạo, trên cơ bản tất cả đều không rời xa thơ từ văn phú, nhưng đây cũng là một dịp để xã giao, nếu ngươi muốn phát triển ở Thượng Vực, hội thơ lần này cũng có thể xem là bàn đạp tốt, à đúng rồi, ngươi có Hạo Thiên Điện.”

Đoan Mộc Huyên đột nhiên nghĩ tới điểm này, mối quan hệ của Hạo Thiên Điện với Diệp Thiên Dật cũng khá tốt, nếu Diệp Thiên Dật muốn phát triển thế lực của mình, có Hạo Thiên Điện -một trong thượng thất điện giúp đỡ tuyệt đối là như cá gặp nước, cho nên hắn căn bản cũng không cần mấy ông lớn trong tiệc này.

“Có người đẹp không?”

Ánh mắt Diệp Thiên Dật sáng lên, hỏi.

“Ừm…… Tất nhiên là sẽ có, rất nhiều danh viện xinh đẹp, các thiên kim của mấy đại thế lực cũng đều sẽ đến tham gia, sao nào? Ngươi bây giờ là bạn trai ta, ngươi còn muốn đi tán gái à?”

Đoan Mộc Huyên cười như không cười nhìn Diệp Thiên Dật hỏi.

“Vậy ngươi là bạn gái giả mà, ta không thể làm những chuyện của bạn bè giữa nam và nữ sao, ta tán gái cũng không phải chuyện gì xấu chứ?”

“Umh.”

Đoan Mộc Huyên mỉm cười gật gật đầu.

“À đúng rồi, không phải là Chúng Thần Chi Vực có mười đại mỹ nữ đương thời sao? Hội thơ lần này có ai tham gia không?”

Top 10 mỹ nữ bây giờ đều là người đẹp trong Chúng Thần Chi Vực cùng trang lứa với Diệp Thiên Dật, Dao Tịch là một người, Y Nhân Tuyết kia cũng trong top, những người khác Diệp Thiên Dật đều không quen biết.

Vậy thì tám người khác không thể nào đẳng cấp khác biệt với hai cô gái này được rồi, đúng không?

“Um…… Có mấy người ngươi biết đấy, Hạ Ngữ Hàn, Bạch Hàn Tuyết của Băng Thần Điện, các nàng ấy không phải hồng nhan tri kỷ của ngươi sao?”

“Há? Bọn họ cũng nằm trong bảng ấy sao?”

“Cái bảng xếp hạng này là do mấy người đàn ông nhàm chán các ngươi lập nên, đương nhiên là sẽ có thay đổi, bọn họ xinh đẹp hơn thì sẽ được xếp chen vào, còn có mấy người cũng rất đẹp, cũng là người bên cạnh ngươi, nhưng mà bọn họ ít ra ngoài, các nàng ấy cũng không có nhiều tin tức, danh tiếng cũng không quá lớn, cho nên không được xếp vào bảng, à đúng rồi, Liễu Khuynh Ngữ, đệ tử của thần y Bạch Thiên Hạc, cũng chính là nói vị kia của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông nhà ngươi cũng là một trong top 10 người đẹp, nàng vẫn là có danh tiếng đó.”

Diệp Thiên Dật gật gật đầu.

Cũng đúng, Thi Gia Nhất này, Tịch Thiên Vũ này các nàng có ai là không lọt được vào bảng chứ? Chỉ là không có danh tiếng mà thôi, cho nên ngươi sẽ thấy, những người được xếp vào bảng cơ bản đều có thế lực của riêng mình, Hạo Thiên Điện, Băng Thần Điện, đệ tử y thần, bởi vì bọn họ dễ dàng nổi danh hơn.

“Còn nữa không?” Diệp Thiên Dật tò mò hỏi.

Bình Luận (0)
Comment