Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1718 - Chương 1717: Lại Là Hội Thơ……

Chương 1717: Lại là hội thơ……
Chương 1717: Lại là hội thơ……

Chuyện đó nhất định phải tò mò nha.

Không phải là nói Diệp Thiên Dật muốn theo đuổi hết, nhưng quen biết nhiều mỹ nữ chung quy cũng không có vấn đề gì, đúng không?

Đệt!

Mười mỹ nữ này trong đó có năm người thật ‘không may’ đều là bạn gái của mình rồi, Dao Tịch, Y Nhân Tuyết đều có thể.

Diệp Thiên Dật hắn thật trâu bò! Diệp Thiên Dật cũng phục chính mình.

Mỹ nữ? Người khác muốn? Không được không được.

“Còn có, à đúng rồi, vị thần đế bây giờ của Thần cung kia, cũng là người duy nhất không lộ diện ở trước mặt người đời nhưng vẫn được tiến vào danh sách, hơn nữa còn đứng thứ nhất, từ lúc nàng xuất hiện đến nay không có một ai từng dao động được thứ hạng của nàng.”

Diệp Thiên Dật nhớ ra rồi.

Lúc đó mình đang ở Bát Hoang tiêu diệt Tà Hoàng tông, đúng lúc gặp được hiện tượng được gọi là Thần Minh giáng thế, một đóa hoa sen cực lớn hiện ra trên không trung, nghe nói người đó chính là Thần đế của Thần cung, cũng là đối thủ lớn nhất của Diệp Thiên Dật, kẻ thù số mệnh của Diệp Thiên Dật.

Cuộc chiến của Tà đế và Thần đế.

Có lẽ người phụ nữ này là đại biểu của toàn bộ Chúng Thần Chi Vực người có thân phận cao nhất, nếu như đặt ở Thần Vực vậy cũng tuyệt đối là người cao nhất, chỉ là nói đến Thần Vực vậy có người có thể đánh đồng với nàng trên địa vị.

Điểm mấu chốt là tuổi tác.

“Đẹp như vậy sao?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

Rất tò mò.

“Không biết, nhưng xinh đẹp là chắc chắn, chủ yếu cũng là thêm điểm khí chất vv……, nàng ở cùng cô gái xinh đẹp khác có một loại huyết thống tuyệt đối, khí chất áp chế, giống như Nữ hoàng và người bình thường được gọi là nữ thần đứng với nhau, vậy cho dù xinh đẹp như nhau, nữ thần bình thường có thể so được với khí chất của Nữ hoàng sao? Liếc mắt cái là nhìn ra được.”

Cái này Diệp Thiên Dật có thận thức sâu sắc, nếu không vì sao hắn lại thích Nữ hoàng như vậy chứ?

Cái thích kia không chỉ là sự xinh đẹp của Nữ hoàng, càng là loại khí chất đó và dục vọng chinh phục.

“Ta phải tìm cơ hội làm quen một chút.”

Diệp Thiên Dật vuốt cằm.

“Người ta là Thần đế đó, tương lai là người đứng đầu lèo lái cả Thần cung, người như vậy thật sự không phải là người ngươi muốn tiếp cận là có thể tiếp cận được, trừ phi ngươi trở thành Tà đế, Tà đế đời này xuất hiện rồi sao?”

Đoan Mộc Huyên hỏi.

Dù sao Diệp Thiên Dật là đệ tử của Yêu Hậu, nói không chừng là hiểu rõ tình tình đó?

Có điều cũng không nhất định, bởi vì chuyện liên quan Tà đế quan trọng, cho dù là đệ tử của Yêu Hậu nói không chừng cũng không biết được.

“Ta sao mà ta biết được.”

Diệp Thiên Dật nhún vai.

Thân phận Tà đế này tạm thời thật sự không thể để lộ, nếu không sẽ gặp phiền phức rất lớn.

“Ở phía trước kia rồi.”

Đoan Mộc Huyên nhìn qua.

Phía trước là một lâm viên vô cùng vô cùng lớn, bây giờ bọn họ đang ở chủ thành Nguyệt Thần Thánh, có thể xây dựng một lâm viên ở một nơi như thành Nguyệt Thần Thánh này, ngươi nghĩ xem rốt cuộc có bao nhiêu khoa trương hả?

Ai hả?

Đây không phải là lâm viên mà Hoàng Liên ở kia sao?

Không sai, lâm viên này chính là lâm viên chỗ ở tư nhân của Hoàng Liên, trừ vài cao ốc và biệt thự gia đình, đó chính là các loại hội trường rộng lớn.

Rất rõ ràng, vị trí tổ chức hội thơ chính là trong hội trường rộng lớn.

Bên ngoài lâm viên lúc này có thêm mấy cường giả canh gác.

“Cô Đoan Mộc.”

Lúc Đoan Mộc Huyên và Diệp Thiên Dật đi đến bên này có người bắt đầu chào hỏi, rõ ràng ở trong này Đoan Mộc Huyên có chút danh tiếng.

“Anh Lâm, hận hạnh!”

Đoan Mộc Huyên mỉm cười chào hỏi với hắn.

“Người này là?”

Ánh mắt hắn nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

Chủ yếu là vì Đoan Mộc Huyên vậy mà lại khoác tay một người đàn ông, hơn nữa còn là một nơi như này, khiến hắn không thể chấp nhận nổi.

Người theo đuổi Đoan Mộc Huyên rất nhiều, nàng quả thật rất đẹp, hơn nữa cũng không phải là bình hoa di động.

Diệp Thiên Dật cười nói: “Diệp Thiên Nhất, bạn trai của Huyên Huyên.”

“Diệp Thiên Dật?”

“Không không không, Diệp Thiên Nhất, Nhất của nhất nhị tam tứ.”

Hắn gật đầu: “Thì ra là vậy, từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy anh Diệp, làm sao mà không nói một câu đã theo đuổi được Đoan Mộc cô nương rồi vậy?”

Hắn có chút không tin, nhưng cũng không thể nói là hoàn toàn không có khả năng.

Có điều may mà tuy rằng hắn cũng thích Đoan Mộc Huyên, nhưng hắn không phải là người theo đuổi điên cuồng của Đoan Mộc Huyên.

Cho nên tuy rằng không thoải mái, nhưng không đến nỗi nói là đối đầu với Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật cười, nói: “Ngươi rất thân với Huyên Huyên sao?”

“Ừm, có quen biết, nhưng cũng không thể nói là rất thân được.”

“Vậy thì đúng rồi, như vậy Huyên Huyên làm gì, quen ai, quen bao lâu những chuyện này ngươi đều không biết, vậy cũng không thể nói là không nói một câu đã theo đuổi được nàng chứ?”

Diệp Thiên Dật nói.

“Ha ha ha, có lý!” Sau đó hắn đưa cho Diệp Thiên Dật một điếu thuốc, Diệp Thiên Dật nhận lấy.

“Như vậy chúng ta đi vào thôi.”

Sau đó bọn họ cùng nhau đi vào.

“Anh Diệp tham gia hội thơ không?”

Diệp Thiên Dật nói: “Chả có ý nghĩa gì, vẫn là không tham gia.”

“Anh Diệp, câu này không nên nói lung tung, không thể nói là không có ý nghĩa gì.”

Hắn cười sau đó rời đi.

Lúc này Diệp Thiên Dật ngoảnh đầu nhìn thoáng qua, một lão giả vừa đi qua sau lưng hắn, ánh mắt hắn nhìn Diệp Thiên Dật có vẻ hơi khó chịu.

“Hừ.”

Hắn hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.

“Cái gì vậy chứ?”

Diệp Thiên Dật gãi đầu.

Đoan Mộc Huyên bất đắc dĩ nói: “Hắn cũng là một bậc thầy thơ ca, ngươi nói hội thơ này không có ý nghĩa gì, không tham gia thi đấu thi từ văn phú, bị hắn nghe được chắc chắn không thoải mái rồi.”

“Thế là quá đáng rồi nha, ta nói không có ý nghĩa gì chỉ là không có ý nghĩa gì với ta mà thôi, cũng như không thể nói ngươi cảm thấy một người đẹp thì tất cả mọi người đều phải nói nàng đẹp mà? Có vấn đề, hơn nữa hội thơ này lại không phải là hắn tổ chức, nếu là hắn tổ chức, vậy nghe thấy lời này của ta còn có tư cách tức giận.”

Diệp Thiên Dật nhún vai.

“Chả sao cả, dù sao ngươi cũng không tham gia thi đấu thi từ văn phú, cho dù hắn muốn làm ngươi bẽ mặt cũng không có cơ hội này.” Đoan Mộc Huyên nói.

“Ừm, cũng đúng, vào thôi.”

Sau đó bọn họ cùng nhau đi vào trong hội trường rất đẹp kia!

Hội trường này khoa trương đến mức nào đây?

Một cái đèn treo tùy tiện ở bên trong là mấy triệu tệ, sofa tùy tiện ở trong cũng là mấy triệu tệ, một cái tay nắm cửa đơn giản mấy triệu tệ!

Đây chính là nơi ở của người giàu chân chính.

Đi vào đại sảnh, bên trong rất náo nhiệt, người đến đã rất nhiều rồi.

Phần lớn đều là âu phục giày da, lễ phục dạ hội, có vài người có thể vì hợp với hoàn cảnh, mặc loại quần áo học sĩ giống như học sinh.

Sảnh lớn rất nhiều người, nhưng Diệp Thiên Dật cơ bản nhìn lướt qua, phần lớn đều là vài người thoạt nhìn dường như rất lợi hại, những đại lão kia thậm chí Diệp Thiên Dật cũng không nhìn lướt qua dù chỉ một người.

Đoan Mộc Huyên nói với Diệp Thiên Dật: “Trong này còn có tầng hai, bây giờ chúng ta chỉ có thể ở tầng một, tầng hai mới là nơi của các thế lực lớn, các gia tộc lớn.”

“Vậy đi qua đi.”

Đoan Mộc Huyên lắc đầu: “Không đi được, chúng ta thuộc người không có bối cảnh lớn, chỉ có thể sau khi thông qua thăng cấp so tài của tầng một mới có thể lên tầng hai.”

Diệp Thiên Dật: “……..”

Rõ ràng, Đoan Mộc Huyên không dùng thân phận thật sự đến, tuy rằng Diệp Thiên Dật cũng không biết thân phận thật sự của nàng là gì.

Bình Luận (0)
Comment